Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (129.44 KB, 5 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO</b>
<b>ĐẮK LẮK</b>
<b>KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10</b>
<b>NĂM HỌC 2018 - 2019</b>
<b>ĐỀ THI CHÍNH THỨC</b>
<b>MƠN: NGỮ VĂN</b>
Thời gian làm bài: 120 phút (Khơng kể thời gian giao
đề)
<b>Câu 1 (2,0 điểm)</b>
Đọc đoạn trích và thực hiện các u cầu sau đây:
<i>Người có tính khiêm tốn thường hay tự cho mình là kém, cịn phải phấn đấu thêm,</i>
<i>trau dồi thêm, cần được trao đổi, học hỏi nhiều thêm nữa. Người có tính khiêm tốn</i>
<i>khơng bao giờ chịu chấp nhận sự thành công của cá nhân mình trong hồn cảnh hiện</i>
<i>tại, lúc nào cũng cho sự thành cơng của mình là tầm thường, khơng đáng kể, ln</i>
<i>ln tìm cách để học hỏi thêm nữa.</i>
<i>Tại sao con người lại phải khiêm tốn như thế? Đó là vì cuộc đời là một cuộc đấu</i>
<i>tranh bất tận, mà tài nghệ của mỗi cá nhân tuy là quan trọng, nhưng thật ra chỉ là</i>
<i>những giọt nước bé nhỏ giữa đại dương bao la. Sự hiểu biết của mỗi cá nhân không</i>
<i>thể đem so sánh với mọi người cùng chung sống với mình. Vì thế, dù tài năng đến đâu</i>
<i>cũng ln ln phải học thêm, học mãi mãi.</i>
<i>Tóm lại, con người khiêm tốn là con người hồn tồn biết mình, hiểu người, khơng tự</i>
<i>mình đề cao vai trị, ca tụng chiến cơng của cá nhân mình cũng như khơng bao giờ</i>
<i>Khiêm tốn là một điều không thể thiếu cho những ai muốn thành công trên con đường</i>
<i>đời.</i>
(Trích Tinh hoa xử thế, Lâm Ngữ Đường, Ngữ văn 7, tập hai, NXB Giáo dục Việt
Nam - 2017, tr.70, 71)
1) Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên. (0,5
điểm)
2) Chỉ rõ và nêu tác dụng của các biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn thứ
nhất? (1,0 điểm)
3) Anh (chị) hiểu như thế nào về ý kiến: “... tài nghệ của mỗi cá nhân tuy là quan
trọng, nhưng thật ra chỉ là những giọt nước bé nhỏ giữa đại dương bao la.” (0,5 điểm)
<b>Câu 2 (3,0 điểm)</b>
Hãy viết một bài văn ngắn (khoảng 250 chữ) trình bày suy nghĩ của anh (chị) về ý
kiến được nêu trong đoạn trích: “Khiêm tốn là một điều không thể thiếu cho những ai
muốn thành công trên con đường đời.”
<b>Câu 3 (5,0 điểm)</b>
và niềm xúc động sâu sắc của nhà thơ và của mọi người đối với Bác Hồ khi vào lăng
viếng Bác.”
Anh (chị) hãy phân tích đoạn thơ sau để làm sáng tỏ nhận định trên.
<i>Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác</i>
<i>Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát</i>
<i>Ôi ! Hàng tre xanh xanh Việt Nam</i>
<i>Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng</i>
<i>Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng</i>
<i>Thấy một mặt trời trong làng rất đỏ.</i>
<i>Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ .</i>
<i>Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...</i>
(Viếng lăng Bác, Viễn Phương, Ngữ văn 9, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam - 2017,
tr.58)
<b>Hết </b>
<b>Câu 1:</b>
<b>1) Phương thức biểu đạt chính là Nghị luận</b>
<b>2) Đoạn văn thứ nhất sử dụng biện pháp tu từ: </b>
+ Điệp ngữ: "người có tính khiêm tốn" nhằm nhấn mạnh và tạo điểm nhấn về những
đặc điểm của người có đức tính khiêm tốn.
+ Liệt kê: "tự cho mình là kém, phải phấn đấu thêm, trau dồi thêm, học hỏi thêm"
nhằm diễn tả đầy đủ hơn, sâu sắc hơn biểu hiện của tính khiêm tốn
<b>3) Ý kiến: "...tài nghệ của mỗi cá nhân tuy là quan trọng nhưng thật ra chỉ là</b>
<b>những giọt nước bé nhỏ giữa đại dương bao la" có nghĩa là: </b>
Tuy tài năng, hiểu biết của mỗi người tuy quan trọng nhưng hữu hạn, bé nhỏ như
những giọt nước trong thế giới rộng lơn vơ hạn "đại dương bao lai" vì thế cần phải
khiêm tốn học hỏi.
Qua đó tác giả cũng nhắc nhở chúng ta rằng nếu muốn thành công trên con đường
đời, chúng ta cần trang bị thêm đức tính khiêm tốn.
- Khiêm tốn là đức tính nhã nhặn, nhún nhường, khơng đề cao cái mình có và ln coi
trọng người khác
- Thành công là đạt được kết quả như mong muốn,thực hiện được mục tiêu đề ra.
