Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (327.46 KB, 58 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>AI CŨNG CĨ NHỮNG PHÚT YẾU LỊNG NHƯ THẾ </b>
<b>Thanh Hà</b>
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác
Bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có người diễm phúc sau em
Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
Những gì thoảng qua mấy ai cịn giữ lại
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường
Đừng bận lịng vì lỡ nói u thương
Ai cũng có phút yếu lịng như thế
Em chẳng trách đâu vì tình u có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa.
<b>KHƠNG PHẢI AI CŨNG CĨ NHỮNG PHÚT YẾU LÒNG NHƯ </b>
<b>THẾ </b>
Xin em đừng nặng lời trách nhau
Nụ hôn ấy đâu chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh có hơn chi tuổi trẻ dại khờ
Anh biết sự cao thượng trong tình yêu nơi em là có thật
Nhưng nếu thiếu nhau cịn gì để mất
Lịng tốt kia làm người khác đau lịng
Dẫu ngàn lần anh vẫn nói vậy thơi
Anh yêu em và mãi là thế đấy
<b>NẾU </b>
Nếu yêu là hiến dâng tất cả
Thì em chẳng dám u anh đâu
Vì em vốn ích kỉ
Cứ muốn giữ khoảng trời riêng của mình
Nếu yêu là yêu mãi mãi
Em không thể thề ước với anh đâu
Vì em hay thay đổi
Ai biết được sau này
Nếu yêu là nồng nàn đắm đuối
Thì anh ơi em chắc là gỗ đá
Chẳng thể trọn vẹn dồn hết cho anh
Không biết say đắm miệt mài
Nếu yêu là tâm hồn treo ngược cành cây
Thì anh ơi trái tim em khơng át nổi
Phần lý trí ngoan cố trong đầu em đây
Vẫn thầm lo cho tình yêu từng ngày...
<b>Chẳng bao giờ </b>
Em chẳng bao giờ hạ mình trước anh đâu
Dù trước anh em hoàn toàn bất lực
Dù yêu anh đã bao lần em khóc
Em chẳng bao giờ hạ mình trước anh đâu
Em chẳng cần chúng ta thương hại nhau
Khơng cịn tình u chúng ta cịn tình bạn
Dù yêu anh nhưng em vẫn lãnh đạm
Chẳng cúi đầu em cũng chẳng cầu xin
Em chẳng bao giờ hành hạ trái tim
Sống tủi hổ trong tình u nơ lệ
Chẳng làm gì khiến mình bé nhỏ
Em chẳng bao giờ hạ mình trước anh đâu
<b>NGƠN NGỮ CỦA TÌNH U-Kiudicti </b>
Ngơn ngữ tình u khơng dối lừa phản bội
Giữ chân em trên khắp ngả đường đời
<b>SẼ... </b>
Tự nhủ với lịng mình sẽ bắt đầu quên
Cứ coi người như người dưng qua ngõ
Cứ thản nhiên như chưa từng gặp gỡ
Mà sao dạ vẫn không yên?
Minh sẽ quên . Ừ thì mình sẽ quên
Mảnh trăng mỏng chao nghiêng trời cuối hạ
Kỷ niệm xưa hoá thành cơn gió lạ
Mình sẽ thả bay đi...
Nhủ qn rồi còn lưu luyến làm chi
Chiều qua cả chiều nay người khơng tới
Người có lẽ khơng biết mình đã đợi
Cũng như mình chẳng tin minh đã buồn.
Sẽ chẳng bận lịng nếu mình có thể qn
Sẽ chẳng băn khoăn và chẳng thèm giận dỗi
Sẽ chẳng nhớ nhung cũng chẳng thèm chờ đợi
Đã nhủ rồi , mình sẽ bắt đầu qn...
<b>ĐƠI MẮT ENXA-L.ARAGON </b>
Đơi mắt em sâu xa đến nỗi khi nhìn vào
Anh thấy cả mặt trời chiếu xuống
Chìm đắm cả con người tuyệt vọng
Đôi mắt em sâu xa đến nỗi anh quên cả trước sau
Trong bóng chim mặt biển nổi cơn giông
Trời lại đẹp và mắt em thay đổi
Mùa hạ thiên thần hiện trên biển nổi
Trời xanh đâu hơn trên những cánh đồng
Mắt em cố xoá đi phiền muộn trời cao
Mắt trong nhất khilưng tròng nước mắt
Mắt làm trời ghen khi cơn mưa vừa hết
Màu càng xanh nơi kính vỡ soi vào
Mẹ của bảy nỗi khổ đau ơi ánh sangsương nhồ
Bảy con dao đâm vào màu sắc
Ngày thấm thía hiện ra sau nước mắt
Sắc con người càng xanh khi tang tóc đi qua
Một đứa trẻ trước những hình sặc sỡ
Người ta tưởng cơn mưa rào cho hoa dại nở
Tia chớp nào ẩn trongmùi cỏ hương ?
Lồi cơn trùng u nhau dữ dội ?
Anh như mắc giữa những tia sao bối rối
Như người thuỷ thủ sắp chìm xuống đáy đại dương
Cháy ngón tay trong ngọn lửa diệu kỳ
Ơi cảnh thiên đường tìm được rồi lại mất
Đôi mắt em là những vùng trên địa cầu xa vắng
Có thể một ngày kia vũ trụ nổ tung ra
Khi trong không gian chạm vào nhau các thiên thể
Anh vẫn thấy sáng ngời trên mặt biển
Đôi mắt Enxa;đôi mắt Enxa;đôi mắt Enxa...
<b>DIÊM </b>
<b>(Nguyễn Kim Anh) </b>
Có người ví tình u như vỏ với que diêm
Nhưng em không nghĩ thế
Bởi que diêm chỉ một lần sáng loé
Còn vỏ bao kia lại cháy đến trăm lần
Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia
Để loé sáng...
Rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
Nơi hết lần này đến lần sau lấp lánh
Rồi đa tình phụ bạc như không
Nhưng ... em sẵn sàng làm chiếc que
Cháy đến tận cùng của thân tăm trắng trẻo
Dù kiếp tàn nhưng hiểu ĐÃ ĐƯỢC YÊU
Dẫu cho anh có tham đến bao nhiêu
Và đằng sau những cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
Khơng ốn hờn đâu vì em tin mình được
Chứ u nhiều bạc phếch có gì đâu
Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau
Thì câu ví kia người ơi xin rút lại
Bởi cái ngắn ngủi khác xa cái cịn mãi
Mà TÌNH U cần đi suốt cuộc đời!
<b>THƠ VIẾT CHO EM </b>
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.
Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu mơi.
Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi
Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.
Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa tưng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.
Để một ngày khi năm tháng trơi qua
Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.
Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để u em
<b>TƠI U EM-Puskin </b>
Tơi u em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng khơng để em bận lịng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hồi
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lịng ghen
Tơi u em, u chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tơi đã u em
<b>EM VẪN U ANH! </b>
Em vẫn cịn yêu anh
Em biết lắm chẳng thể đi từ đầu
Những năm tháng hằn sâu trong ký ức
Lòng kiêu kỳ như bức tường vững chắc
Dù mong mang dù rất vơ tình.
Những khoảng đời em sống thiếu anh
Lịng kiêu hãnh cơ đơn đến tội nghiệp
Về đây anh, ta cùng bước tiếp
Đường dài lắm em lạc bước mất thôi.
Về đây anh em gọi đến khản lời
Bức tường ngăn rã rời sụp đổ
Em nhận ra tình u khơng có chỗ
Cho những niềm kiêu hãnh cô đơn.
<b>CON ĐƯỜNG </b>
Khi anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em
Hàng cây nay đã lớn lên
Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường sẽ xa nhau xa hoài.
Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu
<b>ĐÔI DÉP </b>
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đơi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lịng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ.
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau.
Cùng bước cùng mịn khơng kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia.
Nếu một ngày một chiếc mất đi
Hai chiếc này chẳng phải một đơi đâu.
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Khơng thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau một lối đi chung.
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một nửa
Chỉ còn một là khơng cịn gì nữa
Nếu khơng tìm được nửa thứ hai.
<b>3 .Hai sắc hoa ti gôn</b>
Tác giả: TTKH
Một mùa thu trước, mỗi hồng hơn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tơi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lịng
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lịng tơi cịn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hơm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xơi
Đến nay tơi hiểu thì tơi đã
Làm lỡ tình dun cũ mất rồi
Tơi sợ chiều thu phớt nắng mờ
em chẳng thể nào quên được anh đâu
Dẫu đã bao lần nhắc mình đừng nhớ
Dẫu cố gạt anh ra khỏi niềm trăn trở
Nỗi nhớ chẳng vâng lời, nối nhớ cứ tìm anh
Em cố tìm sự lãng quên trong sắc trời xanh
Lại thấy anh chập chờn sau vòm lá
Chỉ một mình anh thơi mà nay bỗng hóa
Anh giữa đan xen, anh giữa cuộc đời
Cứ ngỡ gặp anh trong tiếng cười
Trong xao xác mưa rơi trong thì thầm tiếng lá
Trong tất cả vui buồn em có
Nghĩa là trong tất cả dẫu vắng anh...
