Tải bản đầy đủ (.docx) (18 trang)

Tải Nghị luận xã hội về lối sống đẹp - Những bài văn mẫu nghị luận xã hội hay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (261.99 KB, 18 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>NGHỊ LUẬN XÃ HỘI VỀ LỐI SỐNG ĐẸP Ngữ văn 12</b>
<i><b>ĐỀ: “Hãy hướng về phía Mặt Trời, bóng tối sẽ ngả về phía sau bạn.”</b></i>


<b>Gợi ý làm bài</b>


<b>+ Yêu cầu về kĩ năng:</b>


Đáp ứng được yêu cầu của bài văn Nghị luận xã hội.


Bố cục hợp lí lập luận chặt chẽ, chữ viết rõ ràng, không mắc lỗi diễn đạt, lỗi dùng từ hay lỗi
ngữ pháp.


<b> + Yêu cầu về kiến thức:</b>
<b>1/ Giải thích: </b>


<i>- Mặt trời là ánh sáng rực rỡ, tượng trưng cho vẻ đẹp => Hướng về phía mặt trời là hướng về</i>
những gì tốt đẹp.


- Cả câu muốn nói: Khi hướng về những điều tốt đẹp, những gì xấu xa u ám khó khăn (bóng
tối) sẽ lùi lại phía sau.


- Đây là lời khuyên về thái độ sống tích cực lạc quan.


<b>- Nghĩa đen: Câu nói đã thể hiện đúng một quy luật của tự nhiên. Theo quy luật của tự nhiên,</b>
nếu ta nhìn về phía mặt trời, cái bóng của ta sẽ lùi dần về phía sau. Trong cuộc sống con
người cũng vậy.


- Nghĩa ẩn dụ:


<b>+) Mặt trời: Là biểu tượng cho ánh sáng, cho cái thiện, cái đẹp và những gì tốt đẹp, cao cả</b>
trong cuộc sống.



Những nhân tố đem lại niềm vui, sự ấm áp, hạnh phúc cho con người. Theo cách hiểu này,
hướng về phía mặt trời cũng chính là hành động đi tìm ý nghĩa, giá trị của cuộc sống.


<b>+) Bóng tối: Là biểu tượng cho cái ác, cái xấu, nguyên nhân gây nên bao nỗi khổ đau cho</b>
con người.


=> Trong cuộc sống, nếu ta hướng về ánh sáng, về những gì chân-thiện-mĩ, thì cái ác, cái
xấu sẽ bị đẩy lùi, bị tiêu diệt, nhân cách của ta sẽ trở nên đẹp hơn.


<b>2/ Bình luận:</b>


Câu châm ngơn đã mượn một quy luận của tự nhiên để thể hiện lời giáo huấn về đạo đức lối
sống, giúp con người hướng thiện, khuyên răn con người tránh xa cái ác, cái xấu và tất cả
những gì đen tối để hồn thiện nhân cách lối sống của mình. Có như thế con người mới thực
sự trở thành CON NGƯỜI đúng nghĩa với hai từ này.


- Câu nói cũng là lời khuyên răn, động viên đối với những ai đã từng lầm lỡ, những ai gặp
phải cảnh éo le bất hạnh, phải biết đứng dậy và vững vàng, tin tưởng hướng về tương lai tốt
đẹp.


- Câu nói này khơng cịn là tài sản riêng của nhân dân NAM PHI (nơi bắt nguồn câu nói này)
Mà nó trở thành tài sản chung của nhân loại


<b>3/ Chứng minh: </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

- Khi hướng về những điều tốt đẹp con người có động lực, có mục đích, sự phấn chấn niềm
tin...Đó là sức mạnh giúp họ mau đi đến thành cơng, đẩy lùi những khó khăn, đơi khi là sự sợ
hãi, nản lòng tuyệt vọng....



- Liên hệ thực tế để chứng minh.


<b>4/ Khẳng định, đánh giá, bàn bạc, mở rộng, rút ra bài học cho bản thân</b>


- Câu danh ngơn bao hàm một triết lí, một quan niệm nhân sinh tích cực, một lời khuyên đúng
đắn; phải lạc quan, luôn tin tưởng ở tương lai, ở mục đích sống tốt đẹp.


Trong thực tế có người thiếu niềm tin, khơng dám bước tới để hướng về phía mặt trời
-những điều tốt đẹp. Họ dễ bị nhấn chìm trong bóng đêmcủa sự thất vọng sợ hãi trì trệ...


- Cần rèn cho mình ý chí, niềm tin kiến thức...để có thể ln hướng về phía mặt trời.
<b>Bài văn tham khảo</b>


Bạn sẽ làm gì khi mà khó khăn dường như lấp kín hết cuộc đời bạn, khi mà thần may mắn
khơng cịn mỉm cười với bạn nữa, khi mà xung quanh bạn toàn những tai tiếng và nỗi nhục
nhã ê chề bủa vây...? Dũng cảm đối mặt với những thử thách đó hay đầu hàng, phó mặc cho
số phận đã an bày? Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ tiếp tục đương đầu với những khó khăn đó vì
<b>tơi luôn tin vào câu danh ngôn nổi tiếng của Nam Phi: "Hãy hướng về phía mặt trời, bóng</b>
<b>tối sẽ ngã về sau bạn".</b>


Ánh mặt trời rực rỡ chói chang là vẻ đẹp của thiên nhiên, tạo hóa. Một khi chúng ta hướng về
phía mặt trời là chúng ta đã hướng về những điều tốt đẹp, đặt niềm tin vào ánh sáng mặt trời
là chúng ta đã đẩy lùi lại phía sau những gì xấu xa, u ám, những bóng tối của khó khăn vất
vả.


Thật vậy, khó khăn là một phần của cuộc sống. Cuộc sống của chúng ta không phải lúc nào
cũng tươi đẹp, êm đềm như nắng ấm ban mai mà nó giống như những cơn gió, có khi mạnh
mẽ dữ tợn, có khi chỉ nhẹ nhàng lướt qua. Vì vậy để vượt qua những cơn bão lớn ấy đòi hỏi
ở chúng ta một bản lĩnh sống, một phong cách sống có lí tưởng, biết tìm cho mình động lực
niềm tin để đứng dậy sau những lần ngã gục. Bởi chẳng có ai sẽ đi hết cuộc đời mà không


một lần bị vấp ngã cả. Điều quan trọng là sau những lần vấp ngã ấy chúng ta sẽ đi như thế
nào.


Đó là lúc chúng ta cần hướng tới mặt trời.


Mặt trời ấy có thể là sự phấn đấu, nỗ lực trong học tập của mỗi sĩ tử từng bị thất bại trong
các kì thi vào cao đẳng đại học, đang ngày đêm ôn luyện chờ đợi một cơ hội mới. Mặt trời ấy
có thể là niềm tin, hi vọng về những vụ mùa bội thu, những sản phẩm đạt chất lượng cao hơn
của những người nông dân công nhân một đời lam lũ. Mặt trời ấy chính là động lực giúp
những em bé tàn tật gạt bỏ đi nỗi đau mất mát của mình để tìm đến những khả năng kì diệu
đang ẩn dấu bên trong những cơ thể yếu ớt....Đấy chính là ánh sáng rực rỡ của mặt trời
đang đẩy dần những bóng tối u ám ra phía sau để giúp mọi người tự tin hơn vào một cuộc
sống tươi đẹp đang chờ ở phía trước.


Hê len Ki lơ (1880-1968) - Người phụ nữ vĩ đại đã dành trọn đời mình cho những người
khơng may mắn bị tàn tật. Tuổi thơ của bà phải sống trong bóng tối đầy vất vả, khó khăn.
Chưa đầy hai tuổi, do bị mắc chứng viêm màng não nên bà bị câm điếc mù hồn tồn. Dù
thế Hê len vẫn khơng nản lịng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

khắc phục, nhân cách con người được hoàn thiện. Vì thế mà trở nên tốt đẹp và xã hội cũng
sẽ phát triển tốt đẹp hơn (dẫn chứng minh họa)


<i><b>- * Nhân vơ thập tồn *, trong mỗi con người và trong xã hội luôn tồn tại các mặt đối lập: Tốt</b></i>
<i>và xấu, thiện và ác... Nếu con người khơng có bản lĩnh để chống chọi với mọi cám dỗ của</i>
<i>cuộc sống thì rất dễ phạm sai lầm, trở thành người xấu, bị xã hội khinh rẻ (lấy dẫn chứng).</i>
<i>Ngược lại, nếu con người có bản lĩnh khơng để cái ác cái xấu xâm nhập vào nhân cách, lối</i>
<i>sống của mình thì sẽ có nhân cách tốt đẹp, được mọi người kính trọng (chứng minh) </i>


<i>- Trong cuộc sống hiện đại, vấn đề thiện - ác, tốt - xấu có những biến đổi vơ cùng tinh vi,</i>
<i>khơng dễ dàng phân biệt rạch rịi. Có thể giữa chúng chỉ là một sợi chỉ nhỏ mong manh, đẽ</i>


<i>dứt nếu ai đó vơ tình vương phải. Bởi vì thế, mỗi người đặc biệt là thế hệ trẻ, phải trang bị</i>
<i>cho mình hành trang vững chắc (trí tuệ, bản lĩnh và trái tim hướng thiện) để đương đầu với</i>
<i>cuộc sống</i>


<i>- Hướng về mặt trời, - ánh sáng, niềm vui, hạnh phúc và tất cả những gì tốt đẹp khơng phải là</i>
<i>lời nói sng mà phải bằng hành động cụ thể, từ những việc nhỏ nhất trong cuộc sống hằng</i>
<i>ngày. Đó là cả một quá trình bền bỉ, lâu dài, ở mọi lúc </i>


<b>5) Bài học nhận thức và hành động mọi nơi </b>


- Biết hướng tới cái tốt, cái đẹp và tránh xa bóng tối của những tội ác
- Vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để học tập, tu dưỡng trí tuệ và đạo đức


- Sống đồn kết, gần gũi với mọi người, có tấm lịng nhân hậu, quan tâm, thương yêu, giúp
đỡ mọi người


- Thương xuyên đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác trong bản thân và trong những người
xung quanh...


