Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (70.89 KB, 3 trang )
Những nghịch lý phát triển
- Viện trưởng viện Kinh tế Việt Nam Trần Đình Thiên cuối tuần trước đã có bài thuyết trình
về những vấn đề mang tính cơ cấu của nền kinh tế với đại diện câu lạc bộ Các doanh
nghiệp dẫn đầu. Sài Gòn Tiếp Thị trích đăng sau đây một số nhận định của ông.
Những nghịch lý
Thứ nhất, nền kinh tế Việt Nam tăng trưởng liên tục khoảng 7% trong 25 năm qua mà vẫn
không được coi là tăng trưởng bền vững. Trên thế giới, tăng trưởng 5% liên tục trong 10
năm là bền vững lắm rồi. Thế mà chúng ta tăng trưởng cao trong thời gian dài như vậy
mà không bền vững. Và thực sự chúng ta thấy là không bền vững.
Thứ hai, chúng ta bước vào hội nhập và cạnh tranh mà sức cạnh tranh giảm liên tục. Cả
một dân tộc tài ba, chiến đấu giành độc lập thì tuyệt vời nhưng khi vào cạnh tranh thế giới
thì sức cạnh tranh giảm mạnh.
Thứ ba, chúng ta dường như tăng trưởng nhanh hơn rất nhiều nước nhưng tụt hậu thì
ngày càng xa hơn, kể cả tụt hậu về thu nhập trên đầu người. Nhiều người không hiểu nổi,
tại sao chúng ta tăng trưởng 7%, họ chỉ 3% mà ta ngày càng tụt hậu xa vậy.
Thứ tư, sau ba năm gia nhập WTO, chúng ta có cơ hội lớn, vốn FDI đổ vào nhiều, cơ hội
thị trường lớn, thương mại đều tăng. Nhưng trong ba năm có nhiều cơ hội như vậy thì nền
kinh tế lại đối mặt với lắm chuyện. Bi kịch ở chỗ vốn vào nhiều mà tăng trưởng lại giảm
tốc, lạm phát tăng lên và bất ổn vĩ mô trở nên nghiêm trọng hơn. Tôi muốn nói, năng lực
hội nhập của chúng ta có vấn đề rất lớn.
Thứ năm, liên quan đến chiến lược thu hút FDI. Việt Nam được coi là một địa chỉ tốt bậc
nhất trên thế giới cho đầu tư nước ngoài. Nhưng một quan chức lâu năm của bộ Kế
hoạch và đầu tư cho biết, có từ 60 – 80% nhà đầu tư kêu lỗ. Lỗ không chỉ một hai năm mà
lỗ triền miên. Nhưng lạ ở chỗ, họ kêu lỗ rất nhiều mà không có ai bỏ chạy. Thế thì Việt
Nam là “thiên đường đầu tư” cho ai, vì ai?
Thứ sáu, Việt Nam kích cầu lớn nhưng lạm phát lại giảm. Năm nay các nhà kinh tế dự báo
là lạm phát có thể tăng mạnh, nhưng nó lại ghìm lại. Tuy nhiên chúng ta quan tâm đến lạm
phát ở góc độ sai lệch là giá đầu ra hay là CPI, mà quên mất một loại giá cực kỳ quan
trọng đối với nền kinh tế là giá vốn, giá đầu vào. Sự quan tâm lệch lạc như thế dẫn đến ảo
tưởng về thành tích và sự ổn định.
Thứ bảy, sau hai năm vất vả chống đỡ với suy giảm tăng trưởng, lạm phát cao, bất ổn