<b>LỜI CỦA MẮT </b>
Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều.
Có lẽ mắt mn đời vẫn nói hộ lời u
Em chẳng dám nhìn nhiều đơi mắt ấy
Đừng hỏi em khơng nhìn sao thấy
Cho em hỏi một lời:"sao anh cứ nhìn em?"
<b>BÀI THƠ KHƠNG THỂ ĐẶT TÊN </b>
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh khơng thể u em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...
Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...
Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em khơng thể và chúng mình... khơng thể
Sao hơm _Sao mai cách xa đến thế
Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anhmột tình yêu ...khơng thể
Nắng qi chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu.LOVE U!
<b>SẮC TÍM DẠI KHỜ </b>
Anh có thể là chỗ dựa của em không?
Em yếu đuối nên cần che chở
Em hay vấp nên cần nâng đỡ
Em dại khờ nên chẳng biết lo toan
Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh
Dù may rủi thơi cũng đành cam chịu
Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết
Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều
Nếu có thể sương tan vào cỏ
Thì em tin cỏ sẽ rất xanh
Nếu có thể em tin vào anh
Thì em tin anh cũng xanh nhu cỏ.
<b>GIỮA HAI CHIỀU QUÊN NHỚ </b>
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng q lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thơi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em ngẹn lịng khi thốt gọi thành tên.
<b>TRĂNG KHUYẾT </b>
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng trịn
Trăng hay tình lứa đơi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
<b>HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU </b>
Giá như được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Lúc tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy
Giá được anh hẹn hò dù phaỉ đợi lâu đến mấy
Em vẫn chờ như thể một tình u
Em vẫn chờ như hịn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thủa trước
Sắc cầu vồng chấp chới phía xa xa.
Em vẫn chờ như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải đơm hoa đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này để nhận ra nhau.
Em ở hiền em có ác chi đâu
Mà trời lai xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác
Có phải rượu đâu mà phải đợi cho rượu nhạt
Có phải trầu đâu mà đợi trầu dập mới cay
Em vẫn chờ...vẫn đợi ...vẫn say...
Ngâu xa nhau ngâu có ngày gặp lại
Kim_Kiều lỡ duyên chẳng thể là mãi mãi
Em vẫn chờ...vẫn đợi
Dẫu chỉ là...Huyền thoại một tình u...
<b>NHỮNG PHÚT XAO LỊNG-Thuận Hữu</b>
Có thể vợ mình xưa cũng có một người u
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Có thể vợ mình những phút mềm lịng
Nên giấu kín những suy tư không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mà chính mình khơng có được
Cơ ấy khơng nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lịng
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đến đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy như mình có lỗi
Chắc vợ mình hiểu điều mình khơng nói
Cơ ấy cũng thương u và chăm chút mình hơn
Mà có trách chi những phút xao lịng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng trách chi những phút xao lịng!
<b>Ngọn nến </b>
Đã bao lần tơi ngắm nhìn ngọn nến
Nến vẫn cháy lên, tự đốt chính thân mình
Cho ngọn lửa mà khơng hề nuối tiếc
Có phải chăng vì q u, mãnh liệt
Hay ngây thơ, khờ dại cũng bởi yêu?
Dù biết đớn đau, sẽ phải khóc thật nhiều
Nến vẫn nguyện hết mình để tình yêu cháy sáng
Dẫu thắp chỉ một lần, một lần thôi rất ngắn
Hay sẽ cháy cả đời chỉ bởi một tình u
Hay dẫu có yêu, dẫu trải qua rất nhiều
Nhưng cuộc sống thiếu tình u - vơ nghĩa ...
<b>THƠ TẶNG MỘT NGƯỜI </b>
Khơng hiểu sao mãi chẳng thể nào quên
Khoảng trời trong veo đơi mắt ấy
Phút đầu tiên anh nhìn em bối rối
Gọi thu về nhóm ngon lửa đầu tiên.
Tình u đầu tựa sắc cỏ dịu êm
Đơi mắt yêu thương đốt lòng em lửa cháy
Anh dịu dàng như mùa thu ấy
Và đáng yêu tựa đôi mắt hay cười
Và bây giờ thì xa cách vơ biên
Rất dịu dàng trong đơi mắt nhìn em
<b>NGƯỜI THỨ HAI </b>
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con_một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy yêu mẹ,mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai.
Mẹ đừng buồn những hồng hơn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con cũng chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ ln là bến bờ thương nhớ cả đời anh
Con chỉ là cơn mưa mỏng manh
Người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thơi
Anh ấy có thể sống với con suốt trọn cuộc đời
Cũng có thể chia tay ngay ngày mai,có thể!
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai.
<b>VẦNG TRĂNG KHUYẾT </b>
Thôi anh ạ!Đừng đợi chờ nhau nữa
Chiếc hôn xưa nay đã vội thay màu
Em cứ tưởng mình em là duy nhất
Nên dại khờ lỡ đánh mất anh u
Chuyện hơm qua dễ có đến trăm điều
Em không biết bắt đầu từ đâu nữa
Như trăm sông luôn đổ về biển cả
Âm hưởng vui buồn xin trả lại cho anh
Em chợt hiểu rằng hạnh phúc mong manh
Như làn khói khó cầm nhưng dễ mất
Anh đã đến,vội đi,tình đã khuất
Vầng trăng cuộc đời khuất mãi không thôi.
Mọi con đường giờ mãi mãi chia đôi
Em sẽ viết thành câu chuyện kể
Bởi kí ức một thời đâu dễ xố trong nhau!
<b>THƠ TÌNH NGÀY KHƠNG ANH</b>
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi
Em đứng lặng mắt nhìn ai khơng nói
Anh cũng vơ tình có hiểu nổi em đâu
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng trách anh yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ em mới biết
Thì anh xa,anh đã qua xa rồi
<b>MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ </b>
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lịng mình tìm về nơng nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh khơng cịn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - em biết, một mình em...
<b>THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU </b>
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
<b>Đừng Khơi Vết Tình Buồn </b>
Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng,
Trên dốc đời, dị bước lạ chông chênh,
Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại,
Một đoạn đường em đã vội muốn quên.
Ta cất kỹ chút tà dương vô lự,
Chờ mai này thắp sáng lại hồng hơn,
Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh,
Khơi lại trong ta những vết tình buồn.
Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh,
Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm,
Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu,
Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.
Nên ta sợ lắm lời em như thật,
Em có viết ngàn câu thơ cũng vẫn là nổi nhớ
Đợi chờ anh trong chiều lá xơn xao !
<b>Chỉ Có Một Anh Thơi</b>
Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh
Đơn giản lắm ,câu trả lời vẫn thế
Em yêu anh vì ở đời khơng thể
Cịn gì hơn ngồi anh để em yêu
Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu
Bởi tình em khơng phải là số lượng
Em chỉ biết nó bao la rộng lớn
Trước tình em trời biển cũng chào thua
Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa
Nêú em được hóa mình trịn chín kiếp
Thì anh ơi ,em vẫn cịn u tiếp
Bởi trên đời Chỉ-Có-Một-Anh-Thơi !
Chẳng phải trong mơ mà một điêù rất thực
Em đã biết làm thơ gởi theo niềm cảm xúc
Rất thẹn thùng ,e ấp tuổi u nhau
Cũng có thể anh khơng hiểu hết được đâu
Trao cho anh ..là mãi mãi ..Anh ơi!
Nếu một ngày như chiếc lá Thu rơi
Anh bỏ đi khơng một lời nhăn nhủ
Thì anh nhé ! Hãy nhớ về chốn cũ
Vẫn có em ..ơm nơi² nhớ đợi anh về
Tình u nào khơng có những đam mê
Em cũng thế ..khơng khác gì ai hết
Chỉ có khác ,em u anh với tình nồng tha thiết
Thật cuồng si,mãnh liệt đến không ngờ
Em mong muô'n một lần không phải chỉ trong thơ
Mà hiện thực ,anh hiện về trước mặt
Để có anh ...em chấp nhận mọi điêù !
Ai có thể tự mình lý giải được tình yêu
Là đong đếm ,để cho ,để nhận ?
Em chỉ biết tình em là chân thật
Chỉ trao anh ...tất cả với tim nồng
Ở phương này anh có biết hay khơng ?
Đếm thời gian em mong ngày gặp gở
Ta sẽ bên nhau ,sẽ không rời nhau nửa
Hạnh phúc nào bằng ...Có phải vậy khơng anh ?!
