Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

Tải Tập làm văn lớp 5: Tả em gái của em - Văn mẫu tả người lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (65.41 KB, 5 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Văn mẫu lớp 5: Tả em gái của em</b>



<b>Bài tham khảo 1</b>


Mẹ vẫn dặn: “Con là chị gái, hơn em nhiều tuổi, phải biết yêu thương mẹ và
thay mẹ lo toan cho em”. Nghe thì nặng nề chứ thực ra cả nhà đều lo toan cho
em, tôi chỉ cịn mỗi việc u em mà thơi. Mà việc đó lại q đơn giản vì trong
lịng tơi lúc nào cũng tràn đầy tình cầm yêu thương và trìu mến đối với Thư Lê
– đứa em kém tôi gần chục tuổi.


Mẹ quen gọi em là “Tấm” vì nó bé bỏng và đáng yêu lắm. Lâu dần rồi thành
quen, cả xóm cùng gọi em tơi bằng cái tên mộc mạc đó.


Tấm có khn mặt trịn, nước da trắng trẻo. Đơi mắt trong veo, cái miệng nhỏ
nhưng rất hay cười. Cái cười của em tôi hồn nhiên, vui vẻ và cũng dễ lây. Mẹ
thường nói, đi làm cả ngày về mệt mỏi nhưng nhìn thấy Tấm cười là tất cả tan
biến hết. Có lẽ cái vơ lí nhất trên mặt em tơi là cái mũi tẹt. Mẹ cứ ca cẩm, phàn
nàn suốt: “Không biết Tấm lấy ở đâu ra cái mũi tẹt dí tẹt dị ấy”. Tơi chẳng thấy
bận tâm tới điều đó tí nào, hình như chính sự vơ lí đó lại đem đến cho em gái
tôi sự ngộ nghĩnh, dễ thương mà chỉ có nó mới có được. Khi ăn, khi ngủ thì
thơi, chứ bất cứ lúc nào chân tay nó cũng khua khoắng khơng ngừng. Mẹ thì sợ
nó giống con trai chứ bố lại khối chí cho rằng con gái thời đại này phải mạnh
mẽ, quả quyết thế mới được. Riêng tôi, chả biết ai đúng chi thấy yêu em ghê
gớm. Nó mà vắng nhà, cả nhà im ắng như Viện bảo tàng ấy. Nó trở về, cả nhà
như tỉnh dậy sau giấc ngủ, mọi người rộn rịp chạy quanh để phục vụ, chơi đùa
với em. Cả nhà ồn ã, vui vẻ, nhất là Tấm, mới ba tuổi mà cũng nói, cũng hát sõi
ra phết, chả kém ai.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Kỉ niệm về em trong gia đình tơi tràn đầy yêu thương. Duy chỉ có lần em bị
bỏng là hãi hùng nhất. Một chút sơ ý của mẹ cộng với bản tính hiếu động và
bướng bỉnh của em khiến em bị bỏng. Hai tuần nằm viện của Tấm đối với gia


đình tơi bằng ngàn năm. Khơng khí nặng nề, ủ ê bao trùm cả nhà. Tôi gần như
không nhớ nổi mình đã ăn, ngủ thế nào trong từng ấy ngày. Mọi sinh hoạt đảo
lộn hết, gần như cả nhà tôi sống trong bệnh viện. Tôi đấu tranh bằng được để
bố mẹ cho quyền được trông em vào những buổi khơng đi học. Nhìn em nằm
trên chiếc giường trắng tốt, nó đã bé lại càng bé thêm, nước da xanh tái và li
bì ngủ. Mẹ bảo bác sĩ cho em uống thuốc ngủ để xoa dịu cơn đau. Nhìn cánh
tay em băng kín và hàng loạt các dây truyền, dây dẫn cắm vào đó lịng tơi như
có ai xát muối, như có ai cứa ngàn vết dao. Tơi thương và lo cho em lắm. Tôi
cầu cho cái đau của em sang hết bên tôi. Tôi thầm xin cho em tai qua nạn khỏi.
Bố rất buồn và lo âu, còn mẹ ln khóc thầm và mát lúc nào cũng rơm rớm.
Chực ai hỏi đến là khóc. Khi bác sĩ lấy da mẹ để vá cho Tấm tôi không thấy em
kêu đau. Mặc dù trước đó có chú bộ đội to lớn cho người em da cứ kêu ca, rên
rỉ vì đau suốt, Tơi hỏi, mẹ nói giọng đầy nước mắt: “Chẳng có nỗi đau nào lớn
hơn nỗi đau hiện tại của em con. Tơi chợt hiểu ra, tình u thương em của mẹ
khiến mẹ qn đi tất cả. Lịng tơi quặn lên, vừa thương em lại vừa xót mẹ.


Bây giờ Tấm lại xinh xẻo, tươi tắn như xưa. Em thường lon ton chạy ra cửa
đón tơi đi học về, líu lo chào tôi rồi nhoẻn cười với nụ cười rạng rỡ. Nó khơng
chỉ là người em gái của tơi mà nó còn là niềm hạnh phúc của một người chị gái
như tôi. Tôi sẽ cố gắng phấn đấu để trở thành tấm gương cho em và cũng là chỗ
dựa cho em sau này, như lời bố mẹ căn dặn.


