Tải bản đầy đủ (.docx) (48 trang)

Sáng kiến kinh nghiệm, SKKN - Một số giải pháp hiệu quả giúp học sinh lớp chủ nhiệm rèn luyện lòng biết ơn và thể hiện lòng biết ơn, để từ đó cảm nhận được hạnh phúc khi đến trường

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (4.46 MB, 48 trang )

PHIẾU ĐĂNG KÝ SÁNG KIẾN
CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
PHIẾU ĐĂNG KÝ SÁNG KIẾN
Họ và tên người đăng ký: Dương Thị Thanh Thảo
Hiện là: Giáo viên
Đơn vị công tác: Trường THPT Võ Thành Trinh
Nhiệm vụ được giao trong đơn vị
Dạy lớp 12c2, 10c1, 10c8, 10c10 và chủ nhiệm lớp 10c8
5. Tên đề tài sáng kiến:
Một số giải pháp hiệu quả giúp học sinh lớp chủ nhiệm rèn luyện lòng biết ơn
và thể hiện lịng biết ơn, để từ đó cảm nhận được hạnh phúc khi đến trường.
6. Lĩnh vực đề tài sáng kiến: Chủ nhiệm lớp
7. Tóm tắt nội dung sáng kiến:
1.
2.
3.
4.

- Làm rõ vai trò trò của lòng biết ơn và thể hiện lòng biết ơn trong việc cảm nhận
và tạo nên hạnh phúc và “mỗi ngày đến trường là một niềm vui” thật sự, tạo động
lực học tập tốt hơn, có thái độ sống tích cực hơn.
- Thực hiện qua ba bước:
+ Sự nỗ lực cảm nhận hạnh phúc từ chính bản thân giáo viên
+ Tìm sự hỗ trợ từ cha mẹ học sinh
+ Tương tác với học sinh qua những bài tập, sự trải nghiệm, ứng dụng bài giảng
Eleaning,…
8. Thời gian, địa điểm, công việc áp dụng sáng kiến:

- Thời gian thực hiện : Ngay từ đầu năm lớp học của 3 lớp chủ nhiệm 12c2( 20162017), 12c3 (2017-2018) và 10c8 (2018-2019); lồng ghép trong các tiết sinh hoạt lớp
và giờ tổ chức ngoại khóa.


- Địa điểm: tại trường THPT Võ Thành Trinh

9. Các điều kiện cần thiết để áp dụng sáng kiến:


Sự nhiệt tình, tinh thần chịu khó, u nghề của giáo viên; sự ủng hộ, tạo cơ hội
của Ban lãnh đạo nhà trường; các thiết bị để ứng dụng công nghệ thông tin.
10. Đơn vị áp dụng sáng kiến: Trường THPT Võ Thành Trinh trường
11. Kết quả đạt được: Rèn luyện nên những con người biết ni dưỡng lịng biết

ơn, yêu trường mền lớp hơn, sống có trách nhiệm hơn. Biết trọng người và
được người trọng.
An Giang, ngày 14 tháng 2 năm 2019
Tác giả

Dương Thị Thanh Thảo


BÁO CÁO KẾT QUẢ SÁNG KIẾN
SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
TRƯỜNG THPT Võ Thành
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
Trinh
An Giang, ngày 14 tháng 2 năm 2019

BÁO CÁO SÁNG KIẾN KINH NGHIỆM
MỘT SỐ GIẢI PHÁP HIỆU QUẢ GIÚP HỌC SINH LỚP CHỦ NHIỆM RÈN
LUYỆN LÒNG BIẾT ƠN VÀ THỂ HIỆN LÒNG BIẾT ƠN,
ĐỂ TỪ ĐÓ CẢM NHẬN HẠNH PHÚC

KHI ĐƯỢC ĐẾN TRƯỜNG .
I- Sơ lược lý lịch tác giả:
- Họ và tên: Dương Thị Thanh Thảo

Nữ

- Ngày tháng năm sinh: 7/2/1985
- Nơi thường trú: An Bình, Hịa Bình, Chợ Mới, An Giang.
- Đơn vị công tác: Trường THPT Võ Thành Trinh
- Chức vụ hiện nay: Giáo viên
- Trình độ chun mơn: Cử nhân
- Lĩnh vực công tác:Giáo dục
II.- Sơ lược đặc điểm tình hình đơn vị:
- Trường THPT Võ Thành Trinh( ngụ tại ấp An Thuận, Hịa Bình, Chợ Mới, An Giang), là
một ngôi trường ở huyện dù được trang bị tương đối đầy đủ các thiết bị dạy học nhưng vẫn
còn nhiều khó khăn, nhưng với Ban giám hiệu nhiệt tâm và đội ngũ giáo viên, công nhân viên
yêu nghề luôn cố gắng từng ngày để hoàn thiện hơn nữa.
- Thuận lợi: Với ban lãnh đạo nhà trường trẻ, đầy nhiệt huyết, có trách nhiệm và sáng tạo,
chấp nhận thử thách với cái mới. Nên ln tạo cơ hội, khuyến khích giáo viên đưa ra ý tưởng
và thực hiện ý tưởng nhằm mục đích giáo dục tồn diện cho học sinh: nhân cách và tri thức,
kĩ năng sống.
- Khó khăn: đầu vào thi tuyển sinh 10 khá thấp, đặc biệt khu vực nơng thơn nên nhiều gia
đình chưa thật đặt mục tiêu, đầu tư vào việc học của con một cách nghiêm túc nên nguy cơ bỏ
học cao.