Khơng biết giờ này người bên ấy ra sao
Có cịn u em như ngày đầu mới gặp
Hay chỉ bóng em hiện về trong thoáng chốc
Rồi vùn vụt bay đi như ảo giác mộng thường?
Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đại dương ,những vùng trời rộng lớn
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước
Được bên nhau...
cũng thấy khó vơ cùng.
Khơng biết giờ này anh có biết hay khơng?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em cùng gió
Thì thầm cho nhau nghe niềm rung cảm cho người
Em nhớ anh ! Chỉ biết nhớ vậy thôi !
Bởi khoảng cách bao la em làm sao đắp nổi?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi...
"Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người? "
Khoảng cách - Tình yêu - Nỗi nhớ....chơi vơi !
Ngốc à !
Nhớ lắm Ngốc ơi
thiệt buồn
Cồn cào, da diết, nhớ nhung
Thương yêu chất ngất ,ngập lịng
Ngốc ơi
Ngốc à !
Khơng nói thì thơi
Nói nhớ
càng nhớ
nhớ rồi...
nhớ thêm !
Hoa xoan rơi rụng bên thềm
Họa mi chẳng hót...
buồn tênh ,
Ngốc à.
Tình yêu đâu phải thoảng qua
Nên xa, em vẫn yêu mà ...
Ngốc ơi
Được chia xẽ với những gì anh có
Được ước mơ và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất -chính là anh !
Nếu bảo rằng :tình xa cách là tình rât' mong manh
Em bác bỏ vì tình mình khơng thê'
Dẫu cách xa
ta vẫn lục tìm cả khoảng trời dâu bể
Để cùng nhau thắp lửa ấm yêu thuong
Trăng dù khuyêt' ,hay khoảng trơ'ng chơng chênh
Hay câu thơ có nữa đời hụt hẫng
câu em thích nhất :
"Em yêu anh ! u trọn vẹn cuộc đời ! "
<b>++Tình Khơng Trọn Vẹn++ </b>
Xa anh ngày bổng thêm dài
Môi hồng bớt thắm, mắt này bớt nhung
Đàn vương lỡ phím tơ trùng
Kiếp nào hai đứa tương phùng anh ơi ??
Trách gì anh ?
Hay trách đời ??
Duyên yêu không đặng môi cười bớt xinh
Trách anh - anh q vơ tình ?
Hay tim em chẳng giữ hình bóng anh ??
Trách chi anh ???
Thơi củng đành ...
Xa nhau ta ngắm nửa vành trăng riêng ...
Hay cười đi
khóc làm chi
Buồn vui củng thế biệt ly trọn đời
Sơng cịn bên lỡ bên bồi
Tình nào mà vẹn mn đời hỡi anh ...
Trách anh -- em trách sao đành
Chim còn bay vội bỏ cành trơ vơ
Trên đời mấy chuyện ai ngờ
Yêu nhau ngày sớm làm lơ cuối ngày
Trách em -- em quá dại khờ
Yêu cuồng yêu dại để giờ thương đau
Nửa đời Yêu đã biết bao
Gậm nhấm ngọt ngào còn tưởng bền lâu
<b>Xa Nhau rồi </b>
Bởi em khờ hay vì anh phản bội
Chút ân tình trao vội bỏ đi
Hứa thật nhiều nhưng giờ có đưỢc chi ?
Em ồ khóc giữa giịng đời bạc bẽo
Anh đưa tay bảo ta cùng móc nghéo
Em nào ngờ tình hai nẻo ta chia
Để rồi nay em nước mắt đầm đìa
Em từng nhìn đời bằng hạnh phúc vui tươi
Anh đan tâm dập tắt mất nụ cười
Dang tay rộng đón phương trời xa lạ
Giám trách ai, em là người thua thiệt
Yêu một lần tim vạn nhát thương đau
Em lầm tưởng trong giây phút ngọt ngào
là tình yêu của vĩnh hằng vĩnh cửu ...
Đêm tàn canh, em thức hồi khơng ngủ
Anh dửng dưng quay mặt bước càng xa
Em gằng lòng "nước mắt là ngọc ngà"
Nhưng te tái, lịng đau ơi nát dạ !!!
Đừng quá xa chỉ đủ gàn dễ cảm
Đừng quá gần dễ có cách ngăn
Đừng nắng lắm mưa nhiều thêm rét đậm
Thơi Hết Vấn Vương
Mai sẽ về xé nát mấy trang thơ
Vặt vãnh đơi câu ngày xưa em thích
Lời khơng văn hoa như vần cổ tích
Nhưng ít nhiều gói ghém tấm tình ta
Mai sẽ về xố nốt khúc tình ca
Thuở mặn nồng ta cùng hồ cung điệu
Tiếng đàn tôi, giọng hát em, huyền diệu
Âm ba thành nhịp nối của đôi tim
Mai sẽ về lật úp bức hình em
Cho nhớ nhung nhạt nhồ trên bụi phấn
Mong một ngày cõi lịng thơi vương vấn
Vết đau này rồi chắc cũng dần nguôi
Mai sẽ về quay ngược tấm gương soi
Tự dối mình khơng vì em tiều tụy
Vẫn thấy ngày mai cịn điều thú vị
Cố vươn lên đi trọn khoảng đời thừa
Nếu tim em là mùa đông xứ lạ
Có tuyết rơi lạnh giá buốt vai gầy
Anh chỉ xin làm lửa hồng đang cháy
Sưởi ấm nàng cho má đỏ hây hây
Nếu em cuộn mình thành 1 con thuyền giấy
Xin hãy đưa anh cùng xi dịng nước chảy
Để cùng em vui thoả trọn kiếp người
Nếu có thể là ngàn hoa hồng thắm
ANh nguyện trải mình trên những lối em qua
Và nếu được yêu nhiều hơn thế nữa
Anh vẫn yêu em yêu say đắm mù lồ
Nếu 1 ngày, anh ko cịn u em nữa
Đó là ngày trái đất bỗng ngừng quay
Vầng dương kia sẽ thơi ko chiếu rọi
Như xót xa, thương khóc mối duyên này
Nếu một ngày chợt quên tên người ấy
Đó là ngày anh rời khỏi thế nhân
Để cho em trên dương trần than khóc
Để mi ai bỗng thống lệ vơ ngần
Nếu một ngày tình mình đành tan rã
Đó là ngày sau hàng vạn năm trơi
Và tình đó sẽ lưu vào mộng đẹp
Được truyền nhau như giai thoại ngàn đời
Nếu một ngày tình chỉ là ảo mộng
Khi đơi ta mang gian dối thật nhiều
Và tim anh ko cịn cần em nữa
Đó là ngày thế giới hết tình u
<b>Bốn Mùa Khơng em </b>
Lá vàng rơi phải rằng thu đã ghé
Đây hương thơm mùi hoa sữa đầy trời
Còn lối cũ một người đang dạo bước
có phải rằng người ấy là chính tơi
Một luồng khí len lịng ta buốt giá
Như biết rằng ta đang nhói con tim
Đơng băng giá nhưng người càng băng giá
Bởi người xưa còn đâu nữa mà tìm
LaTHuTRuocGio
<b>Nếu Mai Tơi Chết 2 </b>
Nếu mai tơi chết trên con đường hoang vắng
Chỉ có mây ngàn và cỏ dại dưới thân tơi
Bởi vì tơi cơ độc suốt cuộc đời
Thân một bóng nơi phương trời đất khách
Nếu mai tôi chết không một lời than trách
Cho cuộc đời sao lại quá hẩm hiu
Thân cô liêu đau khổ đến trăm chiều
Không tuyệt vọng vì cơ đơn lẻ bóng
Nếu mai tơi chết trong căn phịng cơ tịch
Xin mọi người hãy thiêu xác hộ cho tơi
Vì thân tơi xác định đã lâu rồi
Sẽ cô đơn rời xa miền dương thế
Nếu mai tơi chết giữa mn trùng sóng nước
Xác thân nầy sẽ chìm xuống độ sâu
Thịt rã tan trong sóng nước đục ngầu
Ðể cho cá làm mồi trong cơn đói...
Nếu mai tơi chết xin người đừng kêu gọi
Cho vong hồn được nhàn nhạ thảnh thơi
Không luyến thương , không một chút bùi ngùi
Và vĩnh viễn ra đi không tiếc nuối...
<b>Nếu Mai Tôi Chết 1 </b>
Nếu mai tôi chết xin em đừng cay đắng
Trước mộ phần hãy nhỏ nhẹ dùm anh
Ðể vong linh được thanh thản yên bình
Và nhẹ bước đi vào nơi hư ảo
Nếu mai tôi chết xin em đừng phiền não
Vì khơng cịn ai ghẹo phá với em
Với những vần thơ không được ấm êm đềm
Và thơ ý không làm cho em buồn khổ
Nếu mai tôi chết xin em đừng thổ lộ
Tâm sự buồn của chính bản thân em
Và thở than với nấm mộ hoang tàn
Anh sợ lắm vì nghe những lời than ốn
Nếu mai tơi chết xin em hãy cố gắng
Ðừng buồn phiền, hãy tiếp tục sống nghe em
Bởi đời anh đã quá đủ ưu phiền
Chỉ có cái chết mới làm cho anh hết khổ...
