Tải bản đầy đủ (.doc) (10 trang)

Tài liệu D:CHỦ ĐỀ TRĂNG.doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (82.55 KB, 10 trang )

CHỦ ĐỀ TRĂNG
Đăng ngày: 20:22 05-06-2009
Thư mục: VĂN HỌC
THƠ

Mặt trời đứng bóng, thì xế;
Mặt trăng đã tròn, thì khuyết :
Vật gì thịnh lắm, thì suy.
( Thái Trạch )

Là thi sĩ, nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
Hay chia xẻ bởi trăm tình yêu mến.
( Cảm xúc - Xuân Diệu )

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
( Yêu - Xuân Diệu )

Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm,
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.
( Nguyệt cầm - Xuân Diệu )

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức
Em không nghe rạo rực


Hình ảnh kẻ chinh phụ
Trong lòng người cô phụ ?
( Tiếng thu - Lưu Trọng Lư )

Hôm nay ngồi rũ canh trường
Nơi thuyền trọ, rượu quỳnh tương ai mời
Người dâng rượu xa nơi trần giới
Lạnh lùng thay gió thổi đêm đông !
Tuy người đã khuất non sông
Mặt hoa lãng đãng như lồng dưới trăng
( Giang hồ - Lưu Trọng Lư )

Đêm qua trăng khóc trên trời
Để cho nước mắt nó rơi trên cành
Giọt châu trắng, lá cây xanh
Anh kia có biết tâm tình tôi chăng ?
( Mất vần ngây thơ - Thế Lữ )

Rồi ánh trăng kia, với gió thâu
Với gương hồ lạnh, với ngàn lau
Với bao cảnh đẹp vui khi trước
Ủ rũ vì em nặng khối sầu.
(Ý thơ - Thế Lữ )

Chín năm đốt đuốc soi rừng
Về đây ánh điện ngập ngừng bước chân
Cửa xuân mành trúc còn ngăn
Góc tường vẫn đọng trăng xuân thuở nào.
................................................................
Trăng khuya sang núi gươm đèo

Anh đi, thư vẫn nằm đeo bên mình
Lửa sàn nét chữ chênh chênh
Nếp thư đến rách chưa lành vết thương.
( Tỉnh giấc chiêm bao - Nguyễn Bính )

Chàng đọc sách, thiếp se tơ
Đêm đêm trăng sáng, làm thơ đầu giường
Nhà Thanh đắp đổi bữa thường
Quản chi sớm nắng, chiều sương phai nhoà.
( Tì bà truyện - Nguyễn Bính )

Gío thu trút ngọn lá vàng
Mây thu từng lớp nhịp nhàng về đâu
Trời thu tê tái một màu
Trăng thu hờ hững gợi sầu cô miên.
( Thu ngọc thất - T.T.KH )

Lạ kì chưa, tuổi Mười Lăm
Lại được gọi tuổi Trăng Rằm nên thơ
Em còn hờn giận vu vơ
Trăng kia đã chín tròn ngơ ngẩn trời
Em còn vớ vẩn ham chơi
Trăng kia đã sáng bao lời nghiêm trang !
( Tuổi Trăng Rằm - Nguyễn Liên Châu )

BẦU TRỜI ĐÊM

Trăng sao tụ tập đầy trời
Để đêm nghe bổng, trầm lời thơ ngâm
Lời thơ tả dáng chị Hằng

Tâm sự chú Cuội, tiếng chân Sao đùa
Lão Mây râu tóc bạc phơ
Đơi lần vơ ý che mờ ánh trăng.
( Nguyễn Liên Châu )

VĂN

Tựa người bên cửa sổ trên gác, Mỵ lặng lẽ nhìn ra ngoài trời . Mảnh
trăng thu chênh chếch soi qua song cửa gieo vào lòng Mỵ một nỗi buồn
da diết. Mỵ nghó đến người bạn thời thơ ấu với niềm tiếc nuối mông lung.
Cũng những đêm trăng sáng như đêm nay, nhất là trăng của mùa thu, có
gió nhẹ đong đưa đủ làm cho những chiếc lá vàng rơi rụng. Mỵ và Trần
đua nhau nhặt lá vàng rơi . Trần kết lại thành một chiếc mũ có đính hoa
sứ, bảo là vương miện tặng “ cô dâu”. Mỵ thích chí đội liền và một hai
bắt Trần kết thêm một cái nữa đặng “ chàng rể” đội. Mũ “ chàngrể”
không có hoa sứ. Cô dâu chú rể nắm lấy tay nhau chạy lăng xăng dưới
ánh trăng ...
( Trích : Trăng thu - Kim Long Khánh )

TỤC NGỮ

- Trăng đến rằm trăng tròn.
- Trăng mờ tốt lúa nỏ, trăng tỏ tốt lúa sâu.

×