- Tên sáng kiến: Một số giải pháp hiệu quả giúp học sinh lớp chủ nhiệm rèn luyện lòng
biết ơn và thể hiện lịng biết ơn, để từ đó cảm nhận được hạnh phúc khi đến trường.
- Lĩnh vực: Chủ nhiệm lớp
III. Mục đích yêu cầu của đề tài, sáng kiến:

1. Thực trạng ban đầu trước khi áp dụng sáng kiến:

Có thể nói, hiện nay vẫn cịn nhiều học sinh chưa thật nghiêm túc, chưa cố gắng hết
mình, chưa nỗ lực thực sự trong học tập. Có thể xuất phát từ nhiều ngun nhân: gia
đình, xã hội,…..nhưng chắc chắn có một phần lớn quyết định, đó chính là cảm xúc
chủ quan của chính các em. Cảm xúc sẽ quyết định hành động của một người, khi
cảm thấy buồn chán, bi quan, bế tắc con người sẽ buông xuôi tất cả, hoặc nếu có làm
việc gì đó thì hời hợt, qua loa. Ngược lại, khi có cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc người ta
sẽ thực hiện những việc làm tích cực, mang đến những thành quả tốt đẹp. Tương tự,
nếu các em học sinh cảm nhận được hạnh phúc khi đến trường, các em sẽ học tốt
hơn, có thái độ tích cực hơn, có động lực để xây dựng mục tiêu cũng như hoàn thành
mục tiêu một cách trọn vẹn nhất. Vậy câu hỏi đặt ra để các em cảm nhận được hạnh
phúc khi đến trường, chúng ta - những người thầy, đặc biệt với cương vị là giáo viên
chủ nhiệm lớp - phải làm gì cho các em trong nội lực có giới hạn của bản thân mình,
để các em có thể thấy thực lịng vui vẻ, háo hức, hạnh phúc khi được đến trường, đến
lớp? Đây là một vấn đề lớn, bởi trước áp lực của chương trình học, kiểm tra, thi cử,
bạo lực học đường, sức hút khủng khiếp của game online, thế giới ảo,…... tôi nghĩ rèn
luyện cho học sinh lòng biết ơn và thể hiện lòng biết ơn, là một trong những giải pháp
hiệu quả để các em cảm nhận được hạnh phúc đặc biệt ở mơi trường học tập mà
khơng một nơi nào khác có thể thay thế được.
2. Sự cần thiết phải áp dụng sáng kiến:

Tại sao khi có lịng biết ơn, học sinh sẽ cảm nhận được hạnh phúc khi đến trường
để “ Mỗi ngày đến trường là một niềm vui”? Biết ơn là một loại mỹ đức. Người xưa
thường dùng chữ “Ân” và lưu truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác để truyền tải những
thông điệp sâu sắc về đạo làm người, về ý nghĩa của sinh mệnh con người. Trong văn hóa


cổ xưa ln có khái niệm “Ân giả, nhân dã”, “Ân giả, huệ dã” (Người biết ơn là người
nhân, Người biết ơn là người có trí huệ). Lịng biết ơn, ngay từ khi cịn là một đứa trẻ tập

nói bi bô cho đến lúc cấp sách đến trường, các em đã được dạy rất nhiều từ gia đình, thầy
cơ. Sâu kín trong tâm hồn, chắc chắn mỗi em học sinh khơng phải là những người vơ ơn.
Tuy nhiên, vì đời sống thời công nghệ thông tin, sự thay đổi nhanh như vũ bão mà
internet mang lại song song với những lợi ích mà nó có, bên cạnh đó mặt trái tác hại của
nó đó là tạo ra một thế giới ảo cực kì hấp dẫn qua game online, mạng xã hội, rồi tin tức
về cái ác tràn lan, lấn át hết những thông tin tốt đẹp,….….làm con người đặc biệt là giới
trẻ phải cuốn quýt tham gia vội vã, đắm chìm trong nó để khơng bị gọi là lạc hậu, ln
sống trong nghi ngờ. Cùng đó, là đa số các bậc cha mẹ bảo bọc con mình quá mức, nên
các em cho đó là trách nhiệm, khơng nhìn thấy sự hi sinh của cha mẹ. Từ đó, các em chỉ
biết địi hỏi vơ lí, sống thu mình, ích kỉ, các em ít nói lời cám ơn, có hành động vơ lễ với
thầy cô, không tôn trọng cha mẹ, không suy nghĩ đến sự hi sinh, lao động vất vả của cha
mẹ để các em được đến trường, từ đó khơng biết quý trọng cơ hội được đến trường nên
thành tích học tập không cao và dần trở nên vô cảm. Một hiện tượng đáng báo động! Đó
là điều mà ta cần khắc phục vì khơng khéo, nguồn cội sẽ đi vào quên lãng khi con người
chỉ biết cuốn theo nhịp sống quá nhanh của thế giới phẳng hiện đại, không còn những
khoảng lặng để suy ngẫm những điều đúng, sai, tốt , xấu không khéo sẽ đào tạo nên một
thế hệ trẻ có thể giỏi về kiến thức mà khiếm khuyết về tâm hồn. Có tài mà khơng có đức,
điều đó thật sự nguy hiểm!!! Hạnh phúc là khi ta biết thế nào là đủ, và chỉ có lịng biết ơn
mới lấp đầy khoảng trống của tâm hồn.
3. Nội dung sáng kiến : Biện pháp tổ chức

