ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KINH TẾ
BÙI ĐÌNH VIÊN
NÂNG CAO HIỆU QUẢ SỬ DỤNG CÁC
NGUỒN VỐN ƯU ĐÃI KHI VIỆT NAM
TRỞ THÀNH NƯỚC CÓ MỨC THU NHẬP
TRUNG BÌNH
Chuyên ngành: Kinh tế Thế giới và
Quan hệ Kinh tế Quốc tế
Mã số: 62.31.07.01
Tóm tắt luận án tiến sĩ kinh tế
1
Hà Nội, Năm 2015
Công trình được hoàn thành tại trường Đại học
Kinh tế Đại học Quốc gia Hà Nội.
Người hướng dẫn khoa học
1. PGS.TS. Nguyễn Xuân Thiên
2. TS. Đoàn Hồng Quang
Phản biện 1:…………………………………………..
Phản biện 2:…………………………………………..
Phản biện 3:…………………………………………..
Luận án sẽ được bảo vệ trước Hội đồng đánh giá
luận án cấp Đại học Quốc gia Hà Nội, họp tại
Vào hồi……….. giờ ………… ngày ………. tháng
………. năm ………….
Có thể tìm hiểu luận án tại:
Thư viện Quốc gia
2
Trung tâm thông tin – thư viện, Đại học Quốc gia
Hà Nội
3
LỜI MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài nghiên cứu
Trong thời gian qua đất nước đã đạt được nhiều thành tựu
phát triển nổi bật. Từ năm 2010, Việt Nam đã trở thành nước đang
phát triển có mức thu nhập trung bình (MIC). Trong giai đoạn 1993
2013, với tổng nguồn vốn cam kết hơn 78 tỷ USD, vốn giải ngân là
37,6 tỷ USD, vốn ODA đã có đóng góp quan trọng. Tuy nhiên còn
rất nhiều hạn chế trong việc sử dụng nguồn vốn ưu đãi: tỷ lệ giải
ngân thấp; hệ thống pháp luật chưa đồng bộ, chồng chéo; còn có sự
khác biệt về quy trình thủ tục giữa Việt Nam và nhà tài trợ. Trong
bối cảnh là một nước MIC, Việt Nam sẽ có nhiều cơ hội cũng như
thách thức trong thu hút các nguồn vốn ưu đãi phục vụ cho mục tiêu
phát triển, nguồn vốn hỗ trợ phát triển chính thức sẽ thay đổi về
quy mô, cơ cấu và phương thức cung cấp. Trong thời gian gần đây
chủ trương sử dụng các nguồn vốn ưu đãi cũng có những điểm mới.
Việc tìm ra các giải pháp nhằm tăng cường thu hút và sử dụng hiệu
quả hơn nữa các nguồn vốn ưu đãi phục vụ nhu cầu phát triển kinh
tế xã hội là yêu cầu thực tiễn, khách quan đặt ra cho Việt Nam trong
bối cảnh khi đã trở thành nước MIC.
2. Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
2.1. Mục tiêu nghiên cứu
Hệ thống hóa cơ sở lý luận, phân tích thực trạng, đề xuất
giải pháp để tăng cường thu hút và sử dụng hiệu quả nguồn vốn
viện trợ cho Việt Nam trong bối cảnh Việt Nam đã trở thành nước
MIC.
2.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
Tổng quan các nghiên cứu liên quan. Hệ thống hóa cơ sở lý
4
luận và đưa ra khung lý thuyết nghiên cứu.
Phân tích, đánh giá thực trạng thu hút và sử dụng các nguồn
vốn ưu đãi cho Việt Nam trong giai đoạn 20032014.
Đề xuất các định hướng và các giải pháp chủ yếu nhằm
tăng cường thu hút, nâng cao hiệu quả sử dụng các nguồn vốn ưu
đãi cho Việt Nam trong bối cảnh là nước có mức thu nhập trung
bình.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
3.1. Đối tượng nghiên cứu
Thực trạng thu hút và hiệu quả sử dụng các nguồn vốn vay
ưu đãi dành cho Việt Nam.
3.2. Phạm vi nghiên cứu
Về mặt thời gian: giai đoạn từ 2003 đến 2013.
Về mặt không gian: tại Việt Nam.
4. Những đóng góp mới của luận án
Làm rõ cơ sở lý luận về thu hút và sử dụng vốn ưu đãi; tiêu
chí đánh giá hiệu quả sử dụng; các nhân tố ảnh hưởng.
Tổng kết và làm rõ một số bài học kinh nghiệm về thu hút
và sử dụng các nguồn vốn ưu đãi từ một số nước.
Phân tích thực trạng thu hút và hiệu quả sử dụng nguồn vốn
ưu đãi cho Việt Nam giai đoạn 2003 2013.
Đề xuất các giải pháp chủ yếu nhằm thu hút, sử dụng có
hiệu quả các nguồn vốn ưu đãi khi Việt Nam trở thành nước MIC.
5. Kết cấu của luận án
Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục tài liệu tham khảo
và phụ lục, Luận án kết cấu thành 4 chương như sau:
Chương 1: Tổng quan tình hình nghiên cứu
5
Chương 2: Cơ sở lý luận và thực tiễn về thu hút và sử dụng
các nguồn vốn ưu đãi.
Chương 3: Thực trạng thu hút và hiệu quả sử dụng các
nguồn vốn ưu đãi cho Việt Nam khi đã trở thành nước có mức thu
nhập trung bình.
