Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

một số hình ảnh và tư liệu tham khảo buổi hội thảo du

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (175.5 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

CHỌN NGÀNH NGHỀ


Thời điểm thích hợp để chọn ngành học thường là ở cấp 3, khi bạn tìm hiểu về trường đại học. Biết
mình muốn học ngành nào sẽ giúp lựa chọn những trường có chương trình phù hợp với mục
<b>tiêu. Tuy nhiên, khơng phải ai cũng biết mình muốn làm gì ngay ở lớp 11, 12. Có nhiều bạn vẫn vào </b>
ĐH bình thường với ngành “undecided”- chưa quyết định. Bạn có thể học các lớp đại cương rồi
tìm hiểu xem mình muốn theo đuổi cái gì trong năm thứ hai trở lên.


<i>Năm nhất- Freshman year</i>
<i>Năm hai- Sophomore year</i>


<i>Năm ba- Junior year</i>
<i>Năm tư- Senior year</i>


<b>Du học đừng mơ hồ</b>



Lúc học cấp 2 ở Trần Đại Nghĩa, mình chủ yếu học lớp chuyên Anh. Nhưng khi có thi đội tuyển các
mơn khác, mình cũng thử, và lúc thì vào Hố lúc thì Văn. Nói chung là có khả năng học đều, nhưng
mơn Anh Văn thì thấy thích thú nhất. Đến lúc đi du học, mình lo lắng hỏi ba “Ba à, con chuyên Anh
mà khi sang Mỹ, tất cả mọi người đều nói tiếng Anh thì điểm mạnh của con có là gì đâu?” Ba
cười bảo “Con học đều các mơn, đến khi sang Mỹ con có thể chọn. Cịn mơn Anh giỏi thì qua đó
con sẽ khơng mất nhiều thời gian để bắt kịp các bạn trong tất cả các mơn thơi, khơng có gì phải lo”.


Hồi đó đi du học, đa số ai cũng học Finance và Business Administration. Mình cũng thích làm trong
mơi trường kinh doanh vì cảm thấy nó năng động, được phát triển nhiều kĩ năng mềm cộng với sự
sáng tạo. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình sẽ kinh doanh cái gì, quản lí ai? Kinh doanh là kĩ năng có
thể học trong trường lớp hoặc khi đi làm, nhưng mình khơng cảm thấy nó là một kiến thức rõ ràng
mình muốn học trong vịng 4 năm đại học. Mình rất thích mơn hố và sinh, nên sau khi tìm hiểu
mình chọn học dược, vì có thể vào làm trong môi trường công ty dược, một sự kết hợp tuyệt vời
<b>của kiến thức và kĩ năng mình muốn.</b>



<b>Major & minor</b>



Ngành học chính ở ĐH ở Mỹ thường gọi là major, nó sẽ được viết lên tấm bằng tốt nghiệp của bạn.
Ngành học phụ (yêu cầu ít tín chỉ hơn) gọi là minor, thường sẽ không được viết lên bằng nhưng viết
vào học bạ. Người tốt nghiệp ĐH thường sẽ được trao bằng Bachelor’s degree, có thể là Bachelor
<b>of Arts (B.A) hay Bachelor of Science (B.S). Arts hay Science khơng có nghĩa là bạn học mỹ thuật</b>
hay khoa học, mà nó chỉ chương trình học của trường cấu trúc như thế nào. Bachelor of Arts
thường học rộng hơn ngồi ngành chính, rèn các kĩ năng viết, giao tiếp, v.v Bachelor of Science
thường học chuyên sâu nhiều môn trong ngành chính, chú trọng kĩ năng lí luận, giải quyết vấn đề,
v.v. Hai bằng này khác nhau, nhưng không phải cái này tốt hơn cái kia.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

để học cho biết những kiến thức căn bản của quản trị kinh doanh như Accounting, Finance,
Economics.


Nhiều người Mỹ học chơi chơi lấy tấm bằng đại học ngành Tâm lý học (Psychology) hay


Communications, rồi ra đứng bán cà phê hay làm thu ngân mình thấy khá nhiều. Sau đó họ lại loay
hoay mượn tiền đi học tiếp cao học để tìm việc làm đâu ra đó, trả nợ cả đời. Khi còn trẻ, còn khoẻ,
còn tiền thì mình khun bạn nên chọn ngành khó khi học 4 năm ở ĐH để sau này dễ tìm việc làm,
có nghề nghiệp ổn định. Hoặc bạn phải biết major này bằng ĐH ra làm được gì, có cần phải theo
<b>đuổi học tiếp cao học hay không. Kể cả những ngành khó như Sinh, Hố, Lý ở Mỹ thường ít nhất </b>
cần có bằng Master mới tìm được việc làm ổn định, cịn khơng thì tiếp tục theo đuổi tới tiến sĩ mới
mong có chỗ đứng. Chứ tấm bằng ĐH bây giờ người ta có hằng hà sa số như tốt nghiệp phổ
<b>thông, nếu không nghiêm túc có chiến lược thì chỉ mất thời gian và cơng sức.</b>


<b>Đừng để hệ thống giáo dục đặt chúng ta vào một khuôn mẫu. Không bao</b>


<b>giờ là muộn để theo đuổi ước mơ.</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Theo mình thấy, những bạn ngại mình dở thực ra sức
học trung bình hay khá, vẫn có khả năng theo đuổi trong mơi trường du học. Các đánh giá ở VN


quá khắt khe nên bạn cảm thấy không đủ khả năng, nhưng nhiều người 18-20 tuổi mới bắt đầu học
hành giỏi, hiểu bài, ít ham chơi (gọi là “late bloomer” như hoa nở muộn). Vì thế bạn đừng so
sánh với những bạn giỏi chót vót mà tự ti, nếu mình thấy đam mê, và có khả năng thì hãy thử sức.


Đại học ở Mỹ cũng khá thoải mái trong việc thay đổi ngành học, một số tín chỉ có thể chuyển qua,
hoặc phải học lại nhưng thà là bây giờ còn hơn quá muộn.


<b>Nhưng không thể biến ước mơ thành hiện thực với cái dạ dày trống rỗng</b>



 Khi nghĩ về tương lai, học ngành gì và làm nghề gì khiến bạn cảm thấy hứng thú nhất?
 Bạn có đủ khả năng học ngành đã chọn và theo đuổi nghề hay không?


 Nghề bạn chọn có thể kiếm ra tiền để đủ sống hay khơng?


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Đó là bản thân mình thôi nhé, nếu bạn thực sự đam mê theo đuổi thì khơng có gì là khơng thể. Đơi
<b>khi nghề chọn mình. Rất nhiều người đi học rồi sau này làm nghề không liên quan hay khác ngành</b>
học khá xa. Một khi bạn đã tìm hiểu kĩ hết các sự lựa chọn, quyết tâm theo đuổi, thì dù thị
trường sau này ra sao, ít ra bạn cũng khơng bỏ phí thời gian học hành, vẫn có những kĩ năng đủ
<b>để biến chuyển sự nghiệp.</b>


</div>

<!--links-->

×