- Thời gian thực hiện : Ngay từ đầu năm lớp học của 3 lớp chủ nhiệm
12c2( 2016-2017), 12c3 (2017-2018) và 10c8 (2018-2019); lồng ghép trong các tiết
sinh hoạt lớp và giờ tổ chức ngoại khóa.
- Xác định các bước rèn luyện lịng biết ơn, thể hiện lòng biết ơn để tạo
nên hạnh phúc: có 3 bước


+ Sự nỗ lực cảm nhận hạnh phúc từ chính bản thân giáo viên
+ Tìm sự hỗ trợ từ cha mẹ học sinh

+ Tương tác với học sinh qua những bài tập, sự trải nghiệm.
- Biện pháp tổ chức cụ thể:
3.1 Giáo viên tự rèn luyện sự biết ơn và thể hiện lòng biết ơn- giáo viên phải thật
sự hạnh phúc mới có thể tạo nên một mơi trường cộng hưởng hạnh phúc đến
học trò:
- Những áp lực của chương trình dạy- học, nỗi lo cơm áo, gạo tiền, vị thế của người
thầy thay đổi trong xã hội ngày nay,..... ln có thể tạo nên sự mệt mỏi trong q
trình theo nghề. Nhưng người thầy có lịng tự trọng rất cao lại khơng cho phép
mình khơng đủ trách nhiệm, nên thay vì khơng thay đổi được những ngun nhân
khách quan tác động, thì tơi lựa chọn thay dổi từ bên trong cảm xúc của bản thân.
- Bước đầu tiên, tôi so sánh mình với hàng nghìn người thất nghiệp, hay lao động
nặng nề, ý nghĩa của cơng việc mình đang theo đuổi từ đó sẽ sinh ra lịng cảm
thán, sự biết ơn bởi bản thân có nơi đến, nơi thực hiện những ước mơ của mình
- Sau đó, học cách biết ơn và thể hiện nó. Nhiều người sẽ thấy khó hiểu, sao ở trường
học, lớp học các giáo viên lại phải biết ơn? Biết ơn ai? Biết ơn điều gì? Biết ơn học
trị ln dành tình cảm u q thật sự cho mình, hàng ngày thầy cơ vẫn đang nhận
lấy những năng lượng từ học sinh của mình. Chỉ có là thầy cơ có nhận ra điều đó hay
khơng thôi.
- Học cách sống hạnh phúc: Trong cuộc sống, ai cũng có lúc bị những cảm xúc tiêu cực
xuất hiện vì rất nhiều ngun nhân khác nhau. Lịng biết ơn sẽ làm năng lượng tích
cực trào lên trong mỗi chúng ta, làm tan biến những cảm xúc tiêu cực, đặc biệt tôi
biết chấp nhận hơn những lỗi sai của học trị và sẽ kiên nhẫn, tận tình hướng dẫn các
em cách sửa sai thay vì cáu giận. Bởi vì tơi đã hiểu rõ Vạn vật vốn dĩ khơng hồn hảo.
Tơi cũng đã học cách lắng nghe không chỉ bằng tai mà bằng cả trái tim vì tơi hiểu
rằng chỉ khi thực sự biết lắng nghe tôi mới hiểu các học trị của mình, mới có thể giúp
các em một cách hiệu quả. Và khi biết lắng nghe, tôi học được nhiều điều từ cuộc
sống, mới có thể thành cơng trong việc giáo dục con cái và học trị của mình.
3.2 Thực hiện buổi nói chuyện với phụ huynh về chuyên đề “ Dạy con thời hiện
đại”:
- Thời gian: buổi họp phụ huynh đầu tiên của năm học trong tháng 9

- Cách tiến hành:


3.2.1 Bước chuẩn bị: Cho học sinh viết cảm nhận, viết những mong muốn, lời cám
ơn, xin lỗi với cha mẹ bằng cách khơi gợi tình yêu thương của các em qua những
câu chuyện, bài hát về công cha nghĩa mẹ, về sự vất vả thậm chí khổ nhục của cha
mẹ chỉ vì lo cho con, trong giờ sinh hoạt chủ nhiệm trước đó.
3.2.2 Thực hiện: Trong giờ họp:
- Xác định với phụ huynh buổi họp hôm nay là buổi họp của những con người có
cùng mục đích: cha mẹ vì con, giáo viên vì học trị và chúng là một- để tìm được
sự đồng cảm
- Đặt ra các câu hỏi:
+ Các bâc cha mẹ mong muốn điều gì nhất ở con mình?
-> Đa số câu trả lời là: Thành nhân- thành người tử tế trước, sau đó mới đến học giỏi
+“ Làm cách nào để con mình đạt được điều mong muốn?” Cha mẹ mong muốn
giáo viên phải làm gì? Từ đó, đưa ra u cầu chân thành của bản thân với phụ
huynh.
-> Đầu tiên, quan trọng nhất trong các biện pháp là cha mẹ phải là tấm gương. Xây
dựng cho con lịng biết ơn để con có thể trở thành người tử tế để say mê học tập.
- Nhấn mạnh về giá trị của lòng biết ơn: TS. Đinh Phương Duy - Chủ tịch Hội Khoa
học Tâm lý TP.HCM khẳng định: “Một người khơng biết đến lịng biết ơn thì sẽ
khơng làm được gì cả. Chính lịng biết ơn giúp người ta sáng tạo, vượt qua khó
khăn thử thách để làm được rất nhiều việc… Và vai trò của gia đình là đặc biệt
quan trọng trong việc giáo dục con cái lòng biết ơn”.
- Chỉ ra một số điều cần khắc phục trong việc dạy con của cha mẹ: hay so sánh, tâm lý
bù đắp bằng vật chất, giao phó tồn bộ con cho nhà trường, đáp ứng những địi hỏi
vơ lý,..... hậu quả là con sống ỷ lại, lười nhát học tập và vô ơn qua những câu
chuyện ngắn.
- Nhắc nhở cha mẹ chú ý nhiều hơn đến con và giữ liên hệ thường xuyên với giáo
viên chủ nhiệm.

