Tải bản đầy đủ (.docx) (10 trang)

Tải Đoạn văn kể về kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng Anh - 6 Đoạn văn viết về trải nghiệm đáng nhớ bằng tiếng Anh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (116.96 KB, 10 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>LUYỆN VIẾT TIẾNG ANH CƠ BẢN</b>



<b>ĐOẠN VĂN TIẾNG ANH VỀ KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ</b>



<b>Từ vựng tiếng Anh chủ đề kỉ niệm</b>


<b>Từ mới</b> <b>Phiên âm</b> <b>Định nghĩa</b>


1. memory (n) /ˈmeməri/ trí nhớ


2. childhood (n) /ˈtʃaɪldhʊd/ thời thơ ấu


3. peer (n) /pɪə(r)/ bạn đồng trang lứa


4. experience (n) /ɪkˈspɪəriəns/ kinh nghiệm, trải nghiệm


5. rural (adj) /ˈrʊərəl/ thuộc về nông thôn


6. vast (adj) /vɑːst/ rộng lớn


7. remind (v) /rɪˈmaɪnd/ nhắc nhở


8. grow up (v) lớn lên


9. mature (adj) /məˈtʃʊə(r)/ trưởng thành


10. memorable (adj) /ˈmemərəbl/ đáng nhớ


11. unforgettable (Adj) /ˌʌnfəˈɡetəbl/ khó quên


12. remember (v) /rɪˈmembə(r)/ nhớ



13. haunting (adj) /ˈhɔːntɪŋ/ ám ảnh


14. redolent (v) /ˈredələnt/ gợi nhớ


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

16. to take a trip/walk down
memory lane


nhớ hoặc nói về những điều đã
xảy ra trong quá khứ


17. dim (adj) /dɪm/ ký ức mờ nhạt bởi sự kiện đã
xảy ra từ lâu


18. memorize (v) /ˈmeməraɪz/ ghi nhớ


19. undergo/experience (v) /ˌʌndəˈɡəʊ/ trải qua


<b>Bài viết số 1: Đoạn văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng Anh</b>


The memory is the earliest one I have of me and my Dad. I was very small indeed, I’m not
exactly sure how old, but I’d guess about three years old, maybe even younger. My Dad was not
a particularly tall or strong man, but I was small enough, and by comparison, he was big enough
then, for me to stand with both my feet on one of his, and to reach up with my arms and cling
onto his leg. I would then hang on and laugh delightedly as he tried to go about his daily
business, walking around the house with me gripping on tightly refusing to be budged. It was a
favorite game.


I don’t know that I can honestly say it affected me in my life. However, in my family, we don’t
really talk about things very much or do a lot together. We don’t live particularly close to one


another so we see each other rather infrequently. I suppose the way the incident affected me was
by making me at a subconscious level feel close to my Dad even years later as we had shared
that happy play time together when I was tiny.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<b>Dịch:</b>


Kỷ niệm đấy là kỷ niệm đầu tiên giữa tôi và cha tôi. Tôi thực sự rất nhỏ, tơi khơng biết chính
xác bao nhiêu tuổi, nhưng tơi đốn khoảng ba tuổi, thậm chí cịn nhỏ hơn. Bố tôi không phải là
một người đàn ông cao lớn hay mạnh mẽ, nhưng tôi đã đủ nhỏ, và bằng cách so sánh, lúc ấy ông
đủ cao lớn, vì tơi đứng được cả hai chân tơi trên một trong hai tay của ông, và với tay vào bám
hai chân của ơng. Sau đó tơi sẽ đu lên và cười vui vẻ khi ông ấy cố gắng làm những công việc
hàng ngày, đi dạo quanh nhà khi tôi đang nắm chặt khơng chịu bng. Đó là một trị chơi u
thích.


Tơi khơng biết rằng tơi có thể thành thật nói nó ảnh hưởng đến tơi trong đời mình. Tuy nhiên,
trong gia đình của tơi, chúng tơi khơng thực sự trị chuyện nhiều hoặc làm nhiều việc với nhau.
Chúng tôi không sống gần nhau nên gặp nhau không thường xuyên. Tôi cho rằng cách mà sự
việc ảnh hưởng đến tôi là làm cho tôi ở mức tiềm thức cảm thấy gần gũi với cha tơi thậm chí
nhiều năm sau về sau vì chúng tơi đã chia sẻ thời gian vui vẻ khi chơi cùng nhau khi tơi cịn nhỏ.