Chương 4: Định hướng và giải pháp thu hút, sử dụng hiệu
quả các nguồn vốn ưu đãi cho Việt Nam trong bối cảnh là nước có
mức thu nhập trung bình.
CHƯƠNG 1
TỔNG QUAN TÌNH HÌNH NGHIÊN CỨU
1.1. Các công trình nghiên cứu liên quan đến đề tài luận
án
Các công trình đã nêu được: khái niệm, bản chất của nguồn
vốn ODA; một số bài học về thu hút, quản lý và hiệu quả sử dụng
ODA của các nước và kinh nghiệm đối với Việt Nam; Gợi mở một
số kiến nghị nhằm tăng cường quản lý và sử dụng hiệu quả viện
trợ. Tuy nhiên, các nghiên cứu trên chưa hệ thống hóa toàn diện về
mặt lý thuyết và phương pháp đánh giá hiệu quả sử dụng vốn ODA,
đặc biệt là khi nguồn vốn vay kém ưu đãi sẽ gia tăng trong thời gian
tới. Chưa có nghiên cứu nào về hiệu quả viện trợ đặt trong bối
cảnh mới của Việt Nam khi trở thành nước có mức thu nhập trung
bình thấp.
1.3. Nội dung và phương pháp nghiên cứu được sử dụng
Nội dung 1: Nghiên cứu tổng quan về các công trình có liên
quan đến đề tài nghiên cứu
Phương pháp nghiên cứu: tổng hợp, phân tích tài liệu thứ
cấp.
6
Nội dung 2: Nghiên cứu khung lý luận về thu hút và sử
dụng các nguồn vốn ưu đãi
Phương pháp nghiên cứu: tổng hợp, phân tích tài liệu thứ
cấp.
Nội dung 3: Nghiên cứu, đánh giá thực trạng thu hút và
sử dụng các nguồn vốn ưu đãi trong giai đoạn 2003 2013
Phương pháp nghiên cứu: phân tích, thống kê, so sánh và
tổng hợp. Điều tra thu thập số liệu sơ cấp, phương pháp chuyên gia.
Nội dung 4: Đề xuất định hướng và giải pháp.
Phương pháp NC: dự báo, chuyên gia, phân tích và tổng
hợp.
CHƯƠNG 2
CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN VỀ THU HÚT
VÀ SỬ DỤNG CÁC NGUỒN VỐN VAY ƯU ĐÃI
2.1. Tổng quan về các nguồn vốn ưu đãi
2.1.1. Khái niệm về các nguồn vốn ưu đãi
Các nguồn vốn ưu đãi bao gồm nguồn vốn Hỗ trợ phát triển
chính thức (ODA) và nguồn vốn vay kém ưu đãi.
2.1.1.1. Khái niệm về nguồn vốn ODA
ODA là nguồn vốn của các nước, các tổ chức quốc tế hỗ trợ
cho các nước đang phát triển và kém phát triển. Có thể theo hình
thức hỗ trợ không hoàn lại hoặc phải hoàn lại, nhưng tỷ lệ về thành
tố ưu đãi phải chiếm ít nhất là 25% tổng giá trị hỗ trợ đối với
khoản ODA không ràng buộc và 35% đối với khoản ODA có ràng
buộc.
2.1.1.2. Khái niệm về nguồn vốn vay kém ưu đãi
Khoản vay có điều kiện ưu đãi hơn so với vay thương mại
7
nhưng thành tố ưu đãi chưa đạt tiêu chuẩn của vốn vay ODA nêu
trên.
2.1.2. Các hình thức và phương thức cung cấp chủ yếu
của các nguồn vốn vay ưu đãi
2.1.2.1. Các hình thức cung cấp
a) ODA viện trợ không hoàn lại.
b) Vốn vay ODA.
c) Vay kém ưu đãi.
d) Viện trợ hỗn hợp: cả viện trợ không hoàn lại và vốn vay.
2.1.2.2. Phương thức cung cấp các nguồn vốn ưu đãi
a) Hỗ trợ ngân sách.
b) Hỗ trợ chương trình.
c) Hỗ trợ dự án.
d) Viện trợ phi dự án.
2.1.2.3. Quy trình vận động, quản lý và sử dụng các nguồn vốn
ưu đãi
Bước1: Xây dựng và phê duyệt Danh mục tài trợ
Bước 2. Chuẩn bị, thẩm định, phê duyệt văn kiện.
Bước 3. Ký kết điều ước quốc tế về các nguồn vốn ưu đãi
Bước 4. Tổ chức thực hiện chương trình, dự án
Bước 5. Giám sát và đánh giá chương trình, dự án
2.1.3. Phân loại nguồn tài trợ và điều kiện vay đối với các
nguồn vốn ưu đãi
Viện trợ không hoàn lại: khoảng 15 17% tổng nguồn vốn,
giới hạn trong các lĩnh vực nhân đạo, y tế, văn hóa, giáo dục, cải
cách và nâng cao năng lực quản lý nhà nước. Vốn vay: có quy mô
lớn, 83 85% tổng nguồn vốn ODA nhưng được vay lãi suất thấp,
8
thời gian dài.
2.1.3.1. Nguồn vốn viện trợ song phương
Nguồn hỗ trợ này xuất phát từ chính phủ này cho chính phủ
khác. Năm 1970 Liên hiệp quốc yêu cầu các nước giàu hàng năm
phải trích 0,7% tổng sản phẩm quốc gia (GNP) hỗ trợ các nước
nghèo qua hình thức ODA và đến năm 2000 phải nâng tỷ lệ này lên
1% GNP.