- Trao thư cảm nhận của học sinh đến cha mẹ, nhờ cha mẹ ghi lại đơi dịng nhắn gửi
đến con mình. Cha mẹ và con có thể hiểu nhau, tạo nên sợi dây liên kết chặt chẽ,
gia đình hạnh phúc,thì hạnh phúc sẽ lan tỏa, lịng biết ơn cũng sẽ tăng cao và được
duy trì mạnh mẽ.




Cha mẹ lắng nghe nỗi lòng của con và cùng trao đổi về tâm lý lứa tuổi
vị thành niên, cũng như một số biện pháp giáo dục con hợp lý


3.3 Tương tác với học sinh:
3.3.1 Giao bài tập:
 Cách tiến hành:
- Cho các em bài tập trước 1 tuần so với
ngày sinh hoạt lớp:
Quan sát trên đường từ nhà đến trường,
trong 1 tuần, em sẽ gặp rất nhiều
người? Hãy nói về người mà em ấn
tượng nhất, từ họ em có thể so sánh với
bản thân mình và rút ra bài học nhân
sinh? Ghi lại cảm nhận bằng một đoạn
văn .( Gợi ý: có thể là em bé bán vé số,
thợ xây dựng, các bạn học sinh,......)
- Quy định các em nộp trước 1 ngày sinh
hoạt lớp.
- Trong giờ sinh hoạt, trả lại bài cảm nhận của các em, chọn 1 số bài, mời các em
đứng lên trình bày. Sau đó, trình chiếu lại một số hình ảnh, clip về những con người
thiếu may mắn và thành công nhờ nỗ lực

- Tổng kết, chỉ rõ giá trị của lòng biết trong vai trò tạo nên hạnh phúc:
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương” ( Kahlil Gibran) và “Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió
chong chóng sẽ quay, và đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy” . Đâu có điều gì phát
triển và thăng hoa được nếu chỉ có một mình. Vì thế, trong cuộc sống chúng ta không thể
hạnh phúc khi ta khơng có lịng biết ơn. Biết cám ơn từ những điều giản dị ta mới nhận ra
mình thực sự đang SỐNG- sống đẹp. Chúng ta biết ơn vì đây là truyền thống q báu của
dân tộc? Vì nó là thước đo đánh giá đạo đức của con người? Hay đơn giản vì biết ơn là
điều ta được dạy khi còn đi học? Tất cả những lý do này đều khơng phải, đó chỉ là tác
động bên ngồi, khiến cho việc biết ơn trở nên khiên cưỡng. Chúng ta biết ơn vì điều đó
khiến chúng ta sống hạnh phúc hơn. Rốt cuộc thì hạnh phúc là gì nếu khơng phải là sự


hài lòng, mà điều này bắt nguồn từ sự biết đâu là đủ, với gốc rễ là cái tâm trân trọng biết
ơn. Biết ơn là một cách đối trọng, thực hành nuôi dưỡng thân tâm. Biết ơn sẽ giúp chúng
ta nhận ra đâu là đủ, không vọng tâm tham lam. Đồng thời, nó là cái nhìn khích lệ, thay
đổi cách chúng ta nhìn nhận cuộc sống với nhiều khía cạnh khác nhau để biến khó khăn
thành cơ hội, biến bất hạnh thành lạc quan.
Lịng biết ơn khơng chỉ đem lại hạnh phúc cho bản thân người biết ơn, mà còn mang lại
hạnh phúc cho tất cả mọi người. Khi phát tâm biết ơn, chúng ta đang khai mở thiện tâm
và lịng từ bi. Sự cảm kích khi nhận được lịng biết ơn sẽ tạo nên một chuỗi những việc
thiện với tình cảm tốt lành.
 Mục đích:

Cho các em so sánh để thấy được rằng so với nhiều người : những đứa trẻ em
phải vào đời bán vé số, cõng gạch, những người thợ xây, người khuyết tật,..... vất vả,
thiệt thòi thì các em ln mãi than phiền vì học nhiều, vì khơng có xe đẹp, điện thoại
sang, quần áo hàng hiệu thì ai cịn diễm phúc hơn ? Từ đó, có lịng biết ơn với người
cho em cuộc sống hiện tại: được đến trường, đến lớp. Phải thấy may mắn và hạnh
phúc để học tập tốt hơn.



Cảm nhận của em Trần Anh Thư
lớp 12c3

3.3.2 Trải nghiệm: Đến thăm trường tình thương Khai Trí


Mục đích để các em biết ơn những gì mình có, biết sẻ chia, yêu thương để cảm
nhận hạnh phúc. Từ đó biết trọng người, trọng mình.