<b>** Lời Thơ Mầu Nhiệm *** </b>
Đọc thơ em đến phần đoạn cuối .
Anh đờ người ngưỡng cổ nhìn quanh .
Ngỡ đâu đây em đứng gần anh .
Ơm xiết chặt hơn anh âu yếm .
Phút giây này anh chưa từng nếm .
Cảnh nồng nàn ! Biến mất từ lâu .
Nay thơ em gợi lại thuở nào .
Anh khao khát ! Khởi đầu trở lại .
Mơ cùng em ! Những gì thực tại .
Không ảo huyền dĩ vãng xa xưa .
Không lưỡng lự chẳng chút ân thừa .
Hay trốn tránh cơn mưa dầy séo .
Đi cùng em trên đường vạn nẻo .
Chuyện vui buồn san xẽ cho nhau .
Để vết thương hai đứa năm nào .
Tan biến mất đi vào quên lãng .
Chỉ cịn lại tình ta lãng mạn .
Đượm nghĩa tình phước hạnh dây quanh .
Suốt cuộc đời vui cảnh an lành .
Không trắc trở ngăn chia hai đứa .
Tình đôi ta luôn mãi thắm màu .
Như tia sáng sao trời vĩnh viễn .
<b>*** Lời Thơ Mầu Nhiệm *** </b>
Đọc thơ em đến phần đoạn cuối .
Anh đờ người ngưỡng cổ nhìn quanh .
Ngỡ đâu đây em đứng gần anh .
Ơm xiết chặt hơn anh âu yếm .
Phút giây này anh chưa từng nếm .
Cảnh nồng nàn ! Biến mất từ lâu .
Nay thơ em gợi lại thuở nào .
Anh khao khát ! Khởi đầu trở lại .
Mơ cùng em ! Những gì thực tại .
Khơng ảo huyền dĩ vãng xa xưa .
Không lưỡng lự chẳng chút ân thừa .
Hay trốn tránh cơn mưa dầy séo .
Đi cùng em trên đường vạn nẻo .
Chuyện vui buồn san xẽ cho nhau .
Để vết thương hai đứa năm nào .
Tan biến mất đi vào quên lãng .
Chỉ cịn lại tình ta lãng mạn .
Đượm nghĩa tình phước hạnh dây quanh .
Suốt cuộc đời vui cảnh an lành .
Không trắc trở ngăn chia hai đứa .
Như tia sáng sao trời vĩnh viễn .
MInh Phong
Anh ko muốn em buồn đâu em nhé
Nhưng lúc nào cần đến một bờ vai
Anh xin làm người sẻ chia giọt đắng
Để cho em tn dịng lệ mi ngài
___++++____++++____+__+_+
Người yêu hỡi bờ vai anh vững chắc
Để cho em tựa sát mặt gục vào
Và muốn khóc xin em yêu hãy khóc
khi em buồn anh cũng chẳng vui đâu
____++++_____+++__++__++_++_
Nếu tim ta hoà chung cùng nhịp đập
Hai linh hồn chỉ là 1 mà thôi
Và khi đó lúc em buồn như thế
Ngồi bên em anh sẽ chẳng nói gì
Dù anh biết lịng em đang tan nát
Biết làm gì khi lệ chảy ước mi
Một mùa đơng giá lúc hồng hơn
Đọc lá thư xưa bỗng thống buồn
Giọt mưa đang rớt trên vành tóc
Tôi ngắm trời đơng chợt ấm lịng
Vì mình ko chịu cảnh phòng ko
Ko biết rắng anh nơi xa ấy
Nhìn lá kia rơi có hồi mong
Giờ đây đơi lứa có vợ chồng
Tình thư đem xé nát ven sơng
Tình ta từ ấy đành tan vỡ
Xin người nơi ấy chớ hồi mong
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lịng mình tìm về nơng nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian, em ngược khơng gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh khơng cịn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh khơng em?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - em biết, một mình em...
<i>Nguyễn Đại Nghĩa</i>
Ngày xuân bên giậu cúc tần
Chiều mưa em đứng bần thần đợi tôi
Thế rồi năm tháng cứ trôi
Giậu xanh ngày ấy, khoảng trời thu sang .
Ngày tôi tạm biết xóm làng
Em trịn mười tám nhẹ nhàng bước chân
Chia tay bên giậu cúc tần
Em rằng năng đến đỡ đần mẹ tôi
Thế rồi cách trở xa xôi
Và ... cho đến một ngày xuân
Có người thiếu phụ dừng chân cổng nhà .
Em giờ ... là của người ta
Của riêng tôi ... một giậu hoa cúc tần
Của riêng tơi: phút tần ngần ...
Có thể vợ mình xưa cũng có một người u
(Người ấy gọi vợ mình là người u cũ)
Cũng như mình thơi, mình ngày xưa cũng thế
u một cơ, giờ cơ ấy đã có chồng.
Có thể vợ mình những phút mềm lịng
Nên giấu kín những suy tư khơng kể về giấc mộng
Người u cũ vợ mình có những điều mà chính mình khơng có được
Cơ ấy khơng nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lịng
Khi gặp người u xưa với những điều vợ mình khơng có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đến đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Chắc vợ mình hiểu điều mình khơng nói
Cơ ấy cũng thương u và chăm chút mình hơn
Mà có trách chi những phút xao lịng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngồi chồng ngồi vợ
Đừng trách chi những phút xao lịng!
Làm sao quên được tuổi thơ
Tuổi vàng, tuổi ngọc - tôi ngờ lời ai
Thưở ấy tơi mới lên mười
Cịn em lên bảy, theo tơi cả ngày
Quần em dệt kín bơng may
Áo tơi đứt cúc, mực dây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Bây giờ xinh đẹp là em
Em ra thành phố dần quên một thời
Về quê ăn Tết vừa rồi
"Anh chưa lấy vợ, còn chờ đợi ai ?"
Em đi để lại chuỗi cười
Trong tôi vỡ ... một khoảng trời pha lê
Trăng vàng đêm ấy, bờ đê
Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may ...
Lê Nghi Đình Giang
Thế là anh tỉnh cơn say
Thế là em chịu đắng cay một đời
Thế là gió thoảng mây trơi
Thế là anh đã quên lời thề xưa
Thế là hết sớm lại trưa
Thế là bão nổi mây mưa ngập lòng
Thế là yêu cũng bằng không
Thế là thương nhớ cũng chồng người ta
Thế là anh đã đi xa
Thế là anh đã quên ta mất rồi
Thế là - là thế người ơi
Thế là tình đến để rồi tình đi
Thế là cịn khóc làm chi
Thế là chơn kín. Cười đi với đời
Thế là thuyền vẫn chơi vơi
Thế là đã hết một thời Bến Mơ
<i>Không rõ tác giả</i>
Em biết,
rồi một ngày điều ấy sẽ ra đi
Những khát khao về anh khơng dày vị em nữa
Em sẽ trở lại bình yên
Như đám mây trơi ngồi ơ cửa
Hố cơn mưa về với cội nguồn
Nhưng,
em sẽ bớt bơng đùa và sẽ ít khóc hơn
Thôi thao thức và bớt phần mơ mộng
Không hát câu ca dao mê hoặc hồng hơn xuống
Ru thời gian à ơi đong đưa
Và em sẽ không hoá đá giữa cơn mưa
Mang trao anh những vần thơ đẫm ướt
Vô tâm thế, làm sao anh biết được
Tắt nắng rồi!
Thì cũng vậy thôi, ôi trái tim dại khờ
Cứ thao thức những điều không định trước
Cứ cháy khát những điều khơng có được
Cứ tìm anh hư vơ hư vô
Là trăm năm cũng là chẳng bao giờ
Anh hiểu được những lời yêu câm nín
Chớm thu rồi, đơn côi con đường hẹn
Chỉ em là lẻ loi... lẻ loi...
<b>SÓNG </b>
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sóng khơng hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ơi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước mn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
- Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta u nhau
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình u
Đễ ngàn năm cịn vỗ
<i><b>Nói Với Em</b></i>
phép cộng của tình u
là khi em hơn dỗi
phép chia của tình yêu
là một lần nơn nỗi
bên nhau trịn trăm tuổi
ta vẫn thèm số dư
thơi gian dù tiếp nối
tình u khơng phép trừ
gian khổ hay cách trở
u nhau thêm bội phần
và vơi anh khi đó
tình u là phép nhân
<i><b>tình u 1</b></i>
Em ko thể nói u anh như đường
Vì ngọt wá ta thường hay nghi hoặc
Liệu có cịn gì trong đó nữa hay ko
Em ko thể nói u anh như vàng
Vì ta đâu phải là người ln giàu có
Hết vàng rồi tình u có cịn ko
Chỉ có chút muối mặn biển đơng
Em u anh nồng nàn như thế đó
Vẫn vị mặn ko ai có thể
Wên được đi trong vô tận đời thường
Yêu em nhiều nhưng anh mãi lặng thinh
Sẽ khơng nói sợ thêm lần thất bại
Trái tim yêu em dù điện phân vẫn vậy
Như trái đất khơng trịn nhưng trái đất xoay!
