Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (106.17 KB, 7 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
NGUYỄN QUANG HIỀN
Phịng Đào tạo khơng chính quy trường ĐH Luật TP. HCM
Trong toàn bộ các vấn đề của loài người, quyền con người là
những vấn đề có lịch sử lâu đời về cả phương diện thực tiễn
cũng như lý luận. Đó ln ln là mối quan tâm của nhân loại ở
mỗi thời kỳ phát triển của nó. Mỗi thời kỳ phát triển của quyền
con người đều gắn liền và là thành quả của cuộc đấu tranh giai
cấp, cách mạng, xã hội, phản ảnh q trình nhân loại tự giải
phóng mình. Do vậy hiển nhiên những vấn đề đó bao giờ cũng
là điểm nóng của cuộc đấu tranh giai cấp, đặc biệt thể hiện trên
bình diện đấu tranh tư tưởng. Đứng ở phương diện lợi ích giai
cấp giữ địa vị thống trị xã hội, các giai cấp cầm quyền luôn luôn
coi con người, quyền và lợi ích của họ là trong tầm chiến lược
và sách lược nhằm ổn định và phát triển xã hội mà nó đại biểu.
Đương nhiên do những giới hạn lịch sử khách quan, mỗi giai
cấp thống trị ở mỗi thời kỳ lịch sử chỉ có thể đáp ứng và đảm
Sự phát triển của lịch sử đã biện minh cho sức mạnh vô định của
nhu cầu về quyền và tự do của con người. Quyền với tính cách
là một nhu cầu độc lập đã tạo ra động lực mạnh mẽ trong hoạt
động của con người, đặc biệt được thể hiện trong lịnh vực chống
áp bức, xây dựng một xã hội công bằng và tự do hơn.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đề cập tới quyền con người rất sớm,
người đã đặt nền móng lý luận và thực tiễn bằng việc khẳng
định quyền con người gắn liền với quyền dân tộc, với độc lập
chủ quyền quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ. Người đã chỉ ra rằng
quyền con người chỉ có thể có được bằng con đường đấu tranh
cách mạng chống áp bức, bóc lột của chủ nghĩa thực dân, giành
độc lập dân tộc và đoàn kết toàn dân xây dựng và bảo vệ tổ
quốc. Chỉ có như vậy thì các quyền cá nhân và quyền dân tộc
mới được bảo đảm bền vững.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về quyền con người bắt nguồn sâu xa từ
lịch sử dân tộc, kế thừa có chọn lọc những tư tưởng nhân quyền
Tây. Đặc biệt là vận dụng có sáng tạo tư tưởng giải phóng con
người và xã hội của Chủ nghĩa Mác-Lênin.
Dân tộc Việt Nam đã có lịch sử lâu dài về dựng nước và giữ
nước từ đó đã hình thành nên những truyền thống cao quý với
những bản sắc văn hóa của riêng mình.
Quy luật lịch sử lớn nhất của dân tộc Việt Nam là xây dựng đất
nước gắn liền với bảo vệ tổ quốc. Độc lập dân tộc là tiền đề cho
sự phát triển đất nước và quyền con người. Tư tưởng nhân
quyền của Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng bắt nguồn từ những
truyền thống của dân tộc và được nâng cao khi tiếp nhận Chủ
nghĩa Mác-Lênin. Bên cạnh đó Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng
nghiên cứu và đánh giá cao thành tựu quyền con người của Cách
mạng tư sản Mỹ và Cách mạng tư sản Pháp, điều này đã được
thể hiện trong Tuyên ngôn độc lập do người soạn thảo và công
bố ngày 2/9/1945 khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng
hòa nay là nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Hồ Chí
Minh đã khẳng định một chân lý lớn của thời đại mới trong thế
đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và
quyền tự do”. Đây là một khái quát mới mà Hồ Chí Minh, chính
Người thừa nhận, suy rộng ra từ câu mở đầu bất hủ của Tuyên
ngôn độc lập Hoa Kỳ năm 1776: “Tất cả mọi người đều sinh ra
bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền khơng ai có thể xâm
phạm được, trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền
được tự do và quyền được mưu cầu hạnh phúc”.
