TIỂU PHẨM THAM DỰ HỘI THI
(Chuẩn bò số liệu cụ thể đưa ra sân khấu trước)
DÉn ch¬ng tr×nh 1: Kính thưa quý ban giám khảo, kính thưa quý vò đại
biểu. Thưa các đ/c và các bạn.
Ở tỉnh ta cũng như trên khắp đất nước Việt Nam luôn xảy ra tình trạng
ách tắc và tai nạn giao thông .
DÉn ch¬ng tr×nh 2: Đúng vậy, bởi những con đường đang oằn mình
nhẫn nại cho nhiều loại phương tiện đi qua mà không đi đúng phần đường
quy đònh. Số vụ tai nạn giao thông xảy ra nhiều vô kể, gieo rắc nổi kinh
hoàng và bao nổi xót đau.
DCT1: Thưa quý vò và các bạn. Tính bình quân mỗi ngày trên
toàn quốc có . . . . . .. . . . .người chết và nhiều trường hợp phải đưa vào bệnh
viện cấp cứu.( Số liệu trực quan cụ thể)
DCT2: Tiếng còi đã vang lên trên khắp mọi nẻo đường, cảnh báo
những người luôn coi thường phép nước. Tiếng còi cũng là thông điệp kêu
gọi mọi người: Hãy cùng chung lập lại an toàn giao thông.
DCT1 Chúng tôi đơn vò ....................................................xin kể lại
câu chuyện:
DCT1+2: “Ngäc Hoµng vi hµnh”
DCT1: Kòch bản và đạo diễn: ................................................với sự tham
gia diễn xuất của
1..........................................trong vai Ngọc Hoàng
2...........................................trong vai Nam tào
3...........................................trong vai Bắc Đẩu
4...........................................trong vai Cảnh sát giao thông
5...........................................trong vai Vượt Ẩu
Sau đây tiểu phẩm xin được phép bắt đầu.
Nam Tµo + B¾c §Èu ( đồng thanh): Ngọc Hoàng giá lâm
Ngäc Hoµng: Ta miễn lễ, các khanh hãy bình thân! Trẩm nay trời phú
đại cực, đất mở hoành mô. Nhìn sơn hà xã tắc an khang, trong lòng ta thấy
vui lắm,vui lắm. Ha…ha…ha…
Nào? Hôm nay các khanh ai có việc gì cứ bẩm tấu.
Nam Tµo: Dạ bẩm Ngọc Hoàng! Sơn hà xã tắc có phần thònh,
nhưng hiện nay nơi hạ giới vẫn còn nhiêù điều nhức nhối, còn xảy ra nhiều
cái chết thương tâm lắm ạ…!
B¾c §Èu: Thương tâm lắm ạ
Ngäc Hoµng: Chắc là nhà ngươi lại chấm bừa, phết bậy vào sổ khai tử
nên mới nhiều kẻ chết oan. Đúng vậy không? Hãy nói ta nghe rõ.
NT: Dạ bẩm! Thần đâu dám ạ! Thần chưa gạch tên trong sổ tử
mà khối kẻ đã chầu Diêm Vương rồi ạ.
NH: Vậy thì nguyên cớ làm sao? Các người bẩm tấu ta nghe.
BĐ: Dạ bẩm Ngọc Hoàng!
Hãy lắng nghe thần kể
Chuyện ở dưới trần gian
Xe cộ chạy tứ tung
Không theo luật đường bộ
(Mà) Chẳng theo luật đường bộ
Kẻ phóng nhanh vượt ẩu
Không giấy phép lái xe
Hàng hóa lấn vỉa hè
Đụng vô rồi tai nạn
(Mà) Xe đụng rồi tai nạn…
NH: À! Hóa ra là tai nạn giao thông, thế cảnh sát giao thông đâu mà
để mọi người tự do làm vậy?
NT: Dạ bẩm Ngọc Hoàng! Để đảm bảo trật tự ATGT đòi hỏi phải có
sự quan tâm của toàn xã hội, đặc biệt là sự nhận thức của người dân, của
người tham gia giao thông. Nếu chỉ một mình CSGT thì làm không xuể đâu
ạ…!
BĐ: Hiện nay nơi hạ giới số lượng xe máy Tàu nhiều lắm ạ, nào là
Loncin,lifan… tuy rẻ nhưng không tốt dễ gây ra tai nạn lắm à. Dạ,dạ,dạ…Đề
nghò Ngọc Hoàng có biện pháp ngăn chặn trước nếukhông thì bùng nổ dân số
trên này thì nguy đấy ạ..