=> Khiêm tốn là đức tính khơng thể thiếu giúp con người thành cơng trong cuộc sống.
2. Phân tích
- Con người phải khiêm tốn vì cá nhân dù có tài giỏi đến đâu cũng chỉ là những giọt
nước nhỏ bé giữa đại dương bao la. Phải luôn học hỏi, học nữa, học mãi.
- Khiêm tốn là phẩm chất quan trọng và cần thiết của con người.
- Khiêm tốn là biểu hiện của con người đúng đắn, biết nhìn xa trơng rộng được mọi
người yêu quý.
- Khiêm tốn giúp con người biết mình và hiểu người.
3. Bàn luận và mở rộng.
Khiêm tốn khơng có nghĩa là mặc cảm, tự ti, thiếu tự tin.
- Trân trọng những người khiêm tốn, phê phán những người thiếu khiêm tốn ln tự
cao, tự đại cho mình là nhất và coi thường người khác.
- Học lối sống khiêm tốn để ngày càng hồn thiện mình và khơng ngừng phấn đấu
vươn lên để thành công trong cuộc sống.
<b>Câu 3:</b>
<b>I. Mở bài</b>
- Viễn Phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền Nam. Tháng 4/1976 sau một năm
giải phóng đất nước, khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa khánh thành, nhà thơ cùng
đoàn đại biểu miền Nam ra thăm Hà Nội vào lăng viếng Bác.
- Bài thơ Viếng lăng Bác được Viễn Phương viết với tất cả tấm lòng thành kính biết
ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đau của một người con từ miền Nam ra viếng Bác lần
đầu.
<b>II. Thân bài</b>
<b>1. Khổ thơ thứ nhất</b>
<i>- Tác giả đã mở đầu bằng câu thơ tự sự: "Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác"</i>
+ Con ở miền Nam xa xơi nghìn trùng, ra đây mong được gặp Bác. Nào ngờ đất nước
đã thống nhất, Nam Bắc đã sum họp một nhà, vậy mà Bác không cịn nữa.
+ Nhà thơ đã cố tình thay từ viếng bằng từ thăm để giảm nhẹ nỗi đau thương mà vẫn
không che giấu được nỗi xúc động của cảnh từ biệt sinh li.
+ Đây còn là nỗi xúc động của một người con từ chiến trường miền Nam sau bao năm
mong mỏi bây giờ mới được ra viếng Bác.
- Hình ảnh đầu tiên mà tác giả thấy được và là một dấu ấn đậm nét là hàng tre quanh
lăng Bác: Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát.
+ Hình ảnh hàng tre trong sương đã khiến câu thơ vừa thực vừa ảo. Đến lăng Bác, nhà
thơ lại gặp một hình ảnh hết sức thân thuộc của làng quê đất Việt: là cây tre. Cây tre
đã trở thành biểu tượng của dân tộc Việt Nam.
+ Bão táp mưa sa là một thành ngữ mang tính ẩn dụ để chỉ sự khó khăn gian khổ.
Nhưng dù khó khăn gian khổ đến mấy cây tre vẫn đứng thẳng hàng. Đây là một ẩn dụ
mang tính khẳng định tinh thần hiên ngang bất khuất, sức sống bền bỉ của dân tộc.
<b>2. Khổ thơ thứ hai</b>
- Hai câu thơ đầu:
<i>Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng</i>
<i>Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.</i>
+ Hai câu thơ được tạo nên với những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ sóng đơi. Câu
trên là một hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ.
+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của Bác, giống như sự tồn
tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.
+ Ví Bác như mặt trời là để nói lên sự vĩ đại của Bác, người đã đem lại cuộc sống tự
do cho dân tộc Việt Nam thốt khỏi đêm dài nơ lệ.
+ Nhận thấy Bác là một mặt trời trong lăng rất đỏ, đây chính là sáng tạo riêng của
Viễn Phương, nó thể hiện được sự tơn kính của tác giả, của nhân dân đối với Bác.
- Ở hai câu thơ tiếp theo:
<i>Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ</i>
<i>Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...</i>
hoa kết lại dâng người. Hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như tạo nên một
cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.
+ Hình ảnh dịng người vào lăng viếng Bác được tác giả ví như tràng hoa, dâng lên
Bác. Cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ, tơn kính
của nhân dân đối với Bác.
+ Tràng hoa là hình ảnh ẩn dụ những người con từ khắp miền đất nước về đây viếng
Bác giống như những bông hoa trong vườn Bác được Bác ươm trồng, chăm sóc nay
nở rộ ngát hương về đây tụ hội kính dâng lên Bác.
<b>III. Kết bài</b>
- Với lời thơ cô đọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu cảm
xúc, bài thơ đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong lòng người đọc. Bởi lẽ, bài thơ
không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ mà cịn nói lên
tình cảm chân thành tha thiết của hàng triệu con người Việt Nam đối với vị lãnh tụ
kính yêu của dân tộc.
- Em rất cảm động mỗi khi đọc bài thơ này và thầm cảm ơn nhà thơ Viễn Phương đã
đóng góp vào thơ ca viết về Bác những vần thơ xúc động mạnh mẽ.