Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

Tải Văn mẫu lớp 5: Tả hình ảnh bác nông dân đang làm việc - Những bài văn mẫu hay lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.52 KB, 5 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Văn mẫu lớp 5: Tả hình ảnh bác nông dân đang làm việc</b>


<b>Bài tham khảo 1</b>


Sáng chủ nhật, em được theo mẹ ra đồng màu Lạc Thổ đưa nước cho thợ cày.
Các ruộng lúa mới gặt xong độ một tuần đã bắt đầu cày vỡ, làm đất trồng màu
vụ đơng.


Trong làng, một số gia đình đã có máy cày, máy bừa, nhưng phần đông các hộ
vẫn nuôi trâu, bò vừa để cày bừa, vừa lấy phân chuồng bón ruộng. Gia đình em
chỉ có 6 sào ruộng, mẹ chỉ dùng hình thức đổi cơng.


Bác Huấn vẫn cày bừa, làm đất cho nhà em. Nhìn thấy hai mẹ con em đứng
trên bờ, bác giơ nón vẫy rồi lại xăm xăm cày. Bác Huấn ngót 50 tuổi, bác nói
tuổi bác là tuổi Sửu, "cái tuổi làm hùng hục như trâu bị". Tính bác vui, cởi mở,
vừa nói vừa cười rất dễ mến. Bác to khỏe, quần nâu xắn cao, áo lính bạc màu,
sau lưng giắt cái điếu cày mà bác gọi là "đại bác". Người lực lưỡng, bắp chân
bắp tay cuồn cuộn. Nước da màu nâu sẫm, đúng là vóc dáng của một con người
quanh năm chân lấm tay bùn, quen dầm mưa dãi nắng.


Con trâu mộng to béo, da đen nhánh kéo cày đi trước. Bác Huấn tay trái nắm
thừng để điều khiển, tay phải cầm đốc cày, theo sau. Đường cày thẳng, bác
nhoai người về phía trước. Đến hai đầu bờ, bác nhấp cày lên, cho trâu quay lại
cày tiếp. Bác nhấp cày nhẹ nhàng như không. Lâu lâu, bác lại cất tiếng "tắc,
rì… họ", lần đầu tiên em mới nghe thấy những tiếng ấy của thợ cày. Bác chia
ruộng thành nhiều khoảnh, mỗi khoảnh là một luống cày; mỗi luống cày có
nhiều đường cày. Ruộng đồng màu, đất xốp vừa độ ẩm, nhưng luống cày lượn
sóng úp vào nhau, trông thật đẹp.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

mũi, cả miệng, làm em ngạc nhiên quá. Cả con người bác toát ra một vẻ sảng
khối kì lạ. Mồ hơi ướt đẫm lưng áo, hai vai áo. Trán lấm tấm mồ hôi. Cặp lơng
mày sâu róm nhíu lai. Bác xoa hai tay vào nhau, vỗ vỗ mấy cái, cầm lấy củ


khoai mẹ em mời, bác bóc vỏ ăn một cách ngon lành. Bác uống liền một lúc hai
bát nước, rồi nói:


– Chè chị mua ở chợ Đồng à? Thơm và đậm lắm. Cứ để tất cả mọi thứ lại, hai
mẹ con chị cứ ra về kẻo nắng. Tôi sẽ lo liệu hết.


Bác lại xăm xăm bước đến chỗ con trâu. Tiếng "tắc… rì…" nghe rất rõ. Trâu
kéo cày băng băng. Lúc thì bác Huấn khom lưng, lúc thì nhồi người ra phía
trước, tay phải nắm đốc cày một cách thiện nghệ. Những đường cày thẳng tăm
tắp, những luống cày lượn sóng. Đi theo sau người và trâu là đàn sáo mỏ vàng
năm, sáu con, lúc bay lúc nhảy để tìm mồi.


Cả cánh đồng màu chuyển động. Những luống cày màu nâu óng ánh dưới nắng
tháng mười. Trâu và người cặm cụi, mải miết làm việc. Đi được một qng,
ngối lại nhìn, em vẫn cịn nhìn thấy bóng nón trắng của bác Huấn đang nhấp
nhơ trên thửa ruộng gia đình em.


Mẹ vừa đi vừa nói: "Bác Huân chỉ học hết lớp 7, rồi đi thanh niên xung phong.
Bác chất phác, cày bừa giỏi, cả làng ai cũng quý. Cuối tuần, bác lại bừa và làm
luống giúp để nhà ta trồng đậu cô-ve giống mới. Bố bác Huấn ngày xưa là lão
nông tri điền, 70 tuổi mà còn đi cày quanh năm…".