Hịa cùng các em nhỏ có hồn cảnh thiếu may mắn
hơn
3.3.3 Giáo dục lịng biết ơn cho mẹ:

Thực hiện qua bài giảng Elearning về chuyên đề: Hãy nói lời yêu thương!!!
(đã thực hiện trước đó cùng đồng nghiệp là cơ Nguyễn Thị Tuyết Nhung) . Nội
dung của bài giảng là:
 Thông qua các câu chuyện kể và cả những câu chuyện thật về sự yêu
thương, hi sinh của cha mẹ, những lỗi lầm của những đứa con, để từ đó biết
ơn cha mẹ, thực hiện và nói lên lời cảm ơn ,xin lỗi khi cịn có thể. Một số
câu chuyện trong bài giảng:
• Câu chuyện về Cậu bé và cây táo:
Cậu bé và cây táo


Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé hàng ngày cậu rất thích đến chơi với một
cây táo rất to. Cậu leo lên cây để hái trái ăn, ngủ những giấc trưa ngon lành
dưới bóng râm của cây. Cậu rất yêu quý cây táo và ngược lại cây táo cũng rất
quý mến cậu.

Thời gian cứ thế trôi đi rất nhanh, cậu bé giờ đã lớn và cậu khơng cịn lui tới
chơi với cây táo nữa. Rồi một ngày nọ, cậu đi tới chỗ cây táo với một nét mặt
buồn rầu. Cây táo reo lên gọi cậu:
– Hãy tới chơi với ta.
Cậu bé đáp:
– Cháu giờ đã lớn rồi, khơng cịn là đứa trẻ năm xưa nữa, cháu chẳng thích
chơi dưới gốc cây nữa. Cháu giờ chỉ thích chơi đồ chơi và hiện giờ cháu đang
cần tiền để mua chúng.
Cây táo nói với cậu bé:
– Rất tiếc ta chỉ có những trái táo ngọt, ta khơng có tiền. Nhưng cậu có thể hái
những trái táo chín mọng của ta đem đi bán đổi lấy tiền mua đồ chơi.
Cậu bé mừng rỡ, cậu trèo lên cây hái toàn bộ số táo trên cây và sung sướng
đem đi bán. Cây táo rất buồn bã vì kể từ hơm đó khơng thấy cậu bé quay trở
lại.
Một hôm, cậu bé – giờ đã lớn thành một chàng trai, cậu trở lại và cây táo thấy
rất vui mừng khi nhìn thấy cậu. Cây nói:
– Hãy tới chơi với ta
Cậu đáp:


– Cháu giờ khơng có thời gian đâu để vui chơi. Cháu cịn phải làm việc để
kiếm tiền ni sống gia đình cháu. Gia đình cháu hiện giờ đang rất cần một
ngơi nhà nhỏ để trú ngụ. Bác có gì để giúp đỡ cháu khơng?
Câu táo nói với cậu:
– Ta xin lỗi cháu, ta thì khơng có tiền mà cũng chẳng có nhà. Nhưng cháu có
thể chặt cành của ta để dựng nhà.
Thế là chàng trai cầm rìu tới chặt hết cành trên cây táo. Cậu vui vẻ trở gỗ về
dựng nhà và cũng kể từ hơm đó cây táo lại không thấy cậu quay trở lại nữa,
cây táo rất buồn.
Một ngày hè oi bức và nóng nực, chàng trai – giờ đây đã cao tuổi – quay lại

chỗ cây táo. Cây táo thấy chàng trai mừng rỡ gọi:


– Hãy tới chơi với ta
Chàng trai ủ rũ nói với cây táo:
– Cháu cảm thấy rất buồn vì càng ngày cháu càng già đi. Cháu muốn được
chèo thuyền để thư giãn một mình. Bác có thể giúp gì được cho cháu?
Cây táo đáp:
– Ta thì khơng có thuyền, nhưng cậu có thể dùng thân cây của ta đóng lấy một
chiếc thuyền để một mình chèo thuyền ra xa. Được thư giãn nghỉ ngơi trên
thuyền một mình giữa sơng nước chắc cậu sẽ thấy nhẹ nhõm và thanh thản
hơn.
Chàng trai chặt cây táo để làm thành một chiếc thuyền. Cậu chèo thuyền lênh
đênh giữa sông để nghỉ ngơi thư thái.
Nhiều năm sau, cậu quay lại chỗ cây táo. Thấy cậu tới cây táo nói:
– Xin lỗi con trai của ta, giờ đây ta khơng cịn gì để giúp con nữa rồi. Ta giờ
chỉ là một cái gốc, khơng có thân cũng chẳng có táo. Ta thật sự khơng giúp
được gì cho cậu nữa, cái còn lại duy nhất của ta là bộ rễ đang chết dần chết
mòn – Cây táo nói với cậu, những giọt nước mắt rưng rưng chảy xuống.
Cậu bé đáp:
– Giờ đây cháu cũng đã già, cháu khơng cịn đủ sức để leo trèo nữa, cũng
khơng cịn răng để mà ăn táo. Cháu chỉ cần một chỗ để ngồi nghỉ, vì cháu đã
quá mệt mỏi với những năm tháng vất vả đã qua.
Cây táo nói với cậu:


– Ôi, vậy cái gốc cây già cỗi này của ta là một nơi rất tốt cho cậu dựa vào và
nghỉ ngơi. Hãy tới đây với ta.
Chàng trai ngồi xuống gốc gây già cỗi, cây táo mừng rơi nước mắt.
Đây chính là cậu chuyện của tất cả chúng ta. Hình ảnh cây táo trong truyện

chính là hình ảnh của cha mẹ. Khi chúng ta còn nhỏ, ta được cha mẹ yêu
thương che chở. Khi chúng ta lớn lên, ta bỏ cha mẹ mà đi và chỉ quay trở về
khi cần sự giúp đỡ của cha mẹ. Nhưng lúc nào cũng vậy, vịng tay của cha mẹ
ln sẵn sàng ơm chúng ta vào lòng nâng đỡ hy sinh tất cả để cho ta được
hạnh phúc nhất.



