Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (418.49 KB, 2 trang )
Đề bài: Bình giảng khổ thơ sau đây trong bài Đây mùa thu tới: "Rặng liễu... dệt lá
vàng."
Bài làm:
Từ xưa đến nay, trong văn học, có biết bao bài thơ viết về mùa thu. Phải chăng chính của
dư vị của đất trời những ngày vào thu khiến người ta khắc khoải, khiến tâm hồn người
dễ rung động mà viết nên những vần thơ đẹp và tinh tế như thế. Xuân Diệu nhà thơ mới
nhất trong những nhà thơ mới cũng đã có rất nhiều tác phẩm viết về thu. "Đây mùa thu
tới" là một trong những bài thơ đó, bài thơ như một nốt nhạc trầm buồn, sâu lắng thể
hiện những cung bậc cảm xúc rung động huyền diệu trong tâm hồn thi nhân.
Đoạn đầu bài thơ là nỗi buồn man mác, bâng khuâng giữa thiên nhiên đẹp nhưng mang nét
buồn thiết tha khi thu sang:
"Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng".
Nếu Hữu Thỉnh chợt thấy thu sang quá vị thơm thoang thoảng của hương hoa ổi trong làn
gió nhẹ:
"Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về."
Thế lữ cảm thu qua tiếng nai vàng đạp trên lá mùa thu :
"Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?"
Hay Nguyễn Đình Thi nhớ về thu Hà Nội trong cái lạnh đầu mùa của những cơn gió heo
may:
"Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may"
Thì Xuân Diệu lại cảm nhận về thu qua hình ảnh rặng. Không gian thu mang nét trầm