<b>KB: Khẳng định vấn đề.</b>


<b>BÀI LÀM THAM KHẢO </b>


Mỗi con đường đều có thật nhiều ngã rẽ, biết chọn lựa ngã rẽ bằng phẳng dễ đi không phải là điều đơn
giản. Vui và buồn là hai yếu tố có thể nói ln gắn liền với cuộc sống con người. Nó như một quy luật
xoay vịng. Điều tất yếu là ta phải biết vượt qua những vất vả ấy hay nỗi buồn của riêng mình để rồi
ánh sáng Mặt Trời lại le lói phía cuối con đường chờ đợi sự lạc quan, niềm tin về sự thành cơng và
qn đi những nỗi buồn sâu lắng để đón nhận một niềm vui đang chờ đợi ta.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

tự tin vững vàng hơn. Nỗi buồn có thể sẽ vơi đi khi ta biết hy vọng vào cuộc sống, đặt niềm tin vào


chính mình sẽ tạo được niềm vui, nụ cười chứ không phải nét buồn trên gương mặt ấy.


Cuộc sống luôn phức tạp và đầy thử thách vô vàn mà không ai chưa một lần trải qua. Sau những lần
như thế ta biết tự xoa dịu mình hơn, sống tốt hơn và có kinh nghiệm thật nhiều, bước gần hơn đến đỉnh
điểm của sự quang vinh. Tâm hồn ta từ khi sinh ra đã thật trong sáng nhưng sau bao lần vấp ngã lại trở
nên trưởng thành. Nếu ta sống mà không biết nghĩ đến những điều xa hơn mà chỉ biết bi quan, u sầu
với nỗi buồn hiện tại thì chắc hẳn rằng cuộc sống bạn khơng sinh động, không tươi vui như bao người
khác. Bạn chỉ biết dậm chân tại chỗ mà không chịu di chuyển về phía trước bằng niềm tin. Thất bại
trước một việc gì đó, có thể rằng nó sẽ khiến bạn buồn nhưng hãy chỉ xem đó là bàn đạp để mình
<b>chững chạc hơn. Như ông bà ta vẫn thường bảo: “Thất bại là mẹ thành cơng”.</b>


Mặt khác, sống ln có niềm tin và mục tiêu hướng về ước mơ sẽ giúp ta có lý tưởng sống cao đẹp.
Lần này bạn buồn nhưng lần sau nếu biết hy vọng kết quả sẽ tốt hơn. Sống là không được dừng bước
trước sự thất bại hay nỗi buồn mà phải biết hướng đến sự lạc quan, thoải mái, đẩy lùi bóng tối. Thực tế
những đứa trẻ mồ côi, bất hạnh, đáng thương luôn biết đặt ra cho mình niềm tin vào tương lai, mục tiêu
sống, vươn lên đẩy dần nỗi buồn, cô đơn, tẻ nhạt của bản thân. Nỗi buồn sẽ không tồn tại mãi mãi và
nếu bạn vẫn giữ lối sống bi quan cho mình chỉ đem đến kết quả xấu, rơi sâu vào vực thẳm mà chính ta
phải tự biết gượng dậy. Tâm hồn là một hạt giống, không thể nào ta lại cứ để sự khô khan bao trùm mãi
được. Hãy biết tưới mát bằng dòng nước của sự lạc quan, niềm tin và hy vọng.


Từ đó, học sinh chúng ta càng thấu hiểu hơn phải biết vững vàng với ý chí của mình và đồng thời phải
biết chấp nhận sự thật, ln kiên trì hướng đến mục tiêu, qn dần đi nỗi buồn dù nhỏ nhoi hay lớn lao.
Việc gần gũi nhất, cơ bản nhất là ta phải đặt ra mục tiêu học tập, không để nỗi buồn ảnh hưởng đến
những điều khác.Gia đình sẽ là nền tảng và niềm tin để ta chia sẽ nỗi buồn, niềm vui.


Mặt Trời chiếu ánh sáng tươi tắn đến mọi vật, mọi con người giúp ta phấn khởi hơn trước nỗi nhọc
nhằn, muộn phiền, sưởi ấm những trái tim đang cần tưới mát, khô khan. Chúng ta hãy dành lời khuyên
đến cho những con người ấy, đưa họ ra khỏi sự thất bại, u buồn mà bước chân đến tương lai tươi sáng
do chính niềm tin và hy vọng cho bản thân.



<i><b>Đề 2: “Giữa một chùm sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở thành những</b></i>
<i><b>chùm hoa thật đẹp”, hãy nêu suy nghĩ của anh (chị) được gợi ra từ hiện tượng trên.</b></i>


Tạo hóa đã cho thế giới này nhiều điều kì lạ, tạo nên bao nhiêu cái đẹp, có những cái đẹp đến mức phải
ngỡ ngàng. Và có khi nào chúng ta nghĩ để có được cái đẹp ấy đã trải qua những trải nghiệm và thách
thức nào khơng? Có lẽ chỉ là số ít. Vâng, có những thứ đã mọc lên từ nơi sỏi đá khô cằn-nơi mà tưởng
chừng như chỉ là sự chết chóc, khơ héo và nghèo nàn. Nhưng ở đấy vẫn có những cái đẹp được tạo ra –
một cái đẹp rực rỡ đầy kiêu hãnh, đó là những chùm hoa dại tuyệt đẹp trên sỏi đá. Qua đó khẳng định
<i><b>lại rằng “Giữa những vùng đất khô cằn sỏi đá, cây hoa dại vẫn mọc và nở ra những chùm hoa thật</b></i>
<i><b>đẹp”</b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

nhận được trọn vẹn hết những cái đẹp, cái diệu kì của cuộc đời này, và chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc
hơn trước những thành quả ngọt ngào.


Trong cuộc sống của con người chúng ta cũng vậy, cũng có lúc chúng ta thực sự gục ngã trước những
khó khăn, thách thức... tất cả chúng như một đám mây đen mù tịt, khổng lồ che lấp những tia sáng của
tương lai, những hy vọng. Làm chúng ta chán nản mệt mỏi và muốn bỏ cuộc. Đây chính là lúc chúng ta
nhìn lại bản thân mình, những quyết định sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc đời sau này của chúng ta. Theo
tôi, bạn hãy đừng lưỡng lự, cũng hãy đừng suy nghĩ nhiều, hãy dũng cảm, quyết đoán, tất cả sẽ tạo cho
bạn một sự thành cơng nhất định


Thật kì diệu phải khơng khi có những con người gặp phải khó khăn, thử thách họ trở thành những con
người kiên cường và mạnh mẽ đến không ngờ cho dù thất bại, nhưng trong họ vẫn cịn đọng lại một
món q vơ giá, đó chính là “nghị lực” cố gắng đến bước đường cùng. Họ hiểu khi họ buông xuôi họ sẽ
mất tất cả, mất đi những cơng sức của chính mình. Họ đã biến những nỗi tuổi nhục, đắng cay đau khổ
thành sức mạnh của bản thân, đó là một sức mạnh thật phi thường xua tan quầng mây đen, mang lại
ánh sáng tia hy vọng cho tương lai.


<i><b>Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng</b></i>
<i><b>Bàn chân cũng thêm đau vì những mũi gai</b></i>


<i><b>Đường vinh quang đi qua mn ngàn sóng gió</b></i>
<i><b>Lời hứa ghi trong tim mình</b></i>


<i><b>Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao</b></i>
<i><b>Và đến lúc:</b></i>


<i><b>Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi</b></i>
<i><b>Và chúng ta là người chiến thắng</b></i>


<i><b>Đường đến những ngày vinh quang khơng cịn xa</b></i>


Nhưng cuộc đời khơng phải bao giờ cũng đẹp, tạo hỏa không bao giờ là người phóng khống cả nên lại
cho ra những sản phẩm trái ngược. Điển hình là những người sống trong mơi trường tốt đẹp, ví như
những lồi hoa, lồi cây được chăm sóc, che chở trong một mảnh đất màu mỡ mà khơng bao giờ thấy
nở hoa, thậm chí cịn héo rũ và có thể chết. Mặt khác lại có những cây sống trong mơi trường sống đó
nhưng gặp chút khó khăn, vướng bận của cuộc sống là chết rũ, mất sức sống. Thật đáng trách phải
không các bạn? Nhưng hãy suy nghĩ thấu đáo, mở lịng mình ra với họ, họ đáng được thương hơn là
đáng trách. Vì chắc chắn về sau họ sẽ cảm thấy nuối tiếc cho những tháng ngày lãng phí, khơng sống
hết mình, mà vứt bỏ hoài bảo, vứt bỏ đi ước mơ để chấp nhận làm một bông hoa héo tàn, heo hắt không
tô điểm cho đời.


