Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

KÊU GỌI HỌC SINH GIÚP ĐỠ MIỀN TRUNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (95.25 KB, 3 trang )

Các em hs thân mến!
Nước VN chúng ta hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước, cũng là hàng ngàn năm phải gồng
mình gánh chịu những thiên tai. Khi hạn hán đến nứt đất cháy cây, khi lũ lụt đến trôi làng trôi xã...
Và vừa mới đây thôi, bão tiếp bão, lũ tiếp lũ kinh hoàng đã đạp tung cánh cửa bình yên của
nhân dân Bắc Trung Bộ. Lũ đến quá đột ngột. Sáng sớm mới thấy ngấp nghé ngoài bờ sông, đến
trưa đã ngập đến nóc nhà, người dân không kịp trở tay...Tính đến ngày 21/10/2010, 4 tỉnh Thanh
Hoá, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình đã có 61 người chết, 6 người mất tích, chưa kể 15 người
chết trong chiếc xe khách bị lũ cuốn trôi. Hơn 230 xã bị ngập, hơn 15 nghìn ngôi nhà bị ngập
chìm trong biển nước. Qua các phương tiện thông tin đại chúng, các em hẳn đã nhìn thấy nước
nhấn chìm nhiều nóc nhà, nước lên cao đụng cả dây điện cao thế, nước lút cả ngọn tre...Những
người có phương tiện di tản đông nghịt, những người không kịp di tản thì la hét cầu cứu thảm
thương. Ở đâu cũng thấy những ánh mắt thất thần vì đói vì khát... Mưa lũ làm tê liệt giao thông
đsắt, làm các chuyến bay phải đình chỉ; trên quốc lộ 1, đoàn xe ôtô nối đuôi tại chỗ kéo dài đến 15
km. Những tổn thất không thể thống kê hết.
Và lúc này, tuy mưa đã ngớt, nhưng nước lũ vẫn chưa kịp rút ở nhiều nơi. Đồng bào chúng ta,
trong đó có rất nhiều bạn bè cùng trang lứa như các em vẫn trong cảnh “màn trời chiếu đất”.
Những ánh mắt thất thần, những cách tay yếu ớt vẫn lấp ló dưới các mái nhà. Dân mình đói lắm!
Dân mình cũng khát lắm! Nhiều nhà dân mất trắng tài sản. Nhiều nhà dân cất được gạo nhưng
không có củi đốt. Nhiều người ăn mì tôm sống mấy ngày liền, giờ khát khô cổ họng mà không có
nước uống. Nhiều người nhịn đói giờ đã rã rời chân tay. Nhiều người chỉ có bộ quần áo ướt sũng
giờ đây run lên vì lạnh. Nhiều trường học và dịch vụ vẫn đóng cửa. Hàng chục ngàn học sinh đã
bị lũ cuốn trôi tất cả sách vở, đồ dùng học tập . Có những em nhỏ mấy ngày không ăn, lại dìm
mình trong nước lạnh, giờ không còn hơi để khóc....Và nguy hiểm hơn, 1 số nơi đã xuất hiện
những ổ dịch tiêu chảy, đau mắt đỏ, nước ăn chân tay, sốt xuất huyết... trong sự bất lực của người
dân.
Khúc ruột miền Trung vẫn đang chảy máu. Người dân miền Trung đang suy kiệt. Máu chảy ruột
mềm!... Cả nước đang chung tay góp sức để giúp nhân dân vượt qua hoạn nạn. Nhà nước đã chi
ngân sách 200 tỉ đồng. Các tổ chức, các nhà hảo tâm đã quyên góp hàng chục tỉ đồng. 1 cụ bà ở
Qủang Ngãi đã góp 300.000đ, 1 em nhỏ ở HN đã đập vỡ con heo đất và góp 87.000đ. Tập thể GV
trường N.Huệ đã góp gần 10 triệu đồng. Tuy nhiên, số tiền đó vẫn còn quá ít ỏi...
Vì vậy, cô/...... kêu gọi : phát huy tinh thần tương thân tương ái của dân tộc, các em hãy bớt mua


thêm đôi giày mới, bớt 1 ngày ăn quà vặt, bớt 1 buổi chơi game, bớt 1 cuộc điện thoại, bớt nửa
bữa ăn sáng... Người nhiều người ít tuỳ theo khả năng, góp phần cứu lấy đồng bào mình, giúp
nhân dân Miền Trung không bị chết đói, chết khát, chết bệnh; giúp nhân dân gượng đứng lên sau
lũ; giúp các bạn mình đến trường... Số tiền các em đóng góp dù lớn dù nhỏ cũng có ý nghĩa vô
cùng to lớn. Miền Trung đang rất cần sự giúp đỡ từ phía các em!
Hôm nay đây, soi mình qua tấm gương của Bác mới thấy những gì chúng ta đang nhận từ cuộc
đời là quá lớn, những gì chúng ta làm cho đất nước, cho dân tộc còn quá nhỏ bé. Mỗi thanh niên
chúng ta xin đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho mình, mà phải hỏi mình đã làm gì cho tổ quốc thân
yêu!
Ngày nay trong cuộc sống hòa bình thế hệ trẻ Việt Nam đã và đang đóng góp nhiều công sức góp
phần thực hiện ước nguyện thiêng liêng của Bác: “đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng
được học hành”, cho hạnh phúc muôn nhà được đơm hoa kết trái. Nhưng đâu đó vẫn có lúc chúng
ta trở nên nhỏ nhoi khi toan tính thiệt hơn, đắn đo trước mỗi việc làm vì người khác. Vì thế, học
tập và làm theo tấm gương đạo đức của Bác là nghĩa vụ và trách nhiệm của mỗi đoàn viên thanh
niên chúng ta trong cuộc sống hôm nay. Tôi tin rằng nếu như bản thân mỗi chúng ta không chỉ
biết tôn trọng, ngợi ca, tuyên truyền những giá trị đạo đức của Người mà quan trọng hơn chúng ta
biết biến nhận thức thành hành động thực tiễn, biết CHO nhiều hơn NHẬN; biết sống là để cống
hiến, phụng sự cho dân tộc. Điều đó sẽ góp phần làm nên những giá trị đích thực trong cuộc sống.
Trước những bài học sâu sắc được rút ra từ cuộc đời Bác Hồ kính yêu tôi tự nghĩ còn gì cao đẹp
hơn khi tuổi trẻ của chúng ta được là người lính đi đầu, hiến dâng trọn trái tim, khối óc cho nhân
dân, đất nước. Chúng ta hãy sống những tháng năm tuổi trẻ sao cho xứng đáng với niềm tin yêu,
mong đợi của Bác Hồ kính yêu.
“Nếu được làm hạt giống để mùa sau
Nếu lịch sử chọn ta là điểm tựa
Vui gì hơn làm người lính đi đầu
Trong đêm tối tim ta bừng ngọn lửa”
*****

×