Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tải Bình giảng về nhân vật ông lão đánh cá trong tác phẩm Ông lão đánh cá và con cá vàng - Văn mẫu lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (47.34 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Bình giảng về nhân vật ơng lão đánh cá trong tác phẩm Ông lão đánh cá và con cá
vàng


<b>Bài làm</b>


Ông lão đánh cá là một trong hai nhân vật chính của truyện, một nhân vật
đối lập với nhân vật mụ vợ.


Đọc tác phẩm, ta thấy mến ông lăo bởi cái bản tính lương thiện. Bản tính ấy
được thể hiện ở những chi tiết rất nhỏ, mà nếu khơng chú ý kĩ, thì có thể ta sẽ bỏ
qua. Ấy là một cơng việc lao động chân chính: thả lưới đánh cá trên biển. Một
công việc không mấy dễ dàng được lão chọn và cần mẫn với nó. Tuy nhiên cái bản
tính ấy càng được bộc lộ rõ kể từ khi gặp cá vàng.


Đầu tiên là việc thả cá vàng trở lại biển khơi. Đối với một người đánh cá, bắt
được cá là mục đích của họ. Hơn nữa, vợ chồng lão lại rất nghèo (chỉ có một cái
máng lợn sứt mẻ và một túp lều rách nát). Và ngày hôm ấy, đã hai lần kéo lưới, lão
vẫn chỉ gặp bùn và rong biển. Lần thứ ba kéo được cá vàng (chắc sẽ bán được
nhiều tiền vì con cá đẹp đến thế cơ mà). Thế nhưng, trước sự kêu van tha thiết của
cá vàng, ơng đã thả nó xuống biển mà khơng địi hỏi gì (mặc dù cá vàng có hứa với
ơng lão là sẵn sàng đền ơn ơng, muốn gi cũng được). Lịng thương người của ơng
thật là chân thành và trong sáng, sự cứu giúp người khác một cách vơ tư, hào hiệp,
khơng hề tính tốn thiệt hơn, không mong đền ơn báo đáp. Việc làm ấy thể hiển
bản tính lương thiện, hiền hậu của người lao động.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

vẫn khơng địi hỏi gì, ở con người ơng lão, chưa bao giờ lịng tham xuất hiện (dù
chỉ là trong ý nghĩ). Thật là một tâm hồn trong sáng đáng trân trọng.


Nhìn về góc độ cổ tích, ông lão là hình tượng nhân vật tượng trưng cho cái
thiện, cho phẩm chất tốt đẹp của con người. Tuy nhiên, dưới con mắt và ngòi bút
nghệ thuật của Pu- skin, nhân vật ơng lão có thêm một tầng ý nghĩa mới. Ơng là


hình ảnh của nhân dân Nga cam chịu và nhẫn nhục.


Trong suốt câu chuyện, tả chưa thấy ông lão một lần dám cãi lại, dám làm
trái ý mụ vợ tham lam bội bạc. Bất cứ yêu cầu, địi hỏi gì của mụ vợ cũng được
ơng răm rắp thực hiện. Hình bóng ơng lão hết “lóc cóc”, rồi lại “lủi thủi” đi ra biển
vừa đáng thương, vừa đáng giận. Đáng giận hơn nữa là cả khi mụ vợ bội bạc với
chính ơng (chửi mắng, đối xử như nơ lệ, rồi đánh đuổi đi), ông lão cũng không hề
dám kêu ca, phàn nàn, không dám phản ứng lại.


Tất cả những gì mụ vợ được hưởng (của cải, danh vọng, quyền lực), lẽ ra
phải là của ơng, chỉ có ơng mới xứng đáng được hưởng (vì ơng chính là ân nhân
của cá vàng, người có cơng lớn với cá vàng). Thế mà ông lại cam chịu nhường lại
những quyền lực đó cho kẻ khác (một kẻ đã khơng có cơng lao gì). Đến khi đã
nhường hết cơng lao cho mụ vợ, lại bị đối xử tệ bạc, ông vẫn cam chịu.


Từ hình tượng ơng lão, Pu-skin muốn cảnh báo nhân dân Nga nếu cứ nhu
nhược thì sẽ suốt đời bị áp bức cực khổ. Một lời cảnh báo kín đáo và thấm thìa.


</div>

<!--links-->

×