Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.32 KB, 2 trang )
CÓ THỂ NÀO QUÊN
Đất nước đã qua bao cơn binh lữa
Trong chiều dài lịch sử bốn nghìn năm?
Máu của bao lớp người đã thấm sâu vào đất?
Tổ quốc đến bao giờ mới dịu những cơn đau
Bao thế hệ đi tìm hạt giống mùa sau
Mầm thanh bình ươm trên những hố bom nham nhở
Rễ bám vào đất nồng, vào hồn thiêng muôn thuở.
Vỏ đại bác ghép thành tổ ấm bồ câu!
Thời gian nào có nghĩa gì đâu
Với dân tộc có sức chiụ đựng phi thường bằng
niềm tin và khác vọng
Tổ quốc êm đềm trong tiếng ru dạt dào biển sóng
Hạnh phúc về cùng những hạt vàng, từ những chồi xanh.
Tôi sinh ra trong thời buổi chiến tranh
Mẹ tất tả dắt tôi đi khắp nơi lánh đạn.
Tuôỉ thơ ấy tôi, thường chơi trò chơi chiến trận
Cũng thắng thua bằng bẹ chuối, cờ lau
Tuổi thơ vô tư nào có hiểu gì sâu
Chiến thắng của trẻ con bao giờ cũng thuộc về kẻ mạnh
Chiến thắng! trẻ con cũng tự hào kiêu hãnh
Ôi! trò chơi con trẻ của đất nước lắm chiến tranh
(Có lẽ lúc đó trên thế giới thịnh hành
Những trò đua ô tô ,những trò chơi điện tử)
Tôi lớn lên, lần theo chiều dài lịch sử.
Trang vở đầu tiên đã vương màu lữa đao binh
Tôi tự hào theo chiến thắng lũ xâm lăng
Của Đống Đa, Chi Lăng, Như Nguyệt
Thuở ấy, có lúc mơ mình là Lý Thường Kiệt
Đại bác nổ gần cứ ngỡ súng thần công.
Đất nước ngăn mình bởi những dòng sông.