Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Nét bút tri ân

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (72.01 KB, 3 trang )

ĐỒN TNCS HỒ CHÍ MINH
Chi đồn trường : TH A KHÁNH BÌNH TÂY
BÀI DỰ THI :NÉT BÚT TRI ÂN
ĐIỀU EM MUỐN NĨI
Thầy kính mến !
Thời gian thắm thốt trơi qua, mới đó mà đã mười mấy năm trời xa cách,
thầy có biết từ một nơi nào đó một học sinh vẫn mãi nhớ đến thầy? Vâng là em
đây, chắc giờ này thầy khơng còn nhớ rõ mặt em nữa nhưng em thì khơng thể
qn dễ dàng như thế. Hình ảnh thân thương của thầy đã khắc sâu vào trái tim em,
mỗi bước đi của em như có sự dìu dắt của thầy.
Ơâi cuộc sống như từng trang lòch sử
Mỗi ngày qua cho em hiểu thêm đời
Mai bước mãi trên đường dài cuộc sống
Vẫn nhớ thầy trong buổi học đầu tiên .
Ngày đầu tiên mới chuyển về trường, trong bộ đồ lính giản dò chỉ đạo
cho các lớp lao động không ai biết thầy là hiệu trưởng mới chuyển về.Trường
mới tách ra nên lao động rất cực khổ ,thầy luôn luôn có mặt để động viên tinh
thần. Từng ngày trôi qua ,ngôi trường mới cũng được mọc lên nhưng rất tiếc
em chỉ học có hai năm lại phải xa trường.
Có môït điều mà em vẫn giữ kín trong lòng chưa bao giờ nói ra. Hôm
nay,nhờ cuộc thi “ nét bút tri ân ‘’đễ bày tỏ cùng thầy .
Thầy biết không? lần đầu gặp thầy, em chưa kính yêu thầy nhiều thế đâu.
Nhất là những giờ lên lớp đầu tiên của thầy với vẽ mặt rất “lạnh lùng “ nhưng
khi thấy sự thân thiện trong nụ cười và cử chỉ của thầy, em đã bắt đầu kính mến
thầy.Mười mấy năm rồi nhưng em còn nhớ rất rõ tiết học Lòch sử ngày ấy,cái
ngày mà đếùn hôm nay em càng thấu hiểu vì hiện giờ em cũng là một giáo
viên đứng lớp giảng dạy. Khi kiểm tra bài cũ,một số bạn trong lớp đã nhận
được một con 0 to tướng vì thầy không kiểm tra theo cách thuộc vẹt mà nhiều
thầy cô đã làm.Điều thầy cần là học sinh nhớ, hiểu những gì thầy đã giảng .
Thế là cả lớp được một phen hú víavà kèm theo những lời bàn tán về thầy .
Sang học kì 2 năm đó thầy dạy luôn môn văn vì khi đó còn thiếu giáo viên và


là năm lớp 9, em được thầy chọn để ôn học sinh giỏi Môn văn.Thời gian ôn thi
được sự tận tình giúp đỡ của thầy em càng hiểu rõ thầy hơn.Và ngày thi cũng
đến, để đáp lại công ơn của thầy em đà đạt giải học sinh giỏi vòng huyện.Đứng
trên bụt nhận giấy khen và phần thưởng, em thấy hạnh phúc lắm, em đã cười rất
nhiều, chưa bao giờ em nghĩ có được danh hiệu học sinh giỏi lại hạnh phúc đến
thế. Và dường như thầy cũng vui trước thành cơng của em. Cảm ơn thầy nhiều,
thầy Nguyễn Xn Lĩnh kính u! em tơn trọng nghề giảng dạy, em tơn trọng
những ai làm cái nghề cao q ấy. Và chính điều đó em đã chọn nghề dạy
học.Hơm nay, khi đứng trên bụt giảng trực tiếp giảng dạy cho các em nhỏ, em
càng hiểu rõ hơn nỗi vất vả của thầy cơ giáo.Nhìn những ánh mắt thơ ngây của các
em,khi nghe những câu hỏi tình cờ của các em càng thấy u nghề hơn. Thật
thiêng liêng biết bao, tuyệt vời biết nhường nào! em trân trọng từng giây phút ngồi
bên người đã cho em tất cả vốn hiểu biết của mình, niềm tin vào chính bản thân.
Thầy là ánh sáng cuộc đời em. Em sẽ nâng niu hai từ "trân trọng" đó đến suốt đời.
Còn nhiều thứ phải trân trọng lắm phải khơng thầy u q? Tưởng chừng như
mọi chuyện cứ thế diễn ra tốt đẹp và hạnh phúc nhưng một việc đã đến mà gần
như ai trong số học sinh lớp 9A1 cũng khơng mong muốn nó xảy ra: Kì nghỉ hè đã
đến. Ơi, giá mà nó chỉ là một kì nghỉ bình thường thì em đã khơng luyến tiếc đến
thế. Vậy là em sẽ phải tạm biệt lớp 9, tạm biệt thầy và mái trường THCS Trần Hợi
thân u để bắt đầu một khóa học mới, hay thứ gì đó mới mẻ.Khi ấy cả nhóm của
chúng em đã khóc rất nhiều vì buổi chia tay này khơng hẹn ngày gặp lại,mỗi người
đều có một hướng đi mới,một sự chọn lựa mới .
Vì hồn cảnh kinh tế của gia đình em khơng theo học tiếp cấp III mà chọn
nghề sư phạm. Rồi ngày tháng dần trơi nhanh, kĩ niệm tuổi học trò cũng dần mờ
nhạt để bắt đầu một trang sách mới khó khăn hơn. Vào sư phạm, mọi việc như
thay đổi hẳn từ việc làm, lời nói đã khơng như đám học trò ngày xưa .Nay em phải
học để làm thầy,để giảng dạy lại các em nhỏ.Chính những khó khăn đó làm cho
em càng kính u thầy nhiều hơn ,càng thắm thía nỗi khổ mà thầy cơ đã chịu đựng
với đám học trò tinh nghịch ngày xưa.Trong từng bài giảng, trong từng giờ lên lớp
truyền thụ kiến thức cho các thế hệ học trò hình ảnh của thầy vẫn dõi theo từng

