Tải bản đầy đủ (.docx) (20 trang)

Tải Trình bày cảm nhận của em về bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh - 7 bài văn mẫu lớp 12

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (148.54 KB, 20 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Trình bày cảm nhận của em về bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh Ngữ</b>
<b>văn 12</b>


<b>Dàn ý chi tiết</b>
<b>1. Mở bài</b>


Giới thiệu khái quát về bài thơ Sóng của Xuân Quỳn
<b>2. Thân bài</b>


a. Bài thơ “Sóng” thể hiện quan niệm về tình yêu rất mới mẻ và hiện đại của nữ
sĩ Xuân Quỳnh


- Trước hết nhà thơ đã tái hiện thành công những trạng thái đối cực trong sự
mâu thuẫn của tình yêu qua hình tượng sóng: “Dữ dội và dịu êm- Ồn ào và lặng
lẽ”


- Khắc họa một tình yêu vượt qua mọi giới hạn, chiều kích để vươn tới giá trị
đích thực, trường tồn: “Sơng khơng hiểu nổi mình - Sóng tìm ra tận bể”


- Khát vọng vĩnh cửu hóa tình u đơi lứa thơng qua việc hóa thân vào những
ngọn sóng ngồi khơi xa


b. Bài thơ “Sóng” thể hiện vẻ đẹp tình u mang đậm tính truyền thống


- Tình u trong thơ Xn Quỳnh gắn liền với nỗi nhớ luôn thường trực trong
tiềm thức: “Lòng em nhớ đến anh - Cả trong mơ cịn thức”


- Tình u đối với Xn Quỳnh ln gắn liền với sự thủy chung son sắt: “Nơi
nào em cũng nghĩ - Hướng về anh một phương”


<b>3. Kết bài</b>



Khái quát về giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
<b>Bài làm</b>


Từ thuở thơ Đường thơ Tống, từ thuở Nguyễn Du rồi Thế Lữ, Xuân Diệu và
đến chúng ta ngày nay..., tình yêu vẫn là cái gì khiến người ta đam mê, khao
khát. Xuân Quỳnh - nhà thơ của nỗi niềm yêu thương với bài Sóng đã thể hiện
được nhiều cung bậc tình yêu. Bài thơ của Xuân Quỳnh cháy lên tình yêu nồng
nàn của tuổi trẻ và khát vọng của con người đến với tình yêu. Tình yêu trong
thơ Xn Quỳnh khơng cịn dừng lại ở tình u buổi đầu giản đơn, hò hẹn non
nớt, ngọt ngào mà là tình yêu hạnh phúc gắn với cuộc sống chung.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<i>Dữ dội và dịu êm</i>
<i>Ồn ào và lặng lẽ</i>
<i>Sơng khơng hiểu nỗi mình</i>


<i>Sóng tìm ra tận bể</i>


Bốn câu thơ mở đầu tình u chẳng câu nào dính dáng đến tình yêu, nhưng đọc
khổ thơ lên thì bao trùm tất cả lại là cảm xúc yêu đương. Dường như tình u
ẩn nấp đằng sau câu chứ ấy. Có gì thật là xôn xao nhiệt thành mà thật là trầm
lắng. "Dữ dội", " ồn ào" để rồi "dịu êm", " lặng lẽ"-tình yêu là ở đấy và tình yêu
là như thế. Tưởng như đối lập tưởng như mâu thuẫn mà lại thống nhất trong
tâm trạng yêu đương. Đâu chỉ là sóng là nước-hồn người đang u đó... và tình
u thì mãi là cái gì người ta khơng hiểu nổi:


<i>Sơng khơng hiểu nỗi mình</i>
<i>Sóng tìm ra tận bể</i>


Rõ ràng đó khơng phải là tình u buổi đầu giản đơn, hị hẹn non nớt, ngọt


ngào nữa. Đấy là con đường tất yếu trong thiên nhiên, sóng phải tìm ra bể,
nhưng đó cũng là quy luật tất yếu của tình cảm: con người đi tìm " cái nửa" lớn
lao để hồn thiện mình. Đến khổ thơ sau ý tứ rõ ràng hơn:


<i>Ôi con sóng ngày xưa</i>
<i>Và ngày sau vẫn thế,</i>
<i>Nỗi khát vọng tình yêu,</i>
<i>Bồi hồi trong ngực trẻ.</i>


Khổ thơ này là sự khai triển tứ thơ trước. Bao nhiêu thế hệ đã qua, những cuộc
hành trình đau khổ, vui sướng, những niềm xót xa cùng hạnh phúc ngập tràn
-tất cả đều vì khát vọng tình u. Thuở Adam-Eva, thuở con người mơng muội
và hiện đại..., tình yêu là điểm sáng vĩnh cửu cho con người hướng tới mà
sống, chiến đấu lao động. Có gì trên cõi đời này thay thế được trái tim cũng
như tình u có bao giờ khơng cịn nữa!


Ta bắt gặp trong bài thơ một tình yêu khoẻ khoắn, hồn nhiên. Tình yêu của tuổi
trẻ ngập tràn sức sống vơ bờ bến. Khơng phải là tình u nơng nổi non nớt của
buổi đầu giản đơn hẹn hị, khơng phải là thứ tình yêu bi luỵ thê lương " yêu là
chết ở trong lịng một ít" như trong thơ Xn Diệu trước Cách Mạng, mà đây là
một tình yêu dám sống dám yêu, tình yêu chan chứa ngọn lửa nhiệt thành.
Chẳng phải vơ cớ khi Xn Quỳnh lấy hình tượng "sóng" để tượng trưng cho
tình u của mình:


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<i>Lòng em nhớ đến anh</i>
<i>Cả trong mơ còn thức</i>


Đây là thơ tình của người đang u chứ khơng phải là thơ tình của người nhìn
người khác u, bởi chỉ có người đang yêu mới diễn tả những xúc cảm tình yêu
đúng như vậy. Nỗi nhớ nhung, rồi nơi tình yêu đến... có ai biết được yêu khi


nào và có ai biết được sóng từ đâu đến! Xuân Quỳnh nói họ tâm trạng đang u
của bao người:


<i>Ơi con sóng nhớ bờ,</i>
<i>Ngày đêm khơng ngủ được</i>


Hình ảnh sóng tượng trưng rất độc đáo mà vơ cùng sâu lắng. Chỉ có con sóng
mới đêm ngày trào dâng, trái tim yêu đêm ngày cũng vậy. Cái hồn hậu, cái đắm
say, cái tình tha thiết nhất được biểu hiện bằng hình tượng thể này. Lấy sóng để
nói nỗi nhớ, nói tình u thì khơng hẳn chỉ có Xn Quỳnh, nhưng quả là đến
Xn Quỳnh thì hình tượng thơ này trở nên mới mẻ bao nhiêu. Con sóng ấy có
tình u có niềm nhớ nhung nhưng lại mang thêm sự nhân hậu, dịu dàng của
người phụ nữ và đấy là bản sắc riêng của thơ Xuân Quỳnh. Nỗi nhớ nhung của
con sóng cũng là nỗi nhớ nhung của bao người khác nhớ người mình yêu. Tâm
trạng nhớ nhung của Xuân Quỳnh cũng là tâm trạng của bao người đang yêu:


<i>Lòng em đến anh,</i>
<i>Cả trong mơ còn thức</i>


Cuộc sống của Xuân Quỳnh cũng giống cuộc sống của bao người khác, hạnh
phúc của Xuân Quỳnh cũng là hạnh phúc của bao người khác.


