Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tải Phát biểu cảm nghĩ của em về cái chết của Cô bé bán diêm - Bài văn mẫu lớp 8

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.25 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ của em về cái chết của Cô bé bán diêm</b>
<b>Bài làm</b>


Ai đã từng đọc “Cô bé bán diêm” của nhà văn Đan Mạch An-đéc-xen hẳn sẽ
không thể nào quên những ánh lửa diêm nhỏ nhoi bùng lên giữa đêm giao thừa
giá rét gắn với một thế giới mộng tưởng thật đẹp của cô bé nghèo khổ. Truyện
đã kết thúc nhưng sức ám ảnh của những giấc mơ tuyệt đẹp vẫn đầy ắp trong
tâm trí người đọc, người nghe qua những lời kể và sự miêu tả vô cùng cuốn hút
của nhà văn.


Kết thúc câu chuyện là sự đối lập giữa cảnh đời vui vẻ và cái chết bi thảm của
em bé bán diêm. Trong đêm giao thừa, vì q đói rét nên em đã chết với đôi má
hồng và đôi môi đang mỉm cười, Sáng hơm sau tuyết phủ kín mặt đất, khi mặt
trời bắt đầu lên, bầu trời xanh nhạt, mọi người ra khỏi nhà vui vẻ. Trước sự vui
sướng, háo hức của mọi người, em đã chết ở một xó tường, nằm giữa những
que diêm đã quẹt làm xốy sâu vào tâm can người đọc. Đây là một kết thúc vơ
cùng đọc đáo và khác hồn tồn với kết thúc của truyện cổ tích. Nếu như
truyện cổ tích là một kết thúc có hậu và nhân vật sẽ tìm thấy hạnh phúc ngay
trong chính cuộc sống thực tại thì truyện “Cô bé bán diêm” lại là một kết thúc
đầy bi kịch, đau xót cho số phận nghèo khổ, bất hạnh của em bé bán diêm.
Nhưng cái tài của An-đéc-xen là miêu tả bi kịch mà không gợi ra bi thảm và
nỗi buồn của cuộc đời nhân vật. Bởi vì em bé ra đi trong hạnh phúc vô bờ và sự
mãn nguyện khi em được bà hết mực yêu thương, che chở. Từ đó, em mãi mãi
được sống bên bà. Qua chi tiết em chết má vẫn hồng, môi vẫn nở nụ cười tác
giả muốn khẳng định một điều em bé chưa chết vì em đã từ dã hiện thực cay
đắng, đen tối, phũ phàng để bước sang một thế giới khác tươi đẹp hơn. Và chỉ
có cái chết mới giải thoát nỗi khổ của cuộc đời và hạnh phúc chỉ đến khi em
chết đi “mơi mỉm cười”. Điều kì diệu hơn thế nữa mà khơng ai biết được chính
là niềm vui sướng hạnh phúc với em khi ở bên bà đầy yêu thương bay lên về
với Thượng đế chí nhân. Chỉ có nhà văn An-đec-xen mới thấu hiểu và trân
trọng bởi tấm lịng ơng đã thuộc về những con người nghèo khổ, bất hạnh trong


cuộc đời. Kết thúc ấy vẫn là bi kịch day dứt ám ảnh trái tim người đọc, tỏa sáng
giá trị nhân văn sâu sắc. Đối lập với sự bất hạnh tột cùng của em bé là sự thờ ơ
của người đời.


Chúng ta càng trân trọng ước mơ của cơ bé biết bao nhiêu thì lại càng đau đớn
trước cái chết thương tâm của em bấy nhiêu. Và chúng ta phải cảm ơn nhà văn
An-đéc-xen đã miêu tả cái chết của cô bé với một tấm lịng cảm thơng sâu sắc.
Ánh sáng của những giấc mơ hiện về mỗi khi một que diêm vụt lên đã trở
thành vầng hào quang toả sáng bên cô bé tội nghiệp trong những giây phút cuối
cùng của cuộc đời, xua đi mọi giá băng, lạnh lẽo, giúp em quên hết mọi đau
buồn, tủi cực của cuộc sống trần gian. Khi nhìn thấy những que diêm cháy dở
những con người kia trở nên lạnh lùng, vơ cảm, thiếu tình thương: “Chắc nó
muốn sưởi ấm”.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

nhân cho em đi theo bà càng nhắc nhở chúng ta hãy yêu thương trẻ thơ và để
trẻ có một cuộc sống hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong tình cảm nâng
niu, trân trọng của tất cả mọi người.


</div>

<!--links-->

×