2.1.3.2. Nguồn vốn viện trợ đa phương
Từ các tổ chức đa phương như Ngân hàng Thế giới (WB),
Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB), Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF)...
2.1.4. Lợi ích khi sử dụng các nguồn vốn ưu đãi
2.1.4.1. Đối với bên tài trợ
Các nước cung cấp viện trợ được mở rộng thị trường, mở
rộng hợp tác có lợi cho họ, mục tiêu về an ninh quốc phòng hoặc
chính trị.
2.1.4.2. Đối với nước tiếp nhận viện trợ
Là nguồn vốn bổ sung cho ngân sách nhà nước.
Giúp đào tạo nguồn nhân lực, bảo vệ môi trường.
Giúp các nước đang phát triển xoá đói, giảm nghèo.
Bổ sung ngoại tệ, làm lành mạnh cán cân thanh toán quốc
tế.
Nguồn lực bổ sung cho đầu tư tư nhân.
Giúp tăng cường năng lực và thể chế.
2.1.4.3. Mặt trái của các nguồn vốn ưu đãi
Nếu nguồn viện trợ không được sử dụng hiệu quả sẽ làm
tăng gánh nặng nợ quốc gia, lệ thuộc chính trị vào nhà tài trợ.
2.1.5. Các nguồn vốn ưu đãi trong bối cảnh của nước có
9
mức thu nhập trung bình
2.1.5.1. Khái niệm về mức thu nhập trung bình
Bảng 2.7. Phân loại nước theo thu nhập của WB (năm 2012)
Phân loại thu nhập
GNP/đầu người
Nguồn vay
(USD)
Thu nhập thấp
Thu nhập trung bình
≤ 1.035
IDA
1.035 4.085
Hỗn hợp
4.085 12.616
IBRD
thấp
Thu nhập trung bình
Thu nhập cao
> 12.616
2.1.5.2. Nhu cầu về các nguồn vốn ưu đãi đối với Việt Nam khi
trở thành nước có mức thu nhập trung bình
Khi Việt Nam là nước thu nhập trung bình thấp (LMIC) khả
năng tiếp nhận viện trợ ưu đãi sẽ có xu hướng giảm, phải sử dụng
tới khoản vay kém ưu đãi hơn và vay theo điều kiện thị trường.
2.2. Các tiêu chí đánh giá hiệu quả sử dụng các nguồn
vốn ưu đãi
2.2.1. Đánh giá vĩ mô.
Hệ số ICOR: ICOR = (KtKto) / (YtYto)
Nội suất sinh lợi của dự án (IRR của dự án):
Tổng số nợ nước ngoài.
Nghĩa vụ trả nợ.
Tỉ lệ % tổng nợ nước ngoài so với GDP.
Tỉ lệ % tổng nợ nước ngoài/ kim ngạch xuất khẩu.
Tỷ lệ % nghĩa vụ trả nợ / kim ngạch xuất khẩu.
Tỷ lệ % dự trữ ngoại hối so với tổng nợ nước ngoài.
Lãi suất bình quân của nợ nước ngoài.
10
Kỳ hạn vay bình quân.
2.2.2. Đánh giá vi mô
a). Hiêu qua
̣
̉ (Efectiveness):
b). Tinh hi
́
ệu suât
́ (Efficiency).
c). Tinh phu h
́
̀ ợp (Relevance).
d). Tac đ
́ ộng (Impacts).
e). Tinh bên v
́
̀ ưng
̃ (Sustainability).
2.3. Một số kinh nghiệm quốc tế về thu hút và hiệu quả
sử dụng các nguồn vốn ưu đãi
2.3.1. Những kinh nghiệm thành công
Trung Quốc, Indonexia, Malaysia, Lào.
2.3.2. Những kinh nghiệm không thành công
Thái Lan, Philippines.
2.3.3. Bài học kinh nghiệm đối với Việt Nam
Cần lựa chọn và thẩm định kỹ các dự án. Tận dụng tối đa sự
hỗ trợ của các nhà tài trợ và đảm bảo đầy đủ vốn đối ứng. Bộ máy
quản lý cần tổ chức khoa học, tính chuyên nghiệp cao. Đối với từng
nhà tài trợ lớn phải có chính sách khai thác riêng. Cần coi trọng hiệu
quả sử dụng hơn là số lượng vốn viện trợ. Phải có cơ chế thu hút
sự tham gia của công chúng, đặc biệt là khu vực tư nhân.
CHƯƠNG 3
THỰC TRẠNG THU HÚT VÀ HIỆU QUẢ SỬ DỤNG
CÁC NGUỒN VỐN ƯU ĐÃI CHO VIỆT NAM KHI ĐÃ
TRỞ THÀNH NƯỚC CÓ MỨC THU NHẬP TRUNG
BÌNH
3.1. Tình hình thu hút các nguồn vốn ưu đãi
3.1.1.Giai đoạn trước năm 1993
11
3.1.1.1. Viện trợ song phương
Năm 1969 Việt Nam lần đầu tiên được tiếp nhận viện trợ
của Thuỵ Điển, sau đó là Nhật Bản (1975), WB, IMF… Viện trợ
song phương chủ yếu từ một số nước XHCN và một số nước thành
viên của Tổ chức OECD. Sau khi Liên Xô (cũ) tan rã hai tổ chức
viện trợ duy nhất còn lại là UNDP và SIDA Thuỵ Điển với mức
vốn viện trợ hạn chế (1% GDP). Sau năm 1991 nhiều thành viên
OECD nối lại hỗ trợ, mức viện trợ song phương từ 75 triệu
USD/năm (1985 – 1990) lên 350 triệu USD/năm năm 1992.