<i>Dẫu xuôi về phương Bắc,</i>
<i>Dẫu ngược về phương Nam</i>


<i>Nơi nào em cũng nghỉ</i>
<i>Hướng về anh - một phương</i>


Đọc khổ thơ chốt làm ta nghĩ về những câu thơ khác của Xuân Quỳnh
<i>Em trở về đúng nghĩa trái tim em</i>



<i>Là máu thịt đời thường ai chẳng có</i>
<i>Biết ngừng đập lúc cuộc đời không nữa</i>


<i>Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

ước mơ, nhưng khát vọng chân chính, biết tin tưởng vào tương lai của cuộc
sống, tin tưởng vào hạnh phúc của mình và của mọi người. Và một tình yêu
thuỷ chung son sắc thì bao giờ nỗi nhớ cũng có một điểm dừng- đó là người
mình u.


<i>Ở ngồi kia đại dương</i>
<i>Trăm ngàn con sóng đó,</i>


<i>Con nào chẳng tới bờ</i>
<i>Dù mn vời cách trở.</i>


<i>Cuộc đời tuy dài thế,</i>
<i>Năm tháng vẫn đi qua,</i>


<i>Mây vẫn bay về xa</i>


Xuân Quỳnh ý thức được những vất vả nhọc nhằn trong cuộc hành trình đến
với hạnh phúc, nhưng là người có trái tim, Xuân Quỳnh lại có niềm tin mãnh
liệt vào tình yêu. Đấy là sức mạnh tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh, cái sức
mạnh mà chẳng phải tình yêu nào cũng có được sức mạnh của niềm tin. Tình
u rồi khơng phải hết ước mơ, dẫu tận cùng còn đường kia là hạnh phúc, và
Xuân Quỳnh đã đi hết con đường đó thì chị vẫn ước mơ. Niềm tin trong thơ chị
lớn lao thì ước mơ cũng lớn lao bấy nhiêu:



<i>Làm sao được tan ra,</i>
<i>Thành trăm con sóng nhỏ</i>


<i>Giữa biển lớn tình u</i>
<i>Để ngàn năm cịn vỗ</i>


Mơ ước tình yêu là vĩnh cửu, đến mơ ước cũng mang hình bóng của người tình
nhân đắm say. Ở đây, Xn Quỳnh có gì rất gần với "Biển" của Xn Diệu.
Chất đam mê mãnh liệt toát ra từ từng câu chữ khi Xuân Diệu viết:


<i>Đã hôn rồi hôn lại</i>
<i>Cho đến mãi muôn đời</i>


<i>Đến tan cả đất trời</i>
<i>Anh mới thôi dào dạt</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

chiều sâu tâm hồn, là tình yêu hạnh phúc với cuộc sống chung. Tình yêu của
Xuân Quỳnh cũng là tình yêu sâu lắng của bao người khác đã yêu, đang yêu và
sắp yêu.


Đầy đủ sắc thái tâm trạng của người đang yêu: nỗi khát khao niềm đam mê bất
tận nỗi nhớ nhung cùng sự sôi nổi và suy tư lắng đọng...rồi cả ước mơ, Xuân
Quỳnh đã diễn tả thật tinh tế và tài hoa trong bài thơ " Sóng". Sau này, ta sẽ
cịn bắt gặt một Xn Quỳnh tha thiết, một Xuân Quỳnh nồng nàn, một Xuân
Quỳnh nhân hậu trong nhiều bài thơ tình nữa, nhưng rõ ràng, ở bài "Sóng",
Xuân Quỳnh đã bộc lộ khá đầy đủ phong cách thơ của mình. Giữa những năm
chiến tranh đầy máu lửa, thơ tình Xuân Quỳnh đã làm người ta tin vào sự sống,
tin vào con người hơn nữa. Thơ tình Xuân Quỳnh mang lại khoảng bình yên
cho tâm hồn người đọc, mang lại tình u cho đơi lứa đang yêu.



<b>Bài làm 2</b>


Trong nền văn học Việt Nam, Xuân Quỳnh là một gương mặt thơ tiêu biểu
trong thế hệ trẻ những năm tháng chống Mĩ với những đóng góp nổi bật qua
các tác phẩm thể hiện tiếng nói trữ tình của tuổi trẻ. Tiếng thơ của Xuân Quỳnh
luôn giàu vẻ đẹp nữ tính qua trái tim và tiếng lịng tha thiết với những hạnh
phúc bình dị đời thường gắn với những dự cảm, lo âu. Điều này đã được thể
hiện rõ thơng qua thi phẩm “Sóng”- một trong những bài thơ tình nổi tiếng góp
phần khẳng định vị trí “nữ hồng thơ tình Việt Nam” của thi sĩ.


Trong tác phẩm, sóng và em là hai hình tượng trung tâm cùng song hành, có
lúc tách biệt, có lúc quyện hịa để thể hiện những cung bậc cảm xúc của nhân
vật trữ tình về tình yêu, về hạnh phúc đời thường. Bài thơ đã thể hiện tình yêu
của trái tim người phụ nữ vừa hiện đại, mới mẻ vừa đậm chất truyền thống.
Qua hình tượng sóng, trước hết nhà thơ đã tái hiện thành công những trạng thái
đối cực trong sự mâu thuẫn của tình yêu:


“Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ”


Thông qua việc miêu tả trạng thái của những con sóng biển đang ngày đêm vỗ
vào bờ, tác giả đã tái hiện sự thay đổi của tâm trạng người phụ nữ trong tình
yêu: lúc ồn ào dữ dội, khi sâu lắng dịu êm. Đó chính là biểu hiện quen thuộc
của một trái tim yêu chân thành, mãnh liệt. Bởi vậy, tình u đó khơng chịu sự
gị bó trong không gian chật hẹp mà luôn đi theo tiếng gọi của trái tim để vươn
tới hạnh phúc:


“Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể”



</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

trong trái tim người phụ nữ. Đây chính là yếu tố tạo nên vẻ đẹp độc đáo và
riêng biệt, hiện đại, mới mẻ trong những vần thơ viết về tình yêu. Nếu như
trong thơ ca xưa, hình tượng người phụ nữ ln hiện lên qua sự cam chịu, nhẫn
nhục: “Thân em như hạt mưa sa - Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày” thì người
phụ nữ trong thơ Xuân Quỳnh đã mạnh mẽ phá bỏ mọi chiều kích chật hẹp, tù
túng để vươn tới khơng gian khống đạt của tình u.


