Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Đánh giá hiệu quả gây tê thần kinh ngoại biên trong phẫu thuật chi trên và chi dưới

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (357.56 KB, 5 trang )

Nghiên cứu Y học 

Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 17 * Số 6 * 2013

ĐÁNH GIÁ HIỆU QUẢ GÂY TÊ THẦN KINH NGOẠI BIÊN  
TRONG PHẪU THUẬT CHI TRÊN VÀ CHI DƯỚI 
Nguyễn Thị Thanh* 

TÓM TẮT 
Mục tiêu nghiên cứu: Đánh giá hiệu quả gây tê thần kinh ngoại biên với máy kích thích thần kinh trong 
phẫu thuật chi trên và chi dưới từ tháng 01/2010 đến tháng 10/2011 tại khoa GMHS, bệnh viện Nhân Dân Gia 
Định.  
Thiết kế nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả, tiến cứu 
Phương pháp nghiên cứu: Bệnh nhân phẫu thuật chi trên và chi dưới được gây tê bằng Bupivacaine 0,5% 
dưới hướng dẫn của máy kích thích thần kinh (gây tê gian cơ bậc thang, trên xương đòn, dưới xương đòn, vùng 
nách, thần kinh đùi, thần kinh tọa và kết hợp thần kinh tọa – đùi). Ghi nhận các biến số nghiên cứu liên quan 
đến phẫu thuật, phương pháp vô cảm, tỷ lệ thành công, mức độ khó của thủ thuật, tính an toàn và tác dụng phụ. 
Kết quả: Có 128 bệnh nhân tham gia vào nghiên cứu trong thời gian từ tháng 01/2011 đến tháng 10/2011. 
Thời gian thực hiện thủ thuật trung bình là 9,7 ± 4,6 phút. Số lần đâm kim trung bình là 1,6 ± 0,6 lần. Tỷ lệ 
thành công trong vô cảm phẫu thuật là 94,5%, tỷ lệ giảm đau hậu phẫu tốt là 96,8%. Tỷ lệ sử dụng thêm an 
thần trong mổ là 15,7%, thất bại phải thay đổi phương pháp vô cảm là 5,5%. Có 2 trường hợp ngộ độc thuốc tê 
đều đáp ứng tốt với phác đồ cấp cứu, không ghi nhận di chứng. 
Kết luận: Gây tê thần kinh ngoại biên với hướng dẫn máy kích thích thần kinh là phương pháp vô cảm hiệu 
quả, tỷ lệ thành công cao, dễ thực hiện và an toàn trong phẫu thuật chi trên và chi dưới.  
Từ khóa: gây tê thần kinh ngoại biên, kích thích thần kinh, phẫu thuật chi trên và chi dưới  

ABTRACT 
EVALUATION OF PERIPHERAL NERVE ANESTHESIA  
FOR UPPER AND LOWER LIMBS SURGERY 
Nguyen Thi Thanh * Y Hoc TP. Ho Chi Minh * Vol. 17 ‐ No 6 ‐ 2013: 214 ‐ 218 
Objective:  Evaluate  the  efficacy  of  peripheral  nerve  anesthesia  with  nerve  stimulator  for  the  patient 


undergoing upper and lower limbs surgery. 
Type of study: Clinical descriptive and prospective cases series. 
Methods: Peripheral nerve anesthesia with bupivacaine 0.5% and nerve stimulator was performed for the 
patients  undergoing  upper  and  lower  limbs  surgery  (interscalene,  supraclavicular,  infraclavicular,  axillary, 
femoral,  sciatic  and  sciatic  –  femoral  blocks).  We  analyzed  the  variables  of  surgery,  successful  rate,  difficulty, 
safety and complications of peripheral nerve blockade. 
Results:  128 patients had peripheral nerve anesthesia from January 2011 to  October  2011.  The  meaning 
time of procedure is 9.7 ± 4.6 minutes. The meaning number of injection is 1.6 ± 0.6 times. The successful rate for 
surgical  anesthesia  is  94.5%  and  for  good  post‐operative  pain  management  is  96.8%.  Of  the  patients  with  a 
successful  anesthesia,  15.7%  needs  intraoperative  supplementary  sedation.  The  unsuccessful  nerve  block 
requiring anesthesia alternatives is 5.5%. Two patients had manifestations of local anesthetic systemic toxicity 
and successfully rescued with resuscitation and lipid emulsion infusion. 
* Khoa Phẫu thuật Gây mê Hồi sức ‐ Bệnh viện Nhân Dân Gia Định,    
Tác giả liên lạc:    TS.BS.Nguyễn Thị Thanh             ĐT: 0918578857     Email: 