3.1.1.2. Viện trợ đa phương
Năm 1977 Việt Nam có quan hệ chính thức với hệ thống
các tổ chức thuộc Liên Hợp Quốc (UN). Viện trợ đa phương
của các tổ chức thuộc Liên Hợp Quốc cho Việt Nam trên 70
triệu USD mỗi năm.3.1.2. Giai đoạn từ năm 1993 đến năm 2013
3.1.2.1. Các nhà tài trợ hoạt động tại Việt Nam
Hiện nay, ở có trên 50 nhà tài trợ song phương (Anh, Đức,
Hàn Quốc, Mỹ, Nhật Bản, …) và đa phương (các định chế tài chính
quốc tế và các quỹ WB, IMF, ADB …) đang hoạt động
3.1.2.2. Tình hình cam kết, ký kết các điều ước quốc tế cụ thể
về các nguồn vốn ưu đãi
Tổng vốn ODA ký kết từ năm 1993 đến 2013 đạt trên 56,05
tỷ USD, trong đó vốn ODA, vay kém ưu đãi chiếm khoảng 88,4%,
vốn ODA không hoàn lại khoảng 11,6%
Chính phủ sử dụng các nguồn vốn ưu đãi để hỗ trợ các
ngành, lĩnh vực và địa phương ưu tiên. Tuy nhiên, việc thực hiện
chính sách này còn bị chi phối bởi: (i) Chính sách của nhà tài trợ về
các ngành và địa phương ưu tiên cung cấp ODA, (ii) Năng lực hấp
12
thụ viện trợ của các bộ, ngành và địa phương (vốn đối ứng, năng
lực quản lý,...).
3.1.2.3. Tình hình giải ngân các nguồn vốn ưu đãi
Trong thời kỳ 19932013 tổng các nguồn vốn ưu đãi giải ngân
trên 66,92% tổng vốn ký kết (Bộ Kế hoạch và Đầu tư, 2013).
Bảng 3.6. Tỷ lệ giải ngân trong giai đoạn 19932013 (tỷ
USD)
Năm
Cam kết
Giải ngân
Tỷ lệ (%)
1993
1.860,80
413,00
22,19
1994
1.958,70
725,00
37,01
1995
2.311,50
737,00
31,88
1996
2.430,90
900,00
37,02
1997
2.377,10
1.000,00
42,07
1998
2.192,00
1.242,00
56,66
1999
2.146,00
1.350,00
62,91
2000
2.400,50
1.650,00
68,74
2001
2.399,10
1.500,00
62,52
2002
2.462,00
1.528,00
62,06
2003
2.839,40
1.422,00
50,08
2004
3.440,70
1.650,00
47,96
2005
3.748,00
1.787,00
47,68
2006
4.445,60
1.785,00
40,15
2007
5.426,60
2.176,00
40,10
2008
5.914,67
2.253,00
38,09
2009
8.063,87
4.105,00
50,91
2010
7.905,51
3.541,00
44,79
13
2011
7.386,77
3.650,00
49,41
2012
6.486,00
4.183,00
64,49
2013
6.500,00
4.686,00
72,09
Tổng
84.695,72
42.283,00
48,99
Cho đến hết năm 2013, tổng các nguồn vốn ưu đãi chưa giải
ngân của các chương trình, dự án còn rất lớn (20,9 tỷ USD).
3.2. Đánh giá hiệu quả sử dụng các nguồn vốn ưu đãi
giai đoạn 20032013
3.2.1. Đánh giá tác động tơi tăng tr
́
ưởng kinh tế vĩ mô và
một số lĩnh vực, ngành nghề quan trọng
3.2.1.1. Tác động tới tăng trưởng kinh tế vĩ mô
Từ năm 2003 đến năm 2013, tỷ lệ vốn ưu đãi chiếm một tỷ
lệ không lớn so với GDP (3,32%) song lại chiếm tỷ trọng đáng kể
trong tổng nguồn đầu tư từ ngân sách nhà nước (1517%).
3.2.1.2. Đối với lĩnh vực ngân hàng, tài chính công
Ngành tài chính tiếp nhận khoảng 834 triệu USD. Các
chương trình và dự án đã góp phần tích cực vào cải cách quản lý tài
chính công, hoàn thiện cơ chế tổ chức và nâng cao năng lực đội ngũ
cán bộ.
3.2.1.3. Hỗ trợ phát triển nông nghiệp và nông thôn kết hợp xóa
đói, giảm nghèo
Tổng trị giá vốn khoảng 8,85 tỷ USD, góp phần hỗ trợ phát
triển nông nghiệp, cải thiện đời sống người dân, tiếp cận tới các
dịch vụ công (y tế, giáo dục) .... Giúp giảm tỷ lệ hộ nghèo từ 60%
năm 1993 xuống còn 10% năm 2012. Tăng tỷ lệ hộ nông dân được
sử dụng nước hợp vệ sinh tăng từ 40% năm 1998 lên 78% năm
2012.