Vâng chúng ta hãy vượt qua những trắc trở, hay bước qua con đường hoa hồng đầy gai nhọn đến bước
sang một con đường vinh quang – một con đường khơng có dấu chân của kẻ lười biếng. Thân xác ta có
thể tả tơi, mệt mỏi nhưng ý chí của ta sẽ là một hạt giống, thời gian trôi qua sẽ làm hạt giống đâm chồi
nảy lộc và thành quả sẽ là một chùm hoa đẹp cho đời, và cái đẹp luôn được đánh giá cao.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<i><b>cô hoa hậu lọt vào Top 5 đêm chung kết với phần thi ứng xử trước câu hỏi của ban giám khảo “Bạn có</b></i>
<i><b>tự tin vào nhan sắc của mình?”, cơ ấy trả lời: “Vâng, tơi có đủ tự tin với nhan sắc của mình, tơi cũng</b></i>
có một thân hình đẹp, nhưng để có được một vẻ ngồi như ngày hôm nay, các bạn không biết tôi đã tập
luyện vất vả và cực khổ đến mức nào đâu” (Trích câu trả lời của Miss Austraylia 2009). Với câu trả lời


ấy, đã giúp Miss Autraylia dành ngôi Á Hậu 3 chung cuộc. Xét cho cùng, câu trả lời đã làm thay đổi
quan niệm của tôi về vẻ đẹp của các hoa hậu, họ cũng phải nổ lực vượt qua mọi khó khăn, thừ thách để
đạt được vẻ đẹp như vậy.


<i><b>Ai đã từng nói: “Sống là nỗ lực, là chiến đấu” và trong trận chiến đó sẽ khơng có người thắng, kẻ bại,</b></i>
mà chỉ có kẻ mạnh, người yếu. Cũng chính với đề văn này, tơi đã nhìn lại chính mình, để biết chấp
nhận những khó khăn, thử thách trước những mảnh đất khô cằn của cuộc đời, giữa cái nắng gắt khô cằn
của ngoại cảnh, để trờ thành một điểm chấm phá trên một bức tranh hoang mạc khắc nghiệt. Đó là một
phép màu, một điều kì diệu của cuộc sống, đồng thời là một bài học giản dị và quý báo mà tạo hóa đã
ban tặng cho chúng ta. Và các bạn hãy hứa với tôi rằng, đừng dừng lại, hãy tiến lên! Và sẽ đến một lúc
nào đó bạn sẽ là một chùm hoa tuyệt đẹp. Nhiều chùm hoa tuyệt đẹp sẽ mang lại cho nước ta một
nguyên khí mới – nguyên khí của sức trẻ và nghị lực phi thường, bạn nhé!


<b>Bài 2; </b>


Cuộc sống không phải là một dòng chảy tẻ nhạt! Tất nhiên, đâu đó trong cõi trời đất này vẫn
tồn tại những điều tưởng chừng là khơng thể có. Và chính những cái lạ lẫm đó làm cuộc sống
đẹp hơn, cho ta thêm phần khát khao để sống hơn, có ích hơn. Tơi muốn nêu ra đây những
cảm nghĩ riêng tư của mình về một cảnh tượng mà bạn hẳn đôi lần thấy đâu đó nhưng chưa
chú tâm để ý cho nhiều!


Cảnh tượng ấy là hình ảnh những cây hoa dại vẫn hiên ngang mọc lên trên cát sỏi khô cằn,
nở ra những chùm hoa thật đẹp.


Bạn hẳn đang tự đặt ra trong đầu muôn vàn những câu hỏi. Cái tôi muốn nói đến là gì ư? Là
nỗi thắc mắc mà chính tơi chẳng thể nào biện giải được: ngun do nào cuốn những cây con
lớn dần lên, trên mảnh đất khô cằn kia? Nguyên do nào? Đời tôi đã qua một chặng chưa
được dài lắm. Những kiến thức e còn cạn nông, chưa kịp đập dập. Nhưng cái cảnh kia cũng
ít nhiều gợi được trong lịng tơi nhiều mối nghĩ suy. Ngay cả giữa chốn hoang vu, nhiệt độ
cao, độ ẩm thiếu, vậy mà cũng có những sinh vật chống chọi được. Khơng những thế, chúng


cịn đẹp! Có phải tạo hóa cố tình trong chuyện này? Tơi chợt hình dung những bông hoa kia
như những con người thực sự. Là có tay, chân, mình mẩy, cảm xúc, lý trí. Nếu ta là cái cây
kia liệu bản thân mình có đủ can đảm để sống trong một môi trường khắc nghiệt nhường kia
không? Cuộc sống vây lấy chúng ta bằng lưới nhọc nhằn. Cả nước nhọc nhằn. Thập niên 80
thế kỉ trước, chúng ta sống thế nào? Kiến thiết rồi xây dựng, biết bao là khó khăn. Thập niên
90, chúng ta hội nhập, vẫn còn là một cây con!


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Lồi cây vơ thức cũng tiềm ẩn cái bản năng sinh tồn mãnh liệt thế kia, chúng ta chẳng thể
kém thua. Nhưng làm sao để vươn dậy đây? Khó cho ta là tập cách thích nghi với hồn
cảnh. Nhớ rằng cái hoài bão trong mỗi người thường lớn lắm nhưng để thực hiện được thì
chớ nên ngại ngùng cho hồn cảnh mình. Dù nó có tồi tệ đến đâu. Sau đó hẵng dựa vào nỗ
lực bản thân – quá trình của đào sâu, suy nghĩ, lăn lộn…


Vậy đấy, chỉ là một cảnh trí bình thường nhưng dường như đó là một câu nói đầy hình ảnh
mà tạo hóa đơi lần thì thầm vào tai chúng ta. Mọi điều đều có thể xảy ra trong cuộc sống, xảy
ra ngồi cả những định liệu, những toan tính có phần hạn hẹp của lồi người…


Song, mối suy nghĩ của tơi khơng chi bó hẹp trong cái khả năng sinh tồn kia. Ý tơi muốn nói
thêm rằng hình ảnh kia cịn làm cho tơi nhớ Chí Phèo hơn bao giờ hết… Tơi tin rằng trong
những con tim sỏi đá đâu đó vẫn mọc ra những chồi tươi tốt. Một kẻ tưởng đã mất hết nhân
tính vẫn có thể làm ta ngạc nhiên vì những hành động "rất người" của hắn. Có lần, tơi nghĩ về
Chí, sâu hơn những lần khác, thấy hắn rạch mặt khác xa khi hắn húp tô cháo hành! Thì ra chỉ
là một cái cảnh nho nhỏ cũng khiến con người ta dễ liên tưởng đến nhiều thứ. Tơi lại những
dịng trên đây để cho thấy bóng dáng của bơng hoa dại khơng chỉ thấp thống ở lao động, ở
kiến thiết, ở cuộc mưu sinh dài đằng đẵng mà còn ở trong tâm hồn mỗi người chúng ta. Nhất
thiết đừng nên để nó biến thành sỏi đá…


Nhưng dịng suy nghĩ của tơi khơng dừng lại ở đây. Theo cái cách thông thường chúng ta
vẫn chấm dấu chấm bé nhỏ cuối một câu đơn. Tôi nghĩ mãi rằng tại sao lại là hoa dại chứ
không phải hoa hồng mới có cái năng lực lạ lùng kia? Rồi tơi cũng tìm được câu trả lời thỏa


đáng. Hoa hồng kia kiêu sa. Hoa hồng kia mỏng manh. Làm sao có thể chôn vùi thân xác ở
một nơi hoang vu? Người cũng vậy thôi. Anh sinh viên sư phạm vừa tốt nghiệp loại ưu được
điều về một vùng cao lập tức tìm cách trốn tránh… Ngày tết, lễ lạc, người ta vẫn mua hoa
hồng về cắm. Hoa hồng ơi, làm sao hoa hồng hiểu được nỗi khổ của những loài thực vật
sống nơi cằn khô? Hoa hồng ra đấy chỉ héo mà chết thơi! Cịn hoa dại kia thì nơi nào cũng có
thể sống. Tơi hiểu con người hãy tập cách sống khổ một chút đặng khi đủ đầy không quên
cái khổ, cái nhọc. Tơi kính trọng những cánh hoa dại ở điểm đấy.


Chính tơi cũng cố gắng đuổi cho kịp thế giới này. Yêu những trang viết của mình vơ hạn, vì
trong đó có nhọc nhằn của cha, của mồ hôi của mẹ… Và tôi quyết định đi làm thêm, tự trang
trải cho cuộc sống vốn dĩ khơng bình yên của gia đinh. Tôi chưa đủ già để cầm bút viết hồi kí
nhưng thấy tạm bằng lịng với những suy nghĩ bây giờ. Tơi thấy mình hơn những đứa bạn
xung quanh ở cách nghĩ suy, những đứa như tôi biết tối nào cũng đua xe ở ngã tư Lê Duẩn
mà vở thì nhan nhản những lỗi chính tả khơng thể tưởng…


Tất cả trên đây chỉ là những phân tích, suy ngẫm có phần chủ quan. Và sau tất thảy những
sự kiện dù nhỏ nhặt hay trọng đại đến với chung ta trong cuộc sống, ta mới hiểu mình cần
lắm một lịng tin vào chính mình. Ngay một bơng hoa bên đường cũng hiểu cho điều ấy,
chúng ta chẳng lẽ lại chịu thua?