214

Hội Nghị Khoa Học Công Nghệ BV. Nhân Dân Gia Định năm 2013  


Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 17 * Số 6 * 2013 

Nghiên cứu Y học

Conclusion: Peripheral nerve block with nerve stimulator is effective and not difficult anesthesia with high 
successful rate and safety for upper and lower limbs surgery. 
Key words: peripheral nerve anesthesia, neurostimulator, upper and lower limbs surgery.  

ĐẶT VẤN ĐỀ 


‐ Xác định độ khó của thủ thuật  

Các  phương  pháp  gây  tê  thần  kinh  ngoại 
biên  thường  dùng  trong  phẫu  thuật  chi  trên 
gồm có gây tê đám rối cánh tay vị trí gian cơ bậc 
thang,  trên  xương  đòn,  dưới  xương  đòn  và  tại 
nách; trong phẫu thuật chi dưới gồm gây tê thần 
kinh đùi, thần kinh tọa và phối hợp cả hai.  

‐ Xác định tỷ lệ tác dụng phụ 

Gây  tê  thần  kinh  ngoại  biên  cho  phép  vô 
cảm  chuyên  biệt  tại  vị  trí  phẫu  thuật  và  làm 
giảm sự cần thiết phải gây mê toàn diện. Đây là 
phương pháp vô cảm có tính giảm đau tốt, giảm 
nhu  cầu  sử  dụng  và  tác  dụng  phụ  của  thuốc 
phiện và có thể giảm chi phí(11). 
Các nghiên cứu của Liu SS(13) và Martin F(15) 
cho thấy gây tê thần kinh ngoại biên giúp giảm 
đau  và  kháng  viêm  hậu  phẫu,  giảm  tần  suất 
buồn  nôn,  giảm  thời  gian  lưu  bệnh  nhân  tại 
phòng  hồi  tỉnh,  tăng  mức  hài  lòng  và  cải  thiện 
việc phục hồi chức năng cho bệnh nhân. Đây là 
phương  pháp  vô  cảm  an  toàn,  ít  gặp  các  biến 
chứng nặng và chỉ có 0,4% bệnh nhân có bệnh lý 
thần kinh hậu phẫu(23,3). Tại Việt Nam, có nhiều 
nghiên  cứu  về  các  phương  pháp  gây  tê  thần 
kinh ngoại biên riêng rẽ. Nghiên cứu của các tác 
giả  Đoàn  Phú  Cương  (2010)(6)  và  Vương  Văn 
Kinh (2010)(22) đánh giá cao hiệu quả của gây tê 

đám  rối  thần  kinh  cánh  tay  đường  trên  xương 
đòn  trong  phẫu  thuật  chi  trên.  Tác  giả  Phạm 
Văn Công (2006)(17) chứng minh gây tê thần kinh 
đùi có nhiều lợi điểm hơn gây tê tủy sống trong 
phẫu  thuật  xương  bánh  chè.  Khi  thực  hiện  thủ 
thuật, máy kích thích thần kinh giúp làm tăng tỷ 
lệ  thành  công,  giảm  thời  tiềm  phục,  tránh  tiêm 
vào bên trong dây thần kinh(17). 
Vì sự cần thiết của nghiên cứu đánh giá hiệu 
quả của gây tê thần kinh ngoại biên dưới hướng 
dẫn  của  máy  kích  thích  thần  kinh,  chúng  tôi 
thực hiện nghiên cứu này với các mục tiêu:  
‐  Xác  định  tỷ  lệ  thành  công  trong  vô  cảm 
phẫu thuật và giảm đau sau mổ  

Trên  các  bệnh  nhân  được  gây  tê  thần  kinh 
ngoại biên với máy kích thích thần kinh để phẫu 
thuật  chi  trên  và  chi  dưới  tại  bệnh  viện  Nhân 
Dân Gia Định. 

