CẢM ƠN NHÉ, 1912 !!!
19-12-2008.
1912 tròn 1 năm. Nhiều người mới vào, thêm nhiều ý kiến, thêm nhiều kế hoạch và cũng đã có
nhiều việc được thực hiện khá tốt... Một năm qua nhanh thật. Nhiệm vụ quan trọng nhất trong năm
vừa rồi cũng đã hoàn thành được. Tuy còn nhiều vấn đề ngổn ngang vì Quỹ khá non trẻ nhưng hy
vọng là nhiệm vụ của năm tới cũng sẽ hoàn thành tốt đẹp được như vậy!
1912 tròn 1 tuổi. Cả hội tổ chức kỉ niệm đồng thời ở 3 địa điểm: Vĩnh Bảo, Hà Nội, Sài Gòn. Ở
VB và HN thì vui lắm. SG còn có mình mình, ai cũng bận bịu cả rồi. Buồn thiu... Muốn được ra
HN quá, thích được đi tụ tập với cả nhà cơ… Ở trong này đi cùng cả phòng, cũng vui nhưng sao
cứ thấy thiếu thiếu điều gì ấy, không biết nữa... Thấy nhớ mọi người ghê gớm. Về nhà là nhắn tin
hỏi thăm ngay.
Vẫn còn nhớ những lần gặp trước.
Nhớ lúc anh Khánh say sưa trình bày kế hoạch năm tới, nhớ lúc mọi người sôi nổi bàn bạc chuyện
làm website, chuyện gây quỹ, chuyện họp mặt… Khuôn mặt ai nấy tươi hồng và hào hứng vô
cùng. Đó là niềm vui của những người học trò có dịp trả ơn trường cũ, là niềm vui của thế hệ đàn
anh có dịp được chung tay dìu dắt các em mình đi lên, tiếp nối truyền thống hiếu học của quê
hương, là niềm vui được cống hiến, được giúp đỡ, niềm vui khi biết mình đang thực sự trưởng
thành và đang làm một việc có ích!
Nhớ lúc anh em tưng bừng niềm vui. Nhớ cảnh anh Việt say sưa “Nha Trang mùa thu”, anh
Thường phiêu du với “How can I tell her”, Trâu thì lúc nào cũng “Sông Dakrong mùa xuân về”,
Trọng thiết tha với “Riêng một góc trời”… Làm cái gì cũng hết mình! Trước thì học hết mình, nay
thì làm việc hết mình, cống hiến hết mình và chơi cũng hết mình. Quý nhất 1912 ở điểm ấy!
Nhớ….
Nhớ…
Còn nhiều, nhiều lắm những kỉ niệm mà chỉ nghĩ thôi đã thấy vui rồi...
Nhân ngày hôm nay, muốn nói lời cảm ơn 1912 từ tận đáy lòng mình!
Cảm ơn vì đã gắn kết mọi người lại với nhau, để chúng ta là anh chị em, là gia đình, là bạn bè!
Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội được sống và làm việc vì người khác, để thấy cuộc đời còn có nhiều
việc tốt đẹp cần làm, nhiều ý nghĩa để vươn tới.
Cảm ơn vì đã mang đến cho tôi những cơ hội mới, những mối quan hệ mới, những cảm xúc mới để
tôi biết cuộc sống không hề đơn điệu.
Cảm ơn vì đã cho tôi những kỉ niệm, những niềm vui, cho tôi những giây phút để nhớ, để biết mình
không cô đơn...
Cảm ơn vì đã đánh dấu một kết thúc, và vẽ ra một bắt đầu ... cho riêng tôi, một giai đoạn mới tốt
đẹp...
Có nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc sống của tôi đã bắt đầu khi tôi vào 1912, dẫu đó chỉ là sự trùng
hợp về thời gian, nhưng đây luôn là một mốc đánh dấu quan trọng trong cuộc sống của tôi năm
vừa qua. Và tôi tin, sẽ có nhiều người đồng tình như vậy…Vì thế, tôi luôn nỗ lực làm tất cả những
gì có thể, và tôi luôn tin rằng, với mục đích nhân văn vốn có cùng với sự hợp sức của mọi người,
1912 nhất định sẽ đi lên!!!
Nơi ấy, không chỉ là Quỹ, không chỉ là nơi tụ họp, mà còn là niềm vui, là kỉ niệm... Ở trong ấy có
quá khứ đầy tự hào, có sự hy sinh của các thầy cô vì học sinh, có sự nâng đỡ của thế hệ sau cho
thế hệ trước, có tình cảm anh em, bạn bè thầy trò nồng ấm, và có cả tình yêu... Yêu quê hương,
yêu đời, yêu người....
Cảm ơn thật nhiều.... Và chúc sinh nhật vui vẻ nhé! Xxx…
Hãy cùng nghe xem mọi người nói gì về 1912 nhân dịp sinh nhật nha:
- ‘Thầy rất ủng hộ Quỹ. Rất ý nghĩa. Nhà trường rất tin tưởng và trông đợi ở các em đấy!!”
Thầy Phạm Văn Toán, (Hiệu trưởng THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm, Vĩnh Bảo, Hải Phòng.
- “Tôi thấy rất tự hào vì mình có thể giúp đỡ các em học sinh và làm một việc có ích cho
trường cũ. Vào 1912, được cống hiến, tôi cảm thấy mình có ý nghĩa hơn và thấy yêu gia đình
nhỏ của mình hơn.”
Anh Đoàn Quốc Việt ,k4, Phó ban thường trực Vĩnh Bảo.(Giáo viên THCS Nhân Hòa)
- “Anh thấy quỹ mình có ý nghĩa rất tốt. Chúng ta đã làm thì phải làm cho tốt chứ!” Anh
Nguyễn Văn Thường , k4 ( tập đoàn Dầu khí Việt Nam)
- “Cá nhân tôi rất ủng hộ việc này. Có gì cần làm thì cứ gọi cho tôi nhé!”
Anh Nguyễn Như Hiền, k1. (Giáo viên THCS NBK)
- “Anh rất bất ngờ khi nghe tin Quỹ thành lập. Và vui nữa. Lẽ ra chúng ta nên làm lâu rồi!
Mọi người cùng cố gắng nhé!”
Anh Lê Triều Dương, k1 (Công ty viễn thông Quân đội Viettel)
- “Anh luôn nhiệt tình. Cần gì thì mọi người cứ nói nha. Chúng ta sẽ làm được!”
Anh Bùi Minh Trường , k4 ( Quản lý công ty phần mềm Sopia, Nhật Bản)
- “Hay quá! Cho em tham gia với! Em thấy anh chị trao học bổng rồi! Rất ý nghĩa. Cho em
tham gia với!”
Em Thu, em Phương k12, em Hải Linh K11 – sinh viên
- “Các cháu làm được thế là giỏi rồi. Cố gắng lên nhé! Có cần góp quỹ gì không?!” –Cô
Nguyễn Thị Hà, phụ huynh trường THCS NBK.
… Ui, Còn nhiều nhiều lắm… Chỉ nghe thôi là đã thấy tự hào rồi. Hy vọng là sẽ còn nhiều bàn tay
cùng chung sức trong thời gian tới. Và chúng ra sẽ luôn vững vàng đi lên nhờ có hậu phương vững
chắc này, phải không 1912?