<b>ánh mắt của em</b>
Mắt em là cả dịng sơng
Thuyền anh lướt nhẹ bềnh bồng say sưa
Mắt em là những hạt mưa
Cho anh tắm mát những trưa oi nồng
Mắt em là cả mùa đông
Anh đem tuyết rải khắp đồng trắng xinh
Mắt em là cả hành tinh
Mắt em là chiếc giường êm
Cho anh ngủ mãi suốt đêm yên lành
Mắt em ngời sáng long lanh
Cho anh đắm đuối khơng đành rời xa.
Vì sao mắt, em yêu buồn vời vợi
Trong đáy sâu chẳng cịn có bóng anh
Chút trang điểm hồng lên thêm phần tủi
Lặng lẽ cười nhẹ vuốt mái tóc xanh
Tơi nằm mơ, một giấc mơ bình dị
Có anh em và tình nghĩa vợ chồng
Buổi sáng thức mà em cịn say ngủ
Trán thơm nồng tan lỗng với hư khơng
Hình như muộn, trễ rồi em u ạ
Chỉ là mơ chút hạnh phúc bâng quơ
Vội ghi chép thành bài thơ trên giấy
Chẳng còn tâm dòng chữ chợt hững hờ
Tôi cúi xuống để hôn em lần cuối
Trời lạnh căm hay em chẳng còn yêu
Thơi thì nhận như thay lời từ giã
Nắng nhạt rồi chiều ngơ ngác cô liêu
<b>Bài 1 </b>
Lãng tử vo danh đời cô độc
Đào mồ chôn chặt mộng yêu thương
Trái tim băng giá xin đừng nhớ
Một đời xin chẳng dám yêu ai
<b>Bài 2 </b>
Một mai ta chết trong rừng thẳm
Ai người gục đầu trước mộ ta
Tóc xanh ai quấn vành khăn trắng
Một đời lãng tử mộng yêu thương
<b>Bài 3 </b>
Giai nhân cất bước khơng trở lại
Hoa kiếm vơ tình đành bỏ khơng
Hận kiếp vơ danh đời lãng tử
Vơ tình để mặc lệ ai rơi
Chưa một lần dám gọi em bằng hai tiếng Em yêu
Nhưng anh biết mình yêu em nhiều lắm
Khi hai đứa ở hai nơi xa thẳm
Tình yêu chưa định hình, nỗi nhớ bỗng chơng chênh!!
Có lúc anh thấy rằng hạnh phúc q mong manh
Sợ gió lãng du cuốn trơi chút tình em trao gửi
Sợ giọt mưa buồn nhòa lệ mắt em tôi
Anh biết rằng em mơ ước chẳng xa xơi
Hạnh phúc đơn sơ, có anh và em nơi ấy
Niềm tin em trao dù chưa bao giờ nói
Anh sẽ về xây mộng đó nghe em
Chẳng có vần thơ nào cho tình ấy đâu em
Nó chỉ giản đơn khơng sắc màu sặc sỡ
Một tình u chưa bao giờ dám ngỏ
Giống như là hạnh phúc không tên...
<i><b>Mong rằng</b></i>
Rồi vết thương về anh cũng sẽ lành!
Rồi kỉ nịêm, sẽ ngủ yên!
Rồi khoảng trống, cũng được lấp đầy!
Mong anh bình an hạnh phúc!...
Thế thơi, anh nhé!
Những dịng cuối cùng
Em viết
Dành cho anh
Em biết
Em vẫn mãi là em
Vẫn kiêu kì đỏng đảnh,
Vẫn mang chút khờ dại của trẻ con,
Nên em để mất anh!
Em trẻ con. Em rắc rối !
Em ngốc nghếch. Em ích kỷ !
Em yếu đuối. Em kém cỏi !
Em trở về với đúng nghĩa trái tim em,
Bình lặng và chai lì đến trơ trẽn!
Ừ, thì thơi
Kỉ niệm về anh đã ngủ yên trong tim em rồi đấy!
Thật vui...hạnh phúc...anh nhá....
Lần cuối cùng em gọi tên anh
Ngốc ạ....
Thay lời nói của trái tim bấy lâu im tiếng
Mùa Thu ấy giờ đây đã xuất hiện
Xoá nhoà đi những kỷ niệm đau buồn
Cho tim nàng rơi những chiếc lá đau thương
Và tưới mát cho con tim đà khơ héo
Mùa Thu đến cho tình u thơ mộng
Khơng đau buồn , khơng tiếng khóc bi thương
Hết than van và nức nỡ đoạn trường
Khơng tuyệt vọng vì tình u phãn bội
Mưa thu xuống như nước mưa rửa tội
Cho những con người phãn bội với tình yêu
Và những hành trang đau khổ trăm chiều
Xẽ chãy xuống theo dịng sơng định mệnh
Ðể mọi người khơng cịn những ý tưỡng
Mưa thu rơi là tiếng nói u buồn
Cho tình đời hết những chuyện vấn vương
Và chào đón một tình u vừa chợt đến...
<i><b>Tình Yêu Vĩnh Hằng </b></i>
---Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát
Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ thú rừng trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái
Tơi u em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mơng như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khơ cằn sa mạc
Tơi u em như nghìn trùng cơn gió
chỉ sợ đường về vắng bóng thiếu em yêu
hãy biến tim anh thành cây mã tấu
chém bay đầu những kẻ nói yêu em...
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---người đi 1 nữa hồn tôi mất
nữa cịn lại bỗng dại khờ...
Tình u là cánh đồng hoang...
Đố ai qua đó khơng mang lệ sầu
Tình u ơi thiên đường hay địa ngục,
Bóng đêm dài hay ánh nắng thiên thu.
Máu đã đổ khơng bao giờ vớt lại...
Trong tình u khơng có chuyện thứ HAI...
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---Một mùa thu trước mỗi hồng hơn
Nhặt cánh hoa rơi chả thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tơi chờ ngươig đến với u thương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Một tình u nhỏ bé
Chơn sâu vào tấm lịng
Một tình u mn thuở
Của anh dành cho em
Tình u đó....
Bây giờ anh sẽ noi'
Anh yêu em mãi mãi
Cũng như một câu nói
Cưng ơi :I love you
1 bài do bé Hương nhà mình tự sáng tác
Hỡi thế gian ai là người giỏi tốn
Xin giải dùm bài tốn tình u
Giả sử rằng tôi yêu người ấy
Chứng minh rằng người ấy cũng yêu tôi
Hay ko cho ý kiến ngen?
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---1 bài do bé Hương nhà mình tự sáng tác
Hỡi thế gian ai là người giỏi tốn
Xin giải dùm bài tốn tình yêu
Giả sử rằng tôi yêu người ấy
Chứng minh rằng người ấy cũng yêu tôi
Hay ko cho ý kiến ngen?
