Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

hướng dẫn học các tiết luyện tập toán tiếng việt lớp 5 tuần 21 22 trường tiểu học trần bình trọng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (109.66 KB, 5 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>HƯỚNG DẪN HỌC TẬP ĐỌC – CHÍNH TẢ LỚP 5 (TUẦN 21)</b>


<b>I/ TẬP ĐỌC:</b>


<b>Bài đọc</b> <b>Trí dũng song tồn</b>


Mùa đơng năm 1637, thám hoa Giang Văn Minh được vua Lê Thần Tông cử
đi sứ Trung Quốc. Chờ rất lâu mà vẫn không được vua nhà Minh cho tiếp kiến, ơng
vờ khóc lóc rất thảm thiết. Vua liền hạ chỉ mời ông đến hỏi cho ra lẽ.


Thám hoa vừa khóc vừa than rằng:


- Hơm nay là ngày giỗ cụ tổ năm đời của thần, nhưng thần khơng có mặt ở
nhà để cúng giỗ. Thật là bất hiếu với tổ tiên!


Vua Minh phán:


- Không ai phải giỗ người đã chết từ năm đời. Sứ thần khóc lóc như vậy thật
không phải lẽ!


Giang Văn Minh nghe vậy, bèn tâu:


- Vậy, tướng Liễu Thăng tử trận đã mấy trăm năm, sao hàng năm nhà vua vẫn
bắt nước tôi cử người mang lễ vật sang cúng giỗ?


Biết đã mắc mưu sứ thần, vua Minh vẫn phải nói:


- Từ nay trở đi, nước ngươi khơng phải góp giỗ Liễu Thăng nữa.
- Đồng trụ đến giờ rêu vẫn mọc.


Biết họ ngạo mạn nhắc chuyện Mã Viện dẹp cuộc nổi dậy của Hai Bà Trưng,
Giang Văn Minh cứng cỏi đáp lại:



- Bạch Đằng thuở trước máu còn loang.


Thấy sứ thần Việt Nam dám lấy việc quân đội cả ba triều đại Nam Hán, Tống và
Nguyên đều thảm bại trên sông Bạch Đằng để đối lại, vua Minh giận quá, sai người
ám hại ông.


Thi hài Giang Văn Minh được đưa về nước. Vua Lê Thần Tông đến tận linh cữu
ơng, khóc rằng:


- Sứ thần khơng làm nhục mệnh vua, xứng đáng là anh hùng thiên cổ.


Điếu văn của vua Lê cịn có câu: “Ai cũng sống, sống như ông, thật đáng sống.
Ai cũng chết, chết như ông, chết như sống’’


<i>Theo </i><b>ĐINH XUÂN LÂM – TRƯƠNG HỮU QUỲNH và TRUNG LƯU</b>
<b>Chú giải:</b>


- Trí dũng song tồn: Vừa mưu trí vừa dũng cảm


- Thám hoa: Người đỗ thứ ba (sau trạng nguyên, bảng nhãn) trong kì thi Đình được
tổ chức sau kì thi tiến sĩ thời xưa.


- Giang Văn Minh (1573 – 1638): đại thần triều Lê.


- Liễu Thăng: tướng nhà Minh, năm 1427 bị nghĩa quân Lam Sơn phục kích giết
chết ở ải Chi Lăng (nay thuộc tỉnh Lạng Sơn)


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>Chia đoạn:</b>



- Đoạn 1: Từ đầu.... hỏi cho ra lẽ.


- Đoạn 2: Thám hoa vừa khóc …đền mạng Liễu Thăng.
- Đoạn 3: Lần khác …sai người ám hại ơng.


- Đoạn 4: Phần cịn lại.
<b>Tìm hiểu nội dung bài:</b>


<b>Câu 1. Sứ thần Giang Văn Minh làm cách nào để vua nhà Minh bãi bỏ lệ "góp </b>
<b>giỗ Liễu Thăng"?</b>


(Để vua nhà Minh bãi bỏ lệ góp giỗ Liễu Thăng, sứ thần Giang Văn Minh vờ khóc
than vì khơng có mặt ở nhà để cúng giỗ cụ tổ năm đời. Vua nhà Minh phán: không
ai phải giỗ người đã chết từ năm đời. Nghe vậy, Giang Văn Minh tâu luôn: “Vậy,
tướng Liễu Thăng tử trận đã mấy trăm năm, sao hằng năm nhà vua vẫn bắt nước tôi
cử người mang lễ vật sang cúng giỗ?”. Vua nhà Minh biết đã mắc mưu nên phải bỏ
lệ bắt nước Việt góp giỗ Liễu Thăng.)


<b>Câu 2. Nhắc lại nội dung cuộc đối đáp giữa ông Giang Văn Minh với đại thần </b>
<b>nhà Minh.</b>


(- Đại thần nhà Minh ra vế đối: “Đồng trụ đến giờ rêu vẫn mọc” ngầm ngạo mạn
nhắc lại chuyện Mã Viện dẹp cuộc nổi dậy của Hai Bà Trưng.


- Giang Văn Minh đã cứng cỏi đối lại ngay: “Bạch Đằng thuở trước máu còn loang"
nhằm nhắc lại việc quân cả ba triều đại Nam Hán, Tống và Nguyên đều thảm bại
trên sông Bạch Đằng để đối lại.)


<b>Câu 3. Vì sao vua nhà Minh sai người ám hại ông Giang Văn Minh?</b>



(Vua nhà Minh sai người ám hại ơng Giang Văn Minh vì trước mắc mưu ơng phải
bỏ lệ góp giỗ Liễu Thăng đã căm ghét ơng rồi, nay lại thấy ông cứng cỏi, chẳng chịu
nhún nhường khi ứng đối với đại thần nhà Minh nên giận quá đã ra tay.)