Câu chuyện về Tình u của người mẹ Nhật Bản:

Đây là một câu chuyện có thật về sự Hy sinh của một người mẹ trong trận động đất đã
diễn ra ở Nhật Bản.


Khi trận động đất xảy ra, khi đội cứu hộ tiếp cận hiện trường hoang tàn thuộc về ngôi
nhà của một phụ nữ trẻ, họ trông thấy thi thể bất động của cô qua các khe nứt. Nhưng
tư thế của cơ thật kì lạ, trơng cơ như đang quỳ xuống như khi cầu nguyện, thân cơ
hướng về phía trước, và hai tay cơ như đang bọc lấy thứ gì đó. Ngơi nhà đổ nát đã đè
quỵ hồn tồn lưng và đầu của cơ.
Dù rất khó khăn, người đội trưởng vẫn cố gắng đưa tay qua các khe nứt để chạm tới
thân người phụ nữ. Ông hy vọng mong manh rằng cô vẫn sống. Tuy nhiên, làn da lạnh
và cơ thể cứng đã bảo ông rằng người phụ nữ này đã vĩnh viễn ra đi.
Ơng và các thành viên cịn lại của đội tiếp tục tìm kiếm ở các căn nhà đổ nát kế tiếp.
Linh tính mách bảo điều gì đó, người đội trưởng bị thôi thúc quay lại căn nhà sụp đổ
của người phụ nữ đó. Một lần nữa, ơng lại lần mị một cách khó nhọc bên dưới khơng
gian chật hẹp cơ thể đã lạnh của người phụ nữ, và bất ngờ thay, ông reo lên một cách
mừng rỡ:"Một đứa trẻ, là một đứa trẻ!"
Cả đội đã cùng với nhau, cẩn thận di dời từng mảnh đổ vỡ của căn nhà chung quanh
người cô. Một cậu bé 3 tháng tuổi đã được tìm thấy trong tấm chăn hoa bên dưới thân
người mẹ đã mất của mình. Người mẹ đã hy sinh thân mình để cứu lấy cậu bé , khi

căn nhà sụp đổ, cô đã ôm trọn đứa trẻ và gánh lấy tồn bộ sức nặng của tịa nhà, đứa
trẻ vẫn ngủ, một cách bình yên khi người đội trưởng đưa ra.
Bác sỹ nhanh chóng kiểm tra cậu bé, khi mở tấm chăn ông thấy một chiếc điện thoại.
Một dịng chữ vẫn sáng trên màn hình. Dịng chữ nói rằng:"Nếu con có thể sống, con
phải nhớ rằng mẹ ln yêu con." Chiếc điện thoại được chuyền từ tay người này sang
tay người khác.Ai đọc và cũng khóc: "Nếu con có thể sống, con phải nhớ rằng mẹ
ln u con."
Thật sự là tình yêu vĩ đại mà người mẹ đã để lại cho con mình, phải khơng các bạn!




Câu chuyện về Phía sau đoạn clip người đàn ơng mặc áo dài đỏ, nhảy
múa trên hè phố Sài Gòn: "Kiếm tiền cho con đi học, có gì phải xấu hổ"

Mặc cho người ta nói chú bị khùng bị điên khi nhảy múa trên đường phố, chú
Chánh vẫn rất vui với cơng việc của mình, bởi nó sẽ đem đến một cái Tết đủ đầy
hơn cho gia đình chú.
"Lúc chú bận cái áo dài này vào, nhảy múa ngoài đường, người ta nói chú là thằng
khùng thằng điên" - chú Chánh cười, rồi nói tiếp - "Người ta nói gì thì nói, chú vẫn cứ
làm. Mình kiếm đồng tiền cho con cái được đi học thì khơng có gì phải xấu hổ".
Dưới cái nắng buổi trưa như thiêu đốt của Sài Gịn, người đàn ơng trong chiếc áo dài đỏ
vẫn tươi cười nhảy múa trên đường phố, ông không quên cúi đầu chào những người qua
đường và cảm ơn ai đó đã ghé lại gánh hàng để mua 1 bịch bánh.
Câu chuyện cảm động của người cha 13 năm xa xứ
Những ngày cận Tết, phố phường Sài Gịn khốc lên mình tấm áo mùa xn rực rỡ, ở
một góc nhỏ trên đường Hồng Diệu (quận 4) hình ảnh một người đàn ông trung niên
mặc áo dài đỏ nhảy múa trong điệu nhạc xuân càng khiến lòng người xốn xang.
"Xuân xuân ơi xuân đã về, có nỗi vui nào vui hơn ngày xuân đến..." - với tay tắt nhạc từ
chiếc loa mini, chú Chánh (47 tuổi, Bình Định) ngồi xuống ghế vừa thở dốc vừa

nói: "Mấy bữa nay ngày nào chú cũng nhảy liên tục từ sáng tới tối. Có mệt một chút
nhưng bán buôn được hơn nên vui lắm!".
Chú Chánh xa gia đình vào Sài Gịn bn bán từ năm 2005, nghót nghét cũng hơn 13
năm mưu sinh ở đất khách quê người, chắt chiu từng đồng bạc lẻ để gửi về quê cho mấy
đứa nhỏ ăn học.
Vợ chồng chú sinh được 3 người con đặt tên là Hiếu, Tài, Năng. Trời thương nên mấy
đứa nhỏ đứa nào cũng ngoan và chịu học, cô chị đầu nay đã là sinh viên năm 3 đại học,
cậu em thứ hai đang học lớp 10 trường chuyên Lê Hồng Phong (Bình Định) và cậu út