Chỉ sợ không đủ sức để đi tiếp con đường cuộc sống thênh thang phía trước!


<b>ĐỀ 3 Anh, (chị) có suy nghĩ gì về câu nói “Khơng phải cái gì óng ánh cũng là vàng”</b>
<b>1. Giải thích </b>


Giới thiệu ngạn ngữ Anh "Khơng phải cái gì óng ánh cũng là vàng".
<b>2. Thân bài</b>


<i><b>a</b></i>



</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

- Vàng là kim loại quý hiếm, có giá trị cao, màu sắc óng ánh bắt mắt. Trên thực tế, có những
thứ cũng có màu sắc óng ánh rất đẹp nhưng lại khơng phải là vàng. Thế nhưng chính cái
hình thức bên ngoài ấy lại dễ làm cho người ta nhầm lẫn, thậm chí lóa mắt trước sự rực rỡ
của chúng.


- Câu ngạn ngữ như một lời nhắc nhở con người hãy thận trọng khi nhìn nhận, đánh giá một
sự vật, một hiện tượng. Vì vậy, để có được một cái nhìn chính xác, khách quan, con người
cần phải bỏ thời gian để tìm hiểu, suy xét trên mọi phương diện và nhất thiết là khơng được
để cho hình thức bên ngoài làm ảnh hưởng đến quyết định.


- Con người rất dễ bị cuốn hút bởi những thứ xa hoa, phù phiếm như vậy mà quên đi mất
những giá trị đích thực của chính sự vật, sự việc đấy. Chung quy cũng là từ nhu cầu ngày
càng nâng cao của con người. Chính vì vậy, u cầu về cái đẹp, về thẩm mĩ ngày càng được
chú trọng và nâng cao hơn bao giờ hết. Đấy cũng chính là lí do khiến con người dễ dàng bị
thu hút bởi vẻ óng ánh, mĩ miều bên ngoài của các sự vật mà quên mất chất lượng thật sự
bên trong đó như thế nào.


- Vẻ óng ánh hào nhống của những thứ giả tạo ấy khiến con người phải lóa mắt và những
tác hại mà nó đem lại khiến con người càng phải đau lòng.


<i><b>b</b></i>


<i><b> . Giá trị của câu ngạn ngữ trong việc đánh giá con người:</b></i>


- Câu ngạn ngữ có giá trị cảnh tỉnh con người phải tỉnh táo trước những giá trị ảo, đừng nhìn
vào bề ngồi bóng bẩy, hào nhống mà vội đánh giá một con người.


- Người ta hồn tồn có thể tự tạo cho mình một dáng vẻ bề ngồi bóng bẩy, lơi cuốn bằng
một cách ngụy trang khéo léo nào đó nhưng nhân cách và bản tính của chính họ thì dù có
được che đậy khéo léo đến đâu cũng khơng thể nào giấu giếm mãi được.



- Đừng nhìn bề ngồi mà đánh giá một con người chính là thơng điệp sâu sắc nhất mà câu
ngạn ngữ muốn nhắn nhủ đến tất cả chúng ta.


<i><b>c</b></i>


<i><b> . Liên hệ với việc rèn luyện của bản thân:</b></i>


- Nét đẹp của mỗi con người tốt lên từ hình thức bên ngồi và phẩm chất bên trong. Hình
thức bên ngồi khơng hẳn là sắc đẹp. Phẩm chất bên trong mới là điều quan trọng nhất.
- Câu ngạn ngữ đặt ra cho mỗi người nhiệm vụ tìm cho mình một cách sống, cách rèn luyện
bản thân để trở thành một thứ vàng thật sự, óng ánh bên ngồi và rạng rỡ bên trong.


<b>3. Kết bài</b>


Khẳng định những giá trị đích thực của cuộc sống khơng nằm ở sự rực rõ, hào nhống bên
ngoài mà tiền ẩn ở bên trong. Cho nên, khi nhìn nhận, đánh giá bất kì một sự vật, hiện tượng
hay bất kì một ai, chúng ta khơng nên chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài mà bỏ qua phẩm chất
thật sự bên trong.


<b>Đề 3: Lối sống vô cảm của thanh thiếu niên ngày nay</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

Đặc biệt, đó là sự suy đồi về đạo đức, nhân phẩm của những thế hệ trẻ ngày nay, mà biểu hiện rõ nhất
đó chính là thái độ thờ ơ, vơ cảm đối với mọi sự vật, sự việc diễn ra xung quanh mình, dù đó là một sự
kiện trọng đại của đất nước hay là những câu chuyện bình thường, gần gũi diễn ra xung quanh họ. Thái
độ này dường như đang dần lan tỏa trong xã hội ta, không chỉ trong giới trẻ mà đã len lỏi vào khắp mọi
giới.


Vậy vô cảm là gì? Đó là khơng có cảm xúc, hay nói đúng hơn là một trạng thái tinh thần, mà khi ở
trong đó, con người khơng có một tý cảm xúc hay tình cảm mang tính nhân bản nào đối với những sự


vật, sự việc diễn ra xung quanh họ, trước mắt họ, miễn là không đụng chạm trực tiếp đến lợi ích cá
nhân của họ là được.


Có một thực trạng đáng lo là căn bệnh vô cảm này dường như đang trở nên rất phổ biến và ngày càng
nhanh chóng phát triển, nhất là đối với giới trẻ.


Những người sống vô cảm, thường mang trong họ tâm niệm “Đèn nhà ai nấy sáng”, tức là họ khơng
muốn dính dáng đến những rắc rối, phiền tối có thể mang lại cho họ. Tất nhiên, ta khơng thể phủ nhận
mặt tích cực của thái độ vô cảm là sẽ mang lại cho những người sở hữu chúng một sự an toàn nhất định
và tránh được những phiền toái lại cho họ. Nhưng song song với đó, những người sống vơ cảm tức là
đã gián tiếp làm mất đi tính “người” trong bản thân của họ, và họ đã tự tách mình ra khỏi cộng đồng, ra
khỏi xã hội mà chui ró vào cái xó chỉ biết có mỗi họ mà thơi.


Hằng ngày, trên các mặt báo hoặc trên các phương tiện thơng tin đại chúng khác, ắt hẳn ta thấy khơng
ít những vụ việc đánh nhau của nữ sinh và xung quanh là các bạn học sinh khác nhìn theo cổ vũ và…
quay phim, hay đơn giản hơn và cũng dễ dàng bắt gặp hơn là thái độ lạnh lùng, vô cảm của mọi người
trên tuyến dường giao thơng khi có một người phụ nữ bị ngã xe, thật hiếm để thấy có một ai đó giúp
người phụ nữ đứng dậy. Thật khó hiểu, những người đó đang nghĩ gì khi khơng hề có một hành động
mang tính “người” nào khi gặp đồng loại đang gặp khó khăn. “Con người là động vật có tinh thần”, và
cái tinh thần đó thể hiện ở tính cộng đồng, tính gắn kết lẫn nhau giữa những con người. Sự thờ ơ, lạnh
lùng của những người sống vơ cảm phải chăng đã khiến cho tính “người” trong họ đã dần biến mất đi,
và thay vào đó là sự lớn dần của phần “con”. Bởi con vật thì làm gì có tình thương với đồng loại, thậm
chí chúng có thể ăn thịt lẫn nhau để có thể sinh tồn cơ mà.


Và những người sống vô cảm, họ ln ln khơng quan tâm hoặc thích thú với những hoạt động,
những sự kiện trong đại, những vấn đề quan trọng của cộng đồng, của xã hội, của đất nước. Họ đã tự
tạo ra một cái hang để chui rúc vào đó, và tách biệt bản thân với xã hội. Tơi biết, có thể ở trong cái
hang đó, họ sẽ được sống cho riêng mình, khơng phải lo âu về những phiền toái của người khác nhưng
rồi liệu khi họ cần một sự giúp đỡ nào đó, liệu có ai sẵn sàng chui rúc vào cái hang của riêng họ để
giúp đỡ họ hay khơng, và liệu họ có thể sống cô độc trong cái hang do họ tạo ra suốt cả đời hay


không…


<b>Thật đáng lo, nếu như “cơn dịch vơ cảm” này lan rộng ra tồn xã hội. Khi đó, một cộng đồng, một xã</b>
hội, một đất nước mà những người sống trong đó vơ cảm, khơng gắn kết, khơng giúp đỡ nhau thì tất
yếu cái cộng đồng đó, xã hội đó, đất nước đó sẽ sụp đổ và bị tiêu hủy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

<b>“Hiền dữ nào phải do tính sẵn, phần nhiều do giáo dục mà nên”, nếu muốn trị tận gốc những căn</b>
bệnh này, giáo dục là phương thuốc duy nhất có thể làm được. Muốn ngăn chặn, tiêu diệt hiện tượng
này thì cải cách giáo dục một cách tồn diện từ mục đích, phương pháp cho đến cách thức là điều cực
kỳ cần thiết. Chúng ta cần một nền giáo dục khơng cịn những giáo điều, lý thuyết khô khăn, nặng nề,
không cần thiết nữa mà thay vào đó những bài học sinh động, thực chất dể phát triển tâm hồn, nhân
cách, nhân phẩm của mỗi học sinh. Chỉ có như thế, thì vơ cảm mới có thể dc giảm thiểu ở mức thấp
nhất.


