Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.42 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Đọc đoạn văn sau đây:</b>
Xong bài giảng, chuyển sang viết tập. Thầy Ha-men đã chuẩn bị cho ngày hơm
đó những tờ mẫu mới tinh, trên có viết bằng "chữ rơng" thật đẹp: Pháp, An-dát,
Pháp, An-dát. Những tờ mẫu treo trước bàn học trông như những lá cờ nhỏ bay
phấp phới khắp xung quanh lớp. Ai nấy đều chăm chú hết sức, và cứ im phăng
phắc! Chỉ nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy. Có lúc những con bọ dừa
bay vào nhưng chẳng ai để ý, ngay cả những trò nhỏ nhất cũng vậy, chúng
đang cặm cụi vạch những nét sổ với một tấm lòng, một ý thức, như thể cái đó
cũng là tiếng Pháp... Trên mái nhà trường, chim bồ câu gù thật khẽ [...]
(A. Đô-đê)
Từ đoạn văn trên, em hãy tả lại bằng miệng quang cảnh lớp học trong Buổi học
cuối cùng.
<b>Bài tham khảo</b>
Một ngày thứ sau mát mẻ, bầu trời quang đãng với những đám may trắng bồng
bềnh. Những chiếc lá úa vàng cùng những cánh phượng đỏ rơi rải rác trên sân
trường. Hôm nay là ngày cuối cùng của năm học.
Chúng tôi đến trường với tâm trạng vừa vui lẫn buồn. Vui vì lại có được những
tháng ngày dài nghỉ hè, được đi đây đó cùng bố mẹ nhưng lại buồn vì phải chia
tay những đứa bạn thân, thầy cô giáo và cả bác bảo vệ thân yêu.
Từng tiết học dường như trôi qua rất nhanh. Đầu tiên là tiết Tiếng Anh của thầy
Tuấn. Hôm nay thầy cho chúng tôi hát những bài tiếng anh nhẹ nhàng, chơi trò
chơi bằng tiếng anh. Cả tiết học của thầy rất thoải mái và vui vẻ. Tiết học tiếp
- Hơm nay là buổi học cuối cùng chắc chắn bạn nào cũng biết nhỉ. Thầy rất vui
vì những năm vừa qua được chứng kiến cả lớp mình từng bước lớn lên. Cảm
ơn tất cả các em đã cho thầy những kỉ niệm vui vẻ. Mong các em lên lớp mới,
học ở môi trường mới có thể phát triển tốt hơn, gặp được những người bạn mới
cũng đừng quên các bạn trong lớp nhé. Đến giờ chia tay không nên buồn, phải
thật vui để tiếp theo mình cịn liên hoan chứ.
Nhìn nụ cười ấm áp của thầy, lịng tơi thắt lại, nỗi buồn chợt trào dâng, tơi lại
khóc. Tơi nhớ lại những lúc cả lớp phạm sai lầm làm thầy phải gánh hậu quả,
nhớ khi có dịp lễ cùng nhau đến nhà thầy phá cỗ,... thời gian ấy đáng nhớ làm
sao. Gạt đi những giọt nước mắt buồn bã, tơi nhìn lên bục giảng quan sát thầy
nói chuyện với các bạn. Thầy già hơn so với 4 năm trước, cái lúc chập chững
bước lên lớp một, tôi nhớ thầy vui vẻ dắt tay bọn tôi vào lớp. Nụ cười ấm áp,
hiền lành ấy vẫn cịn đây nhưng bây giờ trên khn mặt ấy xuất hiện một vài
nếp nhăn nhỏ. Rồi cả lớp lấy đồ ăn, đồ uống ra mời thầy, mời mọi người.
đạp phá như ngày nào. Buổi học cuối cùng là ngày kỉ niệm đáng nhớ của đám
học trò chúng tôi.