ĐỐI TƯỢNG ‐ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 
Nghiên  cứu  tiến  cứu,  mô  tả,  báo  cáo  các 
trường  hợp  bệnh.  Đối  tượng  nghiên  cứu  là  các 
bệnh nhân được phẫu thuật chi trên và chi dưới, 
thỏa  điều  kiện  gây  tê  thần  kinh  ngoại  biên  và 
đồng  ý  tham  gia  nghiên  cứu.  Phác  đồ  nghiên 
cứu  được  Hội  Đồng  Khoa  Học  của  bệnh  viện 
Nhân Dân Gia Định cho phép thực hiện.  
Tất cả các bệnh nhân trong mẫu nghiên cứu 
sẽ  được  chuẩn  bị  trước  mổ,  an  thần  với 

Midazolam  10  –  20μg/kg  nếu  không  có  chống 
chỉ  định  và  tiến  hành  gây  tê  thần  kinh  ngoại 
biên với kim gây tê Stimuplex có dùng máy kích 
thích thần kinh tìm kích thích phù hợp. Cường 
độ dòng điện kích thích là 1mA, giảm xuống khi 
có kích thích thần kinh phù hợp. Ngưỡng cường 
độ dòng điện vẫn còn duy trì kích thích để cho 
phép  tiêm  thuốc  tê  là  0,3  –  0,5mA.  Thuốc  tê  sử 
dụng là Bupivacaine 0,5% với liều lượng tùy loại 
phong bế thực hiện: 
‐ Gây tê gian cơ bậc thang: 20ml 
‐ Gây tê trên đòn: 20 – 30ml 
‐ Gây tê dưới đòn: 20 – 30ml 
‐ Gây tê nách: 20 ml – 30ml  
‐ Gây tê thần kinh đùi: 20 – 30ml 
‐ Gây tê thần kinh tọa: 20 – 35ml 
Bệnh nhân được tiến hành phẫu thuật, theo 
dõi tại phòng mổ và phòng hồi tỉnh. Các biến số 
nghiên cứu ghi nhận bao gồm tuổi, giới, bệnh lý 
phẫu thuật, thời gian và loại phẫu thuật, loại gây 
tê,  số  lần  đâm  kim,  thời  gian  thực  hiện  gây  tê, 
chỉ  số  cường  độ  dòng  điện  kích  thích  tối  thiểu, 
tác  dụng  vô  cảm  và  giảm  đau  (thang  điểm 

Hội Nghị Khoa Học Công Nghệ BV. Nhân Dân Gia Định năm 2013  

215


Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 17 * Số 6 * 2013


Nghiên cứu Y học 
Visual  Analogue  Scale  –  VAS)  cũng  như  tác 
dụng phụ của gây tê.  
Biến  số  định  tính  sẽ  được  trình  bày  dưới 
dạng tỷ lệ %. Biến số định lượng sẽ được trình 
bày dưới dạng số trung bình và độ lệch chuẩn. 
Số liệu thu thập được xử lý bằng máy vi tính với 
phần  mềm  SPSS  15.0  trên  hệ  điều  hành 
Window.  Các  số  trung  bình  sẽ  được  so  sánh 
bằng  phép  kiểm  t  (t‐Test),  các  tỷ  lệ  sẽ  được  so 
sánh  bằng  phép  kiểm    bình  phương  (chi‐
square). 

KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU 
Trong  thời  gian  nghiên  cứu,  có  tất  cả  128 
bệnh nhân được phẫu thuật chi trên và chi dưới 
với gây tê thần kinh ngoại biên.  
Bảng 1. Đặc điểm chung của mẫu nghiên cứu 
Biến số
Kết quả
Tuổi trung bình (năm)
40 ± 18,1
Chiều cao (cm)
158,8 ± 7,7
Cân nặng (kg)
55,7 ± 7,7
Giới tính
Nam: 89 (69,5%) – Nữ 39 (30,5%)


Bảng 2. Đặc điểm phẫu thuật  
Biến số
Vị trí phẫu thuật
PT cấp cứu –
chương trình
Loại phẫu thuật