<i><b>Hãy bắt đầu ngay từ bây giờ, đừng để đến khi “cơn đại dịch” này lan rộng ra tồn xã hội thì lúc đó e là</b></i>
ta đã quá trễ, đừng để rồi đến một lúc nào đó, con người tiến hóa thêm một bậc nữa, mà khi đó phần
“người” hồn tồn biến mất trong họ.


<b>Đề bài: Trình bày suy nghĩ của em về lối sống đẹp</b>


Sống đẹp là sống có mục đích, có ước mơ, lí tưởng. Sống đẹp là sống có chí cầu tiến, biết đứng dậy
bằng chính đơi chân của mình khi vấp ngã, biết bền lịng và dũng cảm vượt qua những thử thách, khó
khăn để vươn lên, chắp cánh cho ước mơ của mình đưọc bay cao, bay xa. Sống đẹp cịn là một lối sống
có văn hóa, biết lịch sự; là một cuộc sống có tri thức, có tình người.


Trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau hình thành lên
những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ, bng thả thậm chí chìm trong
vịng tội lỗi. Như vậy "sống đẹp" là một lối sống tích cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng
sống thế nào mới là lối "sống đẹp" còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.



"Đẹp" không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động cư xử nhỏ nhất
trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống đẹp" trước hết phải xuất phát từ
lịng nhân ái, từ chính tình u trong trái tim để từ đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung,
thứ tha ... Xuất phát từ tình yêu thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm,
chia sẻ giữa những con người. Một sáng đến trường bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp một cụ
già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ “vì người nghèo". Những hành động ấy dù nhỏ
nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.


Sống đẹp là sống có ích cho bản thân, gia đình và xã hội. Trong lịch sử của dân tộc có biết bao tấm
gương về sống đẹp: Trần Hưng Đạo, Trưng Nhị, Trưng Trắc, Trần Quốc Toản, chị Võ Thị Sáu, anh
Kim Đồng, anh Nguyễn Văn Trỗi,… vĩ đại hơn cả là Bác Hồ kính yêu. Họ là những người sống hết
mình vì dân tộc vì cách mạng, vì nền độc lập, tự do của đất nước. Họ đã giành cả cuộc đời mình cho Tổ
quốc. Họ là những anh hùng đã có cơng giữ nước, là những tấm gương sáng cho chúng ta học tập, noi
theo.


Bên cạnh đó cũng khơng hiếm những người có lối sơng tiêu cực, đi ngược với ln lí và đạo đức. Đó
là những tên bán nước, bn người, những người đầu độc chính dân tộc mình bằng thuốc phiện, rượu
cồn. Chính họ đã vấy bẩn bộ mặt xã hội, làm cho khơng ít dân ta trở nên nhu nhược, bần hèn. Đó là
những tấm gương xấu đáng bị lên án và bài trừ. Thật vậy, để sông đẹp không phải là điều đơn giản. Ai
cũng biết sống đẹp là như thế nào, nhưng không phải ai cũng biết sống thế nào cho đẹp. Bởi lẽ, cuộc
sống hiện tại quá hỗn tạp, có nhiều luồng tư tưởng khác nhau, hoặc đồng điệu hoặc trái ngược nhau. Có
những người sống thiên về vật chất mà vơ tình đánh mất đi vẻ đẹp của tâm hồn. Trong khi sống đẹp đòi
hỏi chúng ta phải thực sự tỉnh táo, biết nhận thức, biết yêu thương, biết giữ mình khỏi những cám dỗ
của xã hội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

muội chạy theo những thứ phù phiếm mà đánh mất đi bản chất của mình! Đừng sống phí tuổi thanh
xn cho những trị vui vơ bổ, những thói ăn chơi trụy lạc! Mà bạn hãy trao dổi kiến thức, sinh hoạt,
vui chơi lành mạnh, tham gia các hoạt động xã hội như giúp đỡ người nghèo, các em bé mồ côi, các cụ
già ốm đau, không nơi nương tựa.



Sẽ sống đẹp nếu con người có mục tiêu, có lý tưởng hợp lý, vừa sức và hài hòa giữa các giá trị. Giá
trị vật chất, giá trị nhân văn, giá trị tinh thần, giá trị thẩm mỹ... phải thực sự hài hòa trong quan hệ
tương tác sẽ làm cho mỗi người sống đẹp hơn. Thật sự bất hợp lý và thiếu toàn diện nếu như con người
thiếu động cơ sống hay thiếu động cơ đích thực và chân chính. Sống đẹp mãi là động lực để mỗi người
phấn đấu nếu như mỗi người biết cống hiến, biết hy sinh và có bản lĩnh sống!


Hãy mở rộng lịng mình, đem u thương sưởi ấm cho những trái tim ướt lạnh trước sóng gió của
cuộc đời. Hãy biết cho đi để được nhận lại: tình yêu thương, niềm tin và hy vọng. Sống đẹp là lối sống
mà ai ai cũng muốn có được. Sống phải biết học tập và rèn luyện đúng cách thì lối sống ấy mới tồn tại
và phát triển. Khơng ai sống đẹp ngay từ lúc lọt lòng. Bởi vậy, học tập và rèn luyện đúng cách là con
đường duy nhất đưa ta đến với một lối sống văn minh, một lối sống đẹp. Bạn cịn chờ gì nữa ?


Hãy bắt đầu từ hôm nay, và ngay bây giờ ! Bạn thực sự muốn mình là một ngưịi "Sống đẹp".
Tơi từng đọc một bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc:


"Khi anh sinh ra
Mọi người đều cười
Riêng anh thì khóc tu tu
Hãy sống sao để khi chết đi


Mọi người đều khóc
Cịn mơi anh thì nở nụ cười"


Bạn và tơi, hãy tự chiêm nghiệm cho mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm
cười mãn nguyện!


<b>Bài làm văn mẫu 5</b>


Con người ta sinh ra và lớn lên, ai lại không một lần ước mơ, dù là ước mơ thật bình thường, thật
đơn giản và ai cũng có những khát vọng, có niềm tia và có lí tưởng để sống nhất là đối với tuổi trẻ của


chúng ta, lứa tuổi người ta cho là đẹp nhất thì ước mơ và lí tưởng lại bộc lộ rõ nét, có lúc lại đan xen
với nhau, có lúc lại là một cuộc đấủ tranh dằn vặt. Ai cũng biết, tuổi trẻ bao giờ cũng vươn tới cái hay
nhất, cái đẹp nhất. Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc đời biết bao điều mới lạ đặt ra địi hỏi phải nhận
thức và xử lí. Đâu sẽ là sống đẹp, sống có ích? Sự sống tươi sáng? Thế nào là hạnh phúc, là ước mơ cao
đẹp?


"Sống đẹp" khơng phải là một cái gì to lớn lắm, nó rất gần gũi với chúng ta, đó khơng phải là những
lí lẽ, những lời nói sng, nhưng phương châm trên giấy, sách vở… mà đó là những việc làm, những
hành động cụ thể diễn ra hàng ngày trong đời sống của chúng ta.


Quan niệm về "Sống đẹp" có rất nhiều ý khác nhau. Nhưng với tơi, đó là sống có đạo đức trong sáng
và bản lĩnh vững vàng, có lí tưởng và sống hết mình vì lí tưởng, chỉ khi xác định được điều đó ta mới
sống và làm việc thật sự có ích cho bản thân, gia đình và xã hội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

một khái niệm xa vời, khó thực hiện. Tuy nhiên, nếu nhìn thẳng và sâu vào vấn đề này trong thời kì đất
nước đổi mới tiến vào cơng nghiệp hóa – hiện đại hóa ta thấy điều đó thật sự khơng có gì xa lạ, khó
thực hiện; mà trái lại nó tồn tại ngay trong cách nghĩ, cách làm hay nói gần hơn là trong cách ăn nói,
ứng xử trong lao động, cơng tác, học tập và đời sống thường nhật của mỗi con người. Nếu như trong
chiến tranh, lớp lớp cha anh ta đã sống và cống hiến quên mình cho nền độc lập dân tộc, tính mạng con
người và cuộc sống hạnh phúc cá nhân là rất quý giá, nhưng tất cả đều được tình nguyện gác lại, tình
nguyện hi sinh, họ sẵn sàng đánh đổi những gì là riêng tư nhất để đổi lấy nền độc lập dân tộc. Họ
"Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh" khi tuổi đời còn rất trẻ và cống hiến xứng đáng vào sự nghiệp
chung của Tổ quốc. Khi Tổ quốc cần, họ đã tự nguyện ra đi, chiến đấu và hi sinh anh dũng. Đó là sự
dấn thân, cống hiến hoàn toàn tự nguyện khi bản thân đã hiểu thế nào là lẽ sống của một con người và
lí tưởng của Người Cộng sản. Họ đã có niềm tin tuyệt đối vào độc lập tự do, có lí tưởng cao cả vì sự
nghiệp giải phóng dân tộc, vô tư dâng hiến tuổi trẻ và cuộc đời cho đất nước. Niềm tin và lí tưởng ấy
được bồi đắp và khích lệ mạnh mẽ bởi sự hi sinh lớn lao và nhân cách cao cả của bộ máy lãnh đạo mà
người đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh. Biết bao nhiêu anh hùng, liệt sĩ đã nghĩ và hành động như
vậy. Ngày hôm nay, sống giữa đất trời hịa bình, khi chiến tranh đã lùi xa, phần lớn mọi sự so sánh giữa
thời chiến tranh với thời hiện tại đều có rất nhiều sự khác biệt, nhưng có một điếm chung rất thống nhất


trong tình cảm và lí trí của thế hệ trẻ chúng tơi hơm nay chính là: lí tưởng cách mạng và khát vọng
sống, cống hiến cho quê hương, đất nước. Bởi tôi nghĩ, ở mỗi con người nhu cầu khẳng định mình là
rất lớn; nhất là ở tuổi trẻ, bởi dù trong bất cứ hồn cảnh nào các bạn trẻ cũng ln ln khát khao được
thực hiện những ước mơ và khát vọng của bản thân. Nếu như những ước mơ, khát vọng, niềm tin và lí
tưởng ấy được quan tâm, chăm sóc, giáo dục và khơi dậy sẽ biến nó thành sức mạnh to lớn để phát
triển đất nước và sẽ là những đố hoa thơm có ích giữa cuộc đời như lời Bác đã khẳng định khi tham
dự Đại hội Đoàn lần thứ III năm 1961: "Thanh niên là người tiếp sức cách mạng cho thế hệ thanh niên
già, đồng thời là người phụ trách dìu dắt thế hệ thanh niên tương lai".