Tơi khơng biết tôi đã giữ được kỷ niệm này cho đến gần đây. Bố tôi qua đời, ông ấy đã ốm rất
lâu, vì vậy nó khơng phải là bất ngờ, nhưng dĩ nhiên là rất buồn. Tơi muốn nói điều gì đó về ông
trong đám tang của ông, và tôi muốn chọn một ký ức riêng tư chỉ giữa ông và tôi. Vì một số lý
do hình ảnh tơi nhỏ con và đang cười cịn ơng trang nghiêm giả vờ rằng ơng đã khơng nhận thấy
tơi đã xuất hiện trong tâm trí của tơi và bằng cách nào đó nó lại rất thích hợp để chia sẻ nó. Đó là
một ký ức hạnh phúc, nhưng cũng là một kỷ niệm thân mật. Tơi nghĩ ơng ấy sẽ thực sự hài lịng
vì tơi có thể nhớ về nó nhiều thập kỷ sau đó.


<b>Bài viết số 2: Viết về kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng Anh có dịch</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

that teacher was someone that would punish me when I made mistakes, but my first impression
was a little different from my expectation, she was like a sweet angel. Later, she took me to my
new class.There are a lot of new friends. Sitting at my place, looking around the classroom, I
was impressed by the colourful and lovely space here. It was painted in bright colours with a
large book shelf at the corner, filled with comics and toys, which were all well-organised. After
that, the very first lesson at school got started. Beside learning to spell and write, I was also
taught to sing, to draw pictures and was told a lot of interesting stories, which made me really
excited. It was my first day studying at school, quite a long time ago but still gives me a sense of
nostalgia for my carefree childhood.


<b>Dịch:</b>


Một ngày nọ, khi đang dọn dẹp phịng ngủ, tơi bắt gặp một cuốn album và tìm thấy một bức ảnh
của mình trong ngày đầu tiên đến trường. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất trong cuộc
đời mang lại cho tôi nhiều cảm xúc đặc biệt. Ngày đặc biệt này cuối cùng cũng đến. Đó là một
ngày đầy nắng với những áng mây trắng bồng bềnh trôi. Mẹ tôi là người đi cùng tôi đến trường.
Trên đường, tơi có thể thấy nhiều bạn bè trạc tuổi mình cũng đến trường như tơi, một số vẫn cịn
khóc rất nhiều. Sau 15 phút, chúng tơi đã tới trường. Mẹ nói lời tạm biệt với tơi và bỗng dưng
tơi bật khóc. Tơi chợt cảm thấy cơ đơn và sợ hãi vì khơng có ai ở bên cạnh. Sau đó, một người
phụ nữ tiến đến gần tơi. Cơ ấy có một nụ cười rạng rỡ và khn mặt dịu dàng khiến tơi nhớ đến
mẹ. Với giọng nói ấm áp, cô giới thiệu với tôi rằng cô ấy là giáo viên của tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng
cô giáo là người sẽ phạt mình khi mình mắc lỗi, nhưng ấn tượng đầu tiên của tơi có phần khác so
với tưởng tượng, cô ấy giống như một thiên thần ngọt ngào vậy. Cơ dẫn tơi đến lớp học của
mình. Ở đây có rất nhiều bạn bè mới. Ngồi vào chỗ và nhìn xung quanh lớp học, tơi đã rất ấn
tượng bởi không gian đầy màu sắc và đáng yêu ở đây. Phòng được sơn bằng gam màu tươi sáng
với một tủ sách lớn ở góc lớp đầy truyện tranh và đồ chơi, tất cả đều được sắp xếp gọn gàng.
Sau đó, chúng tơi bắt đầu bài học đầu tiên của mình ở trường tiểu học. Bên cạnh việc học đánh
vần và viết, tơi cịn được dạy hát, vẽ tranh và được nghe những câu chuyện vơ cùng lí thú. Đó là
ngày đầu tiên tôi tới trường – một sự kiện đã xảy ra khá lâu nhưng vẫn luôn đem lại cho tơi cảm
giác hồi niệm về một tuổi thơ đầy vơ tư của mình.



</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

One of the most memorable day that had such a strong impression on me is my first trip with my
classmates when I was 12 years old.


After being announced that we would go on a trip to Cuc Phuong national park, all of us got
super excited as it was the first time we had a long journey together. And that unforgettable day
finally came. We set off quite early at 5.30 a.m. We were very happy and sang together on the
coach.The weather that day was perfect for a long trip: sunny and windy, the air was pretty cool
and comfortable. Three hours later, we reached the destination. Everyone felt a bit tired so we
took a break and had a light meal. In the afternoon, it was time for us to explore the national
park. But because of our excitement and curiosity, we ignored the tour guide's warning and half
of my class got lost in the forest including me. It was getting darker and we started to feel
hungry and scared. We could only rely on the light from our mobile phone and could not call the
adults because there was no reception here. Our monitor still stayed calm and told us to stay
together before someone might come to rescue. It was really smart of her to use a lighter to
create a fire to signal. The rangers quickly recognized the signal and came to our place, so we
were able to get out of the forest safely. Seeing our teacher’s worried face, we really regretted
for being so disobedient. We apologized her and promised that it would never happen the second
time. Although getting into troubles, I cannot deny that we had the chance to learn many
valuable lessons we are not taught at school and that's what makes this piece of memory more
precious.


