Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Nhật ký tình yêu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (105.07 KB, 2 trang )

Nhật ký tình yêu
Thứ Ba, 06/05/2008, 14:18 GMT+7
"Còn giờ đối với em, bình yên nhất là được ngồi sau anh, ôm anh thật chặt và
cứ đi như thế, trong một chiều ngược gió." Ôi! Lãng mạn quá....
Chúng mình viết nhật ký tình yêu cho nhau mỗi ngày...
Những dòng nhật ký tình iu ngọt ngào từ bạn Sunny gửi tới "một nửa" của mình, với lời
nhắn: "Mãi mãi yêu anh".
Ngày thứ 179 anh yêu em...
Em yêu à, câu chuyện tình yêu của chúng ta chắc hẳn sẽ phải là cuốn tiểu thuyết nhàm
chán nhất thế giới. Cuốn tiểu thuyết có số chương bằng số ngày ta sẽ yêu nhau, mà bắt đầu
mỗi chương là Yêu và kết thúc là Nhớ.
Mỗi buổi sáng thức dậy, ánh bình minh cựa mình bên khung cửa sổ, anh thấy yêu em…
hơn bình minh.
Mỗi buổi tối, khi những sms yêu thương kết thúc bằng những "nụ hôn" tạm biệt, anh lại
thấy nhớ em, da diết.
Ngày thứ 180 em yêu anh...
Nắng tháng tư không quá chói chang khiến người ta bực mình, mưa tháng tư nhẹ nhàng
không làm con người ta thấy vội vã.
Trước đây, đối với em, bình yên là ngồi trên lan can tầng 3, đứng trên cái ban công đầy gió
và cảm nhận hương vị của nắng tháng tư. Em vẫn thích nhìn những sợi nắng vắt vẻo vô cớ
bên ban công đầy yêu thương. Còn giờ đối với em, bình yên nhất là được ngồi sau anh, ôm
anh thật chặt và cứ đi như thế, trong một chiều ngược gió.
Ngày thứ 181 anh yêu em…
Anh tưởng rằng chẳng ai hiểu nổi con người đáng sợ của mình, nhưng hôm nay anh đã
hiểu. Anh hiểu được rằng yêu là tin tưởng và tạo cho nhau sự tin tưởng. Anh xin lỗi vì đã
làm em phải buồn, đã làm em phải suy nghĩ nhiều như thế.
Và anh sợ… sợ rằng nếu ngày mai thức giấc, em sẽ không còn thấy yêu anh nữa. Anh sợ,
anh sẽ không còn ai để yêu thương, không còn ai để nhớ, để vỗ về, dỗ dành…
Ngày mai tỉnh dậy, em có còn yêu anh không?
Ngày thứ 182 anh yêu em…
Những lúc nhìn em khóc, những giọt nước mắt ướt nhòa, những tiếng nấc nghẹn ngào,


lòng anh thắt lại.Và anh chợt nhận ra rằng, anh luôn muốn ở bên em, khi em buồn khi em
vui, khi em bình yên, hay tuyệt vọng. Vì anh biết đơn giản, đó chỉ là yêu…
... và em mong mình sẽ mãi bên nhau.
Ngày thứ 183 em yêu anh…
Em "cầm" tình yêu như đứa trẻ vụng dại cầm chiếc cốc pha lê. Em sợ hạnh phúc đến rồi đi,
nhưng em biết, hạnh phúc đang ở trong tay mình, rất chặt.
Muốn được nhìn thấy anh, bên những cánh chong chóng đầy yêu thương. “Tại sao chong
chóng lại quay được anh nhỉ”. “Vì gió thổi chong chóng bay, cũng như anh làm em biết
cười vậy.”
Ngày thứ…n, mình yêu nhau...
Khi nào đó, mình yêu nhau mà không đếm được bằng ngày, bằng tháng, bằng năm không
anh nhỉ?
Anh yêu, đây là những dòng cảm xúc em viết dài nhất từ trước đến giờ, lựa chọn những
màu mè rực rỡ nhất, những ngôn ngữ tuyệt vời nhất, dành cho anh, cho tình yêu của chúng
ta. Nhưng em chẳng muốn nó thành một câu chuyện đầy lãng mạn nào cả, chỉ là viết và
chạm nhẹ vào nhau bằng yêu thương. Đúng như những gì nó có, chứ không phải như chạm
vào một hình mẫu nào đó mà tạ phải tạo nên hoặc quá kì vọng vào nó. Mãi yêu anh!!!

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×