Tơi đã nhìn thấy trong ánh mắt và qua chuyện kể của các bạn tình nguyện, ngọn lửa truyền thống
yêu nước nồng nàn và lòng nhân ái cao đẹp của thanh niên ta. Riêng hai chữ "tình nguyện" đã nói lên
những đức tính qn mình vì nước, vì dân của các bạn và một phong cách mới "mình vì mọi người",
khơng địi "mọi người vì mình".


Thực tế, trong cuộc sống có rất nhiều những tấm gương để chúng ta suy nghĩ và học tập noi theo.
Với tơi, đó là tấm gương của em học sinh nghèo vượt khó để học và học rất giỏi Nguyễn Vũ Hoàng –
Trường THPT Bố Trạch - Quảng Bình. Em có thể q xa tơi về khoảng cách địa lí, cảm thấy em rất
gần và có nhiều điều để cho tơi học tập.


Sinh ra trong một gia đình nghèo trên mảnh đất khơ cằn bởi khí hậu và bom đạn, tưởng rằng như thế
cũng đã là thử thách giành cho Hồng, nhưng khơng, mẹ Hồng lại còn bị bệnh hiểm nghèo, bố là
thương binh, sức khoẻ yếu. Trong hồn cảnh đó em đã biết vượt lên số phận để vừa lao động mưu sinh
vừa học tập. Niềm khát khao được học tập của em đã làm cho bà ngoại của em có một hành động rất
đáng nhớ, đó là hàng ngày đi cắt lúa mót, vừa là để ăn, vừa là để bán, bởi mùa nào thì thức đó, bà đều
đặn để vào hũ tiết kiệm tiền cho Hồng đi học: 1.000 đồng. Điều tơi học được từ Hồng đó chính là ý
chí phấn đấụ không mệt mỏi của em. Không cam chịu, không đầu hàng số phận, khơng bng xi bản
thân mình, em đã cố gắng và đã là học sinh giỏi trong 12 năm liền và hơn thế em đã là người vinh dự
đội vịng nguyệt quế của chương trình "Đường lên đỉnh Olympia" với một phần thưởng vơ cùng lớn lao
đó là được đi du học nước ngoài.



<b>Bài tham khảo 6</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

cuộc đời của chúng ta. Và trong một lần nghĩ suy, nhà thơ Tố Hữu đã đặt cho ta một nghi vấn: “Ôi!
Sống đẹp là thế nào hỡi bạn…?” Gợi lên biết bao suy nghĩ trong lòng chúng ta.


Trước hết, “sống đẹp” là như thế nào? Tùy trường hợp và hoàn cảnh, cũng như cuộc sống xã hội,
chúng ta có thể hiểu hai từ ngữ này theo nhiều phương diện. Có người cho rằng “Sống đẹp” là vẻ bề
ngồi sang trọng, quý phái, cũng có thể là ăn mặc theo thời đại. Có những người lại nghĩ đó là cách
sống ẩn dật, tu hành. Thế nhưng liệu nhà thơ Tố Hữu có muốn nhắm tới ý nghĩa kia chăng??? Theo
quan điểm riêng của tơi là khơng. “Sống đẹp” có lẽ đơn giản là sống tốt, giúp đời, giúp người bằng
chính trái tim chân thành, vốn dĩ được sinh ra để u thương và cảm nhận tình u thương.


Có vẻ như định nghĩa từ ngữ trên cách nhìn của tác giả thật đơn giản nhưng xét ra cũng chẳng giản
đơn trong đời sống hằng ngày là mấy. Đó thật là một suy nghĩ vô cùng tiêu cực. Trong cuộc sống này,
hằng ngày có biết bao con người đang trao cho nhau những cử chỉ yêu thương nhẹ nhàng, đằm thắm.
Cũng có biết bao nụ cười ánh mắt đem tới niềm hạnh phúc, ủi an cho người khác. Những cử chỉ nhỏ
nhặt đó thơi có lẽ cũng đủ gọi là “Sống đẹp” rồi. Bởi vì một người “sống đẹp” là một người luôn đem
tới niềm tin và sức mạnh cho người khác.


Nhưng phải chăng, “sống đẹp” chỉ mang ý nghĩa ngắn gọn của khái niệm sống trong phạm trù xã
hội? Vâng, “Sống đẹp” còn là việc tự phấn đấu để rèn luyện bản thân và hướng con người tới Chân –
Thiện – Mỹ. Việc ra sức lao động, ra sức học tập, ra sức chiến đấu… để đạt được hiệu quả to lớn cũng
được cho là “sống đẹp”. Thời phong kiến xưa cũ, “chí làm trai” của các “trang nam nhi” là vì lợi ích
chung của tồn xã hội, của quốc gia, không màng tới danh lợi tiền tài, sẵn sàng hi sinh cho quốc gia,
sẵn sàng đánh đổi cả bản thân cho hồ bình dân tộc. Đó là một quan niệm “sống đẹp” rất hay. Tiêu biểu
cho thời kỳ này là những bậc danh thần, những vị đạt tướng quân lỗi lạc: Trần Hưng Đạo, Phạm Ngũ
Lão, Lê Lợi, …


Như đã nói ở trên, quan niệm “sống đẹp” được rèn luyện và thay đổi theo thời gian. Trong hai cuộc
chiến tranh ác liệt, giải phóng dân tộc dưới ách đơ hộ của Pháp – Mỹ. Ta thấy hình ảnh oai hùng của


dân tộc Việt Nam với sự lãnh đạo của vị cha già đáng kính Hồ Chí Minh. Người đã định hướng cho
cuộc đời mình chính là tham gia vào cơng cuộc giải phóng dân tộc. Người đã kiên trì bôn ba tứ xứ, học
hỏi cái hay, cái đẹp của xứ người để rèn luyện kiến thức bản thân rồi truyền đạt lại cho dân tộc. Đó là
ngọn đuốc chói lồ, ngọn hải đăng khơng bao giờ tắt dẫn đường cho chúng ta đạt tới sự hoàn hảo của
“sống đẹp”. Đồng hành cùng Bác Hồ chính là những tấm gương kiên trì trong chiến đấu, những phát
minh và nỗ lực không ngừng, cũng như những hi sinh chiến đấu tới giọt máu cuối cùng của nhân dân.
Tiêu biểu cho giai đoạn này chính là Trần Đại Nghĩa; Phạm Tiến Duật; Chính Hữu;…


Đó là những quan điểm về “sống đẹp” đáng để chúng ta noi theo. Thế nhưng ta đang ở trong thời kỳ
hồ bình với sự phát triển đi lên của xã hội, quan điểm xưa khơng cịn hiệu dụng cho thời gian này.
Nghĩa vụ của chúng ta bây giờ chính là xây dựng đất nước, phát triển vững mạnh, mà trước hết là phát
huy tối đa năng lực trong học tập và lao động. Có những con người đã thành công trên con đường
“sống đẹp” này. Giáo sư Ngô Bảo Châu – người đã kiên trì chứng minh bổ đề Langlands suốt 15 năm
trường. Đó là một thành quả to lớn cho sự phát triển nền Toán học Việt Nam trên trường Quốc tế. Hay
là gần đây, anh Lê Vũ Hoàng đã đạt được giải nhất trong cuộc thi “Đường lên đỉnh Olympia” khi hồn
cảnh gia đình vơ cùng khó khăn. Anh đã phấn đấu để đạt thành quả đáng khen đó.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

trọng quyền sống và được sống của con người, là một điều không thể nào chịu đựng được. Nó làm cho
truyền thống nhân nghĩa tốt đẹp của dân tộc từ xưa đến nay mất đi một cách trắng trợn


Một nhà văn đã từng nói: “Khơng có gì chúng ta khơng thể làm khi chúng ta thật sự cố gắng”. Chính
vì thế, điều mọi người nên làm bây giờ là hãy góp phần, dù là nhỏ nhoi để giúp cuộc sống này đẹp hơn.
Và hãy cố gắng nỗ lực hồn thiện bản thân mình hằng ngày bởi vì “Tội ác lớn nhất con người có thể
làm, chính là khơng cố gắng”


Nói tóm lại, “sống đẹp” qua các thời kì tuy có khác nhau nhưng đều quy về cái tốt đẹp cho xã hội. Là
một công dân Việt Nam, nằm trong đại gia đình thế giới, chúng ta hãy làm cho cuộc sống này tốt đẹp
hơn. Hãy ước mơ và dám ước mơ. Hãy tin rằng điều chúng ta đang làm sẽ trở thành hiện thực.