Là một nhà Mác xít-Lênin nít, Hồ Chí Minh đã thấu hiểu và vận
dụng sáng tạo những tư tưởng nhân quyền mang tính khoa học
và cách mạng nhân loại. Học thuyết Mác-Lênin cho rằng, các
quyền con người chỉ có được bằng con đường đấu tranh giải
phóng dân tộc và cải tạo xã hội. Hầu hết các phạm trù “dân
chủ”, “tự do”, “bình đẳng” dưới chế độ Tư bản chủ nghĩa đều bị
hạn chế bởi tình trạng bất bình đẳng về kinh tế. Mác cho rằng:
bình đẳng là một sản phẩm lịch sử, khơng có quyền bình đẳng
trừu tượng, muốn có bình đẳng thực sự, thì việc xóa bỏ đặc
quyền giai cấp là chưa đủ mà phải xóa bỏ bản thân giai cấp -
nguồn gốc sinh ra mọi sự bất bình đẳng. Và chỉ có một xã hội,
sự tự do của tất cả mỗi người - nói cách khác là trong xã hội
cộng sản, thì các quyền con người mới thật sự được đảm bảo,
con người mới được giải phóng hồn tồn. Điều đó khơng có
nghĩa phủ nhận những giá trị nhân quyền hiện đại mà là một sự
nhắc nhở những vấn đề có tính nguyên tắc trong việc đảm bảo
và thúc đẩy nhân quyền. Quyền con người khơng thể thốt ly
tính lịch sử và tính giai cấp.
Ở nước ta Chủ tịch Hồ Chí Minh là người đầu tiên đề cập tới
khái niệm nhân quyền và dùng khái niệm nhân quyền trong các
lập luận đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân, bảo vệ và bênh
vực nhân quyền của các dân tộc thuộc địa. Trong quá trình hoạt
động cách mạng, Người đã sớm giành lại ngọn cờ dân chủ nhân
quyền từ trong tay chủ nghĩa thực dân, xem những quyền đó là
lý tưởng, là bản chất của nhà nước ta. Một điểm nổi bật khác là
Chủ tịch Hồ Chí Minh đề cập tới quyền con người từ truyền
thống dân tộc từ đặc điểm của thời đại và con người hiện thực.
Tuyên ngôn độc lập ngày 2/9/1945 đã đánh dấu một kỷ nguyên
những đoàn thể ấy là tổ chức của dân, phấn đấu cho dân, bệnh
vực quyền của dân, liên lạc mật thiết nhân dân với Chính phủ.
Khi ai có điều gì oan ức, thì có thể do các đồn thể tố cáo lên
cấp trên. Đó là quyền dân chủ của tất cả công dân Việt Nam.
Đồng bào cần hiểu rõ và khéo dùng quyền ấy”.
Tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh về bảo vệ quyền con người,
đó là chỉnh đốn Đảng, chỉnh đốn hàng ngũ cán bộ trong bộ máy
nhà nước, chống quan liêu, tham nhũng, thối hóa biến chất của
hàng ngũ cán bộ Đảng và Nhà nước. Người cho rằng: “Thắng
lợi của Chủ nghĩa xã hội không thể tách rời với thắng lợi của
cuộc đấu tranh trừ bỏ chủ nghĩa cá nhân”. Chủ tịch Hồ Chí
Minh đã sớm nhận thức nguy cơ này và xem cuộc đấu tranh
chống thối hóa trong hệ thống chính trị, duy trì mối quan hệ
mật thiết giữa nhân dân với Đảng và Nhà nước chẳng những là
những điều kiện cơ bản nhất bảo đảm quyền con người mà còn
là điều kiện để duy trì chế độ xã hội chủ nghĩa.
Tóm lại: tư tưởng Hồ Chí Minh về quyền con người hết sức
dân chủ của dân tộc ta, là sự tiếp thu những tư tưởng về quyền
con người tiến bộ của các nước phương Đông và các nước
phương Tây. Đặc biệt tư tưởng Hồ Chí Minh về quyền con
người là sự vận dụng và phát triển một cách có sáng tạo tư
tưởng của Các Mác, Ph Ănghen và V.I Lênin về sự nghiệp giải
phóng triệt để đối với giai cấp công nhân, nhân dân lao động,
các dân tộc bị áp bức và mọi sự tha hóa đối với con người. Bởi
vậy có thể nói tư tưởng đó là một trong những tư tưởng tiên tiến
nhất của thời đại và tư tưởng đó vẫn cịn ngun giá trị đối với