14
3.2.1.4. Hỗ trợ phát triển năng lượng và công nghiệp
Tổng số vốn ưu đãi đạt trên 11,55 tỷ USD. Vốn ODA mang
lại hiệu quả thiết thực cho đầu tư phát triển, phát triển kinh tế xã
hội. Các dự án điện khí hoá nông thôn từ năm 1998 đến nay, nâng số
hộ có điện từ 62,5% lên 96,8%, số xã từ 75,1% lên 98,84%.
3.2.1.5. Hỗ trợ phát triển giao thông vận tải và bưu chính viễn
thông
Tổng vốn ưu đãi khoảng 16,47 tỷ USD, trong đó 15,95 tỷ
USD là ODA vốn vay. Vốn ưu đãi làm thay đổi đáng kể bộ mặt kết
cấu hạ tầng, trình độ công nghệ, kinh nghiệm, năng lực xây dựng
giao thông.
3.2.1.6. Hỗ trợ phát triển giáo dục và đào tạo
Tổng vốn ưu đãi 2,44 tỷ USD. Vốn ưu đãi đã góp phần cải
thiện chất lượng và hiệu quả của công tác giáo dục và đào tạo, tăng
cường cơ sở vật chất – kỹ thuật, chuyển giao tri thức. Cung cấp các
học bổng, phát triển các quan hệ trực tiếp giữa các trường, viện
nghiên cứu...
3.2.1.7.Nguồn vốn ưu đãi hỗ trợ phát triển ngành y tế xã hội,
dạy nghề
Tổng vốn ưu đãi đạt 2,578 tỷ USD. Vốn ưu đãi giúp tăng
cường cơ sở vật chất và kỹ thuật, nâng cao chất lượng dịch vụ;
phát triển nguồn nhân lực, xây dựng chính sách và nâng cao năng lực
quản lý ngành y tế. Trong lĩnh vực xã hội, nguồn vốn ưu đãi đã hỗ
trợ xây dựng các trường dạy nghề, thực hiện chính sách an sinh xã
hội, lao động và việc làm, bảo vệ và chăm sóc trẻ em, xoá đói giảm
nghèo...
3.2.2. Đánh giá vĩ mô hiệu quả sử dụng vốn ưu đãi
15
Tỷ lệ vốn vay trên đầu tư toàn xã hội tăng từ 22,7% năm 2006
lên 41,1% năm 2012. Vay nước ngoài tăng từ 19.964 tỷ đồng (2006)
lên 89.044 tỷ đồng (2012), xu hướng này sẽ duy trì trong thời gian
tới.
Bảng 3.11. Tình hình nợ công 20062012
Chỉ tiêu
Tổng (ngàn
tỷ đồng)
Nợ công/
GDP (%)
2006
2007
2008
2009
2010
2011
2012
404
558
658
877
1.124
1.392
1.641
41,5
48,8
44,5
52,9
56,8
54,9
55,6
Các khoản nợ nước ngoài của Việt Nam hiện đang ở trong
ranh giới an toàn. Theo IMF, giới hạn an toàn là: Tổng nợ/ GDP là
5060%,
Đánh giá ICOR:
Chỉ số ICOR của nước ta có xu hướng tăng dần.
Biểu đồ 3.8. Biến động chỉ số ICOR (1990 – 2012)
Đánh giá IRR: Các dự án sử dụng nguồn vốn do Nhật Bản tài
trợ khá cao (19%).
3.2.3. Đánh giá vi mô hiệu quả sử dụng vốn ưu đãi
3.2.3.1. Tính phù hợp trong sử dụng vốn ưu đãi
16
Khảo sát tại Bộ Tài chính: hơn 80% người trả lời cho rằng
vốn ưu đãi có phù hợp cao với ưu tiên của Bộ. Gần 75% cho rằng
các nguồn vốn ưu đãi rất phù hợp với nhu cầu của chính đơn vị thụ
hưởng.
3.2.3.2. Tính hiệu suất trong sử dụng các nguồn vốn ưu đãi
Đánh giá về phân cấp quản lý, có 63,7% ý kiến cho rằng, cấp
bộ phân cấp quản lý rất tốt/tốt, 4,5% đánh giá kém; cấp tỉnh/thành
phố: 75,5% ý kiến đánh giá rất tốt/ tốt, 6,7% đánh giá kém. Thời
gian triển khai các chương trình, dự án mất hơn 66% so với khu vực.
Trên 80% các dự án cho Bộ Tài chính giai đoạn 20002007 đều phải
xin gia hạn.
3.2.3.3. Tác động của các nguồn vốn ưu đãi
Vốn ưu đãi có tác động tích cực trong việc thực hiện các kế
hoạch phát triển kinh tế và xã hội, hoàn thiện các thể chế chính
sách, phát triển nguồn nhân lực.
3.2.3.4. Tính hiệu quả trong việc triển khai, thực hiện các
nguồn vốn ưu đãi
66,7% đối tượng khảo sát đánh giá năng lực vận động và
quản lý ODA của cơ quan cấp bộ là rất tốt/ tốt; năng lực của các
tỉnh/thành phố có 44,6% đánh giá tốt/rất tốt, 51,1% đánh giá bình
thường.
