Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (79.72 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ của anh (chị) về thiên nhiên và đời sống của</b>
<b>con người trong thời khắc đón chào mùa xuân mới</b>
<b>Bài làm 1</b>
Một năm có bốn mùa luân phiên thay đổi, mỗi mùa mang lại cho tôi những xúc
cảm rất riêng không trộn lẫn và giống như thứ hương vị của thời gian khơng tài
nào lí giải được. Nhưng thiên nhiên thì tuyệt diệu, lịng người thì thần kì, đâu
chỉ có mùa về mới đem lại cho con người ta những xúc cảm mơn man khó tả,
thời khắc chuyển mùa cũng nhiều dư vị như chính một mùa dài vậy. Thậm chí
đơi khi, những khoảnh khắc ngắn ngủi của sự chuyển giao ấy còn cho ta những
cảm giác dễ chịu và mong chờ hơn là cả mùa rõ rệt.
Một năm có bốn mùa thiên nhiên thay áo, và có lẽ tơi rung động nhất vào thời
khắc mong manh chuyển giao giữa mùa thu và mùa đông. Ấy là khoảnh khắc
mỏng nhẹ êm đềm như chiếc lá cuối cùng của năm khẽ rơi vào thinh không
trong mông lung xa vắng rồi lại chạm nhẹ hồn người đánh thức một tâm hồn
tinh tế, nhạy cảm. Cuối thu, khi những cơn gió nhẹ chuyển dần sang những
luồng se lạnh, khi bầu trời xanh trong dần chuyển sang sập sùi u ám với làn
sương mờ bao quanh, tự nhiên con người lại có cái xúc cảm của một điều gì đó
như li biệt. Đúng là li biệt, li biệt mùa thu để đến với mùa đông, đến với mùa
cuối cùng trong năm. Đã qua rồi cái không gian gợi cảm giác lãng mạc có lá đỏ
và trời chiều nhẹ gió, một thống trầm lắng trong cái suy tư già cỗi của đất trời
cũng đủ làm cho con người ta trưởng thành hơn sau cái giây phút thu mộng mơ
êm đềm, có buồn man mác nhưng có niềm hạnh phúc miên man.
Nếu dạo bước trên đường phố và chiều hồng hơn trong những thời khắc mỏng
manh mơng lung của sự chuyển thu- đông, hẳn người ta sẽ quyến luyến thu
lắm, giống như con người quyến luyến năm tháng vậy, đông sắp về tới, tức là
trời đất đã về những ngày cuối của một năm. Nhưng quyến luyến bao nhiêu thì
cũng vẫn n lịng để chấp nhận mùa đơng ghé đến bởi ta biết mọi lãng mạng
mọi thứ mơng lung khó tả. Tơi lại thấy mình như người đang mơ ngủ giữa ranh
giới của gót chân hai nàng tiên thu và đông. Cảm giác ấy tuyệt vời làm sao, sự
cảm nhận thì ngắn nhưng dư âm thì dài lâu, đậm đà.
Khoảnh khắc chuyển mùa lúc nào cũng mơng lung, huyền diệu, ảo ảnh mà đắm
say lịng người. Mỗi mùa có thể có sắc thái riêng nhưng vào thời điểm giao
nhau, chúng được gặp gỡ, hòa hợp tạo nên chỉnh thể cảm xúc độc đáo, ngất
ngây lòng người.
<b>Bài làm 2</b>
Những cơn mưa phùn kèm theo cái rét cắt da cắt thịt đã lui dần nhường chỗ cho
những cơn mưa phùn bay lất phất. Và kìa, vài tia nắng nhỏ tuy cịn yếu ớt
những đang cố vươn mình xuyên qua những tâng mây. Phải chăng mùa xuân
đang về rồi?
Xuân đến tự lúc nào mà chẳng hề báo trước. Thời khắc giao mùa, thiên nhiên
đất trời vẫn ở trong trạng thái dùng dằng, níu kéo giữa cái se se lạnh của mùa
<i>“Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay</i>
<i>Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy”</i>
Những cơn mưa xuân làm cho khung cảnh mùa xuân thêm lãng mạn, hạt mưa li
ti đậu trên những chiếc lá, cả trên mái tóc, bờ vai của người đi đường. Mưa
giăng mắc trong không gian, đem theo sự ẩm ướt hịa quyện cùng ấm áp. Nhìn
những cánh én chao nghiêng trên bầu trời cao rộng, ta giật mình nhận ra: mùa
xuân đã gần lắm rồi. Và tiếng trống giòn giã, những chiếc cờ đủ màu sắc kéo
lên đủ để biết một mùa lễ hội nhôn nhịp nữa đang gấp rút được chuẩn bị.
Khơng khí mùa xn rộn ràng khắp nơi nơi làm cho lịng ta khơng khỏi xốn
xang đến lạ.
rộn, vất vả, giờ đây là giây phút nghỉ ngơi để mọi người trò chuyện, sẻ chia tâm
sự, để những muộn phiền, lo lắng cùng năm cũ trơi về phía sau. Với những em
thơ, mùa xn đến làm thắm hồng thêm đôi má, bước sang năm mới cũng đánh