Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.47 KB, 1 trang )
Câu chuyện cái gương
-------------------------------------------
Để có cơ hội được hiểu thêm về học sinh của mình, cũng như có thể kịp thời điều chỉnh
hoặc can thiệp những việc cần thiết, tôi thường cho học sinh nick Y!M.
Một lần nọ, một em tâm sự qua Y!M: "Thầy ơi, tại sao các bạn trong lớp không thích chơi
với em?". Tôi đáp lại: "Sáng mai, thầy sẽ trả lời".
Sáng hôm sau, tôi mượn tạm cái gương chiếu hậu của chiếc xe và đem vào lớp. Còn
khoảng 10' cuối của tiết, tôi bắt đầu một câu chuyện:
Tôi: "Hôm nay thầy sẽ cho các em gặp gỡ một người bạn mới rất đặc biệt. Điểm đặc biệt
của bạn này là giống các em như đúc. Có em nào tình nguyện lên làm quen với bạn mới
không nào?"
(Nhiều cánh tay đã giơ lên và tôi mời một em lên trên và đưa em cầm cái gương)
Tôi: Bạn của em đang ở trong gương đấy, em đã nhìn thấy bạn ấy chưa?"
HS: "Nhưng thầy ơi, đó là em mà!"
Tôi: "Thầy đã nói là bạn ấy đặc biệt lắm mà, giống em như đúc ấy. Em hãy cứ xem đó là
một người bạn em nhé!"
HS: "Dạ"
Tôi: "Giờ em nhìn bạn em (nhìn vào gương) và làm mặt cau có, khó chịu xem nào!"
(Em học sinh nhìn vào gương và cố gắng tỏ ra thật khó chịu)
Tôi: "Em thấy gương mặt bạn của em trong gương thế nào?"
HS: "Dạ, bạn ấy nhăn nhó trông khó chịu lắm!"
Tôi: "Giờ em hãy nhìn bạn em và cười thật tươi, thật vui và giờ thì bạn em thế nào?"
HS: "Dạ bạn ấy cũng cười như em vậy."
Tôi: "Tại sao bạn ấy lại cau có hay tươi cười với em?"
HS: "Dạ tại vì em cau có thì bạn ấy cau có theo, em cười thì bạn ấy cười theo".
Tôi: "Cảm ơn em và mời em về chỗ ngồi. Và thấy hỏi cả lớp nếu muốn bạn mình tươi cười
và thương yêu mình thì mình phải làm gì?"
ST từ thầy Diệp Tân Admin Dạy học Intel