<b>Dịch:</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

hãi. Mọi người chỉ có thể phụ thuộc vào ánh sáng từ điện thoại di động mà khơng thể gọi vì
khơng có tín hiệu ở đây. Lớp trưởng lớp tơi vẫn giữ bình tĩnh và khun chúng tơi nên ở lại với
nhau trước khi có người tới cứu. Cô ấy đã rất thông minh khi dùng một chiếc bật lửa để tạo khói
tím hiệu. các cán bộ kiểm lâm nhanh chóng nhận ra tín hiếu đó và tối chỗ chúng tơi, nhờ đó mà
mọi người có thể trở về an tồn. Nhìn thấy khn mặt lo lắng của cơ giáo, chúng tơi rất hối hận
vì đã không nghe lời. Tất cả cùng xin lỗi cô và hứa sẽ khơng có lần thứ hai như vậy nữa. Mặc dù


gặp khơng ít rắc rối nhưng khơng thể phủ nhận rằng tôi đã học được nhiều bài học quý giá –
những điều tôi không được dạy ở trường, và đó là lý do khiến cho mảnh kí ức này trở nên quý
giá như vậy..


<b>Bài viết số 4: Đoạn văn nói về kỉ niệm thời thơ ấu bằng tiếng Anh</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

<b>Dịch: </b>


Tơi có một tuổi thơ đáng nhớ với rất nhiều kỷ niệm. Một trong những kỷ niệm mà tôi nhớ nhất
là lần đầu tiên tôi được mời đến dự tiệc sinh nhật. Lúc đó tơi là một cơ bé 6 tuổi và tơi có một
người bạn thân tên là Lisa. Chúng tôi rất thân thiết và dường như không thể sống thiếu nhau cho
đến hôm sinh nhật của cơ ấy. Đó là một buổi sáng đẹp trời khi Lisa mời tôi đến bữa tiệc sinh
nhật của cô ấy và không hề biết rằng bữa tiệc sẽ tuyệt ra sao nếu cô ấy không mời tôi đến. Tôi
rất vui và quyết định làm bạn thân của mình ngạc nhiên bằng cách tặng cho cô ấy một con cún
con. Lisa khơng thích chó hay bất kì lồi động vật nào nhưng tơi đã qn mất điều đó. Tơi rất tự
tin tặng cho cơ ấy món q vào hơm sinh nhật và ngay lập tức nhận ra rằng cô ấy khơng thích
con chó mà tơi đích thân chọn mua 3 ngày trước. Trong khi bữa tiệc diễn ra, tôi đứng ở góc
phịng và quan sát cơ ấy u q những món q bình thường như gấu bơng, búp bê hoặc hộp
màu đến bao nhiêu. Tôi cảm thấy rất thất vọng nhưng đó vẫn chưa phải là điều tệ nhất. Khoảng
20 phút sau, bố của Lisa ra hiệu đã đến giờ mang bánh kem ra. Đó là chiếc bánh kem to nhất mà
tơi từng thấy. Đèn tắt. Ngay khi nó bật sáng trở lại thì ai đó la lớn “Con chó ngồi trên bánh kem
rồi kìa”. Mọi người rất ngạc nhiên và họ nhận ra đó là con chó con của tơi. Họ nhìn con chó con
rồi nhìn sang tơi. Tơi lước nhìn Lisa. Cơ ấy khơng nói gì cả và gần như sắp khóc. Tơi rất bối rối
và xấu hổ. Tơi ơm lấy con chó, xin lỗi Lisa và chạy thật nhanh khỏi bữa tiệc. Không thể tin nổi
là tôi vừa mới phá tan nát chiếc bánh sinh nhật của bạn thân chỉ vì một quyết định ngu ngốc. Tơi
đã học được rằng khơng bao giờ mang theo bất kì một động vật nào với mình tới các bữa tiệc,
đặc biệt là tiệc sinh nhật bạn thân. Đó là một kỷ niệm mà tơi khơng bao giờ có thể qn được
trong suốt phần đời còn lại. May mắn thay Lisa đã tha thứ cho tôi và cho đến bây giờ chúng tôi
vẫn là bạn bè. Cô ấy hay nhắc tôi về chuyện xảy ra ở bữa tiệc sinh nhật lần thứ 6 ấy và chúng tôi
cùng cười to.