bước. Có lần em đến thăm thầy vào ngày mùng 3 Tết “mùng 3 tết thầy”như các cụ
ngày xưa thường nói,được biết em theo nghề dạy học thầy rất mừng và động viên
em rất nhiều .Sau bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống gia đình, rồi bộn bề cơng
việc em chưa một lần trở lại thăm thầy lòng em cứ mãi rai rức dẫu biết thầy
chắc không còn nhớ đến em.Từ ngày bước đi, còn lại sau lưng là cánh cổng
trường cấp II, em dường như chưa bao giờ nhắc lại những kỉ niềm về thầy. Phải
chăng là nỗi buồn còn lớn hơn cả lòng biết ơn mà mình chưa bao giờ dám thừa
nhận ? em còn nhớ, thầy đã nói rất nhiều, nhiều lắm, để khun em cố gắng để
tham gia thi học sinh giỏi. Đến bây giờ có lẽ, em cũng chẳng còn nhớ chính xác
thầy nói những gì, chỉ biết những cảm giác lúc đó đọng lại dù nhỏ bé, ngắn ngủi
như những chiếc lá tre, nhưng vẫn dịu dàng, vẫn đưa mình đến với cõi êm ả của
tâm hồn biết nghĩ suy và hành động...Thầy nói hồi còn trẻ, thầy cũng bướng, cũng
nghịch lắm, và cũng chẳng chịu lắng nghe người khác.Em chỉ cười, lảng tránh và
lặng im. Nhưng thầy đã khơng biết sau sự lặng im ấy, dường như ánh nắng đang
tràn ngập cả khu rừng đã ngủ đơng từ rất lâu... Rồi kí ức ấy cũng qua đi, còn lại
trong em một đốm sáng giữa bầu trời đêm trong lành…Thầy trong em là một miền
kí ức thật vơ giá, vì những điều thầy đã đem lại cho em là q nhiều và em càng
thấu hiểu hơn nhờ sự nghiêm khắc của thầy cơ mà thế hệ học sinh của chúng em
mới nên người. Em chỉ tiếc là những buổi học cùng thầy q ngắn ngủi và trong
thời gian mà lứa tuổi học trò chưa thấu hiểu hết những ân tình mà thầy cơ đã đem
lại cho mình
Đến hơm nay,khi đi qua ngơi trường khang trang em đã cảm nhận được bao
nổi vất vả của thầy.Từ mảnh đất gộp sậy giờ đây đã là ngơi trường có tiếng trong
huyện và đã góp cho xã hội bao thế hệ học sinh có bước đi vững vàng trong cuộc
sống. Được biết giờ thầy không còn làm ở trường xưa nữa mà đã chuyển sang
quản lí ở trường TTGD thường xuyên của huyện và dù những tình cảm này đến
với thầy hơi muộn, nếu như đọc được những dòng này ,em nghĩ thầy sẽ khơng
buồn nữa. Vì dù thời gian có trơi qua đi, kí ức dù có băng giá, nhưng em chắc rằng
mình khơng bao giờ để lòng mình nguội lạnh với những ký ức đẹp và một tấm
gương mẫu mực của một người thầy, người lãnh đạo .Và ký ức đó là những hành

trang, là một phần trong cuộc sống của em, gia đình em. Cảm ơn nghề nhà giáo đã
mang lại cho em một người thầy như thế...!.
Ơn giáo dưỡng một đời ghi tạc
Nghĩa ân sư mn kíp khó đáp đền.
Cảm ơn hơm nay, cảm ơn viền xanh của hàng cây chạy xa xa mãi và cảm ơn
cánh cò trắng thủy chung đã đem về cho ta niềm u tha thiết và gắn bó với mái
trường, q hương, bè bạn...
Cảm ơn cuộc thi nét bút tri ân đã giúp em được bày tỏ cùng thầy những điều
em chưa nói.


Kính tặng đến thầy nhân ngày 20/11
Chúc thầy cơ ln ln hạnh phúc và thành đạt


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×