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---Tôi yêu anh âm thầm ko hi vọng
Chỉ mong anh sẽ hiểu đc lịng tơi
Ngày mai đây khi đã chia ly
Tên anh sẽ quên vào muôn vàng tên khác
như 1 vật anh vơ tình đánh mất
Bởi cuộc đờ đâu thiếu lịng tham
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---Tóc em mềm đâu dữ đc tình anh
tay em mềm đâu dữ lòng anh đc
trời hết mưa chưa hẳn trời đã tạnh
em hết pùn chưa hẳn đã quên anh
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---đêm nằm ở dưới bóng trăng
thương cha nhớ mẹ ko bằng nhớ anh
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---một que diêm có thể thắp lên 1 ngọn nến
1 vì sao có thể thắp sáng cả bầu trời
riêng em là 1 người con gái
có thể thắp sáng đc cả trái tim
thêm 1 bài thơ chế
ngồi gần với gái ko sờ là ngu
thà về sách gói đi tu
ngồi gần với gái mà ngu ko sờ
trên thế gian ko có thiếu người con gái đẹp
em tưởng rằng em đẹp lắm hay sao
cỡ như em anh ko cần năn nỉ
bỏ 100000vnd chơi đĩ sướng hơn em
Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống
---tơi thích anh ko phải vì anh đẹp
hay anh giàu anh biết cách ăn chơi
tơi chỉ thích nụ cười và ánh mắt
thích tấm lịng và tính cách anh thơi
trên vũ trụ có mn ngàn trai đẹp
anh tưỡng rằng anh đẹp lắm sao
gái như tôi khơng phãi là gái si tình
mà đeo đuỗi 1 bóng hình khơng xứng đáng
khơng có anh trời vẫn sáng
khơng có anh tơi cũng có người u
mà người u tơi khơng đẹp bằng anh
nhưng hơn anh cả tấm lịng chung thủy
<i>Khi xưa bé nói u anh</i>
<i>Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì</i>
<i>Bây giờ bé đã dậy thì</i>
<i>Anh khen bé đẹp, bé chê anh già</i>
<i>Con cừu non nhảy ra miệng chén</i>
<i>Tình chúng mình u lén mẹ cha</i>
<i>Khơng ngờ mẹ biết mẹ la</i>
<i>Khi xưa bé thích lị cị</i>
<i>Ngày nay bé thích hẹn hị cùng anh</i>
<i>Tình vừa được thì đàn đứt dây</i>
<i>Đứt dây này anh thay dây khác</i>
<i>Mất em rồi anh biết thay ai?</i>
<i>Hôm quan ưống nước tâm tình</i>
<i>Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim</i>
<i>Em cầm mà em lặng im</i>
<i>Đẻ anh phải chạy đi tìm bở hơi</i>
<i>Trách ơng tơ sao q vơ tình</i>
<i>trách bà Nguyệt sao q tuyệt tình với tơi</i>
<i>Chỉ vì một chữ u thơi</i>
<i>Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy</i>
<i>Hôm qua , anh đến nhà em</i>
<i>Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn</i>
<i>Thế là anh trở lại tìm</i>
<i>Em cịn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu</i>
<i>Năm ngàn em lấy em tiêu</i>
<i>Em mua vé số chờ chiều sổ chơi</i>
<i>Không ngờ trúng thiệt anh ơi</i>
<i>Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.</i>
<i>Trên trời cao tơi là vì sao xấu</i>
<i>Dưới trần gian tơi là kẻ không may</i>
<i>Trong cưộc sống tôi là kẻ bất hạnh</i>
<i>Trên đường tình tơi là kẻ cơ đơn</i>
<i>Hơm qua ngày 8 tháng 3</i>
<i>Chi em phụ nữ ngênh ra vào</i>
<i>Nam nhi khơng nói không chào</i>
<i>Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao</i>
Em ơi, em chẳng đẹp đâu
Không tin, cứ lấy gương tàu mà soi
Ừ thì có thắm làn mơi
Cứ lười khơng cắt, tóc anh cũng dài
Bảo em son phấn là sai
Nhưng trời nắng đẹp, má ai chả hồng!
Chưa già tất phải trẻ trung
Chị anh, hồi sắp lấy chồng ....chả thua!
Sao lại cười? Rõ lạ chưa ?
Hay là em ngỡ anh đùa trêu nhau!
Thật đấy mà, chả đẹp đâu!
Gặp nhau trong phút tình cờ
Gặp rồi thương nhớ, thấy lòng bâng khuâng
Mến ai chẳng thốt nên lời
Để rồi nuối tiếc buổi đầu gặp nhau
Chắc là trời định nhân duyên
Tơ hồng dẫn lối, người mai thêm vào
Tình yêu chợt đến cùng nhau
Như chim liền cánh như cây liền cành
Nào ngờ giông bão nổi lên
Gia môn khơng thuận, đơi chim đành lìa
Khổ đau lệ ứa dâng tràn
Tình u, đành phải đoạn lìa từ đây
Khơng biết trời rủ lòng thương
Hay là lại để gieo sầu cho nhau
Để rồi hai đứa gặp nhau
Hai năm tình vẫn mặn nồng như xưa
Nhìn nhau chẳng thốt nên lời
Đành ôm mối hận, quay đầu bước đi
Chẳng biết trời cịn trêu ta
Để hai đứa lại tình cờ gặp nhau
" Ho khen 2 đứa mình "
Mai oi ! anh em minh ma
Có lẽ nào ta lại chia tay
Sau tháng ngày đắm say thuở ấy
Có lẽ nào câu chuyện buồn như vậy
Ta chia tay khi chưa kịp chia xa
Nếu kỉ niệm chẳng giữ nổi hai ta
Thì chia tay rồi một ngày sẽ đến
Những thương yêu và những điều mỏi mệt
Thì sau này chúng ta sẽ quên đi
Nếu trong ánh mắt em giờ đã đầy hồi nghi
Và thật lịng anh có điều nói dối
Thì chia tay phải đâu là tội lỗi
Chỉ chờ một ngày nó tự đến mà thơi
"Vịng tay ấm và dịu dàng bờ môi"
Những yêu thương em dành cho kẻ khác
Anh có được khi tình u lầm lạc
Dị mộng đồng sàng, có chẳng bằng khơng
Mơ ước vẫn trôi dù chẳng thể bềnh bồng
Nỗi thất vọng vẫn mãi là bờ bến
Em có thấy ngày chúng ta đang đến
Cũng sẽ chỉ là cái ngày chia tay
Một chút dịu dàng của người con gái anh u
Sau tình u cịn sót lại bao điều
Anh không muốn đấy chỉ là tiếc nuối
Anh không muốn sau tháng năm theo đuổi
Sẽ lại là ánh mắt hận thù nhau
Hãy qua đi dù có phải đớn đau
Anh khơng sợ phút giây chia tay ấy
Anh biết đó là một ngày sẽ tới
Ngày ta đi về hai hướng ngược nhau
<b>Em yêu anh</b>
Em yêu anh, một tình yêu đã để...
Trong trái tim ẩn dấu từ lâu
Em yêu anh, trong lịng ln sợ hãi
Bởi hai mình có khoảng cách anh ơi!
Em nguyện bên anh đi suốt cuộc đời
Mà lo sợ chuyện hai mình xa cách.
Em yêu anh, chưa một giây hờn trách
Hay giận anh / làm em đợi rất lâu
Tự hỏi lịng khơng biết anh đi đâu
Để em đợi vương sầu lên đôi mắt.
Em yêu anh, không bao giờ muốn mất
<b>CHỜ EM</b>
Chờ em chờ ngẩn chờ ngơ
Chờ em chờ đến vần thơ đượm tình
Chờ em đêm xuống lung linh
Chờ em nỗi nhớ vơ hình đeo mang
Chờ em năm tháng lang thang
Chờ em sầu cứ miên man u buồn
Chờ em trời đổ mưa tuôn
Chờ em nước mắt u buồn đêm đêm
Chờ em kề gối tay êm
Chờ em ru ngủ những đêm ái nồng
Định ngày nên nghĩa vợ chồng trăm năm.
<b>Nỗi Lòng Của Vạc</b>
Cánh vạc bay giữa trời lộng gió
Muốn tìm qn sao khó q người
Tri âm tri kỷ trong đời
Để trần gian tiếng vọng ân tình
Tình ta như bóng với hình
Dù sơng ngăn trở vẫn gìn dấu yêu
Vạc mãi miết trong chiều vỗ cánh
Vượt trùng dương dư ảnh phùng tương
Trĩu nặng một nỗi vấng vương
Lệ nhoà giăng mắt lạc đường nhân gian
Chồn chân chốn địa đàng cổ tích
Vạc gột sạch vết tích đau thuơng
Trầm mình trong suối ngàn hương
Vạc như sống lại giữa vườn tình yêu
<b>THĂM THẲM</b>
Vạc bay thăm thẳm ngàn xa
Nhớ nhau ngày ấy chỉ là dấu yêu
Buồn trong hoang vắng đìu hiu
Tâm hồn bay bổng muộn chiều buồn thương
Nỗi lòng bao khúc vấn vương
Làm sao đếm được nẻo đường phải đi
Trả nhau một mối tình si
u xưa đã cạn cịn gì mà mong
<b>u</b>
u,là chết trong lịng một nửa
Vì mấy khi u,có ai hiểu nó đâu
Trao tình thật nhiều,nhưng chẳng bấy nhiêu
Người ta hờn,hay phụ củng chẳng biết
Một phút bên nhau,cũng như một giờ chi kỷ
Như chiếc lá thu tàng,trong chiều gió đơn cơi
Vì mấy khi u,chưa biết ta u hay hững hờ
Vì mấy khi tình,cịn đó có chờ ta khơng
Tình u lạc lối giữa nhưng cơn buồn không sao tả hết
Và cảnh đời,là một bãi sa mạc vu vơ
Và tình là sợi dây chỉ,vấn vít trong tim
u,là chết cho người mình yêu.
<b>Yêu</b>
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu ;
Người ta phụ , hoặc thờ ơ , chẳng biết ...
Những người ai theo dõi dấu chân yêu ;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu .
Và tình ái là sợi dây vấn vít .
u , là chết ở trong lịng một ít .
