Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (298.84 KB, 3 trang )
“Mùa hoa sữa về”...
TTO - Hà Nội những ngày nôn nao chờ đại lễ. Phố phường rực rỡ cờ hoa ánh sáng.
Tiết trời mát mẻ hắt chút nắng vàng mùa thu. Và hoa sữa góp hương làm nên một
Hà Nội “chưa đẹp thế bao giờ”...
Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu, anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm, ngây ngất bên hồ... (Hoa sữa - Nguyễn Phan Hách)
Nhắc đến thu Hà Nội, người ta không thể không nhắc đến loài hoa mang hương sắc
ngọt ngào gọi thu về nồng nàn trên phố, loài hoa mang một nửa hồn thu Hà Nội -
hoa sữa.Hoa sữa gắn với cuộc sống của người dân Hà Nội không biết tự bao giờ.
Chỉ biết mỗi độ thu về người ta lại nhắc tới hoa sữa với nhiều cảm xúc yêu thương…
Trong gió se lạnh chớm thu, hương hoa len lỏi vào từng ngóc ngách ngõ nhỏ, gõ
từng ô cửa: “Thu đã về”.
Những bông hoa mang hình chớp lửa
Những cánh hoa trắng ngát lưng trời (Hoa sữa - Lương Ngọc An)
Ta có nhau, truyền cho nhau hơi thở
Cho hoa sữa nồng nàn, cho anh nói - yêu em! (Tiếng người thương - Khải Nguyên)
Thành phố ngủ riêng hoa sữa thức
Như tình yêu hoa sữa thơm nồng (Hoa sữa - Hải Như)
Sợ người ta không gọi đúng tên mình
Hoa hiến đến cạn nguồn hương trinh bạch
Hoa chẳng hiểu đời vô cùng khắc nghiệt
Người chỉ nhắc tới hoa kia khi nhớ đến hương này… (Thơ Nguyễn Hoàng Sơn)