3.2.3.5. Tính bền vững, hài hòa trong việc sử dụng các nguồn
vốn ưu đãi
Tính bền vững ở mức trung bình khá, còn sự thiếu hài hòa
giữa các thủ tục của Nhà tài trợ và phía Việt Nam. Khảo sát mức độ
hài hòa và đơn giản hóa quy trình, thủ tục của Việt Nam, 21,4% nhà
tài trợ đánh giá khá tốt, 64,3% đánh giá bình thường và 14,3% đánh
17
giá kém.
3.2.4. Đánh giá chung về hiệu quả sử dụng
3.2.4.1. Những mặt được chủ yếu trong thu hút, quản lý và sử
dụng các nguồn vốn ưu đãi
Thứ nhất, thể hiện sự đồng tình và ủng hộ chính sách phát
triển kinh tế, xã hội, góp phần tạo niềm tin và khuyến khích tăng
cường hoạt động thương mại và đầu tư ở Việt Nam.
Thứ hai, các khoản vốn ưu đãi (khoảng 3 tỷ USD/năm) là
một nguồn tài chính đáng kể, hỗ trợ Việt Nam thực hiện sự nghiệp
đổi mới.
Thứ ba, hỗ trợ nghiên cứu và xây dựng chính sách, phát triển
hệ thống thể chế của nền kinh tế thị trường định hướng XHCN.
Thứ tư, góp phần tăng cường năng lực, chất lượng cung cấp
dịch vụ công (giao thông vận tải, năng lượng, y tế, giáo dục...).
Thứ năm, phát triển nông nghiệp và nông thôn, xóa đói, giảm
nghèo; nâng cấp đô thị; nâng cao năng lực cán bộ địa phương.
Thứ sáu, tăng cường năng lực con người; cải cách hành chính
công ở các cấp từ Trung ương đến địa phương.
3.2.4.2. Những tồn tại và hạn chế chủ yếu trong việc sử dụng
các nguồn vốn ưu đãi
(i) Chưa nhận thức đúng đắn và đầy đủ về bản chất của các
nguồn vốn ưu đãi. (ii) Năng lực hấp thụ nguồn vốn ưu đãi chưa đáp
ứng được yêu cầu. (iii)Thiết kế của một số chương trình, dự án sử
dụng các nguồn vốn ưu đãi chưa sát với thực tế. (iv) Đã xảy ra
những vụ việc vi phạm các quy định quản lý viện trợ của Chính
phủ và của nhà tài trợ (mức độ thất thoát 20 – 30%, cá biệt đến
58,8% ). Hệ thống pháp luật, chính sách liên quan đến quản lý nhà
18
nước về vốn viện trợ còn thiếu, hay thay đổi, không đồng bộ.
3.2.4.3. Nguyên nhân của những tồn tại
Một là, một bộ phận cán bộ chưa hiểu rõ vai trò và bản chất
của vốn ưu đãi. Hai là, không đảm bảo đầy đủ và kịp thời vốn đối
ứng cho các chương trình và dự án. Ba là, quy trình và thủ tục quản
lý chương trình và dự án sử dụng các nguồn vốn ưu đãi còn phức
tạp và thiếu nhất quán, có những sự khác biệt so với các nhà tài trợ.
Bốn là, chưa luật hóa được việc quản lý và sử dụng các nguồn vốn
ưu đãi, việc thực hiện các qui định về quản lý và sử dụng viện trợ
chưa nhất quán và nghiêm túc. Năm là, tổ chức quản lý dự án thiếu
tính chuyên nghiệp.
CHƯƠNG 4
ĐỊNH HƯỚNG VÀ GIẢI PHÁP THU HÚT, SỬ DỤNG
HIỆU QUẢ CÁC NGUỒN VỐN ƯU ĐÃI CHO VIỆT
NAM TRONG BỐI CẢNH LÀ NƯỚC CÓ MỨC THU
NHẬP TRUNG BÌNH
4.1. Bối cảnh trong nước và quốc tế khi Việt Nam trở
thành nước có thu nhập trung bình
4.1.1. Bối cảnh trong nước và những vấn đề đặt ra
Việt Nam đã ra khỏi nhóm nước chậm phát triển. Trong giai
đoạn tới, nhu cầu vốn rất lớn do đó phải huy động từ nhiều nguồn
khác nhau. Việc sử dụng hiệu quả các nguồn vốn ưu đãi trong
những năm tiếp theo là hết sức cần thiết.
4.1.2. Bối cảnh quốc tế
Kinh tế thế giới tiếp tục khó khăn, nguồn vốn ưu đãi giảm
sút. Sự thay đổi chính sách viện trợ là quy mô vốn ODA ưu đãi giảm
dần.
19
4.1.3. Tác động tới thu hút và hiệu quả sử dụng các
nguồn vốn ưu đãi trong bối cảnh nước có mức thu nhập trung
bình
4.1.3.1.Các yếu tố khách quan
Thực trạng kinh tế, chính trị ở quốc gia cung cấp viện trợ.
Các chính sách và tôn chỉ hỗ trợ của các Nhà tài trợ.
Cam kết viện trợ của các nước phát triển có xu hướng
giảm. Các nước đã vượt qua mức nghèo có ít cơ hội tiếp nhận
viện trợ hơn.
4.1.3.1. Các yếu tố chủ quan đối với nước có mức thu nhập
trung bình
Tình hình kinh tế chính trị của nước nhận tài trợ.
Qui ui trình, sự hài hòa và minh bạch thủ tục.
Năng lực chuyên môn cán bộ, ban quản lý chương trình/dự
án.
Trách nhiệm bố trí vốn đối ứng và năng lực quản trị.