Vẻ đẹp hiện đại trong những vần thơ của “Sóng” cịn được thể hiện thông qua
trái tim đa sầu đa cảm và tấm lòng trắc ẩn, dự cảm lo âu của người phụ nữ đang
yêu:


“Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng


Mây vẫn bay về xa


Đồng thời, những nhịp thơ trải dài nhịp nhàng theo nhịp sóng vỗ cịn nhấn
mạnh khát vọng của nữ sĩ:


Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ


Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ”


Nữ sĩ Xuân Quỳnh đã sử dụng số từ ngàn - trăm để diễn tả khát vọng vĩnh cửu
hóa tình u đơi lứa thơng qua việc hóa thân vào những ngọn sóng ngồi khơi
xa. Khát vọng lớn lao đó đã thể hiện trái tim yêu say đắm, chân thành luôn
thường trực trong tâm hồn người phụ nữ. Bên cạnh vẻ đẹp mang tính hiện đại,


những vần thơ của Xuân Quỳnh còn gợi lên những cảm nhận sâu xa về vẻ đẹp
tình yêu truyền thống qua việc thể hiện nỗi nhớ mong da diết:


“Con sóng dưới lịng sâu
Con sóng trên mặt nước


Ơi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm khơng ngủ được


Lịng em nhớ đến anh
Cả trong mơ cịn thức”


Nếu như những con sóng là yếu tố tạo sự độc đáo của biển cả thì nỗi nhớ chính
là đặc trưng nổi bật gắn với tình u đơi lứa. Bởi vậy, trong kho tàng ca dao
Việt Nam, có rất nhiều câu thơ viết về nỗi nhớ:


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai”
Hay:


“Nhớ ai bổi hổi bồi hồi


Như đứng đống lửa như ngồi đống than”


Qua những câu ca dao dạt dào tình cảm, độc giả có thể thấy được tình u ln
gắn với nỗi nhớ. Đến với những câu thơ của Xuân Quỳnh, nỗi nhớ được giãi
bày một cách trực tiếp: “Lòng em nhớ đến anh - Cả trong mơ còn thức”. Nỗi
nhớ đã đi sâu vào tiềm thức của người phụ nữ và trở thành biểu hiện cao nhất
thể hiện tình yêu đằm thắm, tha thiết và chân thành.


Và cũng như người phụ nữ truyền thống, tình u đối với Xn Quỳnh ln


gắn liền với sự thủy chung son sắt:


“Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam


Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh một phương”


Qua cách nói sáng tạo “xi về phương bắc / ngược về phương nam”, tác giả
đã khẳng định sự thủy chung son sắt trong tình u có thể vượt qua mọi chiều
kích, giới hạn khơng gian. Hai tiếng “một phương” vang lên đã như một lời thề
nguyện thiêng liêng về tình u duy nhất vẹn trịn, tha thiết. Qua đó, độc giả có
thể thấy được khát vọng cháy bỏng của nữ sĩ về hạnh phúc, tình yêu.


Như vậy, qua kết cấu song hành bằng việc sử dụng hai hình tượng “sóng” và
“em” vừa quyện hòa, vừa tách biệt, tác giả Xuân Quỳnh đã diễn tả về một tình
yêu vừa mang vẻ đẹp hiện đại mới mẻ, vừa đậm chất truyền thống qua lăng
kính độc đáo của người phụ nữ say đắm trong tình yêu. Bằng thể thơ năm chữ
cùng cách ngắt nhịp linh hoạt, nữ sĩ đã tạo nên một bài ca bất hủ về tình yêu
gắn với niềm thương, nỗi nhớ và hạnh phúc bình dị đời thường.


<b>Bài làm 3</b>


Đọc thơ của Xuân Quỳnh lúc nào cũng thấy tình yêu của nữ sĩ mãnh liệt đậm
sâu lắm. Có lúc như thuyền với biển chẳng chia lìa, đơi khi lại nhẹ nhàng man
mác trong cái gió lạnh mùa thu. Sóng cũng vậy, cả bài thơ là thứ tình yêu mãnh
liệt sâu sắc, đọc bài ta như chìm trong những cơn sóng tình u dạt dào, đơi lúc
lại ngơ ngác, hồn nhiên, như tấm lòng người con gái trẻ tràn đầy hi vọng về
một tình yêu vĩnh cửu, ngọt ngào.



</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

thấy em dịu dàng, lặng lẽ quá, chẳng giống em chút nào. Như cơn sóng lúc này
lúc kia “Ồn ào và lặng lẽ/Dữ dội và dịu êm”. Chẳng ai cắt nghĩa nổi, cái tâm
sự, tiếng lòng của phụ nữ đặc biệt trong tình yêu lại càng phức tạp, rối rắm,
nhiều người cứ cười nghĩ, ôi tâm sự phụ nữ khác nào nắm tơ vị!


Tư tưởng về tình u của Xn Quỳnh tiến bộ và cởi mở như con sóng vậy,
“Sơng khơng hiểu nổi mình/ Sóng tìm ra tận bể”, bà nghĩ tình yêu nếu giấu
giếm e ngại thì tình yêu cịn đâu là thăng hoa là hạnh phúc, quyết khơng để như
thế được, bà đem thứ tình yêu ấy giãi bày vào thơ văn, những vần thơ dạt dào
cảm xúc, thế giới văn chương chính là biển của bà, nơi ấy chẳng phải giấu điều
gì, tình yêu cũng vậy. Những câu thơ như động lực, lời khuyên cho thế hệ phụ
nữ thời bấy giờ, đừng khư khư ơm lấy tình u mãi thế, mở lịng và bày tỏ đi,
các cơ gái ạ, ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc, sao chúng ta lại khơng? Cái
tơi trong tình u của nữ sĩ được thể hiện rất tinh tế và sâu sắc, vừa mềm mại
uyển chuyển vừa là sức sống niềm tin yêu mạnh mẽ của người con gái.