Kết quả
Chi trên: 70 (54,7%)
Chi dưới: 58 (45,3%)
Cấp cứu: 76 (59,4%)
Chương trình: 52 (40,6%)
Chấn thương chỉnh hình: 126 (98,4%)
Mạch máu (cầu nối động mạch tay): 2
(1,6%)

kích thích thần kinh khi tiến hành gây tê là 0,44 ± 
0,09mA.  Không  ghi  nhận  trường  hợp  dị  cảm 
đau chói khi tiêm thuốc tê. 
Thời  gian  tiềm  phục  trung  bình  là  15,1±3,4 
phút. 
Thời gian từ khi bắt đầu tiến hành thủ thuật 
đến khi phẫu thuật là 24,9 ± 5,9 phút. 
Lượng thuốc tê trung bình sử dụng cho mỗi 
vị trí gây tê là 26,6 ± 5,1mL. 
Tỷ lệ thành công chung của gây tê thần kinh 
ngoại biên là 121/128 = 94,5%. 
Tỷ lệ thành công của gây tê thần kinh ngoại 
biên chi trên 64/70 = 91,4%. 
Tỷ lệ thành công của gây tê thần kinh ngoại 

biên chi dưới 57/58 = 98,3%. 
Tỷ lệ sử dụng an thần sâu cho những bệnh 
nhân  cảm  thấy  khó  chịu  và  đau  trong  mổ  (đối 
với  các  trường  hợp  gây  tê  thành  công) 
19/121=15,7%. 
Thuốc  sử  dụng  thêm  trong  mổ  là  Propofol 
hoặc kết hợp Propofol và Ketamine. 

Tác dụng giảm đau sau mổ  

Thời  gian  phẫu  thuật  trung  bình  là  54,8  ± 
33,8 phút. 
Bảng 3. Đặc điểm phương pháp vô cảm. 
Loại gây tê
Gian cơ bậc
thang
Trên xương đòn
Dưới xương
đòn
Nách
Thần kinh đùi
Thần kinh tọa
Thần kinh đùi +
tọa
TRUNG BÌNH

Số lượng

Thời gian thủ Số lần đâm
thuật (phút)

kim

7 (5,5%)

8,3 ± 3,7

1,3

39 (30,5%)

8,7 ± 3,5

1,6

5 (3,9%)

9,6 ± 3,6

1,2

19 (14,8%)
17 (13,3%)
7 (5,5%)

8,9 ± 4,2
8,9 ± 4,3
6,1 ± 2,0

1,7
1,5

1,1

34 (26,5%)

12,8 ± 5,2

1,4

9,7 ± 4,6

1,6 ± 0,6

Cường  độ  dòng  điện  trung  bình  của  máy 

216

 

Biểu đồ 1. Tác dụng giảm đau sau mổ 
Tỷ lệ gây tê thất bại là 7/128 = 5,5%. Phương 
pháp vô cảm thay thế là gây mê toàn diện  qua 
nội khí quản (6 trường hợp) và gây tê tủy sống 
(1 trường hợp). 
Không  ghi  nhận  biến  động  về  hô  hấp  và 
huyết động sau khi gây tê.  
Tai biến ngộ độc thuốc tê gặp trong 2 trường 
hợp, biểu hiện co giật, đều là thủ thuật gây tê chi 
trên (dưới đòn và nách). Bệnh nhân được xử trí 

Hội Nghị Khoa Học Công Nghệ BV. Nhân Dân Gia Định năm 2013  



Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 17 * Số 6 * 2013 
ngay  với  phác  đồ  ngộ  độc  thuốc  tê,  diễn  biến 
lâm  sàng  ổn  định,  không  có  di  chứng  và  sử 
dụng phương pháp vô cảm để phẫu thuật là gây 
mê toàn diện qua nội khí quản. 

BÀN LUẬN 
Gây  tê  thần  kinh  ngoại  biên  có  dùng  máy 
kích  thích  thần  kinh  có  tỷ  lệ  tương  đương  đối 
với  phẫu  thuật  chi  trên  và  chi  dưới,  bước  đầu 
được  áp  dụng  rộng  rãi  trong  thực  hành  lâm 
sàng.  Phẫu  thuật  cấp  cứu  (59,4%)  nhiều  hơn 
chương  trình  (40,6%)  và  đều  là  chuyên  khoa 
chấn thương chỉnh hình. Gây tê thần kinh ngoại 
biên  trong  phẫu  thuật  cấp  cứu  giúp  vô  cảm 
trong phẫu thuật và điều trị đau ngay cho bệnh 
nhân(9). Tỷ lệ phẫu thuật chấn thương chỉnh hình 
chiếm đa số. Chúng tôi bước đầu sử dụng gây tê 
vùng  nách  trong  phẫu  thuật  tạo  cầu  nối  động 
tĩnh mạch tay sử dụng trong chạy thận nhân tạo 
(2  trường  hợp,  1,6%).  Gây  tê  thần  kinh  ngoại 
biên có thể giúp dãn mạch máu, phẫu thuật viên 
dễ  tiếp  cận  mạch  máu  hơn,  dòng  máu  qua  cầu 
nối  cũng  tốt  hơn,  giảm  thời  gian  chờ  đợi  sử 
dụng cầu nối(14). 
Trong  nghiên  cứu  của  chúng  tôi,  gây  tê 
trên  xương  đòn  chiếm  tỷ  lệ  cao  nhất  đối  với 
chi trên và kết hợp gây tê thần kinh đùi và tọa 

