Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

một số hình ảnh và tư liệu tham khảo buổi hội thảo du

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.53 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Vì con đường theo đuổi ước mơ khơng chỉ có màu </b>


<b>hồng?</b>



<i>Có ước mơ đạt được trong khoảnh khắc. Có ước mơ thực hiện cả đời người!</i>
<i>Khi yêu ai đó là bạn đã cho họ cái quyền làm tổn thương trái tim mình</i>


<i>Khi theo đuổi một ước mơ nào đấy, là bạn đã tự cho phép bản thân được đau đớn…</i>


Tơi cũng chẳng cịn nhớ ngày đó là ngày nào, vì vốn dĩ nó chẳng phải là một ngày đẹp đẽ gì. Nhưng
tơi vẫn nhớ như in cái màu xanh hi vọng đẹp đẽ trên nền trời thường ngày bỗng chợt trở nên xám
xịt và buồn hiu. Tôi lê từng bước chân bất lực ra khỏi phịng tư vấn, cố gắng khơng gục ngã giữa
đường.


Khơng thật giàu, không thật giỏi xuất chúng, cũng không thật đặc biệt! Tôi là ai trong đám đông học
sinh mong đến đất Mỹ tìm tri thức? Cuộc nói chuyện này khiến tơi tự hiểu bóng gió là tơi nên thực tế
hơn về vấn đề tiền tài một chút. Với thành tích “nội địa” và bảo lưu (gap year) lở dở như tôi, hi vọng
nhận học bổng rất mong manh.


Phải chi hồi đó tơi siêng học tiếng Anh hơn một chút! Phải chi hồi đó tơi biết về du học sớm hơn một
chút! Phải chi hồi đó tơi tham gia nhiều hoạt động hơn một chút! Phải chi hồi đó tơi trúng số… nhiều
chút.


***


Lúc bắt đầu tìm hiểu về du học, tôi cày nát các trang của diễn đàn Vietaboarder. Tơi nhớ có bài của
chị TrMusketeers hướng dẫn viết bài luận. Chị bảo rằng cái “bình thường” của một đứa từ Việt Nam
xa xơi cũng có thể biến thành ứng cử viên đặc biệt nếu biết cách khai thác. Tơi thấy mình có thể cố
gắng được. Thế rồi sau đó, tơi đọc bài của anh KP về thực tế tàn nhẫn của chuyện đi du học và
rớt…du học! Tôi, chỉ biết lặng lẽ động viên bản thân.


Vậy đó, cứ hơm nay có người cho tơi hi vọng. Ngày mai người khác lại đến dập tắt nó. Bản thân tơi


thì sao?


Tơi bám riết con đường du học suốt năm qua. Bảo lưu kết quả rồi. Tập trung học tiếng lâu nay rồi.
Tìm mọi cách để thực hiện ƯMVV (ước mơ viễn vơng) của mình, kể cả ‘vượt biên’ đi dự hội thảo,
kể cả ra riêng tự lập, kể cả lân la bắt chuyện với những người lạ cách nửa vòng trái đất, kể cả
những chuyện tơi chưa bao giờ nghĩ đến… Cịn gì nữa đây? Tơi đã đến cái bức tường giới hạn của
mình chưa?


Nếu bạn cược một số gia tài lớn, mà biết sẽ thua cuộc thì có nên tiếp tục? Nếu quay lại, có khi bạn
sẽ giữ được chút đỉnh, rồi lập một kể hoạch khác và thành công? Hay đừng nộp đơn nữa, tốn tiền
thi, tốn tiền nộp, tốn thời gian thử. Đi học đại học. Ra trường. “Bình thường?” Sao khơng “bình
thường” như người khác?


***


Chuyến xe bt cũ kĩ đưa tơi về căn phịng trọ chật chột quen thuộc. Như qn tính, tơi ngồi vào
bàn bật laptop. Mới hơm qua thơi, tơi cịn ngập tràn ý tưởng, dạt dào cảm hứng sáng tạo ra những
chiến thuật này nọ.


Tôi mở cái clip ấy lên. Cái clip khiến tôi lao vào con đường rủi ro này. [That's why I choose Yale]
Tôi nghe trái tim mình bật khóc. Khao khát của tơi vẫn là đấy. Thực tế khiến tơi xao động, nhưng kì
lạ là nó khơng rửa trơi khát khao của tơi. Phải chi nó có thể lấy đi khao khát ấy, có lẽ tơi sẽ đỡ đau
đớn vì bất lực hơn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Tơi, tơi đã từng có một giấc mơ. Cho dù rằng giấc mơ đó có tan thành trăm mảnh thì nó
vẫn ln ẩn sâu trong tim tơi như những viên ngọc vơ giá. Có lẽ nhiều lúc khơng ai hiểu
được điều đó và quay lưng cười nhạo tôi, nhưng tôi vẫn chấp nhận được, tôi vẫn có thể
chịu đựng được, tất cả chỉ vì ngày đó…


Ừ thì tơi là ngỗng đấy! Ừ thì ước mơ của tơi viễn vơng đấy!


Chỉ vì ngày đó!


***


Tơi (vì khơng có giường) xuống đất ngủ một giấc thật ngon, vì ngày mai sẽ là một ngày khác. Một
ngày tôi tiếp tục chiến đấu. Tiếp tục dùng cái đầu đánh giá điểm mạnh, điểm yếu của hồ sơ mình,
tiếp tục lập chiến thuật bên này, nhớ giúp đỡ bên kia.


Trái tim tôi vẫn đau ê ẩm nhưng tôi không trách ước mơ, bởi vì


<i> Khi u ai đó là bạn đã cho họ cái quyền làm tổn thương trái tim mình</i>


<i> Khi theo đuổi một ước mơ nào đấy, là bạn đã cho phép bản thân được đau đớn,</i>
<i> … đứng dậy</i>


<i> …và BƯỚC TIẾP!</i>


Đôi lúc cuộc sống này khơng có phép màu, mà chỉ bạn đối diện với chính mình và lựa chọn đi tiếp
con đường này rẽ con đường khác mà thôi. Những lúc ấy, hãy lắng nghe trái tim mình, bạn nhé!
AAAAAAAA! TƠIIIIIIIIIIII CĨ MỘTTTTT ƯỚC MƠ Ơ Ơ Ơ Ơ Ơ!!!!!!!!!!


(Tặng cho người con người sống bằng ước mơ


</div>

<!--links-->
XÂY DỰNG WEBSITE QUẢN LÝ KHO ĐỒ ÁN VÀ TƯ LIỆU THAM KHẢO
  • 20
  • 1
  • 3
  • ×