Xuân Quỳnh khát vọng tình u lắm, vơí bà tình u là lẽ sống, nhưng bà
không vội vàng, vồ vập như Xuân Diệu. Tình yêu của bà cứ chầm chậm, lúc
cuồng nhiệt lúc êm đềm như làn sóng. Đặc biệt là cái đức tính cao đẹp của
người phụ nữ Việt Nam ta từ xưa đến nay vẫn thế, được tác giả khẳng định
trong hai câu thơ “Ơi con sóng ngày xưa/Và ngày sau vẫn thế”. Sự thủy chung,
sắt son một lịng trong tình yêu thật đáng quý, đáng yêu quá, dù năm tháng đổi
thay, dịng đời xơ đẩy con sóng ấy vẫn như hơm nào trở về vỗ vào bờ cát. Như
tình u của người phụ nữ, vốn chịu nhiều thiệt thòi, nhưng chưa bao giờ có thể
thay đổi được cái “Nỗi khát vọng tình yêu/Bồi hồi trong ngực trẻ”, khao khát
được yêu, được sống trong tình u nồng nàn, vẫn ln bồi hồi trong trái tim
ấm nóng, theo dịng máu đỏ lan tràn khắp cơ thể, rạo rực, đầy nhiệt huyết tuổi
trẻ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

Nỗi yêu thương nhung nhớ, xuôi Bắc ngược Nam cũng chẳng chút nào vơi bớt,


lịng “em” ln “Hướng về anh một phương”, thủy chung tận cùng. Xuân
Quỳnh so sánh tình yêu với trăm nghìn con sóng nước, sóng nào chẳng đổ về
bờ, tình u cũng vậy nếu thật lịng thương u, chẳng khó khăn nào có thể
chia lìa đơi lứa, người có lòng ắt sẽ gặp lại nhau bằng một cách thức nào đó,
gọi là duyên phận chăng? Tác giả lại lấy cuộc đời đối với biển rộng, đời có dài
mấy rồi năm tháng cũng trơi qua, tuổi xn cũng chẳng cịn, biển dẫu lớn
nhưng mây vẫn bay về phương xa, đi khỏi tầm mắt biển.


Xuân Quỳnh có ý thức rất lớn về tuổi thanh xuân, về cuộc đời, về tình yêu, bà
sống với tình yêu, với cái ước muốn dung dị đời thường. Bà có ước muốn lạ
“Làm sao được tan ra/Thành trăm con sóng nhỏ”, Xuân Quỳnh “tham” lắm,
một con sóng chẳng khiến bà thỏa mãn, chỉ muốn sao càng nhiều con sóng
càng tốt, thế mới thỏa chí vẫy vùng với biển cả tình u, để tình u lưu lại
mn đời, để có tình u đậm sâu, vĩnh cửu.


Trong hồn cảnh đất nước vào giai đoạn năm 1967-1968, chiến tranh miền Bắc
ác liệt vô cùng, hàng vạn nam thanh nữ tú hăng hái ra chiến trường, những
cuộc chia li vội vã, tiếc nuối, người đi kẻ ở, nửa buồn nửa vui. Nghe bài hát có
câu thế này: “Sầu mà chi em? Lúc non sông cần trai hùng. Buồn mà chi em?
Mai em về trong nắng êm.”. Gieo rắc vào lòng người con gái bao hi vọng đẹp
đẽ, và thế là người con gái ơm tình u đắm say, chờ bóng người lính chiến
quay về, tấm lịng trung trinh, kiên cường của người phụ nữ quả thật đáng quý
biết bao. Xuân Quỳnh viết bài thơ Sóng có lẽ cũng ảnh hưởng ít nhiều từ những
cuộc chia ly ấy, đâu phải chỉ riêng cảm xúc tình yêu của riêng mình bà.


Đọc thơ của Xn Quỳnh thích lắm, thích vì cái hồn nhiên, u đời, thích vì cái
mong ước về tình u lứa đôi thật dung dị, nhưng tràn đầy cảm hứng lãng mạn,
bay bổng. Dù trong độ tuổi nào, nhưng ta có thể thấy rằng thơ Xuân Quỳnh viết
về tình yêu vẫn vậy, vẫn tràn ngập hy vọng đẹp đẽ, thể hiện cái tơi của người
phụ nữ Việt Nam trong tình u, cuộc sống. Nỗi khao khát yêu và được yêu lúc


nào cũng mãnh liệt, trực chờ tuôn trào mạnh mẽ. Thơ của bà cũng ca ngợi
những đức tính tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam, thủy chung, son sắt, một
lòng một dạ, hy sinh vì tình yêu. Tác giả sử dụng tài tình hình ảnh con sóng để
nói thay cho tâm trạng người phụ nữ khi yêu, một hình ảnh vừa giản dị, dễ hình
dung lại mang tính biểu tượng cao, đem lại cho bài thơ hiệu quả nghệ thuật và
mạch cảm xúc dạt dào, việc thể hiện tâm tư của Xuân Quỳnh được trọn vẹn.
Sóng – Bài thơ cho tình yêu của phụ nữ.


<b>Bài làm 4</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

được nhiều cung bậc tình yêu. Bài thơ của Xuân Quỳnh cất lên tình yêu nồng
nàn của tuổi trẻ và khát vọng của con người đối với tình yêu. Tình yêu trong
thơ Xn Quỳnh khơng cịn dừng lại ở q độ tình u buổi đầu giản đơn, hị
hẹn, non nớt, ngọt ngào mà là tình yêu hạnh phúc gắn với cuộc sống chung.
Trong những đoạn đầu của bài thơ, nhà thơ miêu tả "sóng" với những sắc thái,
những cung bậc khác nhau để rồi từ đó nói tới quy luật của tình u. Tình u
là sự dung hịa những sắc thái tình cảm tưởng chừng như đối lập. Tình u có
quy luật tự nhiên của nó mà lý trí khơng giải thích được. Người ta tìm đến với
tình u, soi mình vào tình u để tự nhận ra chính bản thân mình:


Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sơng khơng hiểu nổi mình


Sóng tìm ra tận bể


Bốn câu thơ mở đầu bài thơ chẳng có chữ nào dính dáng đến tình yêu, nhưng
đọc khổ thơ lên thì bao trùm tất cả là cảm xúc yêu đương. Dường như tình yêu
ẩn náu đằng sau câu chữ ấy. Có gì thật là xôn xao nhiệt thành mà thật là trầm
lắng. "Dữ dội", "ồn ào" để rồi "dịu êm", "lặng lẽ" - tình yêu là ở đấy và tình yêu


là như thế. Tưởng như đối lập, tưởng như mâu thuẫn mà lại là thống nhất trong
tâm trạng yêu đương. Đâu chỉ là sóng, là nước - hồn người đang u đó.. và
tình u mãi là cái gì mà người ta khơng hiểu nổi:


Sơng khơng hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể


Rõ ràng đó khơng phải là tình u buổi đầu giản đơn, hị hẹn, non nớt, ngọt
ngào nữa. Đây là con đường tất yếu trong thiên nhiên, sóng phải tìm ra bể
nhưng đây cũng là quy luật tất yếu của tình cảm: con người đi tìm "cái nửa" lớn
lao để họ hồn thiện mình. Đến khổ thơ sau, ý tứ rõ ràng hơn:


Ơi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu


Bồi hồi trong ngực trẻ


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Ta bắt gặp trong bài thơ một tình yêu khỏe khoắn, hồn nhiên. Tình u của tuổi
trẻ ngập tràn sức sống vơ bờ bến. Khơng phải thứ tình u bi lụy thê lương
"u là chết trong lịng một ít" như thơ Xn Diệu trước Cách mạng mà đây là
một tình yêu dám sống, dám yêu, tình yêu chan chứa tình yêu nhiệt thành.
Chẳng để tượng trưng cho tình u của mình:


Sóng bắt đầu từ gió
Lịng em nhớ đến anh
Cả trong mơ cịn thức


Đây là thơ tình của người đang u chứ khơng phải là thơ tình của người nhìn
người khác yêu, bởi chỉ có người đang yêu mới diễn tả những xúc cảm tình yêu


đúng như vậy. Nỗi nhớ nhung, rồi nơi tình u đến... có ai biết được u khi
nào và có ai biết được sóng từ đâu đến! Xuân Quỳnh nói hộ tâm trạng đang u
của bao người:


Ơi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm khơng ngủ được


Hình ảnh "sóng" tượng trưng rất độc đáo mà vơ cùng sâu lắng. Chỉ có sóng mới
đêm ngày trào dâng, trái tim yêu đêm ngày cũng vậy. Cái hồn hậu, cái đắm say,
cái tha thiết nhất được biểu hiện bằng hình tượng thơ này. Lấy sóng để nói nỗi
nhớ, nói tình u thì khơng hẳn chỉ có Xn Quỳnh nhưng quả là đến Xn
Quỳnh thì hình tượng thơ này trở nên mới mẻ bao nhiêu. Con sóng ấy có tình
u, có niềm nhớ nhung nhưng mang lại thêm nhân hậu, dịu dàng của người
phụ nữ và đấy là bản sắc riêng của Xuân Quỳnh. Nỗi nhớ nhung của con sóng
cũng là nỗi nhớ nhung của bao người mình yêu. Tâm trạng nhớ nhung của
Xuân Quỳnh cũng là tâm trạng của bao người đang yêu:


Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức


Cuộc sống của Xuân Quỳnh cũng giống cuộc sống của bao người khác, hạnh
phúc của Xuân Quỳnh cũng là hạnh phúc của bao người khác:


Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Hướng về anh một phương.


Đọc khổ thơ cuối làm ta nghĩ về khổ thơ khác của Xuân Quỳnh:
Em trở về đúng nghĩa trái tim em



</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi


Có gì rất gần gũi giữa những câu thơ ấy vì cả hai khổ thơ tuy khơng cùng bài
nhưng lại là sự khẳng định tình yêu. Một tình yêu đẹp thì bao giờ cũng là một
tình yêu biết vượt qua những khó khăn, thử thách, biết đấu tranh để bảo vệ
những ước mơ, những khát vọng chân chính, biết tin tưởng vào tương lai của
cuộc sống, tin tưởng vào hạnh phúc của mình và của mọi người. Và một tình
yêu thủy chung son sắt thì bao giờ nỗi nhớ cũng có một điểm dừng, đó là người
mình u:


Ở ngồi kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó


Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vàn cách trở


Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn qua đi
Như biển kia dẫu rộng


Mây vẫn bay về xa


Xuân Quỳnh ý thức được những vất vả nhọc nhằn trong cuộc hành trình đến
với hạnh phúc, nhưng là người có trái tim lớn nên Xuân Quỳnh lại có niền tin
mãnh liệt vào tình u. Đây là sức mạnh tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh, cái
sức mạnh mà chẳng phải tình u nào cũng có được, sức mạnh của niềm tin.
Tin yêu rồi không phải hết mơ, dẫu tận cùng con đường kia là hạnh phúc, và
Xuân Quỳnh đã đi hết con đường đó thì chị vẫn ước mơ. Niềm tin trong thơ chị
lớn lao bao nhiêu thì ước mơ cũng lớn bấy nhiêu:



Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ


Giữa biển lớn tình u
Để ngàn năm cịn vỗ


Ước mơ tình u là vĩnh cửu, đến ước mơ cũng mang hình bóng của người tình
nhân đắm say. Ở đây, Xn Quỳnh có gì rất gần với "biển" của Xuân Diệu.
Chất đam mê mãnh liệt toát ra từ từng câu chữ khi Xuân Diệu viết:


Đã hôn rồi lại hôn
Cho đến mãi muôn đời


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Nhưng Xuân Diệu cịn có một ngày sẽ "thơi dào dạt" cịn Xn Quỳnh thì
"ngàn năm cịn vỗ", vẫn cái chất đam mê mãnh liệt ấy nhưng thêm vào đó là sự
lắng đọng suy tư. Tình u trong thơ Xn Quỳnh có thêm chiều sâu của sự
hòa nhịp tuyệt đối. Như vậy, ai dám bảo tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh non
nớt, giản đơn, ngọt ngào! Tình yêu trong thơ chỉ là nỗi khát khao, là sự chất
chứa chiều sâu tâm hồn, là tình yêu hạnh phúc với cuộc sống chung. Tình yêu
của Xuân Quỳnh cũng là tình yêu sâu lắng của bao người khác đã yêu, đang
yêu và sắp yêu.