<b>Bài tham khảo 7</b>



“Phải sống như thế nào?” là một câu hỏi tự đặt ra, luôn luôn trăn trở với nhiều người trong cuộc sống
hằng ngày. Đó là một câu hỏi mà nhiều người trong chúng ta từng phấn đấu thể hiện khơng mệt mỏi.
Thi sĩ Tố Hữu đã từng viết: “Ơi! Sống đẹp là thế nào hỡi bạn ?” Có thể nói đó là một câu thơ hay, một
ý thơ đẹp, nhiều gợi mở, từng trở thành hành trang tâm hồn của bao bạn trẻ ngày nay.


Vậy thế nào là sống đẹp? Cách sống là cách làm người; sống đẹp là sống đúng đạo lí của dân tộc,
sống đúng gia phong nếp nhà, biết “giấy rách phải giữ lấy lề”. Sống đẹp là cách sống có văn hóa, có
học, từ cách ăn mặc đi đứng đến ngôn ngữ ứng xử từ hành động thái độ đến việc làm cụ thể đều đúng
mực, có ích, được mọi người đồng tình và ngợi khen, cổ nhân lấy nhân, nghĩa, lễ, trí, tín làm chuẩn
mực để đánh giá nhân cách kẻ sĩ để phân biệt quân tử với tiểu nhân. Ngày nay, nhân dân ta lại lấy
gương người tốt việc tốt, nêu cao những con người biết sống, học tập, lao động theo tấm gương đạo
đức Hồ Chí Minh để hướng tới và vươn lên.


Sống đẹp phải tùy thuộc vào lứa tuổi, vị thế xã hội. Các em nhỏ chăm ngoan, vệ sinh sạch sẽ, học
giỏi là sống đẹp. Các cụ già “tuổi xưa nay hiếm” lại nêu cao khẩu hiệu: “Sống khỏe, sống vui, sống có
ích” để làm gương cho con cháu noi theo. Một em bé chăn trâu đã dũng cảm nhảy xuống dịng sơng
cứu bạn khỏi chết đuối là sống đẹp. Một cán bộ biên phòng dũng cảm băng qua dòng nước lũ để cứu
dân là sống đẹp. Một Việt kiều, một cán bộ sứ quán Việt Nam đã nêu cao, làm nổi bật những nét bản
sắc của nhân dân ta trước bạn bè năm châu bốn biển là sống đẹp.


Phải biết sống đẹp trong đời thường hằng ngày. Siêng năng làm ăn, cần cù lao động, sống giản dị
khiêm tốn, học hành chăm chỉ… là sống đẹp. Tham ô, lãng phí, đè đầu cưỡi cổ nhân dân là kẻ tha hóa,
bất lương. Cán bộ, cơng chức sống đẹp là phái thực hành cần, kiệm, liêm, chính, chí cơng vơ tư, làm
theo điều Bác Hồ dạy là sống đẹp.


Thầy, cô giáo thương yêu, chăm lo dạy bảo học sinh, coi học sinh như con em ruột thịt của mình,
phấn đấu dạy tốt, dạy giỏi là sống đẹp. Thầy thuốc hết lòng săn sóc bệnh nhân, chữa bệnh giỏi, lương y
như từ mẫu là sống đẹp.



Nhân ái là truyền thống đạo lí cao đẹp của nhân dân. Tình thương đã tỏa sáng tâm hồn mỗi con
người Việt Nam. Các câu ca, câu hát: “Lá lành đùm lá rách”, "Nhiễu điều phủ lấy giá gương/Người
trong một nước phải thương nhau cùng” luôn luôn được hàng triệu người nhắc đi nhắc lại và làm theo.
Người có lịng nhân sống u thương săn sóc mọi người là sống đẹp.


Gia huấn ca tương truyền là của Nguyễn Trãi được các cụ già nhắc lại để khuyên bảo con cháu biết
sống đẹp đế giữ lấy gia phong, giữ lấy nếp nhà:


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

Vào trong khuôn phép, ra ngoài đoan trang…


Thời kháng chiến chống Mĩ tuổi trẻ Việt Nam đã xả thân anh dũng chiến đấu để sống đẹp, nêu cao
tâm thế và lí tưởng: “Trung với nước, hiếu với dân, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng
vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thẳng!”.


“Ơi! Sống đẹp là thế nào hỡi bạn?” – Đó là một câu thơ, câu hỏi rất thú vị. Một anh bạn đã nói: “Chí
hướng của mình là học giỏi hơm nay để làm giàu ngày mai”. Lại có một cô nữ sinh lớp 12 tâm sự:
“Phấn đấu thi tốt nghiệp, thi đại học đạt điểm cao, thi đỗ vào trường mà mình mơ ước”.


<b>Bài tham khảo 8</b>


Nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống ta có được hầu hết đều phải đánh đổi một thứ gì đó. Nhưng trong
cách sống, trong lối sống thì sống đẹp lại chẳng cần phải đánh đổi hay phụ thuộc vào ai, mà chính ở tự
bản thân mỗi người. Lối sống đẹp là sống như thế nào? Hãy định nghĩa nó bằng hành động, bởi những
cái trừu tượng được chứng minh cụ thể thì đều dễ khiến ta nắm bắt và tiếp nhận, để biết trân trọng và
yêu thương nhiều hơn.


Sống đẹp là sống biết yêu thương, san sẻ những khó khăn, hoạn nạn với người khác. Đó là những sự
đồng cảm xuất phát từ trái tim, là giọt nước mắt xót khi bắt gặp hồn cảnh khốn khó, là chiếc bánh mì
u thương gửi đến cụ ăn xin trong cảnh mưa tầm tã của Sài Gòn. Là sự chung tay, kêu gọi giúp đỡ em
bé mồ côi đang bị tim bẩm sinh chực chờ giữa sự sống và cái chết, là ngơi nhà tình nghĩa được xây


dựng bằng những tấm lòng nhân ái cho cụ già neo đơn không nơi nương tựa. Là những thành niên tình
nguyện mang trên mình màu áo xanh hy vọng lặn lội tới những vùng quê nghèo khó giúp đỡ người dân
khắc phục lũ lụt; là cậu học trò nhỏ gồm hết số tiền dành dụm ủng hộ những bạn nhỏ khó khăn nơi
vùng cao,.... Và cịn nhiều nhiều những nghĩa cử cao đẹp khác nữa vẫn ngày ngày lan toả, dù âm thầm
lặng lẽ sống họ vẫn làm sáng lên tình nhân ái bao la, dạt dào, kết nối những trái tim yêu thương, kết nối
đồng loại, bởi: "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình".


Sống đẹp cịn là sống có lí tưởng, có mục đích. Sống và cống hiến, sống với niềm tin và những động
cơ đúng đắn. Bởi khi có lí tưởng ta mới có thể vững vàng vững bước. Trong hai cuộc chiến tranh chống
Pháp và chống Mỹ của dân tộc, biết bao người chiến sĩ thậm chí là những học sinh, sinh viên cịn đang
ngồi trên ghế giảng đường nghe theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc đã tạm gác bút nghiên, tình
nguyện lên đường ra chiến trận, sẵn sàng cầm súng bảo vệ đất nước. Họ sống và chiến đấu vì lý tưởng
độc lập tự do, vì hịa bình của tương lai. Khi đất nước sống trong cảnh thanh bình, phát triển và hiện
đại, mỗi chúng ta cần phải xây dựng cho chính mình mục đích sống, lí tưởng sống. Phải rèn luyện, trau
dồi chính bản thân mình cả về kiến thức, kĩ năng, kinh nghiệm sống để vươn tới những giá trị chân
thiện mỹ của con người, điểm tô cho cuộc đời. Khi bạn hết mình vì lí tưởng dẫu có khó khăn thách thức
cũng khơng nản lịng, có thất bại cũng không lùi bước, vẫn tiếp tục vươn lên, tiến bước thì đó là sống
đẹp, sống vì hạnh phúc và tương lai của chính mình, của mọi người.


Sống đẹp cịn là lối sống khơng ích kỷ hẹp hịi, khơng mưu cầu vụ lợi, vì bản thân mình mà sẵn sàng
đạp đổ công lao của người khác, chà đạp lên danh dự nhân phẩm của người khác. Sống đẹp là vui khi
thấy người khác thành công, là cùng nhau san sẻ, giúp đỡ, hợp tác và đoàn kết để đạt được kết quả tốt,
vì lợi ích tập thể. Là lấy thành cơng của người khác làm động lực cho chính mình, khơng ghen tị, xu
nịnh. Đó là lối sống văn minh, biết thích ứng với những vấn đề mới của xã hội, tiếp thu những tiến bộ
và xoá bỏ những lạc hậu, cũ kỹ. Sống đúng pháp luật, tôn trọng và chấp hành kỷ luật, giao tiếp lịch sự
văn minh. Biết lên án những hãn động phi đạo đức, mất nhân tính. Phê phán những thói hư tật xấu cịn
tồn tại trong đời sống xã hội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

lối sống đẹp khơng chỉ giúp bản thân mình ngày càng hồn thiện hơn mà cịn góp phần làm nên văn
hố của một đất nước, một xã hội văn minh, lịch sự, một đời sống lành mạnh, tương thân tương ái. Bạn


và tôi, hãy tập cho mình lối sống đẹp ngay từ bây giờ, yêu thương và trân quý và giúp đỡ nhau mỗi
ngày, dựng xây cuộc đời thêm đẹp tươi.