<b>Bài tham khảo 2</b>


Trong gia đình của em có bố, mẹ, em và em gái tên Huệ, em cảm thấy mình
thật may mắn khi có một em gái.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

mịn. Mái tóc dài buộc với bím tóc màu hồng trơng thật là xinh. Có em gái thật
là hạnh phúc, cứ đi đâu có gì hay là em cũng hay bảo mẹ mua về cho em gái.
Em còn biết múa hát hay nữa. Ở trường em được vào đội văn nghệ ở trường.


Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương, khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy
u. Hơn nữa Huệ lại cịn rất thông minh, nhanh thuộc những bài thơ nhắn
được học ở trên lớn về hát và kể cho cả nhà nghe. Huệ đã như mang tiếng cười
cho cả nhà. Em cũng rất yêu em gái.


Bé thế thôi nhưng Huệ lại rất sạch sẽ. Thân thể, tóc tai, áo quần lúc nào cũng
thơm tho. Mẹ em nói với em rằng“Sang năm, con dạy em học chữ cái và tập
đánh vần nhé…”. Em như được giao trọng trách và thế em mới hiểu được bài
thơ “Làm anh khó lắm”


Em rất yêu quý em gái và sẽ cố gắng học tập thật tốt để cho em gái lấy anh ra
để làm tấm gương noi theo.


<b>Bài tham khảo 3</b>


Trong gia đình tơi, thì dường như mỗi một người đều có một sở thích riêng, bố
tơi thích đọc báo, cịn đối với mẹ tơi thì lại say mê cơng việc nấu ăn, tơi thì
khơng thể rời xa đống truyện tranh được còn với em gái Dun của tơi thì lại
ln ngoan ngỗn lễ phép giúp đỡ mẹ việc nhà.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

cũng lo lắng cho tơi ở nhà nữa. Bạn bè Dun ai cũng thích chơi với nó. Lớp
một thơi mà đã tự ý thức được mình cần phải học thật chăm chỉ để ni dưỡng
ước mơ làm cơ giáo của mình. Điều này càng làm tôi khâm phục em hơn.


Duyên luôn luôn nghe lời ông bà và cha mẹ, những người lớn tuổi và cả tơi
nữa. Tơi cũng u thương em gái mình lắm. Tơi ln mong sao tình anh em
của tơi và Dun cứ mãi bền chặt như này.


<b>Bài tham khảo 4</b>



Trong gia đình em, ai em cũng u, cũng q nhưng có lẽ người mà em thân
thiết nhất vẫn là My – em gái em.


My năm nay mới có 7 tuổi nhưng cơ bé đã rất ra dáng người lớn. Em có khuôn
mặt bầu bĩnh cùng nước da trắng như trứng gà bóc. Bé rất hay cười, nụ cười
với hai cái má lúm đồng tiền xinh xinh, cái má phúng phính nhìn chỉ muốn cắn.
My có mái tóc đen dài đến ngang lưng, lúc đi học hay khi ở nhà em đều buộc
hai bên rồi cài nơ trông rất dễ thương.


Đôi mắt My to trịn và long lanh, mẹ em bảo đó là mắt bồ câu. Con gái ai mà
có đơi mắt bồ câu lớn lên chắc chắn sẽ rất xinh. Quả khơng sai một tẹo nào, đơi
mắt My như biết nói biết cười, sống động và linh hoạt. My không cao lắm,
đứng chỉ đến thắt lưng em là cùng. Chính vì vậy mà trong bộ đồng phục thủy
thủ trông cô bé vơ cùng đáng u.


My rất thích làm nũng bố mẹ và những người lớn tuổi hơn chỉ đơn giản vì em
ấy thích cảm giác được cưng chiều. Rồi cả khi bé ấy sụt sịt khóc trơng cũng rất
dễ thương. My thích nhất là được đi cơng viên cùng với cả nhà vào những ngày
chủ nhật, lúc ấy em mặc những bộ váy hình con thú, miệng lúc nào cũng cười
nói liên hồi trông hoạt bát và năng động vô cùng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

My là vậy, là một bé gái đơn thuần và trong sáng. Mỗi khi em ấy cười là mọi
vật như bừng lên sức sống, em chưa bao giờ cảm thấy ghen tỵ với My cả vì em
yêu quý em ấy nhiều lắm.


Em không bao giờ muốn thấy em ấy buồn dù đơi khi em đến bó tay với cái tính
nghịch ngợm của cơ bé. Ngồi ra, My cịn rất hậu đậu, cứ đụng đâu là hỏng đó.
Mấy ngày trước cô bé không cẩn thận đánh mất hộp bút của em, cịn hơm trước
nữa là làm ngập cây hồng của mẹ.



Em rất yêu quý My. Em mong My có thể luôn vui vẻ và hạnh phúc.


</div>

<!--links-->

×