Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Nghị luận về hiện tượng ăn mặc phản cảm nơi linh thiêng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (244.01 KB, 4 trang )

Đề bài: Nghị luận về hiện tượng ăn mặc phản cảm nơi linh thiêng
Bài làm:
Văn hóa tín ngưỡng Phật giáo, thờ tự là một truyền thống có từ rất lâu đời của nhân dân 
Việt Nam, thể hiện những nét đẹp về  văn hóa tâm linh, lòng biết ơn, kính trọng đối với 
các bậc thần phật, tổ  tiên. Hằng năm cứ  đến các dịp lễ  tết, Vu Lan, Phật đản là hàng 
triệu người dân lại nô nức đổ  về  các ngôi chùa lớn, nổi tiếng linh thiêng để  cúng bái, 
tham quan, vãn cảnh. Thế  nhưng, văn hóa tín ngưỡng vốn đặc sắc và đậm tính truyền 
thống như  vậy lại bị  một bộ  phận không nhỏ  những người tham gia làm xấu đi bằng 
những hình ảnh ăn mặc phản cảm nơi đền chùa liêng thiêng, khiến nhiều Phật tử và các  
quan khách ái ngại, thiếu cái nhìn thiện cảm mỗi khi bắt gặp.
Ăn, mặc, ở vốn là 3 nhu cầu thiết yếu của cuộc sống con người, chung quy lại con người  
phấn đấu hết cuộc đời cũng chỉ  để  làm cho nhu cầu ấy được đáp ứng một cách đầy đủ 
nhất, để cảm thấy hạnh phúc hơn. Ngoài ăn và ở là hai nhu cầu không thể thiếu, thì trong 
xã hội hiện đại, ăn mặc là vấn đề được quan tâm hơn cả, dù là nam hay nữ. Bản tính con 
người là ưa thích cái đẹp và luôn có khao khát được thể hiện bản thân thông qua vẻ đẹp  
bề  ngoài và thông qua vẻ đẹp tâm hồn, trong đó thì vẻ bề ngoài dễ dàng cải thiện được  
bằng những bộ  cánh lộng lẫy,  ấn tượng. Chính vì thế, con người luôn theo đuổi những 
mốt quần áo mới phù hợp với xu thế  chung, những kiểu quần áo bắt mắt tôn hình thể,  
nhằm thu hút cái nhìn của người khác, để  thấy tự  tin hơn trong cuộc sống, trong công 
việc.
Tuy nhiên, ăn mặc thế  nào cho phù hợp và đẹp thì lại không phải là ai cũng nắm rõ. Ví  
như  đi dự  tiệc, chúng ta phải mặc những trang phục dạ  hội, sang trọng, quý phái, còn 
trong môi trường công sở  thì những trang phục thanh lịch như sơ mi, quần âu, hoặc các  
kiểu váy áo nhã nhặn, gọn gàng. Nếu chỉ là đi chơi bình thường thì ta có quyền chọn cho  
mình những bộ trang phục thoải mái, năng động tùy thích, nếu là đi học thì cần tuân theo 
quy định trang phục của trường lớp. Nói vậy để biết rằng mỗi hoàn cảnh khác nhau cần 
có kiểu trang phục phù hợp, và dĩ nhiên chốn linh thiêng như  chùa chiền, đền miếu thì 
vấn đề mặc trang phục nào lại càng đáng phải chú ý hơn cả. Bởi đây là nơi thờ  tự thần, 
Phật, là nơi của văn hóa tâm linh dân tộc,  ở đó con người phải hết sức chú ý thái độ  cư 



xử sao cho phải lễ, tấm lòng phải thành kính, tâm phải thanh tịnh. Đây không phải là nơi 
vui chơi, tiệc tùng hay bất kỳ một hoạt động công việc nào cả, mà đơn thuần là nơi để 
con người tìm về với bình yên, thanh lọc tâm hồn, để tỏ  lòng thành kính, tìm kiếm niềm 
tin, hy vọng vào một cuộc sống an yên. Thế nên các loại trang phục kín đáo, lịch sự, đơn 
giản, màu sắc trang nhã là phù hợp nhất. Với đa số  Phật tử, họ  chọn mang áo lam, một  
loại áo dành riêng cho Phật tử, khi thăm viếng chùa, tham gia các hoạt động trong chùa  
chiền. Điều đó thể  hiện nhân phẩm và đạo đức, đúng với tiêu chí phật pháp, con người 
sống thanh tịnh, không trọng hơn thua ở đời.
Thế nhưng, có một điều thật đáng buồn rằng, nhiều người vẫn không hiểu được ý nghĩa 
của việc thăm viếng các nơi liêng thiêng, họ luôn nghĩ rằng chùa chiền chung quy lại cũng 
chỉ  là chốn để  chơi bời. Chính vì vậy, họ  không có ý thức kiềm cái tôi cá nhân lại, mà 
muốn thể  hiện bản thân bằng cách chọn những trang phục đi lễ  chùa không phù hợp,  
thậm chí rất phản cảm, để lại những hình ảnh xấu, ảnh hưởng đến văn hóa, thuần phong 
mỹ tục của dân tộc. Và càng đáng buồn hơn những hình ảnh rất phản cảm ấy phần nhiều 
là đến từ  nữ  giới, mà vốn xưa nay phụ  nữ  Việt Nam luôn gắn với hình ảnh đoan trang,  
thùy mị, với tà áo dài truyền thống, kín đáo, giản dị nhưng vẫn tôn lên được những đường  
nét cơ thể  tuyệt đẹp. Thay vì chọn một bộ  áo dài, một bộ  quần áo đơn giản lịch sự, họ 
lại chọn cho mình những chiếc váy ngắn ngang đùi, chiếc quần cũn cỡn, mà chỉ  cần cúi  
nhẹ xuống cũng lộ những thứ không nên thấy. Rồi những cô gái trẻ có lẽ là tự tin với bờ 
vai trần, với nước da trắng mịn nên chọn luôn cho mình chiếc áo hai dây mát mẻ, tung  
tăng dạo chùa như  dạo công viên. Đáng buồn hơn, có người thậm chí là phụ  nữ  đã lớn 
tuổi, nhưng mặc nhiên khoác lên người những bộ  cánh xuyên thấu, để  lộ  cả  nội y thản 
nhiên lễ bái, đi lại chốn thanh tịnh, thật phản cảm vô cùng.
Không chỉ trang phục hở hang mới là phản cảm, mà những trang phục hầm hố, màu sắc 
quá sặc sỡ cũng không phải là một lựa chọn đúng đắn khi đến những nơi linh thiêng, bởi 
nó tạo nên một sự nổi bật không cần thiết. Nếu chỉ nhắc đến phụ nữ thì cũng chưa công 
bằng lắm, bởi nam giới cũng có rất nhiều người chưa có ý thức chọn trang phục sao cho  
lịch sự. Nhiều người đi chùa mà ngỡ  như  đi chợ, chọn ngay cho mình chiếc quần đùi,  
quần ngố, dưới chân kết hợp thêm đôi dép tông lôi thôi loẹt quẹt, không thể nhận ra một  