"Ơi! Sống đẹp là thế nào hỡi bạn?
Bữa cơm dù dưa muối đầy vơi
Chân lý chẳng bao giờ đổi bán
Tình thương vơ hạn để cho đời"
<b>Bài tham khảo 9</b>


Trong cuộc sống của chúng ta, có lẽ sự đồng cảm và chia sẻ là những yếu tố rất cần thiết để ta vượt qua
những khó khăn, để ta có thể thổ lộ ra những nỗi niềm, những dòng cảm xúc mỗi khi ta vui, ta buồn,
trong chúng ta chắc ai ai cũng đã từng và sẽ tiếp tục đồng cảm và chia sẻ!


Trước tiên ta phải hiểu như thế nào là đồng cảm và chia sẻ? Đồng cảm nghĩa là giữa hai hoặc nhiều con
người có chung dịng cảm xúc, có chung những suy nghĩ mà có thể cùng nhau cảm nhận và chia sẻ với
nhau để những nỗi đau đó, những vất vả đó một phần nào đó nhẹ nhõm hơn, ơng cha ta có câu “chia
năm sẻ bảy”, ở đây chia sẻ cũng mang nghĩa tựa vậy, tuy nhiên chia sẻ ở đây là chia với nhau cùng
hưởng lợi hoặc cùng chịu những khó khăn, san sẻ với những người khác những gì mà mình có để họ
cũng có thể thấu hiểu được lịng mình, cũng có thể có được cảm xúc như mình. Nói tóm lại, đồng cảm
và chia sẻ là những biểu hiện ở tình cảm của con người, của ý thức vì mình và cũng là vì người khác.


Và bỗng dưng ta lại thắc mắc một điều, đó là vì sao ta lại đồng cảm và chia sẻ?


Vâng, khi bạn vấp ngã, khi bạn thất bại hay khi bạn mắc phải những sai lầm trong cuộc sống thì bạn
cần có một người nào đó lắng nghe những tâm sự của bạn và bạn mong rằng người đó sẽ đồng cảm với
tâm trạng mình và giúp đỡ mình để vượt qua nó. Thơng qua những việc làm đó, những hành động đó
thì đã làm cho mối quan hệ giữa con người với con người được rút ngắn lại, giúp ta thêm gắn bó với
nhau hơn và cùng nhau phát triển tồn diện bản thân mình. Nếu ta sống mà khơng có sự đồng cảm và
chia sẻ thì ta sẽ cơ lập với mọi người, với xã hội này và ý nghĩa của cuộc sống trong ta sẽ giảm sút đi
rất nhiều. ta thử đặt trường hợp khi điểm kiểm tra của ta khơng được như ta mong đợi, thì trong lịng ta


có một nỗi buồn, một nỗi thất vọng, nếu như ta chất chứa nó trong lịng mãi thì chính nó sẽ làm cho
thành tích học tập của ta giảm sút đi, nhưng chỉ cần một lời an ủi, một lời động viên từ bạn bè, thì tinh
thần ta phấn chấn hẳn lên và ta bỏ qua thất bại đó và ta tự nhắc nhở bản thân mình rằng ta sẽ cố gắng
trong những bài sau. Vâng, ai ai cũng phải có sự đồng cảm và chia sẻ, có nó rồi ta sẽ thấy cuộc đời này
rất có ý nghĩa đối với mình!


Có người cho rằng, đồng cảm và chia sẻ là biểu hiện của một nếp sống đẹp, vậy tại sao lại nói như vậy?


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

dễ đến khó chúng ta đều sẽ vượt qua. Trong một tập thể thì đồng cảm và chia sẻ được xem như là chiếc
cầu nối mọi người lại với nhau và làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn, tập thể ngày càng bền vững hơn nữa.
Như ta đã biết, những việc làm mà lặp đi lặp lại nhiều lần thì sẽ trở thành thói quen, và ở đây cũng vậy,
khi sự đồng cảm và chia sẻ đã trở thành thói quen của ta thì lúc đó ta nói nó là một biểu hiện rất rõ của
nếp sống đẹp, từ đó cuộc sống trong con người ta trở nên có nhiều giá trị hơn.


Muốn có được thói quen đồng cảm và chia sẻ với người khác thì ta cần những phẩm chất gì?


Để trả lời câu hỏi này ta cần có ba phẩm chất. Thứ nhất, ta phải có sự nhạy cảm phán đốn được những
gì đang tồn tại xung quanh mình và nhận ra được những tiềm ẩn trong tâm trạng của người khác để rồi
ta dễ dàng biết được tâm trạng và ta cũng dễ dàng đồng cảm và chia sẻ hơn. Nhân hậu và lòng vị tha là
phẩm chất thứ hai mà ta cần có, nếu ta khơng có lịng nhân hậu và vị tha thì ta chẳng thể nào đồng cảm
và chia sẻ cho bất kì ai, vì ta không thật sự thấu hiểu được những nỗi niềm và những khó khăn mà họ
đang mang. Thứ ba là phải có sự hiểu biết để cân nhắc và lựa chọn những việc mà ta phải làm, đáng
làm cho người khác để họ sống tốt hơn và chính cuộc sống của ta cũng có ý nghĩa hơn.


Ta vẫn đang thắc mắc một điều là không biết thực tế trong cuộc sống ngày nay sự đồng cảm và chia sẻ
như thế nào?


Như ta đã biết, xã hội ngày nay, nhất là những nước tư bản như Mĩ chẳng hạn, thì sự giàu nghèo hiện ra
rất rõ ràng, từ đó ta có thể thấy rằng bên cạnh những người giàu có, đầy đủ những tiện nghi, vật chất thì
cịn có rất nhiều người phải sống trong những ổ chuột, phải làm việc vất vả để kiếm những miếng ăn


hàng ngày,… có thể nói một cuộc sống vơ cùng khó khăn, cơ cực, chính vì thế mà sự đồng cảm và chia
sẻ là rất cần thiết, nếu khơng có sự đồng cảm và chia sẻ thì có lẽ những con người này sẽ rơi vào ngõ
cụt của cuộc sống này và họ không hề được quyền hưởng cuộc sống ấm no hạnh phúc, không được
hưởng hịa bình bình phải chiến đấu với cái đói, cái khát để tồn tại… Trong cuộc sống hiện nay, có
người gặp may mắn và cũng có những người gặp rất nhiều rủi ro, khi ta nhắc tới những người khơng
chịu thua số phận có lẽ ai ai cũng nghĩ đến Nguyễn Ngọc Ký, Nguyễn Ngọc Ký chỉ là một trong những
gương mặt điển hình cho sự vượt lên số phận đó, đó là những người khơng may mắn khi mới sinh ra đã
khơng có một cơ thể hồn thiện về thể xác, và họ khơng coi mình là người thừa của xã hội này, với sự
đồng cảm và chia sẻ của gia đình, bạn bè và xã hội, đã kéo họ vực dậy và giờ đây, những nhà giáo,
những giám đốc tin học,… đã và đang đào tạo ra những nhân tài cho đất nước. Một thực trạng hiện nay
nữa đó là vì áp lực của học tập, cơng việc, cuộc sống hàng ngày đã đưa con người ta vào con đường
tuyệt vọng, tâm trí họ hoang mang, chán nản, họ cảm thấy quá mệt mỏi, phải làm sao để thốt khỏi
những điều đó? Vâng câu trả lời cũng lại là phải có sự đồng cảm và chia sẻ của người khác dành cho
mình hoặc ta có thể chia sẻ với bạn bè, đồng nghiệp, vợ, chồng,…


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

trợ, những tổ chức đã ra đời và đã kêu gọi mọi người hỗ trợ cho những con người không gặp may trong
cuộc sống này,…


Cho dù ta ở đâu, ở địa vị nào trong xã hội, ta còn nhỏ hay ta đã lớn khơn, thì ta đều có thể đồng cảm và
chia sẻ với người khác, riêng với tuổi học sinh, vì ta cịn phải lo cho việc học, nhưng ta vẫn có những
hành động để đồng cảm và chia sẻ cho những số phận bất hạnh như mua viết ủng hộ những trẻ em mồ
côi, mua tăm ủng hộ người khuyết tật,… ngồi ra cịn tham gia vào những hoạt động gây quỹ, những
buổi sinh hoạt với họ,… Riêng bản thân tơi, việc cần làm lúc này nhất đó là sống chan hòa, gần gũi và
quan tâm đến bạn bè, thấy cơ giáo, gia đình.


Sự đồng cảm và chia sẻ sẽ tạo nên những con người có phẩm chất cao đẹp, tạo nên một xã hội chứa
chan tình người, nó chính là chiếc cầu nối hồn hảo giữa con người với con người, sau mỗi lần đồng
cảm và chia sẻ, ta lại có một niềm vui nào đó vì ta đã làm cho người khác vui!


</div>


<!--links-->

×