chiếm  tỷ  lệ  cao  nhất  đối  với  chi  dưới.  Gây  tê 
trên xương đòn có mức độ vô cảm tốt, phong 
bế được các thân thần kinh xuất phát từ C8 và 
T1(8,21),  có  thể  là  yếu  tố  khiến  đây  là  phương 
pháp vô cảm phổ biến  nhất.  Tương  tự,  gây  tê 
thần  kinh  đùi  kết  hợp  với  thần  kinh  tọa  giúp 
phong bế gần toàn bộ chi dưới. Thần kinh đùi 
có vị trí giải phẫu nông, dễ xác định trong khi 
thần kinh tọa là thần kinh lớn nhất cơ thể, mốc 
giải  phẫu  được  nghiên  cứu  kỹ(16).  Các  yếu  tố 
này  giúp  phương  pháp  vô  cảm  kết  hợp  trên 
chiếm tỷ lệ cao nhất đối với chi dưới. 
Cường  độ  dòng  điện  trung  bình  sử  dụng 
để  xác  định  đầu  kim  gần  dây  thần  kinh  là 
0,44mA.  Trong  thực  hành  lâm  sàng,  ngưỡng 
kích  thích  từ  0,2  đến  0,5mA  được  đánh  giá  là 
an  toàn,  giúp  tránh  tiêm  thuốc  trực  tiếp  vào 
trong  dây  thần  kinh  gây  độc  trực  tiếp  cũng 

Nghiên cứu Y học
như  tránh  tiêm  thuốc  quá  xa  dây  thần  kinh 
khiến vô cảm không đủ(14).  
Bảng 4. So sánh thời gian thực hiện thủ thuật với các 
nghiên cứu khác  
Loại gây tê
Gian cơ bậc thang
Trên xương đòn
Dưới xương đòn
Vùng nách
Thần kinh đùi

Kết hợp thần kinh đùi và
thần kinh tọa

Nghiên cứu Nghiên cứu
của chúng tôi
khác
8,3 phút
8,4 phút[12]
8,7 phút
5,7 phút[15]
9,6 phút
10,4 phút[16]
8,9 phút
6 phút[17]
8,9 phút
3,5 phút[18]
12,8 phút

7,5 phút[19]

Thời  gian  thực  hiện  thủ  thuật  không  khác 
biệt nhiều so với các tác giả khác. Một số nghiên 
cứu có thời gian thực hiện thủ thuật ngắn hơn có 
thể  giải  thích  do  việc  áp  dụng  cả  hai  phương 
pháp xác định thần kinh là máy kích thích thần 
kinh và siêu âm cũng như cường độ  kích  thích 
cao hơn. 
Số lần đâm kim trung bình của chúng tôi là 
1,6 ± ,6 lần, có thể so sánh với tác giả Beach JL(2) 
là 1,3 ± 0,7 lần (sử dụng cả siêu âm và máy kích 

