Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

học tập và làm theo tấm gương Đ Đ HCM

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.13 KB, 4 trang )

Thành uỷ Pleiku-Gia Lai. ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
Đảng bộ xã Biển Hồ
ĐỀ CƯƠNG DỰ THI “ KỂ CHUYỆN VỀ TẤM GƯƠNG
ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH”
-Thưa các đồng chí và các bạn!
Như chúng ta đã biết, Hồ Chí Minh,vò lãnh tụ thiên tài của dân tộc ta.Người không
chỉ thể hiện thiên tài về chính trò, về một anh hùng giải phóng dân tộc mà người còn để
lại cho các thế hệ mai sau một tấm gương đạo đức Cách mạng sáng ngời,sáng ngời trong
nhân cách, trong lòng nhân loại tiến bộ và mọi thế hệ tiếp sau.Đối với Hồ Chí Minh,là
suốt đời hết lòng,hết sức phục vụ Tổ Quốc,phục vụ Cách mạng,phục vụ nhân dân,là trọn
đời phấn đấu,hy sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc,giải phóng giai cấp,con người và
nhân loại.Trên con đường thực hiện mục tiêu đó,Người đã chấp nhận sự hy sinh, không
quản gian nguy, kiên đònh,dũng cảm và sáng suốt để vượt qua mọi thử thách thực hiện
bằng được mục tiêu của mình.Bởi thế mà cả một đời,Người đã hiến dâng tất cả tình
cảm,trí tuệ cho sự nghiệp Cách mạng,của Đảng và nhân dân ta.Suốt đời sống trong sạch
vì dân,vì nước,vì con người không một chút riêng tư. “Nâng niu tất cả chỉ quên mình”
.Đúng như nhà thơ Tố Hữu có viết:
“ Ôi lòng Bác vậy cứ thương ta
Thương cuộc đời chung thương cỏ hoa
Chỉ biết quên mình cho hết thảy
Như dòng sông chảy nặng phù sa”.
Vâng,Bác Hồ của chúng như thế đó,cả một đời chỉ vì nước vì non,chỉ biết quên mình cho
hết thảy ,nhưng có phải vì thế mà Bác trở thành một thánh nhân hay một nhân vật thần
thoại trong truyện cổ tích chăng ?Không,Bác Hồ của của chúng ta cũng như tất cả mọi
người,trong cuộc sống đời thường Bác cũngcó những nỗi niềm tâm sự riêng tư của
mình .Đó là những gì mà nội dung câu chuyện sau đây sẽ cho chúng ta hiểu rõ hơn về
Bác:
Câu chuyện có tựa đề : “ Không phải là siêu nhiên”.( Trích “Một số lời dạy và mẫu
chuyện về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” Nhà xuất bản Chính trò Quốc gia .Số 20
trang113).
Thưa các đồng chí và các bạn!


Bác Hồ của chúng ta là một con người vó đại,siêu việt,nhưng cũng giản dò,gần gũi
thân thuộc với tất cả mọi người.Không có gì thuộc về con người lại không vang vọng sâu
xa trong tâm hồn của Bác.
Linh mục Phạm Bá Trực là một người yêu nước, kính chúa.Được may mắn gặp Bác
Hồ,do sức cảm hoá và hấp dẫn đặc biệt của Người,cha Trực đã kiên quyết một lòng đi
theo Cách mạng và kháng chiến.
Là Phó trưởng Ban thường trực Quốc hội khoá I ( tức Phó Chủ tòch Quốc hội ngày
nay),cha Trực được mời tham dự các phiên họp của hội đồng Chính phủ do Bác chủ
trì.Nhiều buổi họp khuya,cha thường được ở lại với Bác.Có một lần,dưới ngọn đèn khuya
cha Trực ngồi yên lặng,ngắm Bác làm việc,cha cảm thấy Bác như là hiện thân của
Chúa,mang đức độ nhân từ,bác ái,vò tha của một bậc thánh.Cha Trực bỗng thốt lên.
- Vous-êtes surnaturel !(Cách đọc: vu sitê-suy na tuy rê)
Nghóa: Anh quả là một người phi thường)
Bác mỉm cười phủ nhận:
-Nou,nous sommes contre-naturel!( Cách đọc: nu,nu sâm mơ- công thờ na tuy rê)
Nghóa: Không không chúng tôi chỉ dựa trên sự phi thường đó thôi.
Ý Bác muốn nói : Việc người cũng như cha Trực,hoặc vì phụng sự cách mạng hoặc
vì phụng sự Chúa mà quên lập gia đình chỉ là điều phản tự nhiên thôi chứ không có gì
thần thánh cả.
Cũng như vậy,có lần,sau một phiên họp Hội đồng Chính phủ ( 24-5-1948) các
thành viên trong Chính phủ ở lại ăn cơm chiều với Bác.Trong những cuộc gặp gỡ như
vậy,Người thường rất vui,kể chuyện những ngày còn bôn ba hải ngoại,chuyện Tây,chuyện
Tàu đủ cả. Nhân đó,có ngøi mạnh dạn hỏi Bác: Vì sao Bác không lập gia đình ? Bác
cười và trả lời:
-Mình cũng chẳng thần thánh gì,cũng như tất cả mọi người thôi.Nhưng với hoàn cảnh đã
qua và hiện nay,còn có điều kiện nào mà nghó đến chuyện lập gia đình,không phải vì đạo
đức mà phải chòu đạo đức đó thôi.Nhưng chưa lo được gia đình nhỏ thì ta hãy lo cho gia
đình lớn đã vậy.Thế đấy! Một câu nói thật giản đơn mà chứa đựng cả tấm lòng.
Mồ côi mẹ từ năm lên 9 tuổi.Mười năm sau giã biệt cha già,ra đi tìm đường cứu
nước.Anh mất rồi chò mất,đều không có điều kiện chăm lo.Cũng như mọi người Bác Hồ