Đầy đủ sắc thái của tâm trạng người đang yêu nỗi khát khao, niềm đam mê bất
tận, nỗi nhớ nhung cùng sự sôi nổi và suy tư lắng đọng... rồi cả ước mơ, Xuân
Quỳnh đã diễn tả thật tinh tế và tài hoa trong bài thơ "Sóng". Sau này, ta sẽ bắt
gặp một Xuân Quỳnh tha thiết, một Xuân Quỳnh nồng nàn, một Xuân Quỳnh
nhân hậu trong nhiều bài thơ nữa. Nhưng rõ ràng, ở bài Sóng, Xuân Quỳnh đã
bộc lộ khá đầy đủ phong cách thơ của mình. Giữa những năm chiến tranh đầy
máu lửa, thơ tình Xuân Quỳnh làm người ta tin vào sự sống, tin vào con người
hơn nữa. Thơ tình Xuân Quỳnh mang lại khoảng bình yên cho tâm hồn người


đọc, mang lại tình u cho đơi lứa đang yêu.


<b>Bài làm 5</b>


Mười bảy, cảm nhận được chút man mác và làm du dương tâm hồn, chút bồi
hồi xao xuyến và khát vọng về những điều xa xôi dường như vơ hình, trái tim
trẻ trong ta khơng thơi đập những nhịp thổn thức vì cảm giác khó hiểu, lúc
dâng lên mãnh liệt, lúc lắng xuống dịu dàng nhưng vẫn âm thầm chảy mãi như
những con sóng miệt mài đi tìm lí lẽ của trái tim trước biển đời mênh mơng. Và
khi những lời thơ của Xuân Quỳnh chợt ngân lên bằng tất cả sự tinh tế, nhạy
cảm, "Sóng" làm ta có cảm giác như trong đó là một phần tâm sự tình u của
chính mình.


Tình u là đề tài mn thuở của thi ca Việt Nam. Đã có nhiều nhà thơ viết về
đề tài này với những cảm xúc và phong cách nghệ thuật riêng của mình, để lại
dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc. Xuân Diệu đã từng làm người đọc nhớ
mãi khi đặt tất cả dấu ấn tình u mãnh liệt của mình với "Biển", cịn Xn
Quỳnh- một nhà thơ nữ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ đã thể
hiện tình yêu của mình qua hình ảnh "Sóng", một sự tiếp nối và sáng tạo độc
đáo trong định nghĩa về tình yêu. Lúc nhịp nhàng trầm lắng, khi sơi nổi ngân
nga đầy mãnh liệt, Sóng - dòng chảy xuyên suốt của bài thơ đã thể hiện tình
cảm chân thành và sâu sắc của người phụ nữ đang yêu


Mở đầu bài thơ là một trạng thái đặc biệt của trái tim khao khát tình yêu, tìm
đến những cảm xúc lạ lẫm và mới mẻ trong tâm hồn:


"Dữ dội và lặng yên
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình



</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

Trong lịng mỗi người ln hiện hữu một con sóng tình cảm ngập tràn, nhưng
chỉ đến khi nó được dâng lên và lan toả ta mới có thể cảm nhận được những
thay đổi trong suy nghĩ và nhận thức về tình u. Khơng gấp gáp, vồ vập, Xuân
Quỳnh đã thay lời tất cả những trái tim trẻ bộc lộ nỗi lịng mình bằng những
trạng thái tình cảm khác nhau thơng qua những con sóng. Khi dữ dội mãnh liệt,
khi dịu êm trầm lắng, khi ồn ào nhấp nhơ, có lúc lại âm thầm lặng lẽ, những
tình cảm tưởng chừng như mâu thuẫn, đối lập nhau trong trái tim của người
phụ nữ nhưng lại mang theo tất cả những đặc điểm và trạng thái tâm lí đang
khao khát tình u. Nhiều khi chính bản thân họ khơng thể định nghĩa và gọi
tên cảm xúc của chính mình, muốn tìm đến những định nghĩa riêng, tìm sự
đồng điệu, hồ nhập vào bể lớn tình u. Chính vì thế từ dịng sơng bình lặng
nhỏ bé trong tâm hồn, con sóng tình đã đi đến những miền bể xa. Nơi ấy có
tình u và nỗi khát vọng khơng khi nào ngừng tắt:


"Ơi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình u
Bồi hồi trong ngực trẻ"


Tình u ln hiện hữu trong cuộc sống của mỗi người, giúp cho tâm hồn thêm
nhạy cảm, tinh tế và biết tin vào những điều tốt đẹp. Với Xuân Quỳnh, tình
cảm ấy- những con sóng lịng từ ngàn xưa đến nay và đến tận mai sau vẫn
không bao giờ ngừng chảy. Quá khứ của ngày xưa, tương lai của ngày sau mãi
vẹn nguyên một nỗi khát vọng bồi hồi về tình yêu trong trái tim của người phụ
nữ trẻ khao khát xa xôi. Giờ đây, đứng trước bể lớn mênh mơng, cảm nhận
mình nhỏ bé và lọt thỏm trong cảm giác tình yêu mênh mơng, người con gái ấy
nghĩ về bản thân mình, về người yêu, về biển lớn và tự hỏi chính bản thân
mình: "Từ nơi nào sóng lên?". Tình cảm ấy xuất phát từ nơi nào, từ chính bên
trong mỗi người hay từ cuộc sống mn màu mn vẻ bên ngồi? Khi yêu, ai
cũng như ai, đều muốn phân tích và định nghĩa từng trạng thái tâm lí, từng biểu


hiện cụ thể để đi đến định nghĩa và giả thích về nó. Sáng tạo trong cách thể
hiện, trong cách định nghĩa, nhà thơ nữ trẻ đã giải thích những điều khó hiểu ấy
bằng những hình ảnh quen thuộc, nhẹ nhàng:


"Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng khơng biết nữa


Khi nào ta yêu nhau"


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

ấy đã chảy vào từng nhịp sống, trong cả tiềm thức là những giấc mộng đêm về.
Sóng khao khát tới bờ, cịn em thì khao khát đến với anh. Tình yêu của người
con gái lúc thiết tha, mãnh liệt nhưng vô cùng nữ tính, ý nhị và sâu xa, chân
thành.