<b>CẢM ƠN</b>
Cảm ơn cuộc đời cho em dám yêu anh
Nồng nàn và liều lĩnh
Ngay cả khi chưa biết đích đến là đâu
Cảm ơn cuộc đời đã đưa ta đến bên nhau
Không tính trước mọi điều
Khơng ào ạt vũ bão
Nhưng cũng không thảnh thơi phút giây nào
Cảm ơn cuộc đời em có trái tim
Để chống ngợp trước anh
Như bờ cát choáng ngợp trước mênh mang của bể
Triệu triệu năm qua song mãi vỗ về
Nhưng ngày mai
sẽ còn lại gì sau chót những đam mê
Hay anh rồi cũng ra đi như chưa bao giờ đến
Đừng đổ thừa cho bức tường định kiến
Lửa lòng nào chẳng đến lúc ngi phai!
Thì thơi
Em đành phải cám ơn cuộc đời
Dù tình u khơng lối thốt
Dù hạnh phúc bất ngờ trở mặt
Nâng mình lên trên cao
Nhưng anh ơi
Bất chấp những gì chờ đợi phía sau
Em sẵn sàng phiêu lưu
Sẵn sàng trả giá
<b>NHỮNG ĐIỀU EM MUỐN</b>
Muốn nói một điều gì đó với anh
Mà bóng đêm dày q
Em sợ mình khơng nhìn được tất cả
Những buồn vui trong mắt anh sâu !
Muốn nói nhiều điều muốn nói từ lâu
Em lại sợ sự vơ tình của gió
Lời nói đầu mơi gió sẽ cuốn xa vời...
Muốn hét lên vì nỗi nhớ anh ơi
Giữa trùng điệp khổ đau có tình u tồn tại
Em thấy sợ tiếng lịng mình dội lại
Vách đá vơ tri nào hiểu tiếng con người !
Muốn được một lần, chỉ ước một lần thôi
Được ngã vào ngực anh, ngủ vùi trong thanh thản
Sợ đôi vai thêm một lần nặng gánh
Đành ngủ vùi nghìn khao khát riêng em.
<b>NHỮNG GÌ KHƠNG THỂ NĨI CÙNG ANH</b>
Cho em được một lần khóc trên vai anh
Khi nghĩ về người ấy
Quá khứ khiến em giật mình nhìn lại
Anh khơng là người đến sau
Nhưng người xưa… ngày xưa… có thể…
Vì những nỗi đau, đau đến tận giờ !
Ngựa hoang về tới bến sơng bình n
Có lúc chợt thèm được như ngựa hoang
mơ giấc mơ quên miền quá khứ
Thèm được như ngựa hoang
phá tung mọi buộc ràng, định kiến
Thèm được như ngựa hoang
Như ngựa hoang…
Cứ mải lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc
Giờ em mới nhận ra mọi điều không đơn giản
Và anh ơi
Anh có vực em dậy
cho em được một lần nữa khóc trên vai anh ?
<b>Chợt một ngày em bảo anh khơ khan</b>
Khơng nói nổi lời dù một lời của gió
Khơng dịu dàng và mượt mà như cỏ
Khơng êm đềm hay lơi lả như trăng
<b>Anh nghe lịng nhói nỗi bâng khuâng</b>
Em nói đúng , buồn thay , em nói đúng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ
<b>Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?</b>
Anh khơng nói , vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng khơng có tuổi
Bằng niềm đam mê cịn trẻ mãi khơng già
<b>Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?</b>
Giữa cái khơ khan có chút gì bối rối ?
Giữa cuộc sống đang trơi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời
<b>Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi</b>
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc , suy tư
<b>Em vẫn còn thao thức đấy ư ?</b>
Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói , và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em .:037:
__________________
<b>Nói với người u cũ </b>
Em đừng nhớ làm gì tình yêu ấy
Em cứ để cho mùa thu rụng lá
Lá rồi cũng khô chẳng thể mãi màu vàng
Nếu gió cuốn về nơi xa ngái
Cũng chỉ vì ngọn gió ...đa mang
Em cứ mặc cho vầng trăng khuyết nửa
Qua mùa đơng trăng lại trịn đầy
Em hãy quên như chưa bao giờ nhớ
Cứ bình tâm bên cạnh một người
Dừng cúi mặt khi gặp anh trên phố
Vấn vương gì một kẻ dở hơi.
<b>Nhớ</b>
<i>Puskin</i>
Lạ quá ! Khơng hiểu vì sao
Ðứng trước em anh lạnh lùng đến thế ?
Nhưng anh đi rồi mình anh với bóng lẻ
Mới thấy mình khẽ nói : Nhớ làm sao ?!
Chúng nó cứ bảo nhớ là u
Cịn anh thì khơng biết nữa
Tình yêu với anh sao kỳ lạ thế
Lúc xa rồi mới thấy mình u !
Tình u đến nào ai có biết
Tình u đi nào ai có hay ?
Theo thời gian, trái đất nó cũng quay
Tình u đến, tình u đi ...
nào ai có biết
<b>Chẳng thể nào anh lại giấu được em</b>
Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ qn
Nhưng sau tia chớp trời chẳng cịn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh vẫn ln đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lịng mình em đã biết mất anh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau
Em thà một lần thực sự đớn đau
Đã một lần anh đã vì em
Em đã bng tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hồn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu.
<b>Thơ tình IT 1</b>
Có nhiều lúc gục đầu trên Keyboard
Anh vơ tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em mẹ đã gài Password
Suýt nữa anh rách quần vì cố vượt Firewall.
<b>Thơ tình IT 2</b>
Trái tim anh, em Select bằng Mouse
Chốn hẹn hò: Forum - Internet
Lời yêu thương truyền bằng phương thức Get
Nhận dáng hình qua địa chỉ IP
Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển Search
Lời tỏ tình khơng dễ gì Convert
Lưu ngàn đời vào biến Constant
Anh nghèo khó mang dịng máu Sun
Em quyền q với họ Microsoft
Hai dịng Code khơng thể nào hồ hợp
Dẫu ngàn lần Debug em ơi
Sao khơng có một thế giới xa xôi
Linux cũng thế mà Windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi Platform.
<b>Thơ tình IT 3</b>
Em vội bước ra đi quên Logoff
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recycle Bin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả
Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username
Hay mình sẽ một lần Full Format
Em đã change .. Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố
Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..
Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial!!!
<b>Thơ tình IT 4</b>
Tình yêu modem cũng đẹp như thơ
Khác chi chuyện Romeo thời hiện đại
Cuối tháng cầm tờ hóa đơn điện thoại
Chàng Romeo bỗng cảm thấy... hơi buồn.
Chàng khơng thể nhìn nàng qua modem
Chàng khơng thể hơn nàng qua bàn phím
Chàng khơng thể cầm tay nàng âu yếm
Chàng chỉ nói "yêu em" và cứ thế Enter.
Và hai người cứ yêu vậy trong mơ
Trong chiếc khung con mỗi lần hội thoại.
Đêm càng khuya, họ càng mê mải
Nói chuyện trăng sao, mật ngọt thiên đường.
Nàng hỏi chàng: "Anh cứ nói yêu thương..."
Thế mà bỗng nhiên anh biến đi đâu mất"
Chàng vội vã: "Ơ kìa, anh nói thật...
Anh bị out, vừa lập tức chui vào".
Họ cứ yêu nhau như mận yêu đào
Ơm computer mỗi ngày mấy tiếng
Chat mãi chat hồi khơng hết chuyện
Tình yêu cứ theo năm tháng vơi đầy.
Và bên ngoài kia trái đất vẫn quay
Qua chiếc modem những mối tình vẫn nở
Cũng lắm gian truân, cũng nhiều trắc trở
Cũng "I love you", rồi cũng lại Enter.
<b>Thơ tình IT (5)</b>
Chàng Romeo bỗng cảm thấy... hơi buồn.
Chàng không thể nhìn nàng qua modem
Chàng khơng thể hơn nàng qua bàn phím
Chàng khơng thể cầm tay nàng âu yếm
Chàng chỉ nói "yêu em" và cứ thế Enter.
Và hai người cứ yêu vậy trong mơ
Trong chiếc khung con mỗi lần hội thoại.
Đêm càng khuya, họ càng mê mải
Nói chuyện trăng sao, mật ngọt thiên đường.
Nàng hỏi chàng: "Anh cứ nói yêu thương..."
Thế mà bỗng nhiên anh biến đi đâu mất"
Chàng vội vã: "Ơ kìa, anh nói thật...
Qua chiếc modem những mối tình vẫn nở
Cũng lắm gian truân, cũng nhiều trắc trở
Cũng "I love you", rồi cũng lại Enter.
<b>Thơ tình IT (6)</b>
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Để Undo những gì đã xảy ra
Ngay cả những lập trình viên quốc tế
Cịn có thể mắc lỗi nữa là….
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Một lần, chỉ đúng một lần thôi.
Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét
Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z
Anh sẽ viết lên đó dịng tên em.