4.2. Triển vọng của quan hệ hợp tác phát triển giữa
Việt Nam và các nhà tài trợ
4.2.1. Về chính sách viện trợ đối với nguồn vốn ưu đãi
Khi Việt Nam trở thành nước thu nhập trung bình quy mô vốn
vay ưu đãi giảm dần. Thực tế từ 2009, cam kết vốn ODA cho Việt
Nam bắt đầu xu thế giảm dần.
4.2.2. Về cơ cấu nguồn vốn ưu đãi
Cơ cấu nguồn vốn ưu đãi theo hướng giảm nguồn vốn viện
trợ không hoàn lại và các khoản vốn vay ưu đãi, tăng nguồn cho vay
kém ưu đãi hơn, thời gian ân hạn và thời gian trả nợ ngắn hơn.
4.2.3. Về phương thức hợp tác phát triển trong thời gian
20
tới
Một số nhà tài trợ chuyển đổi hình thức sang hỗ trợ trực tiếp
như quan hệ trực tiếp giữa các trường đại học, các viện hoặc trung
tâm nghiên cứu, các tổ chức xã hội... Các cách tiếp cận chương
trình, ngành (PBA), hỗ trợ ngân sách chung (GBS) và hỗ trợ ngân
sách có mục tiêu (TBS). Các nhà tài trợ khuyến khích khu vực tư
nhân tham gia phát triển cơ sở hạ tầng, đặc biệt theo hình thức hợp
tác công tư (PPP). Cung cấp vốn ưu đãi qua các chương trình toàn
cầu, khu vực.
4.3. Quan điểm, định hướng thu hút và sử dụng các
nguồn vốn ưu đãi trong bối cảnh là nước có mức thu nhập
trung bình
4.3.1. Quan điểm về việc sử dụng vốn ưu đãi trong bối
cảnh nước có mức thu nhập trung bình
4.3.1.1. Đối với vốn vay ODA
Tập trung để đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng, các công trình
phúc lợi xã hội và các dự án thuộc lĩnh vực khác không có khả năng
thu hồi vốn trực tiếp và là đối tượng chi của ngân sách nhà nước.
4.3.1.2. Đối với vốn vay kém ưu đãi
Tập trung đầu tư cho các chương trình, dự án trọng điểm
quốc gia, có nguồn thu và khả năng trả nợ chắc chắn (nhà máy
điện…).
4.3.1.3.Sử dụng các nguồn vốn ưu đãi theo quan điểm của các
nhà tài trợ
Cần có cách tiếp cận linh hoạt, kết hợp giữa viện trợ không
hoàn lại, vay ODA và vay kém ưu đãi. Tập trung vào những nhà tài
trợ cung cấp nhiều vốn ưu đãi, đặc biệt là Nhóm 6 Ngân hàng phát
21
triển. Thay đổi cách tiếp cận và mô hình tài trợ. Các lĩnh vực được
ưu tiên là xóa đói giảm nghèo, biến đổi khí hậu, nông lâm thủy
sản…. Khu vực ưu tiên là vùng Bắc trung bộ và duyên hải miền
Trung.
4.3.2. Định hướng về các lĩnh vực ưu tiên sử dụng các
nguồn vốn ưu đãi
4.3.2.1. Các nguyên tắc ưu tiên sử dụng vốn ưu đãi trong thời
gian tới
Một là, hỗ trợ thực hiện 3 đột phá lớn; xây dựng hệ thống
kết cấu hạ tầng đồng bộ phục vụ công nghiệp hóa, hiện đại hóa
đất nước.
Hai là, ưu tiên sử dụng nguôn v
̀ ốn ưu đãi cho các chương
trình, dự án quan trọng khó có khả năng thu hút đầu tư của khu vực
tư nhân.
Ba là, khuyến khích khu vực tư nhân đầu tư phát triển hạ
tầng thông qua nhiều phương thức khác nhau như hợp tac công t
́
ư
(PPP).
Bốn là, một phần vốn sử dụng để phát triển sản xuất nhằm
thúc đẩy thương mại, tạo công ăn việc làm, chuyển dịch cơ cấu
kinh tế.
4.3.2.2. Các lĩnh vực ưu tiên thu hút và sử dụng các nguồn vốn
ưu đãi
a) Hỗ trợ xây dựng hệ thống kết cấu hạ tầng.
b) Hỗ trợ phát triển kết cấu hạ tầng xã hội.
c) Phát triển nguồn nhân lực, đặc biệt là nguồn nhân lực chất
lượng cao, phát triển khoa học, công nghệ và kinh tế tri thức.
d) Phát triển nông nghiệp và nông thôn.
22
đ) Hỗ trợ xây dựng hệ thống luật pháp và thể chế đồng bộ
của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.
e) Hỗ trợ bảo vệ môi trường và các nguồn tài nguyên thiên
nhiên, ứng phó với biến đổi khí hậu và tăng trưởng xanh.
g) Hỗ trợ thúc đẩy đầu tư, thương mại, sản xuất, kinh doanh.
h) Hỗ trợ theo địa bàn lãnh thổ.
4.4. Các giải pháp chủ yếu nhằm nâng cao hiệu quả sử
dụng các nguồn vốn ưu đãi trong bối cảnh khi Việt Nam là
nước có mức thu nhập trung bình
4.4.1. Nâng cao nhận thức đúng đắn về bản chất các
nguồn vốn ưu đãi
4.4.1.1. Thay đổi tư duy và cách nhìn nhận về các nguồn vốn
ưu đãi
Khi Việt Nam trở thành nước MIC, chính sách hỗ trợ phát
triển của các Nhà tài trợ có nhiều thay đổi, đồng vốn sẽ trở nên “
đắt” hơn.
