Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Hoa lưu ly

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.73 KB, 2 trang )

Hoa Lưu Ly
Hoa Lưu Ly thường được gắn với những hoài niệm yêu thương và tình
yêu chân thành. Một truyền thuyết của người Đức đã giải thích nguồn
gốc tên của loài hoa màu xanh tím nhỏ bé xinh đẹp này, cũng như ý
nghĩa của nó trong ngôn ngữ các loài hoa : Ngày nọ, có một hiệp sĩ trẻ
và người yêu đang đi dạo dọc theo bờ sông Danube . Cô gái trông thấy
mấy cánh hoa đẹp mọc ở ven bờ, nơi sát mí nước, rất thích, cô bảo
người yêu hái chúng cho mình. Nhưng than ôi, trong lúc cố vươn tay với
lấy các cành hoa, chàng hiệp sĩ trượt ngã xuống dòng sông đang chảy
xiết. Bị vướng víu áo giáp nặng nề, chàng đã không thể vượt qua được
bờ sông trơn trượt dù đã cố gắng hết sức. Cảm thấy mình đang nhanh
chóng chìm xuống, anh ném hoa lên bờ cho người yêu và bằng tất cả
hơi thở tàn của mình trước khi chìm mãi, anh gọi nàng một lời như trăn
trối : "Đừng quên nhau nhé !" rồi mất hút trong dòng nước xiết... Người
yêu đau khổ đã không bao giờ quên anh, cô cài những cánh hoa ấy trên
tóc cho đến khi chết.
Như đôi mắt sáng và xanh
Của dòng sông nhỏ nhìn anh dịu dàng
Hoa là ngọc quý trao nàng
"Đừng quên nhau nhé ! lời chàng thiết tha
Một truyền thuyết khác kể rằng, có một người du hành nọ đang lang
thang trong thung lũng hoang vắng thì nhìn thấy một bông hoa lạ mà anh
chưa từng gặp bao giờ ngay dưới chân mình. Anh hái bông hoa, ngay
lập tức, cạnh dốc núi hé mở ra. Anh bước vào trong và thấy trước mắt
mình không biết cơ man nào là vàng và ngọc ngà châu báu. Anh sung
sướng và bắt đầu thu nhặt chúng, nhưng lại vô tình đánh rơi bông hoa
bé nhỏ. Bông hoa thầm thì một cách yếu ớt : "Xin đừng quên tôi ! Xin
đừng quên tôi !" Tuy nhiên, người lữ hành mải lo say sưa với những vật
báu trước mặt mà làm ngơ trước lời khẩn cầu đó. Rồi, khe núi bắt đầu
khép dần lại, anh ta chỉ còn một chút thời gian ngắn ngủi để chạy thoát.
Nhưng, Alas ! Bông hoa nhỏ từng giúp anh mở cái hang châu báu này


đã biến mất mãi mãi.
Còn theo một truyền thuyết Công giáo, ngày nọ, đức Chúa Trời đi ngang
qua vườn địa đàng sau khi sáng tạo ra thế giới muôn loài. Người bỗng
chú ý đến một bông hoa nhỏ và hỏi nó tên gì. Bông hoa ngượng ngùng
thì thầm : "Hic, con sợ rằng con đã quên mất rồi ạ, thưa Chúa" (I am
afraid I have forgotten, Lord). Đức Chúa ôn tồn trả lời : "Forget Me Not.
Uh, ta sẽ không bao giờ quên con"
Lại có câu chuyện khác cũng nói về hoa Lưu ly. Chuyện kể rằng:
- Một lần nọ có hai em bé được mẹ cho vào rừng thăm bố. Bố các em là
một là một cán bộ kiểm lâm. Một hôm khi người cha dẫn con chó và
xách khẩu súng vào rừng, bà mẹ bận lo sửa soạn bữa cơm chiều thì hai
em bé tha thẩn chơi và dắt nhau ra một bờ suối. Mùa này hoa Lưu ly
đang nở đầy bờ. Thấy hoa thơm, đẹp, bé gái muốn hái mà không với tới.
Thấy vậy cậu anh choài người ra bờ suối cố hái cho em mấy nhành hoa.
Chẳng may bị quá đà, em ngã xuống dòng nước xiết ! Trước khi bị dòng
nước cuốn trôi, em ném lên bờ cho em gái mấy nhành hoa và dặn lại:
"Đừng quên anh nhé".
Hoa lưu ly đỏ : Tình yêu mãnh liệt.
Hoa lưu ly vàng : Anh muốn là của em.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×