của chúng ta rất quý trọng tình cảm gia đình,là cơ sở bền vững của lòng yêu nước,thương
dân.Ở Bác những tình cảm lớn dù sâu sắc,mênh mông đến đâu cũng không bao giờ che
khuất hay át được những tình cảm riêng tư.Bác Hồ của chúng ta phải gắng gỏi vượt lên
trên những phút cô đơn.
Chiều Việt Bắc,rừng Chiêm Hoá u buồn,sương lạnh.Gia đình các đồng chí trong
thường vụ Trung ương đều ở quanh Bác,nhưng cách nhau đến mấy quả đồi,mấy cánh
rừng.Chiều đông càng im ắng,cô quạnh.
-Một hôm,bà Trường Chinh dắt cô bé gái của mình lên thăm Bác,có ý đònh để cô bé ở lại
với Bác mấy hôm cho Bác đỡ buồn.Lúc đầu,được lên với Bác,cô bé rất thích,vui vẻ nhận
lời.Nhưng khi chiều đến,bà xin phép Bác ra về,trong cảnh u tòch, vắng vẻ,cô bé đổi
ý,khóc đòi về với mẹ.
-Không giữ được,Bác tiễn mẹ con ra đầu dốc và cứ đứng nhìn theo mãi.Khi Bác quay
về,các đồng chí phục vụ thấy đôi mắt Bác long lanh ướt.Bác nói với các đồng chí xung
quanh:
-Chúng ta,ai cũng đều muốn có một cuộc sống gia đình ấm cúng.Người Cách mạng là
người giàu tình cảm,lại càng quý trọng cuộc sống gia đình,chẳng qua vì chưa có điều
kiện thuận lợi nên chưa thực hiện được,đành phải chòu đựng mà thôi.
Thưa các đồng chí và các bạn!
Câu chuyện là những nỗi niềm tâm sự đời thường của Bác nhưng chứa đựng cả một tấm
lòng cao thượng,đức hy sinh cao cả của Người,đồng thời cho chúng ta thấy rằng:
Bác Hồ của chúng ta cũng không phải là thần thánh là “siêu nhiên” mà cũng như tất cả
mọi người thôi, trong Bác cũng chứa đựng những tâm tư tình cảm của riêng mình và có lẽ
Bác cũng mong muốn có một cuộc sống gia đình đầm ấm,nhưng tất cả vì nghóa lớn vìTổ
quốc,vì nhân dân mà Bác đã hy sinh bản thân mình,Bác đã vượt qua vạch cản của đời tư
để hướng tới một “ mái ấm gia đình” vó đại hơn,thiêng liêng hơn đó là Tổ quốc là nhân
dân.
Như Lão Tử có nói : “Trời đất sở dó có thể dài và lâu vì không sống cho mình nên mới
được trường sinh.Thánh nhân đặt thân mình ở sau mà lại lên trước,đặt thân mình ở ngoài
mà lại còn”.Bác Hồ sống quên mình,không nghó đến mình mà lại trở thành sống mãi.Lời
Lão Tử thật sâu sắc lắm thay!

Hôm nay đây, trong sự nghiệp đổi mới của đất nước,Đảng ta đã nhận thấy rõ những
thuận lợi và thử thách mới đối với toàn Đảng toàn dân ta trong lónh vực đạo đức.Vậy hơn
lúc nào hết mỗi quần chúng,cán bộ Đảng viên cần nêu cao tinh thần trách nhiệm,không
chỉ ở lời nói mà bằng những hành động cụ thể,luôn đặt lợi ích của Đảng và nhân dân lên
trên hết.
Là người Đảng viên ,người giáo viên trong thời đại mới,tôi thiết nghó, trước hết phải thật
sự thấm nhuần đạo đức Cách mạng Hồ Chí Minh.Phải tận tâm,tận t với công việc. Đưa
hết khả năng,năng lực của mình để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.Hết lòng vì tập
thể,vì học sinh thân yêu, gương mẫu trong từng lời nói,việc làm để làm gương cho quần
chúng ,cho học sinh noi theo.
Đặc biệt coi trọng việc giáo dục đạo đức trong nhà trường, nhằm giúp các em phát triển
con người toàn diện đủ đức,tài để trở thành người chủ tương lai của đất nước.Đồng thời
không ngừng nâng cao bản lónh ,trí tuệ,nói phải đi đôi với làm,chấp hành nghiêm chỉnh
cương lónh điều lệ,nghò quyết của Đảng,pháp luật của Nhà nước.Thường xuyên tự
giác,không ngừng nổ lực học tập,rèn luyện,tu dưỡng đạo đức theo gương Bác Hồ vó đại
để xứng đáng là người giáo viên nhân dân,người Đảng viên của Đảng Cộng sản Việt
Nam,là “ người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”.

×