4.4.1.2. Lồng ghép chặt chẽ việc sử dụng các nguồn vốn ưu đãi
với chiến lược phát triển kinh tế xã hội dài hạn của đất nước
Việt Nam cần xác định rõ ràng định hướng tổng thể về thu
hút và sử dụng vốn ODA, vay kém ưu đãi. Nhu cầu cho phát triển
kinh tế xã hội 10 năm 2011 2020, tổng vốn đầu tư khoảng 750
800 tỷ USD, trong đó vốn trong nước khoảng 70%, vốn nước ngoài
chiếm 30%.
4.4.1.3. Tranh thủ và khai thác tối đa tiềm năng và khả năng
cung cấp vốn của các nhà tài trợ và thay đổi phương thức tiếp
cận trong bối cảnh hợp tác đôi bên cùng có lợi
(1)Vay ODA giai đoạn 20162020 khoảng 23 tỷ USD/năm.
23
(2) Vay ưu đãi 20162020 khoảng 2,02,5 tỷ USD/năm.
Một số quan điểm trong việc huy động nguồn vốn ưu đãi:
(i) Lựa chọn nguồn vốn vay gắn với cơ chế tài chính dự án:
dự án có khả năng thu hồi vốn ; và dự án không có khả năng thu hồi
vốn.
(ii) Vay theo hạn mức hòa đồng nguồn vốn hàng năm hoặc
theo kỳ trên cơ sở tính toán nhu cầu vay vốn và mức độ nợ công an
toàn.
Các giải pháp cùng tăng cường nhận thức hợp tác đi vào
chiều sâu, đôi bên cùng có lợi với các đối tác phát triển:
i) Tiếp tục nâng cao chất lượng các Hội nghị tham vấn các
nhà tài trợ, xây dựng lòng tin của cộng đồng tài trợ quốc tế.
ii) Tổ chức các Hội nghị vận động tài trợ theo ngành và các
vùng lãnh thổ, chia sẻ thông tin của các ngành, địa phương.
iii) Phối hợp chặt chẽ và tạo điều kiện thuận lợi ở tất cả các
cấp quản lý và thực hiện, nâng cao hiệu quả viện trợ.
iv) Thực hiện các hoạt động nâng cao hiệu quả Diễn đàn
hiệu quả viện trợ (AEF) và các Nhóm quan hệ đối tác ngành (SPG).
v) Tiếp tục các nỗ lực hài hòa hóa quy trình thủ tục với các
nhà tài trợ trong tất cả các bước của quy trình viện trợ.
4.4.2. Hoàn thiện đồng bộ hành lang và khuôn khổ pháp
lý về quản lý các nguồn vốn ưu đãi
4.4.2.1. Tinh giản quy trình, thủ tục sửa đổi và bổ sung hiệp
định liên quan đến điều ước quốc tế về vốn vay ưu đãi
Cần sớm ban hành sửa đổi các văn bản quy phạm pháp luật
liên quan đến điều ước quốc tế cho phù hợp với Hiến pháp 2013.
Sửa đổi Luật ký kết, gia nhập và thực hiện các điều ước quốc tế
24
2005 và Pháp lệnh về Thỏa thuận quốc tế phù hợp với các quy định
của Hiến pháp.
4.4.2.2. Hoàn thiện văn bản pháp quy, khung chính sách đối các
nguồn vốn ưu đãi
Bảo đảm hài hòa hóa quy trình và thủ tục quản lý với nhà tài
trợ, duy trì sự quản lý và điều phối thống nhất các nguồn tài trợ.
Ban hành văn bản hướng dẫn Luật Đầu tư công, mua sắm công;
quản lý chi tiêu công; bổ sung sửa đổi Nghị định 38/2013/NĐCP.
4.4.3. Khai thác tối đa nguồn lực từ khu vực tư nhân và
nhân rộng mô hình Hợp tác công tư (PPP), khuyến khích đi
theo hướng đi mới để thu hút đầu tư, kêu gọi các nguồn vốn
ưu đãi
4.4.3.1. Mở rộng cánh cửa cho khu vực tư nhân tiếp cận các
nguồn vốn ưu đãi
4.4.3.2. Về hợp tác công tư trong các dự án (PPP)
Tạo thuận lợi hơn nữa để khu vực tư nhân cũng được tiếp
cận nguồn vốn ưu đãi thông qua hợp tác công tư (PPP): hỗ trợ về
chính sách; tạo môi trường, hành lang pháp lý; thể chế hóa những
nguyên tắc và quy định cụ thể; … Có giải pháp và chính sách phù
hợp để chia sẻ rủi ro và bảo đảm lợi ích công bằng đối với các nhà
đầu tư.
4.4.4.Thúc đẩy tiến độ giải ngân các chương trình, dự án
sử dụng các nguồn vốn ưu đãi
4.4.4.1. Nâng cao chất lượng chuẩn bị văn kiện dự án, báo cáo
nghiên cứu khả thi; rút ngắn thời gian đàm phán ký kết, chuẩn
bị thực hiện và thực hiện các chương trình, dự án sử dụng các
nguồn vốn ưu đãi
25