Tải bản đầy đủ (.ppt) (24 trang)

9 BÀI THƠ VỀ HOA BẰNG LĂNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.4 MB, 24 trang )


Lại về Hà Nội nhé anh
Phố xưa em vẫn để dành lối đi
Trách nhau lần nữa làm chi
Hoa tầm xuân có còn gì nữa đâu
Hạ Hồi đã hết hàng dâu
Quang Trung hương sữa mái đầu ngả sương
Cách nhau chỉ một đoạn đường
Ai hay xa cách đôi phương thế này
Về Hà Nội với hàng cây
Bằng lăng tím ngắt nở đầy dưới mưa
Lại về với những vần thơ
Nối dang dở để bây giờ trọn câu
Lại về với thuở yêu đầu
Quên đi anh nhé dãi dầu đã qua
Ta về Hà Nội với ta
Tìm trong phố cũ mái nhà mộng mơ.
Bùi Kim Anh
Bằng lăng tím- cánh hoa nào ép vở
Để tháng tư hoa nở rộ lối về
Chân em bước làm nhịp đời rạng rỡ
Tóc phiêu bồng trời lộng gió nghiêng che
Bằng lăng tím ngát hương tràn hoa nở
Nghe râm ran tình ái rủ nhau về
Dàn đồng ca du dương bài tình nhớ
Hội hoa đăng chống chếnh khúc đồng quê
Bằng lăng tím hoa khoe ngời góc phố
Nét trinh nguyên còn e ấp sơn khê
Nhìn hoa tím lòng ai dường bỡ ngỡ
Em phù dung ta lúy túy cơn mê
Bằng lăng tím tháng tư, đầy trang vở


Tím bằng lăng tím cả bước em về
Đường ngắn lắm xin em đi nhè nhẹ
Cho hồn thơ bay bổi hổi ngày hè...
NGUYỄN UYÊN THU
Muốn yêu em không dám ngỏ lời
Nhờ bướm vàng theo chân mỗi bước
Sợ bướm chập chờn không tin được
Anh yêu em không nói nên lời
Hoa bằng lăng tím ngát một thời
Bằng lăng ơi nhờ hoa nói hộ
Rằng tôi thương tôi buồn tôi nhớ
Hoa hãy là thông điệp tình yêu
Đi bên nhau trong một buổi chiều
Vít cành bằng lăng anh hái tặng
Em đón nhận cành hoa che nắng
Tình yêu đầu tím một mùa hoa
Tháng ngày qua cây bằng lăng cỗi già
Nắng đầu mùa không ra hoa nữa
Tôi thẫn thờ nhìn qua song cửa
Mối tình đầu ngày ấy của tôi
saochoimayman
Lại về với Huế một chiều
Sắt se nỗi nhớ dấu yêu những ngày
Nơi bàn tay nắm bàn tay
Ngõ bằng lăng đã rụng đầy hoa xưa.
Nhớ ai tím cả góc trời
Mà dòng Hương vẫn một đời lặng thinh
Tìm trong dáng Huế bóng hình
Lời thương năm cũ nhắc mình chờ mong
Một mình tôi với hoàng hôn

Dấu yêu giờ đã sang sông mất rồi
Cũng đành lỗi hẹn người ơi
Một lần lỗi hẹn một đời mất em.
Huế, 1990
Nguyễn Đức Nam
Em chưa một lần được thấy bằng lăng
Thấy màu tím đầy tính thầm lặng
Xứ mộng mơ tuổi học trò trao tặng
Hoa bằng lăng màu tím chân thành
Em chưa một lần đến Huế đâu anh
Nhưng yêu thương gói trọn trong lòng
Tìm trong mắt những màu hoa kỷ niệm
Điệp khúc buồn vẫn còn dấu trong tim
Em chưa một lần đến Huế nên lặng im
Hoa bằng lăng hay giọt thời gian tím
Xin đừng hỏi vì sao em yêu thích
Huế yêu thương có hoa tím mong chờ
Em đến Huế giữa một màu hoa tím nở
Bằng lăng buồn không rơi cánh mong manh
Riêng em buồn em nhớ đến anh
Nhớ về màu xanh cho em làn hoa tím
Ngọc Hiệp
Hoa tím ngày xưa anh còn nhớ…
Tím cả một mùa áo trắng thủa ban sơ
Bằng lăng mộng mơ rụng đầy vai áo
Nhuộm tím biết bao áo trắng học trò…
Nhớ thủa đó em lò dò hỏi nhỏ:
-Anh hái cho em xuống một nhành hoa…
Để thế rồi, biết mấy mùa chia xa
Hoa vẫn tím khung cửa sổ ngày trước…

Nhớ có lần em bảo thầm ao ước:
-Hoa sẽ tím bốn mùa phải không anh?
Con trai lớp Toán xem ra vẻ lạnh tanh:
-Nếu chứng minh được: bằng lăng tím bổ đề…

Để giờ đây, anh vẫn cứ tìm về
Khung cửa sổ hoa tím không lời giải…
Nhớ một mùa hoa bằng lăng tím mãi
Tím trang thơ của chàng lớp Toán khù khờ…
Nguyễn Tuấn Anh, Toán2 02-05
Xa xa rồi cơn mưa mùa thu
Chùm lá xanh gửi về nơi lớp cũ
Nhành hoa tím trong hộc bàn lặng lẽ
Giã biệt từ nay có hai kẻ lặng đi
Như dấu chấm xuống hàng-tiếng trống mùa thi
Dắt díu nhau trở về thăm lớp cũ
Mặt bàn xưa mực nhòe xanh tím đỏ
Câu thơ xưa nét mất nét còn
Hoa ngày xưa tím trong chiều buông
Vẫn lặng lẽ tím hoài từ thưở đó
Ngăn bàn nhỏ hai người xưa còn nhớ
Ăm ắp đầy xa đến thế một màu hoa
Ngày hôm nay có hai kẻ đi xa
Về lớp cũ thăm hộc bàn quen thuộc
Trái me khô quăn queo thưở trước
Giọt lệ rơi! Hoa tím ngậm ngùi
Hoa bằng lăng mỗi mùa vẫn nở
Người gặp người một thuở quen nhau
Bằng lăng nở tím vườn sau
Nhìn hoa bắt gặp mộng sầu quẩn quanh

Ta bỗng thấy xuân xanh trở lại
Một thoáng thôi ... tê tái cả lòng
Con chim lẻ bạn từng không
Tiếng kêu khắc khoải, chạnh lòng xiết bao
Nghe có chút nghẹn ngào giăng mắc
Người nhớ người se thắt người ơi
Gió rung hoa tím buồn rơi
Nghe giọt đắng rụng xuống đời ... chiều nay!

×