"Con sóng dưới lịng sâu
Con sóng trên mặt nước


Ơi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm khơng ngủ được


Lịng em nhớ đến anh
Cả trong mơ cịn thức"


Trải qua bao trắc trở gian lao, bao biến cố ngược xi, khó khăn gian khổ, dù
khơng gian địa lí cách trở, thời gian xa xơi nhưng lịng người con gái vẫn
"hướng về anh - một phương", không bao giờ thay đổi. Điều đó thể hiện được
sự chân thành, chung thuỷ trong tình u của người phụ nữ, ln gửi tình u
của mình đến một người, chỉ một người thơi nhưng đầy ăm ắp. Những con
sóng đại dương dù bão tố vùi dập nhưng vẫn trở về với bờ, hoà nhập vào miền


cát ấm nóng. Và ở đây, cơ cũng tự dặn lịng mình, hứa với tình u của mình sẽ
đến với bờ bến hạnh phúc dẫu xa xôi, dù mn vàn cách trở


"Ở ngồi kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dẫu mn vàn cách trở"


Khát vọng mãnh liệt, tình yêu chân thành sâu sắc nhưng trong trái tim trẻ kia
vẫn ý thức được rằng đó là thứ mong manh khó giữ, có thể trơn tuột khỏi tay:


"Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu mai có thể xa rồi"


(Nói cùng anh)
Trăn trở, băn khoăn liệu tình u ấy có vượt qua được bể lớn của cuộc đời, liệu
có thốt khỏi quy luật cuộc sống, những đổi thay khơng ai nói trước được.
Cuộc đời dài đấy, năm tháng dẫu đi qua, mây vẫn bay, biển vẫn rộng, sóng vẫn
vỗ bờ nhưng rồi tất cả sẽ vào cõi xa xăm vô định. bể lớn cuộc đời, bể lớn tình
u là vơ hạn nhưng cuộc đời con người là hữu hạn, làm sao có thể vượt thốt
ra khỏi giới hạn ấy? Xuân Quỳnh đã đặt nỗi trăn trở ấy trải dài theo những con
sóng tìh cảm lo âu, để rồi nó trở nên thơi thúc, bùng lên thành khát vọng được
trở thành những con sóng mãi trường tồn, mãi dâng lên và tìm đến bờ:


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình u


Để ngàn năm cịn vỗ"


Những con sóng dạt dào đã khép lại, nhưng những con sóng tình u trong


lịng mãi dâng lên và cồn cào, khắc khoải trong biển khơi, trong lòng mỗi
chúng ta - những người vừa chớm mười bảy.…


<b>Bài làm 6</b>


Từ xưa đến nay tình u đơi lứa ln là nguồn thơ không bao giờ vơi cạn cho
các thi sĩ thăng hoa cảm xúc viết nên bao vần thơ tình ngọt ngào, sâu lắng rung
động lòng người như Puskin(Nga), Tago( Ấn Độ), Xuân Diệu(Việt Nam).
Nhưng có lẽ đến những năm tháng chiến tranh chống Mỹ khốc liệt tuổi trẻ Việt
Nam mới ngỡ ngàng khi được cảm nhận những bài thơ tình vừa hồn hậu chân
thành vừa tươi tắn đắm say. Tiêu biểu nhất là bài thơ "Sóng" của Xn Quỳnh.
Hình tượng sóng vừa gợi nghĩa thực là hiện tượng sóng dào dạt vô hồi mênh
mông trên biển cả, vừa gợi nghĩa ẩn dụ diễn đạt nhịp sóng xao xuyến, bồi hồi
trơng trái tim tình u của nhân vật "em":


"Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ


....


Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ"


Mở đầu bài thơ là sự đối lập rồi lại đối lập giữa hai thái cực của cùng một hiện
tượng là sóng. Phức tạp ở hình thức và khó hiểu ở bản chất. Tiếp theo là một
câu cắt nghĩa mà không cắt nghĩa được càng làm tăng thêm sự kì lạ của sóng.
Mượn sóng là để làm biểu tượng cho tình u, miêu tả sóng với những đặc
điểm kì lạ cũng là nói đến cái đa dạng, phức tạp, khó giải thích của tình u.
Sóng nước đã chuyển sang sóng tình, sóng nước sóng tình đan xen vào nhau bổ
sung cho nhau. Tình yêu là như vậy, là một hiện tượng khó lý giải cho minh


bạch, nhưng khát vọng tình u của con người thì mn đời khơng đổi. Con
sóng ngày xưa như nào thì ngày nay vẫn vậy. Đó là sự bất di bất dịch của
những quy luật tự nhiên, đây là quy luật của tình u.


Tình u cũng khơng bó hẹp trong một phạm vi lứa tuổi nào, nhưng tình u
thường đi đơi với tuổi trẻ. Tình yêu tràn đầy cơ sở thanh xuân, làm bồi hồi
khiến trái tim lúc nào cũng thổn thức nhớ mong. Cũng như Xuân Diệu nói:


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

Bởi chỉ có tuổi trẻ mới có sức mạnh để đẩy ước vọng tình yêu lên thành khát
vọng để tình yêu trở thành hiện thực khơng cịn xa vời lý thuyết nữa mà hạnh
phúc đắm say trong tầm tay và trái tim.


Sóng với gió cịn tương đồng ở sự bí ẩn:


"Trước mn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em


....


Em cũng khơng biết nữa
Khi nào ta yêu nhau"


Câu thơ thật hồn hậu chân thành vẽ ra trước mắt người đọc hình ảnh nhân vật
"em" đang đứng trước mn trùng sóng bể và trái tim đang suy tư, trăn trở thể
hiện qua điệp ngữ "em nghĩ" để nói về tình u của anh, em và của sóng trên
biển lớn. Cả hai đều giống nhau về sự bí ẩn và khó lí giải dù có khát khao truy
tìm tận cội nguồn của nó qua những câu hỏi tu từ liên tiếp "từ nơi nào sóng
lên", "khi nào ta u nhau". Câu hỏi khơng có câu trả lời rõ ràng chứng tỏ sóng
mãi là bí ẩn và tình yêu của con người cũng vậy. Tình yêu của con người như
một thứ ánh sáng, như khí trời để thở cũng như Xuân Diệu viết:



"Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào"


Thế nhưng tình u cũng khơng phải là cơng thức định lý cứng nhắc nên khơng
ai biết trước được tình u của mình, khơng ai biết được mình u từ bao giờ.
Có lẽ Xn Quỳnh quan niệm tình u khơng cần truy cứu đến cội nguồn tình
yêu bởi khi yêu nhau đơi lứa chỉ cần hai trái tim hịa cũng nhịp đập, hai tâm
hồn giao hịa giao cảm là đủ. Vì thế tình u mn đời mãi là điều bí ẩn và phải
chăng chính sự bí ẩn ấy lại làm nên sự quyến rũ mê hồn của tuổi trẻ từ xưa đến
nay và mãi mãi về sau.


"Con sóng dưới lịng sâu
Con sóng trên mặt nước


....


Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh một phương"


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

không gian vô cùng. Với thời gian nó khơng có ngày đêm, với khơng gian nó
khơng có phương hướng.