<b>Bài viết số 5: Kể lại một câu chuyện đáng nhớ bằng tiếng Anh</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

Halloween night and my parents decided to go out so we were home alone. After 30 minutes
from the moment my parents left, the light in my house suddenly went off. I was very scared and
hold my sister’s arm tightly. She was scared too. When the light went on, a gaint ugly black
monster appeared in the kitchen. He caught me as soon as I saw him. “Don’t leave me, please.
Help me, help me”- I screamed out. My sister cried and tried to pull me away from the monster.
He said “Give me your candies and I will let your sister go”. My sister ran upstair and looked for
the candies and then she came back and gave the monster all candies she had. But he changed
his mind and didn’t want to take candies any more. Instead he caught my sister and let me go. I
was no longer afraid of that ugly monster. I hit him over and over. “You can’t catch my sister.
Let her go, now. Can you hear me?” –I screamed. Finally he let my sister go and ran out of the
house quickly. I hugged my sister happily and we realized that how much we loved each other. I
told my father everything and he was very satisfied with us. He said “There are many other
monsters outside. When you’re grown up, you will face to them everyday so you have to love
each other to fight those monsters”. Then my father smiled and asked me “If your sister had not
exsisted, who would have protected you from the monster?” I felt regret about my stupid treaty
and grateful that she still was with me. For a long time later, we known that monster was my
father but it didn’t matter. It’s an experience that I will never forget.


<b>Dịch: </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

con quái vật đã đổi ý và không muốn lấy kẹo nữa. Thay vào đó nó bắt chị tơi và thả tơi đi. Tơi
khơng sợ con qi vật xấu xí ấy nữa. Tơi đánh nó tới tấp. Tơi hét “Mày khơng được bắt chị tao.
Thả chị tao ra, ngay bây giờ. Mày có nghe tao nói khơng?”. Cuối cùng con qi vật thả chị tôi ra
và chạy khỏi nhà tôi thật nhanh. Tôi ôm lấy chị hạnh phúc và chúng tôi nhận ra chúng tôi yêu
thương nhau nhiều đến chừng nào. Tôi kể với bố mọi chuyện và bố rất hài lòng về chúng tơi.
Ơng nói “Ngồi kia có rất nhiều con qi vật khác. Khi các con lớn, các con sẽ phải đối mặt với
chúng hàng ngày nên các các phải yêu thương nhau để đánh bại lũ quái vật ấy”. Rồi ông mỉm


cười và hỏi tôi “Nếu chị của con không tồn tại thì hơm nay ai sẽ bảo vệ con khỏi con quái vật?”
Tôi cảm thấy rất hối hận về điều ước ngu ngốc của mình và biết ơn khi chị vẫn cịn bên cạnh tơi.
Một thời gian dài sau, chúng tơi mới biết con qi vật đó chính là bố tơi nhưng điều đó khơng
quan trọng. Đó là một kỷ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên.


<b>Bài viết số 6. Viết về một sự kiện đáng nhớ bằng tiếng Anh</b>


I always love to go out with my family, and going to Dam Sen theme park was one of my
favorite event. We went there in the early in the morning to get the ticket because it was
weekend. Once we got inside the park, we started to follow the map to visit everywhere. First,
we bought some snacks and drinks to eat on the way, then we sat down near the lake to have a
small picnic. Next, we joined in the playground section to play many different interesting games.
My sister, my father and I decided to went inside the haunted house while my mother stood
outside. I screamed as loud as I could, and I ended up having a sore throat. Later we got on the
roller coaster, the racing cars and rode the fake bulls. Most of the time my mother just stood
outside and kept our belongings, but sometimes she also joined some easy games as well. We
left the park in the evening, and it was such a great day to create memories with my family.


<b>Bài dịch</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

ma ám trong khi mẹ tơi chỉ đứng bên ngồi. Tơi hét to hết mức có thể, và cuối cùng thì tơi bị đau
họng. Sau đó chúng tơi lên tàu lượn siêu tốc, những chiếc xe đua và cưỡi những con bò giả. Hầu
hết thời gian mẹ tơi chỉ đứng bên ngồi và giữ đồ đạc của chúng tôi, nhưng đôi khi bà cũng tham
gia một số trị chơi đơn giản. Chúng tơi rời cơng viên vào buổi tối, và đó thật là một ngày tuyệt
vời để tạo ra những kỷ niệm cùng với gia đình.


Mời bạn đọc tham khảo thêm nhiều tài liệu ôn tập Tiếng Anh cơ bản như:


Tài liệu luyện 4 kỹ năng: Tài liệu luyện kỹ năng Tiếng Anh cơ bản
Ngữ pháp Tiếng Anh cơ bản: Ôn tập Ngữ pháp Tiếng Anh



</div>

<!--links-->

×