Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

De thi HSG Van 12 (2010-2011)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.59 KB, 2 trang )

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO KÌ THI CHỌN HỌC SINH GIỎI CẤP TỈNH LỚP 12
TỈNH YÊN BÁI NĂM HỌC 2010 - 2011
Môn: Ngữ văn
ĐỀ CHÍNH THỨC
(Đề thi gồm 02 trang)
Thời gian: 180 phút (không kể thời gian giao đề)
Ngày thi: 10/10/2010
Câu I. (8,0 điểm)
Địa ngục hay thiên đàng ?
Một ký giả được phép xuống địa ngục và lên thiên đàng để làm phóng sự về cuộc sống
ở đó. Anh xuống địa ngục vào đúng giờ ăn. Thức ăn toàn sơn hào hải vị nhưng cư dân lại ốm
o, gầy còm, da bọc xương. Và anh chỉ hiểu ra khi quan sát họ dùng bữa. Muỗng, nĩa, đũa rất
dài buộc dính vào đôi tay nên dù cố gắng mấy họ cũng không thể đưa thức ăn vào miệng, mà
thức ăn lại đổ ra bàn hay rơi tung toé xuống đất. Tệ hơn nữa là họ tranh giành nhau, và
muỗng, nĩa, đũa trở thành vũ khí để họ đâm chém nhau. Khi giờ ăn kết thúc, họ buồn bã, thất
vọng rời phòng ăn với dạ dày rỗng không.
Quá sợ hãi, chàng ký giả rời địa ngục để lên thiên đàng. Đến nơi cũng đúng vào giờ
ăn. Thức ăn đơn sơ, giản dị nhưng cư dân ai cũng vui tươi, khỏe mạnh. Đôi bàn tay họ cũng
được gắn chặt vào muỗng, nĩa, đũa rất dài. Có khác là thay vì đưa thức ăn vào miệng của
mình thì họ lại yêu thương dùng muỗng, nĩa để đút thức ăn cho nhau. Phòng ăn vang tiếng ca
hát, nói cười vui vẻ.
(Theo internet)
Anh/chị suy nghĩ như thế nào trước những điều anh ký giả trông thấy ?
Câu II. (12,0 điểm)
Chế Lan Viên viết:
"Bài thơ anh, anh làm một nửa mà thôi,
Còn một nửa, cho mùa thu làm lấy.
Cái xào xạc hồn anh chính là xào xạc lá
Nó không là anh, nhưng nó là mùa".
(Sổ tay thơ)
Còn Mai-a-cốp-xki cho rằng:


“Làm thơ là cân một phần nghìn mi-li-gam quặng chữ”
Hai quan niệm về việc làm thơ này liệu có trái ngược nhau không ? Bằng việc phân tích
bài thơ Vội vàng (Xuân Diệu), anh/chị hãy làm sáng tỏ vấn đề trên.
Văn bản: VỘI VÀNG
Tặng Vũ Đình Liên
1.
5.
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất ;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật ;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì ;
Trang 1 / 2
10.
15.
20.
25.
30.
35.
Này đây lá của cành tơ phơ phất ;
Của yến anh này đây khúc tình si ;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm, thần Vui hằng gõ cửa ;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần ;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa :
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại !
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời ;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ, ôi ! Chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi ! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn ;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi ;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi !
(Theo Ngữ văn 11, Nâng cao, Tập Hai, NXB Giáo dục, 2007, tr. 27-29)
..................Hết.................
- Thí sinh không được sử dụng tài liệu. Giám thị không giải thích gì thêm.
Chữ kí giám thị số 2: .................................. Chữ kí giám thị số 1: ...................................
Họ và tên thí sinh......................................... Số báo danh..................................................
Trang 2 / 2

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×