đang

học

lớp

Việc nhảy múa của chú góp phần gây chú ý cho khách hàng.

5.


Con cái học giỏi nên chú dù vất vả cỡ nào cũng ráng kiếm tiền để chăm lo cho các con.
Mỗi ngày chú Chánh ra vỉa hè bán bánh dạo đến khuya mới về. "Chú phải bán cho hết
bánh thì mới về ngủ, vì chỗ nhà trọ là phịng tập thể khơng có chỗ chứa đồ. Mỗi đêm vậy
mình đóng 25 ngàn để được 1 chỗ ngủ, thường thì 1 - 2h khuya chú về ngủ một chút là
dậy đi lấy bánh rồi đi bán luôn" - chú tâm sự.
Mấy tháng trước buôn bán ế ẩm nên mấy ngày gần đây chú Chánh nghĩ ra cách mặc áo
dài đỏ nhảy múa trên đường phố để tạo sự chú ý cho khách hàng. Chú thiệt thà chia
sẻ: "Chú nhảy múa phần vì để thu hút sự chú ý của khách, phần cũng muốn tạo một
khơng khí mùa xn tươi vui cho mọi người, nhờ vậy mà bán buôn tốt hơn trước".


Rất nhiều người đã mỉm cười khi thấy chú Chánh nhảy múa một cách ngây ngô trên
đường phố đem đến một khơng khí rộn ràng, cũng khơng ít người cảm động khi biết rằng
chú bỏ mặc những lời gièm pha, xấu hổ để kiếm từng đồng gửi về cho các con. .
"Tết này ba về nhà đi, tụi con không cần quần áo mới!"
Mấy hôm trước cô Nghĩa - vợ cùa chú Chánh vào Sài Gòn khám bệnh rồi sẵn tiện ở lại
phụ chú bán buôn trong mấy ngày sắp tết. Cô tâm sự: "Ổng lo cho mấy nhỏ lắm. Bữa nào
làm về cũng khuya, nhiều bữa cơ nói ổng nhảy ít lại, lớn tuổi rồi lại bị cao huyết áp,
nhưng ổng vẫn cứ nhảy vì muốn kiếm thêm tiền cho mấy đứa nhỏ".

Tết năm ngối chú Chánh khơng về q ăn tết cùng gia đình mà quyết định ở lại Sài Gòn
để bán thêm. Mấy đứa nhỏ nhớ ba gọi điện vào tâm sự: "Ba ơi về quê ăn tết với tụi
con!".
Đầu dây bên này chú Chánh buồn rầu đáp: "Nhưng ba chưa có tiền, rồi tụi con ăn gì".
Mấy đứa nhỏ nói: "Tụi con ăn gì cũng được, ăn nước mắm cũng được, tụi con không cần
quần áo mới nữa, miễn là ba về nhà..."


Nhưng cuộc đời là vậy, đôi khi người ta buộc phải hy sinh những niềm vui trước mắt để
tính cho chuyện tương lai. Điều chú Chánh mong muốn lớn nhất là các con có thể được
đi học đến nơi đến chốn, để sau này chúng không khổ như ba mẹ đã từng.
"Sống cảnh vợ một nơi chồng một ngã suốt 13 năm trời, buồn lắm chứ, nhưng nhìn thấy
những tấm giấy khen của các con đem về là cô chú mừng khơng gì bằng. Đó là hạnh
phúc lớn nhất cuộc đời của cô chú rồi" - cô Nghĩa tâm sự.
Năm ngoái cậu con trai thứ hai đậu vào trường chuyên cả nhà ai cũng mừng, nhưng nhà
nghèo quá làm gì có tiền mà mở tiệc như người ta, thấy vậy thầy chủ nhiệm đã bỏ tiền túi
làm cái tiệc nhỏ nhỏ để chúc mừng cậu nhóc, ai nấy cũng khen: "Vợ chồng Chánh Nghĩa
nhà nghèo mà con cái đứa nào cũng giỏi giang q chừng!".
Nhìn những giọt mồ hơi lăn dài trên trán chú, cô bảo: "Hồi xưa cô với chú học chung lớp
với nhau, hồi đó ghét ổng lắm, rồi cái hơng biết dun cớ gì thương ổng tới bây giờ

luôn". Ngộ thiệt chứ hen.
Phải chăng con được đến trường là niềm hạnh phúc lớn nhất của cha mẹ, dù đổi lấy là cả
tuổi thanh xuân của Người!?

