Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Nghĩ về tình mẫu tử - Nghị luận xã hội lớp 9 - Hoc360.net

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (126.5 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Truy cập Website: hoc360.net – Tải tài liệu học tập miễn phí</b>


<b>Nghĩ về tình mẫu tử</b>


<b>ĐỂ BÀI</b>


Từ việc cảm thụ câu thơ sau trong bài Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa của
Nguyễn Duy:


Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru,


anh (chị) hãy phát biểu suy nghĩ của mình về tình mẫu tử trong xã hội hiện
đại ngày nay.


<b>BÀI LÀM</b>


À ơi...! Con đã lớn lên từ lời ru của mẹ sao, mẹ ơi! Lời mẹ ru bên nôi
em con sao ngọt ngào, sao êm ái, khiến lòng con nhớ đến những ngày được
mẹ địu trên lưng, được mẹ ru con ngủ. Con nhớ quá mẹ ơi, con muốn bé lại
để được nằm trên lưng mẹ, để lại được mẹ ru ạ ời...


Ta đi trọn kiếp con người


Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru


Câu thơ của Nguyễn Duy rất trữ tình mà vẫn đậm chất triết lí sâu xa.
Dẫu có “đi trọn kiếp con người” con cũng chẳng thể đi hết “mấy lời mẹ ru”
bởi tình mẹ là thiêng liêng, bao la vơ tận, là bất tử; dẫu có “đi trọn kiếp con
người” con vẫn mãi chỉ là một đứa bé trong lời ru ầu ơ của mẹ. Lời thơ
lắng đọng lại một tình u thương vơ bờ của đứa con với mẹ mình. Con bối


rối, con bâng khuâng và con yêu biết mấy lời mẹ thiết tha trong tận sâu trái
tim con. Nhà thơ đã nói hộ lịng con rằng: “Mẹ ơi, con yêu mẹ biết nhường
nào!”. Con vẫn biết <i>“Con dù lớn vẫn là con của mẹ i Đi hết đời lịng mẹ</i>


<i>vẫn theo con”,</i> bước chân mẹ sẽ ln theo chúng con đến trọn kiếp người.


Mẹ bên con, mẹ ru con mãi mãi. Mẹ ru con bằng cả tấm lòng, bằng cả tình
thương; mẹ ru con bằng cả trái tim mẹ ơi! Hỡi tất cả những đứa con yêu
quý, hãy ghi nhớ lấy những lời thơ như một chân lí ấy: <i>“Ta đi trọn kiếp</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>Truy cập Website: hoc360.net – Tải tài liệu học tập miễn phí</b>


<i>con người</i> / <i>Cũng khơng đi hết mấy lời mẹ ru</i>


“Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”, mẹ đã cho con cuộc sống
đầy tình yêu thương và niềm hạnh phức. Những lời ru ấm áp tình thương ấy
đã cho con giấc ngủ yên lành. Con dù đã lớn, nhưng trong đêm những lúc
con trở mình, đơi tay gầy của mẹ vẫn vỗ nhẹ vào con, đưa con vào giấc ngủ
sâu. Làm sao con có thể quên cái cảm giác ấm áp khi được mẹ “vỗ về” cơ
chứ! Mẹ lúc nào cũng thương yêu, đùm bọc, cũng chở che con trong vòng
tay. Nhưng mẹ ơi, con chợt thấy buồn khi nhận ra trong cái thế kỉ hiện đại
này, có nhiều người đã khơng cịn biết hát ru con, họ để con nằm trong cái
nôi ấm áp chăn đệm chứ không phải như mẹ đã ôm ấp con. Con hãnh diện
biết bao vì con được lớn lên từ vịng tay mẹ. Mẹ đã địu con trên lưng
những lúc trồng lúa, trồng khoai chỉ vì mẹ sợ con tỉnh dậy khơng có mẹ ở
bên. Mẹ bảo: “Mẹ cõng mày còng cả lưng, khổ lắm, nhưng mà yên tâm, để
mày ở nhà nhỡ dậy chả có ai bế lại khóc hết hơi thì tội. Thế mà mày tè cả
lên người mẹ đấy”. Mẹ vừa nói vừa cười, tiếng cười của mẹ tự nhiên cứ
hằn sâu trong con. Cuộc sống Y ất vả của mẹ đã cho con tình thương. Giờ
đây khi con đã lớn khơn, mẹ vẫn gọi con là “con ranh”, vì con vẫn chỉ là


một đứa bé không thể thiếu đôi tay mẹ ở bên.


Trong tim con có bao thứ tình cảm đẹp đẽ, nhưng tình u mẹ ln là
đẹp nhất. Mẹ có nhớ cái lần con đi chơi nhà bạn Hoa sau giờ tan học đến
tận mười hai giờ trưa? Mẹ đã lo lắng, đạp xe khắp làng vừa tìm con, vừa
khóc. Lần ấy, mấy cái vụt vào chân, con đã khóc nức lên, mẹ nghiêm khắc
nói: “Khơng được khóc nữa, cịn khóc mẹ lại vụt, rõ chưa?”. Nhưng mẹ ơi
con đã thấy, lúc quay lưng đi mẹ đã khóc thầm. Con hứa sẽ không bao giờ
như thế nữa đâu. Mẹ có nhớ khơng, lần đầu tiên con lỡ giận mẹ ấy, chỉ vì
con cịn nhiều bài tập mà qn béng đi chậu quần áo chưa giặt. Mẹ nhắc
nhẹ nhàng, thế mà con lại gắt gỏng: “Con sẽ giặt là được chứ gì”. Lúc ấy
con cứ nghĩ “mình chẳng có lỗi gì cả, đâu phải tại mình lười”. Nhưng cả
ngày hơm đó con đã đóng kín cửa phịng, hối hận “tại sao mình lại có thể