thích thần kinh). Điều này chứng tỏ nắm rõ mốc 
giải phẫu và máy kích thích thần kinh khiến thủ 
thuật dễ thực hiện hơn, 
Tỷ lệ thành công của gây tê thần kinh ngoại 
biên  trong  nghiên  cứu  của  Fanelli  G(7)  là  92,8%, 
tương  đương  với  kết  quả  của  chúng  tôi  94,5%. 
Ngoài ra, tỷ lệ giảm đau sau mổ tốt là 96,8%, lớn 
hơn tỷ lệ vô cảm thành công là 94,5%, chứng tỏ 
dù  không  vô  cảm  thành  công,  thuốc  tê  cũng 
mang  lại  tác  dụng  giảm  đau  tốt  sau  mổ.  Tác 
dụng giảm đau tốt của gây tê cũng đã được Liu 
SS(13) chứng minh với tỷ lệ là 93,8% so với 57,7% 
của gây mê toàn diện.  
Trong  nghiên  cứu  của  chúng  tôi,  gây  tê 
thần  kinh  ngoại  biên  an  toàn  trên  hô  hấp  và 
huyết động của bệnh nhân. Hai trường hợp có 
biểu  hiện  ngộ  độc  thần  kinh  đều  được  kiểm 
soát tốt và ổn định với gây mê toàn diện và sử 
dụng  dung  dịch  Intralipid  truyền  tĩnh  mạch. 
Liều  lượng  gây  độc  của  Bupivacaine  rất  khó 
xác định qua các nghiên cứu(20). Cả hai trường 
hợp  trên  đều  có  liều  lượng  thuốc  tê  sử  dụng 

Hội Nghị Khoa Học Công Nghệ BV. Nhân Dân Gia Định năm 2013  

217


Y Học TP. Hồ Chí Minh * Tập 17 * Số 6 * 2013


Nghiên cứu Y học 
thấp hơn ngưỡng gây độc. Tai biến có thể giải 
thích  do  thuốc  tê  thấm  vào  mạch  máu  bị  tổn 
thương trong quá trình đi kim. Phác đồ xử trí 
với Intralipid đã được khuyến cáo qua nghiên 
cứu(10)  và  chứng  tỏ  có  hiệu  quả  trong  cả  hai 
trường hợp này.  

KẾT LUẬN 
Gây tê thần kinh ngoại biên dưới hướng dẫn 
của máy kích thích thần kinh là phương pháp vô 
cảm  hiệu  quả,  dễ  thực  hiện,  có  tác  dụng  giảm 
đau  tốt  và  tương  đối  an  toàn  cho  bệnh  nhân 
phẫu thuật chi trên và chi dưới.  

TÀI LIỆU THAM KHẢO: 
1.

Anns JP, Chen EW, Nirkavan N et al (2011). “A comparison of 
Sartorius  versus  quadriceps  stimulation  for  femoral  nerve 
block: A prospective randomized double‐blind controlled trial”. 
Anesth Analg, 112, pp.725‐731. 
2. Beach  ML,  Sites  BD  and  Gallagher  JD  (2006).  “Use  of  a  nerve 
stimulator does not improve the efficacy of ultrasound‐guided 
supraclavicular nerve blocks”. J Clin Anesth, 18, pp.580‐584. 
3. Bull R, McCartney CJL, Chan VWS et al (2007).  “Neurological 
complications  after  regional  anesthesia:  comtemporary 
estimates of risk”. Anesth Analg. 104, pp.965‐974. 
4. Casati  A,  Cappelleri  G,  Fanelli  G  et  el  (2000).  “Regional 
anaesthesia  for  outpatient  arthroscopy:  a  randomized  clinical 

comparison  of  two  different  anaesthetic  techniques”.  Acta 
Anaesthesiol Scand, 44, pp.543‐537. 
5. De  Andres  J  and  Sala‐Blanch  (2001).  “Peripheral  nerve 
stimulation  in  the  practice  of  brachial  plexus  anesthesia:  a 
review”. Reg Anesth Pain Med; 26, 478–483. 
6. Đoàn Phú Cườnng, Lê Hải Trung, Đoàn Như Hoa (2010). “Sử 
dụng  máy  dò  vị  trí  thần  kinh  trong  gây  tê  đám  rối  cánh  tay 
đường trên đòn để phẫu thuật bỏng và di chứng bỏng chi trên”. 
Y học thực hành. Cần Thơ, số 744, tr.33–35. 
7. Fanelli  G,  Casati  A,  Garancini  P  and  Torri  G  (1999).  “Nerve 
stimulation  and  multiple  injection  technique  for  upper  and 
lower  limb  blockade:  failure  rate,  patient  acceptance  and 
neurologic complications”. Anesth Analg, 88, pp.847‐852. 
8. Franco  CD  and  Vieira  ZEG  (2000).  “1001  subclavican 
perivascular  brachial  plexus  blocks:  success  with  a  nerve 
stimulator”. Reg Anesth Pain Med, 25(1), pp.41‐46. 
9. Fuzier R, Fourcade O, Fuzier V et al (2006). “The feasibility and 
efficacy  of  short  axillary  catheters  for  emergency  upper  limb 
surgery: A descriptive series of 120 cases”. Anesth Analg, 102, 
pp.610‐614. 
10. Jeng  CL,  Torrillo  TM  and  Rosenblatt  MA  (2010). 
“Complications  of  peripheral  nerve  blocks”.  Br  J  Anaesth, 
 