NT: Dạ ,dạ..chưa hết đâu ạ! Ở hạ giới còn có loại xe khách đã sử
dụng trên 20 năm mà vẫn chưa được thanh lý. Người trần mệnh danh là
“Quan tài bay”. Bởi nó gây ra tai nạn tập thể, người chết vô kể ạ.
NH: (Đập bàn)Láo…Láo thật. Thế các phương tiện khác thì sao?
BĐ: Dạ… các phương tiện đi lại cũng lộn xộn lắm ạ, xe máy thì lạng
lách đánh võng, xe đạp tạt ngang không nhòm trưốc ngó sau. Đặc biệt ở hạ
giới họ than thở rằng:
(Chứ): Ra đường thì sợ công nông
Về nhà thì sơ vợ không nói gì.
NH: Sợ vợ thì không nói gì ta (cũng hiểu)
2
. Nhưng công nông thì can
cớ gì mà sợ.
NT: Dạ bẩm NH!
Công nông trời tối không đèn
(Đọc to ) Không còi chạy ẩu xin thời tránh xa
Đi về cẩn thận kẻo mà
Oan cho tính mạng, thiệt thân một đời.
BĐ: Thời gian qua nơi hạ giới thường xuyên ách tắc giao thông vì thế
nên có kẻ sãm tấu. Xe biển số lẻ đi vào ngày lẻ, xe biển số chẵn đi vào ngày
chẵn và…
NH: Thôi… các người đừng luyên thuyên mãi, hãy mau đưa ta xuống
đó xem sao?
NT: Dạ đúng đấy ạ! Ngọc Hoàng: Thật sáng suốt… sáng suốt, trăm
nghe không bằng một thấy. Mời Ngọc Hoàng xuống tận trần gian chứng kiến
cho rõ sự tình ạ.
NH: Ta cũng chỉ mong nhanh xuống đó để thẳng tay trừng trò những
kẻ ngang ngược, không chấp hành luật lệ giao thông.
NT: Da,dạ... xin mời Ngọc Hoàng lên xe ạ…
NH: Thế các người đã có giấy phép lái xe chưa đấy?
BĐ: Dạ … Dạ … trong túi thần thường xuyên có đến những 3 bằng cơ
ạ! Ngọc Hoàng xem, đây là bằng lái xe mô tô hạng A 1, đây là bằng lái xe
mô tô hạng B1 và cả bằng lái xe mô tô có kéo rơ móoc nữa cơ ạ…
NT: Bắc Đẩu nói láo đấy ạ! Bằng thì có thật, nhưng do các trung tâm
đào tạo và cấp giấy phép người lái xe, người đến học quá đông, quá tải nên
chữ nghóa học cũng chẳng được bao nhiêu đâu ạ…
NH: Thôi … Thôi … trăm sự cũng chỉ để đối phó cả thôi, nào nhanh
chóng nổ xe đưa ta đi hạ giới vi hành…
BĐ: Dạ mời NH lên xe, xe 125 phân khối đấy ạ … (Nổ xe, ngồi xử lý
tại chỗ)
NH: Ôi … sướng quá … êm quá … thế này thì ta cũng ngủ mất thôi, ấy …
ấy… sao phanh gấp thế? Xe chạy đang mát ga mà.
BĐ: Dạ bẩm Ngọc Hoàng đèn đỏ ạ…
NH: Đỏ đỏ … xanh xanh … rách việc. Việc gì phải xanh, đỏ, tím, vàng
cho nó phức tạp. Để vậy đi lút ga có sướng hơn không?
NT: Dạ kính bẩm Ngọc Hoàng: Kính xin Ngọc Hoàng nói nhỏ, bởi
nơi này là chốn trần gian. Luật nơi đây quy đònh lâu rồi, cứ ngã ba, ngã tư là
phải đặt cây đèn tín hiệu.
NH: Người nói gì sao ta không hiểu?
NT: Dạ bẩm NH: Ra đường đi đến ngã tư
Gặp cây đèn hiệu ta ghi nhớ dùm
(đọc to) Đèn đỏ tất cả phải dừng
Đèn vàng chờ đợi xin ®õng vội đi
Đèn xanh bật sáng tức thì
Xin mời bạn tới chẳng hề hiểm nguy.