• Câu chuyện về Cử nhân đại học quỳ gối trước xe rác của cha để cảm ơn
gây xúc động mạnh
Hình ảnh chàng trai Klanarong Srisakul, sinh viên vừa tốt nghiệp trường Đại
học Chulalongkorn danh tiếng của Thái Lan mặc bộ đồ cử nhân chạy tới trước xe rác của
cha quỳ gối cảm tạ công ơn nuôi dưỡng của ông được lan truyền mạnh mẽ trên mạng xã
hội khiến cộng đồng xúc động.
Status cùng hình ảnh của chàng cử nhân thu hút hơn 87 nghìn lượt thích cùng 11 nghìn
lượt chia sẻ.
Klanarong là tân cử nhân mới tốt nghiệp ngành kỹ thuật, trường Đại học Chulalongkorn
danh tiếng của Thái Lan. Cha của Kalangnalong là một người lái xe chở rác. Lúc còn
nhỏ, Klanarong thường hay mặc cảm vì cơng việc của cha mình và đơi khi cậu cảm thấy
mất mặt khi thấy ông không được bảnh bao, phong độ như cha của các bạn khác.
Thế nhưng càng lớn, Klanarong lại càng khâm phục người cha mới học hết lớp 4 của
mình. Ơng ln dành tất cả những gì tốt đẹp cho con trai, ln nỗ lực làm việc thật chăm
chỉ để có tiền cho con ăn học đầy đủ, để con không bị thua bạn kém bè.


“Cha tơi khơng có một cơng việc u thích nào. Ơng là một người lái xe chở rác. Khi tơi
cịn nhỏ, tôi thường mặc cảm và xấu hổ về công việc của cha tôi. Nhiều lần tôi cảm thấy
mất mặt và ghen tị với những ông bố bảnh bao của những bạn bè khác”, chàng trai người
Thái Lan tâm sự.

Biết được nguyện vọng lớn nhất của cha là thấy con trai thi đỗ Đại học, Klanarong tự nhủ
phải không ngừng phấn đấu và chàng trai đã thi đỗ vào trường Đại học danh tiếng hàng
đầu Thái Lan. Sau đó, người cha già lại càng cố gắng hơn nữa để kiếm đủ tiền nuôi con
suốt 4 năm Đại học.

Vào ngày lễ tốt nghiệp, Klanarong đã mặc nguyên bộ đồ cử nhân chạy đến trước chiếc xe
chở rác của cha và quỳ xuống bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với công ơn sinh thành
dưỡng dục của ông.


“Cảm ơn vì cha đã trở thành cha của con. Cảm ơn cha đã ln bên con, đã cùng khóc,
cùng cười, cùng vượt qua mọi khó khăn với con. Bây giờ, con muốn cha hạnh phúc với
kết quả của con. Cuối cùng thì đứa con trai của người chở rác cũng hoàn thành mơ ước
của cha. Cha đừng mặc cảm về bản thân. Cha là người cha tuyệt vời nhất ! Con tự hào về
cha!”, Klanarong chia sẻ trên trang cá nhân
Phải chăng vì có lịng biết ơn như thế mà chàng trai này đã thực hiện được ước mơ của
đời mình và trở thành nguồn cảm hứng cho những con người trẻ tuổi?!!
 Các yêu cầu thực hành:

- Bài tập về nhà viết lá thủ cảm nhận về lòng biết ơn cha mẹ: nói lời yêu thương hoặc xin
lỗi . Giáo viên thu lại và sẽ gửi thư cho phụ huynh vào ngày lễ tri ân đối với khối 12, và
lần họp sau với khối 10.
- Làm việc nhà cho mẹ, phụ việc cho cha- có sự phản hồi của phụ huynh( liên hệ kín,
hạn chế cho các em biết vì khơng khéo các em sẽ làm bằng hình thức, qua đó có thể phát
hiện em nào chưa thực hiện tốt, chưa có sự thay đổi để kịp thời nhắc nhở riêng)
3.3.4 Gieo suy nghĩ về lòng biết ơn và thực hành để ni dưỡng lịng biết ơn với cha
ông ta ngày trước, tự hào về đất nước, tôn trọng người xung quanh ở hiên tại:
 Yêu cầu viết cảm nhận, thuyết trình, hùng biện theo các vấn đề được
đặt ra:
- Ý nghĩa: “ Gieo suy nghĩ, gặt hành động; Gieo hành động, gặt thói quen; Gieo thói
quen, gặt tính cách; Gieo tính cách, gặt số phận.” Bất cứ thời đại nào, mỗi con người, nhất
là thế hệ thanh niên cũng ln phải ý thức vai trị trách nhiệm của mình đối với đất nước.
Trước tiên thế hệ trẻ phải xác định tư tưởng, tình cảm, lí tưởng sống của mình: u q
hương đất nước, tự hào tự tơn dân tộc, có ý thức bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của dân tộc;
lao động, học tập để khẳng định bản lĩnh, tài năng cá nhân và phục vụ cống hiến cho đất

nước, sẵn sàng có mặt khi Tổ Quốc cần. Để thực hiện được trách nhiệm thiêng liêng đó,
đầu tiên phải tạo cơ hội nhiều hơn cho các em hướng sự quan tâm về nó.
- Thực hiện:
 Bước 1: Có thể đặt vấn đề trước một tuần, phân cơng nhiệm vụ; cũng có thể
vào tiết sinh hoạt mới ra tình huống thảo luận:
Một số vấn đề cụ thể:
+ Lịng biết ơn phải chăng đang ngày càng hiếm ở xã hội hiện nay.
Nhận định đó chỉ mang tính chủ quan. Còn suy nghĩ của em thế
nào?


×