<b>Bài tham khảo 2</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

hình cường tráng, vạm vỡ, rắn chắc. Gương mặt bác nông dân hơi khắc khổ,
nước da sạm nắng, tay chân chắc nịch, quần xắn tận đầu gối, đôi tay đang
nhanh nhẹn điều khiển cặp trâu. Một tay bác nắm sợi dây thừng và chi cày,
cịn tay kia nắm cái roi mây dài đánh vào mông trâu. Trời nắng to, mồ hơi ra
đầm đìa. Miệng bác kêu “Ví thá, ví thá…” làm em thấy lạ tai quá. Hai con trâu
đi chầm chậm vì phải kéo cả lưỡi cày lật bao nhiêu lớp bùn đất. Những đường


cày thẳng tắp như kẻ sẵn, chạy dài từ bờ này sang bờ kia trông thật đẹp mắt.
Khi cày được gần một nửa đám ruộng, bác nghỉ giải lao bước đến dưới cây phi
lao nằm gác chân lên tảng đá nhỏ, lim dim đơi mắt nhìn trời. Hai con trâu được
bác cởi ách ra đang tự do gặm cỏ ở góc ruộng. Nhìn bác nằm nghĩ thoải mái
dưới bóng râm, lịng em dấy lên một niềm cảm phục. Một nắng hai sương bác
và bao nhiêu những người nông dân như bác quanh năm phơi mình trên đồng
ruộng để làm ra hạt gạo ni sơng con người.


Hình ảnh người nơng dân vất vả trên luống cày, thửa ruộng của mình thật là
đẹp.


<b>Bài tham khảo 3</b>


Bác Tùng là một nông dân cần cù, chất phác. Bác là người họ hàng của gia
đình em. Em được biết đến bác là nhờ một lần về thăm quê ngoại. Gặp bác khi
bác đang cày ruộng.


Hôm ấy, trên đường về quê em phải qua một cánh đồng rộng. Xa xa là dãy núi
tím ngắt. Con mương nhỏ dẫn nước chạy men theo con đường trải đá răm.
Đang vui vẻ nói chuyện cùng bố. Bố em dừng lại chào to: “Chào bác Hải, trưa
rồi mà vãn không nghỉ tay à?”


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

cáp điều khiển cái cày khéo léo. Một tay bác cầm chi cày, cịn tay kia thì
cầm cái roi dài để phết vào mơng trâu khi nào trâu lười biếng. Theo lưỡi cày,
đất được lật lên ngọt xớt, phơi mình trên thửa ruộng chạy dài, thẳng tắp. Thỉnh
thoảng bác lại quất nhẹ vào lưng trâu, miệng quát to: "Ngọ! Ngọ!". Hai con
trâu đi chậm rãi dần vì phải kéo cả lưỡi cày, lật bao nhiêu lớp bùn đất. Trong
ruộng có nước, khi lưỡi cày đi qua, nó để lại trong nước những hình xoắn trịn
to, rồi nhỏ dần nhỏ dần. Khi cày đã thấm mệt, bác dừng lại nghỉ ngơi. Bác ngồi
dưới một gốc cây to rồi lấy trong túi ra một gói thuốc rê đã được vê thành từng


điếu rồi châm lửa hút. Lúc này, các động tác của bác chậm rãi. Hai con trâu
khoan thai, vẫy đuôi găm cỏ. Mặt trời giờ đã lên cao, ánh nắng rải chan hoà
khắp thửa ruộng. Mặt bác nhễ nhãi mồ hôi, nhưng bác vẫn cùng con trâu tiếp
tục cày xong thửa ruộng. Trâu sau một lát nghỉ ngơi, lại ngoan ngỗn bì bõm
kéo cày theo sự điều khiển của bác. Em thấy quý và cảm phục bác làm sao.
Nhìn những hàng đất cày thành luồng trơng rất đẹp dưới nắng trưa, em lại nhớ
đến câu tục ngữ: "Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng".


Em và bố tiếp tục lên xe vào nhà nội, mỗi lúc một xa, bóng bác Hải khuất dần.
Để làm ra hạt gạo, người nông dân phải đổ biết bao mồ hôi, công sức. Em thầm
cảm ơn các bác nông dân , những người đã cho ta bát cơm trắng, dẻo thơm
trong sự nhọc nhằn vất vả của mình.


<b>Bài tham khảo 4 </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

nhịp nhàng di chuyển từ chỗ này sng chỗ khác. Lúa cắt xong được các bác xếp
ngay ngắn thành từng đống rất gọn gàng. Lúa được cắt mỗi lúc một nhiều.
Tiếng tuốt lúa vang lên rôn ràng cùng nhịp thở của các bác. Các bác đứng dậy
vươn vai, quay lại nhìn thành quả lao động của mình. Nét mặt ai cũng vui. Mặt
trời lên cao dần, Khi đã thấm mệt, các bác đứng lên nghỉ giải lao, ngồi uống
nước đá, ăn vội cái bánh mì mà người nhà mới mang đến. Đâu đó vang lên
những lời hát ngọt ngào của các cô gái làm xua đi những mệt nhọc. Sau ít phút
giải lao, mọi người lại bắt tay vào việc. Càng về trưa nắng càng gay gắt mọi
người ai cũng thấm mệt nhưng tranh thủ làm cho xong công việc. Mồ hôi rơi
xuống nghe thánh thót, lưng áo ướt đẫm. Thỉnh thoảng, các bác lấy nón quạt
phành phạch xua tan đi cái nắng nóng cứ vơ tình chiếu xuống cánh đồng trống
trải. Lúa trên ruộng cũng được gặt xong.


</div>

<!--links-->

×