Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (32.73 KB, 2 trang )
Đất nước tôi thân thương với những làng quê trù phú. Về những vùng
quê Bắc Bộ, ai có thể quên đc người nông dân chất phác, làng xóm thân
tình?Một cách tự nhiên, lg` yêu quê hương đất nước đã đc khẽ gài trong
mỗi người: bờ tre xanh mát, gốc đa đầu làng, đồng lúa chín thơm dập
dờn như hòa nhịp theo cánh cò lả,... Làng quê VN còn đặc trưng với 1
loài cây, lhoa: đó là hoa sen - loài hoa mộc mạc, thuần khiết.
Một sự thật mà tôi dường như đã nhận thấy từ khi mới biết đến khái
niệm quê - hương: tôi yêu hsen. Hsen có vẻ đẹp giản dị, càng ngắm càng
thấy dân dã: tấm áo đào phớt ôm áp nhị hoa vàng tươi, tỏa hương ngan
ngát. Hoa tươi thắm rực rỡ trên nền lá xanh mướt như những chiếc mũ
tai bèo phơi phới trong từng làn gió đãm những giọt nắng vàng hoe.
Từ Bắc vào Nam, sen có mặt khắp mọi nơi, gần gũi và thân thiết với
mọi người như cây tre, cây đa. Phải chăng tôi yêu hoa sen chính vì sự
thân thuộc của nó: những xe hoa trên các tuyến phố, hồ sen ở chùa Một
Cột, hoa sen trên các mái đình, mái chùa cong vút, cổ kính. Ngoài ra,
hãng hàng không Việt Nam đã chính thức chọn biểu tượng bông sen
vàng sáu cánh để kết nối Việt Nam với các nước khắp 5 châu 4 bể.
Thỉnh thoảng, về quê, tôi thường trốn ra hồ sen trước đình làng. Tôi
muốn hít thật đẫy cái hương thơm ngây ngất ấy, hồ như cố lưu giữ để
đem một ít về nhà. Đôi câu ca dao ngọt ngào vang lên trong tôi:
"Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."