NH: Hay lắm … hay lắm … hay lắm … giờ thì ta đã hiểu … ta đã hiểu.
Kìa đèn xanh rồi ta đi thôi. Dừng mãi giữa đường là phạm luật đấy (xe chạy
có tiếng còi cảnh sát giao thông).
BĐ: Nguy rồi, ta chở ba chắc rằng bò phạt, ở trong người lại chẳng có
đồng mô chạy thôi (cả ba chạy thôi)
NT: Nhanh lên … nhanh nữa lên … bò bắt bây giờ.
BĐ: èi … ối … (rầm, rầm).
NH: Chết ta rồi, cái chân của ta… …
BĐ: Ngọc Hoàng Ơi! Ngọc Hoàng có làm sao không?
Ngọc Hoàng mà bò làm sao thì chúng thần ân hận quá, ân hận quá.
Chúng thần có tội… chúng thần có tội … (cả hai tát vào mặt mình).
NH: (bò dậy) này! Các ngươi làm gì thế? Có thôi đi không nào?
NT+BĐ: Dạ … chúng thần xin thôi ạ.(đồng thanh)
BĐ: A! Thằng nhóc này đi đâu mà chạy tẹt ga bán sống bán
chết vậy này.
Vượt Ẩu: Dạ … dạ … cháu sợ cảnh sát đuổi ạ.
NT: Sao lại sợ cảnh sát đuổi? Chắc kẻ vi phạm luật giao thông đây!
Vượt Ẩu: Dạ … cháu … cháu vượt đèn đỏ và không có bằng lái.
BĐ: A … hèn chi. Thế năm nay cháu bao nhiêu tuổi?
Vượt Ẩu: Dạ … cháu … 16 tuổi ạ.
NH: Như vậy là cháu sai to rồi cháu ơi. Tội thứ nhất là cháu chưa đủ
tuổi điều khiển xe máy nên chưa có giấy phép lái xe. Tội thứ 2 là vượt đèn
đỏ. Tôi thứ ba là bỏ chạy rồi gây tai nạn. Cháu ơi cháu cháu thật là dại dột.
Vượt Ẩu: Dạ … cháu xin nghe lời ông ạ … nhưng mà ông cũng sai,
ông đi xe chở 3 ông cũng phạm luật.
NT: A … thằng này láo.
CSGT (thổi còi) Đề nghò mọi người không được cãi nhau, từ n·y tới
giờ tôi đã xem xét hiện trường và lập biên bản. Căn cứ vào hành vi tham gia
giao thông, cả hai chủ phương tiện đều vi phạm luật giao thông đường bộ và
gây ra tai nạn. Bây giờ cả hai về đồn để giải quyết (CSGT +Vượt Ẩu đi vào).
NT: Thôi … thôi … nhà ng¬i cầm lái thì có bổn phận ở lại giải quyết
nhé, còn ta ta phải đưa Ngọc Hoàng trở về thượng giới, nhìn thần sắc của
Người mệt lắm rồi (bắt đầu vào).
NT: Dạ … mời NH tiếp tục hành trình ạ… (nhạc)
NH: Thật hú vía ta hy vọng từ đây về đến cổng trời chẳng gặp điều gì
xúi quẩy nữa.
NT: Suốt cuộc đời, bây giờ NH mới gặp một lần tai nạn, còn chúng
sinh nơi hạ giới phải chòu đựng rất nhiều rồi ạ.
NH: Mà đây là đâu mà người đi hàng ngang chen lấn hết đường vậy.
NT: Dạ … bẩm Ngọc Hoàng! Nơi hạ giới ở các trung tâm đều như thế
cả. Cứ hết giờ làm việc là đường phố tứ tắc nghẽn lại ạ… nào tránh đường
nào, tránh đường cho Ngọc Hoàng đi nào.
NH: Ôi … ôi … ta mệt quá … ta mệt quá. Trần gian ơi, trần gian hỡi hãy
tha cho ta để ta về thượng giới. Nhò thất, Bát Tú đâu cứu ta … cứu ta...cứu ta…
DCT1! Kính thưa quý vò và các bạn! Qua câu chuyện mà các bạn vừa
chứng kiến, khi tham gia giao thông - nếu không tìm hiểu luật giao thông
đường bộ thì bất cứ ai cũng có thể phạm luật và có thể gây ra tai nạn nghiêm
trọng.
DCT2: Điều mà ®¬n vÞ.................................. chúng tôi muốn nhắn gửi là: