Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

CHICKEN SOUP FOR THE SOUL ( song ngữ) Phần 7

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (147.09 KB, 4 trang )

CHICKEN SOUP FOR THE SOUL ( song ngữ)
Phần 7


The Hand
Flora Edwards

On the Thanksgiving Day, a school teacher asked her class of first-graders to
draw a picture of something they were thankful for. She would know how
little these poor children actually had to be thankful for. She thought that
most of them would draw pictures of turkeys or tables with food. However,
the teacher was taken aback with the picture Douglas handed in a simple
childishly drawn hand.

But why and whose hand Douglas drew? The class was captivated by the
abstract image. "I think it must be the hand of God that brings us food," said
one child.

"A farmer," said another, "because he grows the turkeys."

Finally when the others were at work, the teacher bent over Douglas' desk
and asked whose hand it was. "It's your hand, Teacher," he mumbled.

She recalled that frequently at recess she had taken Douglas, a reserved
lonely child, by the hand. She often did that with the children. But it meant
so much to Douglas. Perhaps this was everyone's Thanksgiving, not for the
material things given to us but for the chance, in whatever small way, to give
to others.

"When you give yourself, you receive more than you give."
- Source Unknown



In helping others, we shall help ourselves, for whatever good we give out
completes the circle and comes back to us.

Bàn tay

Trong ngày lễ Tạ ơn, một cô giáo dạy lớp 1 nọ đã yêu cầu các em học sinh
vẽ một bức tranh về những gì mà các em cảm thấy biết ơn. Cô muốn biết
những đứa trẻ nghèo khổ này thật sự biết ơn những gì.

Cô đoán phần lớn học sinh của cô sẽ vẽ những bức tranh về gà tây hoặc
những chiếc bàn đầy ắp thức ăn. Thế nhưng cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy
bức tranh của cậu bé Douglas với hình một bàn tay được vẽ một cách ngây
ngô đơn giản.

Tại sao Douglas vẽ bàn tay? Và đây là bàn tay của ai? Cả lớp đều bị thu hút
bởi bức tranh của Douglas.

“Tớ nghĩ đó chắc hẳn là bàn tay của Thượng Đế, người đã mang thức ăn đến
cho chúng ta,” một cậu bé nói.

“Đó là bàn tay của một người nông dân,” cậu bé khác lên tiếng, “bởi vì ông
ta nuôi gà tây”.

Cuối cùng, khi những học sinh khác đã tập trung làm bài, cô giáo cúi xuống
bàn của Douglas và hỏi cậu bé bàn tay đó là của ai. "Đó chính là bàn tay của
cô, thưa cô", cậu bé thì thầm.

Điều này gợi cô nhớ lại rằng trong những giờ giải lao, cô vẫn thường nắm
tay Douglas. Cô vẫn thường làm thế với những học sinh khác. Nhưng với

Douglas - một đứa bé cô độc và ít nói - điều này lại có ý nghĩa vô cùng. Có
lẽ đây chính là lễ Tạ ơn dành cho tất cả mọi người, không phải cho những
vật chất chúng ta nhận được, mà cho những điều, dù rất nhỏ nhoi, khi chúng
ta trao tặng cho người khác.

Khi cho đi bằng tất cả tấm lòng của mình, bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn
thế.

- Antoine de Saint Exupéry

Giúp những người khác là giúp chính mình. Điều tốt nào chúng ta cho đi
chắc chắn sẽ quay trở lại với chúng ta.

×