Tình u dù trong sáng, mãnh liệt đến đâu, lãng mạn bay bổng đến đâu thì vẫn
gắn với đời thường. Vì thế những người đang u ngồi sự say mê cịn phải có
đủ nghị lực và lí trí để vượt qua mọi thử thách, giông bão của cuộc đời, với
niềm tin sẽ tới đích:


"Ở ngồi kia đại dương
Trăm ngàn con sống đó


Con nào chẳng tới bờ
Dù mn vời cách trở"


Niềm tin và nghị lực, em tìm thấy ở thiên nhiên và chính mình. Khi đã u thật
lịng, dù mn vời cách trở chúng mình cũng vẫn đến được với nhau.


Đẹp là thế, thiêng liêng là thế nhưng tình yêu cũng lại là thứ ngắn ngủi mong
manh và khó giữ:


"Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua


...


Giữa biển lớn tình u
Để ngàn năm cịn vỗ"


Tuy khơng hiện lên thành chữ, thành lời trong đoạn thơ nhưng ẩn hiện đâu đây
một thống lo âu rất chính đáng về tình yêu. Liệu nó có thể vượt qua quy luật
của cuộc đời khơng? Vì vậy trong khi say đắm nhất nhà thơ cũng khơng thốt
ly khỏi hiện tại, trong cái nồng nhiệt vẫn có những cái dự cảm lo âu. Tình yêu
bao giờ cũng gắn liền với một con người cụ thể, gắn liền với cái hữu hạn của
đời người, muốn vượt ra khỏi giới hạn đó chỉ có một cách là hịa tan tình u
vào thiên nhiên vĩnh cửu. Nỗi trăn trở đã trở thành sự bức bách, thôi thúc:
"Làm sao được tan ra/Thành trăm con sóng nhỏ" trong đại dương bao la kia để
được tồn tại mãi. Tình yêu bùng lên thành khát vọng, khát vọng sôi sục mà vẫn
khiêm nhường đầy nữ tính. Mỗi chữ mỗi câu trong đoạn đều được chọn lựa
khéo léo nên có giá trị biểu cảm cao.


Xuân Quỳnh đã thăng hoa tình yêu trong trái tim mình để thành một tác phẩm


tuyệt tác. Nổi bật lên trong bài thơ tâm trạng khi đang yêu của nhân vật "em"
với nhiều cung bậc cảm xúc. Bài thơ sẽ sống mãi trong lòng những ai đã, đang
và sẽ đến với tình yêu.


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

Xuân Quỳnh là một trong những gương mặt tiêu biểu của thế hệ thơ trẻ thời kì
chống Mỹ cứu nước. Thơ của nữ thi sĩ dễ đi vào lòng người đọc với vẻ đẹp
giản dị mà đằm thắm. Đó là những tâm tình, suy tư của người phụ nữ luôn khao
khát được yêu thương. Trong đó, "Sóng" là một thi phẩm nổi bật của thơ Xuân
Quỳnh. Đặc biệt là những dòng thơ đầu : "Dữ dội và dịu êm...Khi nào ta yêu
nhau".


Xuyên suốt trung tâm của bài thơ là hình tượng sóng và hình tượng em. Sống là
một hiện tượng của thiên nhiên. Nhưng ẩn sâu trong đó là sóng tình u, sóng
lịng trong tâm hồn của người phụ nữ. Hình tượng em là sự hóa thân của nhà
thơ Xuân Quỳnh. Nữ sĩ trải lịng mình trên những trang thơ, mượn hình ản
sóng để nói lên những nỗi lịng.


"Dữ dội và dịu êm
Ồn áo và lặng lẽ"


Trong hai câu thơ trên, tác giả nêu lên những trạng thái đối lập của sóng: lúc thì
mạnh mẽ, dữ dội, lúc lại trơi lững lờ. Đó cung là đặc điểm của tâm trạng người
con gái khi yêu. Có lúc cuồng nhiệt, đắm say, có lúc lại dè dặt e ấp. Những
trạng thái tuy đối lập nhưng lại thống nhất với nhau. Hai câu thơ đầu được tổ
chức theo phép đối, tạo nên cấu trúc hài hòa, cân xứng. Tác giả đặt những tính
từ như "dịu êm", "lặng lẽ" ở dưới mỗi câu thơ cũng cho thấy được sự nữ tính
của con sóng .


"Sơng khơng hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể"



Phép nhân hóa đã thổi hồn vào sóng để biến nó trở thành một con người. Sóng
khơng chấp nhận giới hạn chjat chội, khi khơng được sơng hiểu,khi khơng tìm
thấy được sự đồng điệu, nó vươn ra tìm đến với đại dương mênh mơng. Cũng
giống như trong tình u, người phụ nữ khơng chấp nhận những gì tầm thường,
chật hẹp mà ln hướng tới những điều cao cả, lớn lao.


Ở đoạn thơ tiếp theo, tác giả viết:


"Ơi con sóng ngày xưa...Bồi hồi trong ngực trẻ."


Con sóng đa vỗ bờ từ ngàn xưa, cho đến bây giờ và mãi mãi sau này. Đó là quy
luật bất biến của tự nhiên. Trong tình u, cũng có sự tương đồng khi mà tình
u, nỗi khao khát ln thường trực trước đây, ngày nay và mãi cả về sau.
Chừng nào con người cịn tồn tại thì tình u cũng như một món q diệu kì
mà thượng đế ban tặng cho nhân loại. Khát vọng tình yêu là khát vọng bất diệt
của con người, đặc biệt là những con người trẻ tuổi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

Người con gái đang yêu nghĩ về bản thân mình, nghĩ về người thương và cũng
suy tư về sóng biển. Nhân vật trữ tình đang ở trong niềm khao khát lí giải
nguồn gốc của sóng cũng như nguồn gốc của tình u.


"Sóng bắt đầu từ gió...Khi nào ta u nhau"


"Em" đã khơng đi truy tìm được căn ngun của sóng, cũng như tình u. Tình
u diệu kì nhưng cũng thật bí ẩn như thế giới tự nhiên. Nó là những rung động
của con tim, có những khi lí trí khơng thể chiến thắng được con tim mách bảo.
Tình u vẫn ln là câu hỏi khơng khó nhưng cũng chẳng dễ dàng nào có thể
lí giải được căn nguyên, cội nguồn. Nhân vật trữ tình cũng phải bộc lộ rằng
"em cũng không biết nữa/khi nào ta yêu nhau". Chính ái khơng biết đấy ủa em


lại là minh chứng chân thành nhất cho tình u sâu đậm, khơng toan tính. Đó
chính là tiếng lịng của người phụ nữ đang yêu.


</div>

<!--links-->

×