218

105(S1), pp.i97‐107. 
11. Klein SM, Evans H, Nielsen KC et al (2005). “Peripheral nerve 
block  techniques  for  ambulatory  surgery”.  Anesth  Analg.  101, 
pp.1663‐1676. 

12. Koscielniak ZJ, Frederiksen BS, Rasmussen H and Hesselbjerg L 
(2009).  “A  comparison  of  unltrasound‐guided  supraclavicular 
and  infraclavicular  blocks  for  upper  extremity  surgery”.  Acta 
Anesthesiol Scand, 53, pp.620‐626. 
13. Liu  SS,  Strodbeck  WM,  Richman  JM,  Wu  CL  (2005).  “A 
comparison  of  regional  versus  general  anesthesia  for 
ambulatory  anesthesia:  A  meta‐analysis  of  randomized 
controlled trials”. Anesth Analg. 101, pp.1634‐1642. 
14. Malinzak  EB  and  Gan  TJ  (2009).  “Regional  anesthesia  for 
vascular access surgery”. Anesth Analg, 109, pp.976‐980. 
15. Martin F, Martinez V, Mazoit JX et al (2008). “Antiinflammatory 
effect of peripheral nerve blocks after knee surgery: clinical and 
biologic evaluation”. Anesthesiology. 109 (3), pp.484‐490. 
16. Murray JM, Derbyshire S and Shields MO (2010). “Lower limb 
blocks”. Anaesthesia, 65(1), pp.57‐66. 
17. Phạm Văn Công, Nguyễn Văn Chừng (2006). “Gây tê thần kinh 
đùi  và  thần  kinh  mác  chung  trong  phẫu  thuật  cấp  cứu  gãy 
xương bánh chè”. Y học Tp. Hồ Chí Minh. Tập 10 (1), tr.58‐62. 
18. Salazar  CH  and  Espinosa  W  (1999).  “Infraclavicular  brachial 
plexus  block:  variation  in  approche  and  results  in  360  cases”. 
Reg Anesth Pain Med. 24(5), pp.411‐416. 
19. Sia S, Bartoli M, Lepri A et al (2000). “Multiple‐injection axillary 
brachial  plexus  block:  a  comparison  of  two  methods  of  nerve 
localization  –  Nerve  stimulation  versus  paresthesia”.  Anesth 
Analg. 91, pp.647‐651. 
20. Stewart J, Kellett N and Castro D (2003). “The central nervous 
system  and  cardiovascular  effects  of  levobupivacaine  and 
ropivacaine  in  healthy  volunteers”.  Anesth  Analg,  97,  pp.412‐
416. 
21. Tran  QHD,  Clemente  A,  Doan  J  and  Finlayson  RJ  (2007). 

“Brachial  plexus  blocks:  A  review  of  approaches  and 
techniques”. Can J Anesth, 54(8), pp.662‐674. 
22. Vươg Văn Kinh (2010). “Nghiên cứu gây tê đám rối thần kinh 
cánh tay trên xương đòn kết hợp với phong bế thần kinh cơ bì 
bằng Lidocain trong phẫu thuật chi trên tại bệnh viện 7 Quân 
khu  3  năm  2009  –  2010”.  Y  học  thực  hành.  Cần  Thơ,  số  744, 
tr.179‐180. 
23. Wiegel  M,  Gottschadt  U,  Hennebach  R  et  al  (2007). 
“Complications and adverse effects associated with continuous 
peripheral nerve blocks in orthopedic patients”. Anesth Analg. 
104, pp.1578‐1582. 
 

Ngày nhận bài báo: 15/8/2013 
Ngày phản biện nhận xét bài báo: 27/11/2012 
Ngày bài báo được đăng: 10/12/2013 
 

Hội Nghị Khoa Học Công Nghệ BV. Nhân Dân Gia Định năm 2013  



×