chút tấm lòng thành kính nào cả, mà chỉ thấy trong đó là sự  cẩu thả, coi thường nơi linh  
thiêng. Cớ  sao cũng là mặc, mà họ  lại không thể  chọn cho mình những bộ  cánh lịch sự,  
thể  hiện sự cẩn thận, chu đáo của bản thân khi tham gia lễ chùa. Ý thức  ở  đâu khi mọi  
người khoác những bộ trang phục thiếu vải, hở hang, lôi thôi đến cổng chùa trong khi rõ  
ràng chùa đã quy định rằng không mặc những trang phục như thế khi đi lễ  Phật? Các sư 
sãi trong chùa vốn là người chay tịnh, rất ngại phải nhắc nhở những vấn đề tế nhị như ăn  
mặc. Thế nên, các vị khách vô tư, hồn nhiên diện mấy thứ trang phục chẳng giống ai  ấy  
vào đại điện, ngay dưới mắt Phật tổ, Phật bà và các vị  thần, phật khác để  vái lạy, khấn 
cầu. Những việc làm thiếu ý thức, không tôn trọng nơi liêng thiêng, mà chỉ biết đến việc  
thể  hiện bản thân, chỉ  mong mỏi được mọi người chú ý, đó gọi là tâm chưa tịnh, lòng  
tham còn dày, tham hư vinh, huyễn hoặc tầm thường. Những người bôi nhọ văn hóa chùa  
chiền, không có ý thức giữ  gìn hình  ảnh của bản thân và nơi liêng thiêng thì những điều  
họ khấn cầu mong mỏi chắc hẳn cũng chẳng thành. Bởi con người hơn nhau trước hết là 
ở cái ý thức và đạo đức, không có những thứ ấy thì sao có thể thành công trong cuộc đời.
Nhìn nhận được những vấn đề về trang phục khi đến nơi linh thiêng, bản thân mỗi chúng  
ta cần phải có ý thức chọn những loại trang phục phù hợp. Những trang phục  ấy phải  
vừa kín đáo lại vừa đẹp ví như áo dài, những chiếc áo kiểu cách thanh lịch có tay, có cổ,  
quần thì nên chọn quần dài, nếu bạn nữ nào ưa điệu đà vẫn có thể chọn váy, những kiểu  
váy kín đáo, dài phủ kín chân là được. Giày dép cũng nên chọn loại nhìn chỉn chu, lịch sự,  
chớ nên mang những loại dép nhìn lôi thôi như đi chợ. Hãy mặc làm sao mà nhìn vừa lịch  
sự, lại không làm mất đi vẻ  đẹp của bản thân, có câu "ăn cho mình, mặc cho người".  
Chúng ta mặc đẹp, mặc lịch sự  khiến cho người ngoài cũng sẽ  có những  ấn tượng tốt 
hơn, trái lại ăn mặc phản cảm, họ cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán và thầm đánh giá thấp  
nhân cách của chúng ta, đó không phải là một điều hay.
Trong cuộc sống, chúng ta cần phải có ý thức, sự  cân nhắc và có những lựa chọn đúng  
đắn. Một người có tâm hồn, có nhân cách đẹp không chỉ thể hiện  ở tâm tính, cách cư xử 
mà còn thể  hiện  ở  cả  trong cách mà họ  chăm sóc bản thân, cách lựa chọn trang phục.  
Người chỉn chu, gọn gàng, lịch sự, có cách ăn mặc phù hợp là người cẩn thận, tỉ mỉ và chu  
đáo, có lòng tự trọng và tôn trọng cả những người xung quanh, đặc biệt trong khuôn viên 



chốn linh thiêng thì đó là biểu hiện của tâm hồn thanh tịnh, tôn kính với thần, phật.
 



×