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<b>Truy cập Website: hoc360.net – Tải tài liệu học tập miễn phí</b>


hỗn láo với mẹ như thế được...”. Cho đến khi mẹ gọi con xuống ăn cơm và
thủ thỉ: “Con gái của mẹ đã lớn rồi, con cần làm những công việc vặt trong
nhà, dù nhiều bài tập thế nào nếu con biết sắp xếp thời gian biểu của mình
hợp lí thì con vẫn có thể giúp mẹ cơ mà, đúng khơng con yêu!”. Mẹ thật
tuyệt YỜi, mẹ là người tuyệt vời nhất của con. Mẹ đã ở bên con, nhắc nhở
và dạy con cách làm người, mẹ luôn là người đỡ con dậy mỗi lần bị điểm
kém, mỗi lúc con gặp khó khăn. Nhưng mẹ ơi, con chợt thấy sợ, sợ một
ngày khơng có mẹ <i>ở</i> bên con nữa, lúc ấy con biết phải làm sao? Mẹ có biết
rằng:


Thêm một người quả đất sẽ chật hơn Nhưng
thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt


(Đồng dao trước hồng hơn)



Làm sao con có thể sống hạnh phúc được nếu thiếu mẹ. Hỡi những
người con trên trái đất này, đừng bao giờ để mẹ mình phải buồn phiền, hãy
yẽu mẹ nhiều hơn nữa và đừng để tình u muộn màng sẽ biến thành ân
hận...


Con khơng thể tưởng tượng được nỗi đau xé ruột của một người mẹ khi
mất đi đứa con của mình. Vậy mà hiện nay con thấy có những người mẹ lại
có thể bỏ rơi con. Tất nhiên họ cũng chẳng dễ gì mà dứt đi đứa con thân
yêu của mình như thế. Có người vì khơng đủ khả năng để cho con một cuộc
sống tốt đẹp, có người vì hồn cảnh ép buộc khơng thể ni con ở bên, lại
có người vì không thể sống chung với chồng... Tại sao họ không thể vượt
qua hồn cảnh? i oăm hơn, lại có cả người mẹ coi con như người dưng
nước lã. Tất cả đã để lại cho những đứa con của họ nỗi đau đớn nặng nề,
những đứa trẻ đó thật bất hạnh vì chúng thiếu thốn tình cảm cơ cùng. Cuộc
sống như thế chỉ đầy những


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>Truy cập Website: hoc360.net – Tải tài liệu học tập miễn phí</b>


cay đắng mà thôi. Người bạn của con đã phải sống cực nhọc, vất vả cũng vì lẽ đó. Bố mẹ
Ngân li hơn khi mới sinh ra Ngân, bố bỏ lên Thái Nguyên lấy vợ lẽ được mấy tháng thì bị
nghiện, mẹ thì về nhà chị gái, hai con người ấy để lại đứa con bé bỏng sống với ông bà
đã già yếu. Cuộc sống của Ngân rất khổ cực với những nỗi đau chất đầy. Bố Ngân mất vì
nhiễm HIV giai đoạn cuối, người bà quá đau khổ cũng đi theo con. Ngân bơ vơ, lạc lõng,
sống cùng với người ông bị dị tật, cuộc sống lại càng thiếu thốn, lam lũ hơn. Ngân phải
tự đi kiếm sống. Đến nước này rồi mà mẹ Ngân vẫn thờ ơ. Cảnh ngộ éo le đến thế là
cùng. Xã hội đang trên đà thay đổi với những hiện đại hoá. Xã hội cũng đang làm thay
đổi cả con người. Bây giờ, có một hiện thực rất phổ biến trong suy nghĩ của nhiều người
mẹ. Họ nghĩ rằng chỉ cần lo cho con một cuộc sống tiện nghi, giàu có là đủ, họ chỉ cố
kiếm thật nhiều tiền mà quên một điều rằng: Những đứa con của họ cần hơn bao giờ hết


tình yêu của mẹ dù cuộc sống có khó khăn.


Mẹ ơi, con đã hiểu tình mẫu tử thiêng liêng, đẹp đẽ biết nhường nào. Bởi mẹ đã cho
con một tình mẫu tử thực sự. Con thật lịng muốn nói rằng: “Con u mẹ, u mẹ rất
nhiều”. Nếu chỉ có một điều ước, con sẽ ước mãi được <i>ở</i> bên mẹ, <i>“Con sẽ là sóng và mẹ</i>


<i>sẽ là bêh bờ kì lạ”.</i> Con muốn tất cả những đứa con trên thế giới này biết trân trọng, giữ


gìn tình mẫu tử cao quý của mình. Bởi lẽ tình mẫu tử từ xưa tới nay và cho đến mai sau
vẫn sẽ là thứ tình cảm đẹp nhất trong mỗi con người.


Nguyễn Thị Huyền
Lớp 9Al - THCS Trưng Vương<i> - </i>Mê Linh - Hà Nội


</div>

<!--links-->

×