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Chú ý đọc đúng lời Giang Văn Minh ở từng đoạn đối thoại:
- Đoạn Giang Văn Minh than khóc - giọng ân hận, xót thương.


- Câu hỏi: Vậy, tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm, sao hằng năm nhà
<i><b>vua vẫn bắt nước tôi cử người mang lễ vật sang cúng giỗ?- giọng cứng cỏi.</b></i>


- Đoạn Giang Văn Minh ứng đối - giọng dõng dạc, tự hào (Bạch Đằng thuở trước
<i><b>máu còn loang.)</b></i>


<i><b>-- *0* </b></i>


<b>---Bài đọc</b> <b>Tiếng rao đêm</b>




Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh… giò…ò…ò…!”
Tiếng rao đều đều, khan khan kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não
ruột.


Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tơi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy
nhà!”…


Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng
lại. Trong ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngơi nhà
cháy, xô cánh cửa đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói
bụi mịt mù…



Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây
rầm sập xuống. Mọi người xơ đến. Ai nấy bàng hồng vì trong cái bọc chăn cịn
vương khói mà người ấy đang ơm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất
thần, khóc khơng thành tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh
mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ơ… này!”, rồi cầm cái
chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì ra là một cái chân gỗ.


Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh cơng an tìm ra từ túi áo nạn nhân một
mớ giấy tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh.
Bấy giờ người ta mới để ý đến chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc
bánh giị tung tóe… Thì ra người bán bánh giị là một thương binh. Chính anh đã
phát hiện ra đám cháy, đã báo động và cứu một gia đình.


Vừa lúc đó, chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…


<i>Theo </i><b>Nguyễn Lê Tín Nhân</b>
<b>Chú giải:</b>


- Té quỵ: ngã khuỵu xuống, không gượng dậy được


- Rầm(rầm nhà): Thanh gỗ to hoặc thanh bê tông đặt ngang trên một số điểm tựa
để đỡ mái nhà.


- Thất thần: Sắc mặt nhợt nhạt vì quá sợ hãi
- Thoảng thốt: Ngạc nhiên và hoảng hốt


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>Chia đoạn:</b>



- Đoạn 1: Từ đầu.... nghe buồn não ruột.
- Đoạn 2: Rồi một đêm …khói bụi mịt mù.


- Đoạn 3: Rồi từ trong nhà …thì ra là một cái chân gỗ!
- Đoạn 4: Phần cịn lại.


<b>Tìm hiểu nội dung bài:</b>


<b>Câu 1. Đám cháy xảy ra vào lúc nào?</b>
(Đám cháy xảy ra vào lúc nửa đêm.)


<b>Câu 2. Người đã dũng cảm cứu em bé là ai? Con người và hành động của anh</b>
<b>có gì đặc biệt?</b>


(Người đã dũng cảm cứu em bé là người bán bánh giị.


Đó là một thương binh, chỉ cịn một chân khi rời quân ngũ, làm nghề bán bánh giị.
Tuy chỉ là một người bán bánh giị bình thường nhưng anh có hành động dũng cảm:
khơng chỉ báo cháy mà anh còn xả thân lao vào đám cháy cứu người.)


<b>Câu 3. Chi tiết nào trong câu chuyện gây bất ngờ cho người đọc?</b>


(Trong câu chuyện trên, chi tiết gây bất ngờ cho người đọc là khi cấp cứu cho người
đàn ông, bất ngờ người ta phát hiện ra anh có một cái chân gỗ. Kiểm tra giấy tờ thì
biết anh là một thương binh. Để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn ở góc đường và những
chiếc bánh giị tung tóe mới biết anh chính là người bán bánh giò.)


<b>Câu 4. Câu chuyện trên gợi cho em suy nghĩ gì về trách nhiệm cơng dân của</b>
<b>mỗi người trong cuộc sống?</b>



(Câu chuyện trên gợi cho em suy nghĩ là mỗi cơng dân cần có ý thức giúp đỡ mọi
người, cứu người khi gặp nạn.)


<b>Nội dung</b>


Ca ngợi hành động cao đẹp của một thương binh, bất chấp mọi hiểm nguy, dám
xông vào đám cháy để cứu 1 em bé thoát nạn.


<b>Giọng đọc toàn bài: </b>


- Giọng kể chuyện chậm, trầm buồn ở đoạn đầu; dồn dập, căng thẳng, bất ngờ ở
đoạn tả đám cháy; trở lại giọng trầm, ngỡ ngàng ở đoạn cuối khi người ta phát hiện
ra nạn nhân.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b>1. Nghe-viết: </b>


<b>Trí dũng song tồn </b>


Thấy sứ thần Việt Nam dám lấy việc quân đội cả ba triều đại Nam Hán, Tống
và Nguyên đều thảm bại trên sông Bạch Đằng để đối lại, vua Minh giận quá sai
người ám hại ông.


Thi hài Giang Văn Minh được đưa về nước. Vua Lê Thần Tông đến tận linh
cữu ông, khóc rằng:


- Sứ thần khơng làm nhục mệnh vua, xứng đáng là anh hùng thiên cổ.


Điếu văn của vua Lê cịn có câu: “Ai cũng sống, sống như ơng, thật đáng
sống. Ai cũng chết, chết như ông, chết như sống”



<b>2. Bài tập: Tìm và viết các từ:</b>


a) Chứa tiếng bắt đầu bằng r, d hoặc gi, có nghĩa như sau:


- Giữ lại để dùng về sau………..
- Biết rõ, thành thạo……….
- Đồ đựng đan bằng tre nứa, đáy phẳng, thành cao……….
b) Chứa tiếng có thanh hỏi hoặc thanh ngã, có nghĩa như sau:


</div>

<!--links-->

×