— (* _ *)—
Trái tim anh, em Select bằng Mouse
Chốn hẹn hò: Forum - Internet
Lời yêu thương truyền bằng phương thức Get
Nhận dáng hình qua địa chỉ IP
Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển Search
Lời tỏ tình khơng dễ gì Convert
Lưu ngàn đời vào biến Constant
Anh nghèo khó mang dịng máu Sun
Em quyền q với họ Microsoft
Hai dịng Code khơng thể nào hồ hợp
Dẫu ngàn lần Debug em ơi
Sao khơng có một thế giới xa xôi
Linux cũng thế mà Windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi Platform.
Anh yêu em và anh cũng yêu nhỏ bạn
Qua nhà em anh bấm nút open.
Em mở cửa nhưng em còn pause mãi,
Anh ngại ngùng, anh chẳng dám enter.
<b>B̀N ĐÊM MƯA</b>
Đêm mưa là nhớ khơng gian
Lịng run thêm lạnh nỗi hàn bao la...
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nặng nặng, nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồn
Rơi rơi... dìu dịu rơi rơi...
Trăm mn giọt nhẹ nói lời vu vơ...
Tương tư hướng lạc phương mờ...
Trở nghiêng gối mộng hững hờ nằm nghe.
Gió về lịng rộng khơng che,
Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư...
<b>Anh đừng khen em </b>
Lúc đầu khi mới làm quen
Khi đọc một cuộc đời buồn
Lịng em xót xa ấm ức
Anh khen em cảm xúc
Và bao điều nữa , Anh khen
Em sợ lời khen của anh
Như sợ đêm về trời tối
Nhiều khi ngồi buồn một mình
Em trách anh sao nông nổi
Hãy chỉ cho em cái kém
Để em nên người tốt lành
Hãy chỉ nơi anh cái xấu
Để em chăm chút đời anh
Anh ơi anh có biết khơng
Vì anh em buồn biết mấy
Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng cịn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hơn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lịng mình em đã biết mất anh
Nói đi anh hơm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt
Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã một lần thành thật
Đã một lần anh đã vì em
Em đã bng tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hồn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu.
************************
<b>QUÊN</b>
Lạnh không anh những ngày tháng xa nhau
Em xin lỗi những lúc khơng cịn nhớ
Em xin lỗi có lúc khơng trăn trở
Gió yếu rồi thuyền đi nổi khơng anh?
Nỗi nhớ sẽ vui khi được gọi tên
Em lơ đãng và rồi quên đi đấy
Không phải quên anh, mà quên mất nhớ
Quên mất buồn, quên mất cả tương tư.
Đừng trách em, em không phải thờ ơ
Không phải quên anh, anh biết rồi anh nhỉ
Khi lỡ gần ai một buổi chiều, em nghĩ
Giá được gần anh, dù chỉ một buổi chiều !
Anh thấy không, em vẫn biết nhớ nhiều
Nếu tiếng em cười chiều nay hơi hoan hỉ
Không phải em vui khi mình phải xa nhau.
Anh biết mà, em khơng phải qn đâu....
************************
<b>TÌNH EM</b>
Em có khóc đâu anh ?...
Đó là nụ cười tan ra đấy chứ ,
Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ ,
Một nụ cười dai dẳng niềm đau
Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau ...
Tình u có thật nhưng mong manh q
Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố ,
Trái tim em không đủ sức đối đầu ...
Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh ,
Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác
Chỉ có em khi thu về man mác
Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!!
CHỊ CŨNG TỪNG NHƯ THẾ
Chị cũng từng yêu anh ấy như em
Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm chi em cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu
Để đo hết thương yêu theo chiều dài giận dỗi
Để một lần chị vơ tình mắc lỗi
Một lần thơi, thế rồi mãi mãi xa
Biết nói gì về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hôm qua - Em là hôm nay hiện tại
Biết chẳng thể thêm một lần u lại
Nhưng chị vẫn xót lịng khi đối diện tình em
Em đã có cái bấy lâu chị khát thèm
Tuổi trẻ hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ
Rồi có một chiều đông cây thay lá
Voan áo cô dâu bay ngợp trước hiên nhà
Rồi vơ tình chị giả bộ bước qua
LỖI
Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Khi tình yêu đã một lần tan vỡ
Vẫn yêu nhau mà đành dang dở
Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Cả hai chúng mình đều có lỗi với nhau
Anh đã quên em để em mơ kẻ khác
Anh muốn nói yêu em như ngày xưa ấy
Đã vỡ rồi đâu còn được lành nguyên
Có bao giờ hàn gắn được trái tim?
Anh đừng nói cho lịng em thổn thức
Em biết anh đã nhiều lần day dứt
Anh buồn, em còn buồn nhiều hơn
Trước em buồn vì đã mất anh
Nay lại buồn vì anh khơi chuyện cũ
Lấy lại làm sao niềm tin đã sụp đổ
Hãy quên em và đừng nói yêu em!
Nếu cuộc đời là một trang giấy trắng
Và tình mình là dịng chứ in nghiêng
ANh sẽ viết nên bức tình thư dịu ngọt
Đưa em vào dệt mộng thần tiên
Nếu đời em là ngàn con hạc giấy
Thả trên sơng tình ái của dòng đời
Anh xin em cho anh làm nước chảy
Dìu em đi Phiêu bạt chốn xa xơi
Nếu đời anh là con thuyền căng gió
Lạc hướng tình chẳng biết phải đi đâu
Anh xin em hãy là loài chim biển
Nếu 1 ngày, anh ko cịn u em nữa
Để cho em trên dương trần than khóc
Để mi ai bỗng thống lệ vơ ngần
Nếu một ngày tình mình đành tan rã
Đó là ngày sau hàng vạn năm trơi
Và tình đó sẽ lưu vào mộng đẹp
Được truyền nhau như giai thoại ngàn đời
Nếu một ngày tình chỉ là ảo mộng
Khi đôi ta mang gian dối thật nhiều
Và tim anh ko cịn cần em nữa
Đó là ngày thế giới hết tình u
oOo
<b>Bốn Mùa Khơng em </b>
Một mùa xuân mà hoa lá ko vui
Vì giờ đây thiếu bóng dáng 1 người
Chỉ có gió thổi qua lòng se lạnh
Ngỡ như rằng đang mai mỉa riêng tơi
hạ đến rồi sao ko nắng chói chang
Mây phiêu du đi lạc xứ vội vàng
Bỏ núi đó bơ vơ thầm ngóng đợi
Đây hương thơm mùi hoa sữa đầy trời
Cịn lối cũ một người đang dạo bước
có phải rằng người ấy là chính tơi
Một luồng khí len lịng ta buốt giá
Như biết rằng ta đang nhói con tim
Đông băng giá nhưng người càng băng giá
Bởi người xưa cịn đâu nữa mà tìm
oOo
Ta chẳng sợ khi mất cuộc tình
Chỉ buồn người ấy, mắt lung linh
Chờ nhau mỏi gối từng xuân mộng
Giận trách trăng sao chuyện chúng mình..
Làm sao người đốt được tình thi
Của người ly biệt trót u vì
Tình ta như lụa cho ai xé
May áo tặng người lúc Tân Hơn..
Anh xé tình đi..xé nát lòng !
Đem về trong mộng nỗi thương mong
Làm sao anh xé tình anh được ?
Bởi trái tim kia cứ mặn nồng..
Chẳng sợ chia phôi - chuyện trên đời
Sợ người năm cũ từng đêm tủi..
Và sợ mình ta..nhớ một người..!
Có cánh hoa nào mà khơng tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào khơng xuống thấp lên cao?
Có mơi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xơi
... Và có những chiều em cảm thấy đơn cơi
Biết về đâu, dựa vai ai mà khóc
Kể cho ai nghe chuyện đời gai góc
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.
... Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Muốn trở lại, dựa vai ai mà khóc
Than thở với ai rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho ai nỗi khổ bị dối gian
Ai sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai để khóc
Em khơng bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vịng tay
Cứ ln tin, sẽ có bờ vai để khóc
Khơng biết định nghĩa Vợ là gì đây
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngồi vỏ rất cay trong lịng
Vợ là một đố hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng
Nhiều người nhờ Vợ nên ơng
Nhiều người vì Vợ mất khơng cơ đồ
Vợ là cả những nguồn thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chút men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để Chồng mê say
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ, Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, Vợ là mùa xuân
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế tốn giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình q
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm hổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của Chồng
Nhiều anh dám bảo Vợ khơng ra gì ???
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm khơng gì hơn đâu
Việc nhà Vợ có cơng đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Catset, Vợ là TiVi
Lời ru xưa lại vọng về trong ta
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, Vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quĩ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường
Khi nào giận, lúc nào thương
Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm dun
Vợ là cơ Tấm thảo hiền
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi
Vợ là con phật cháu trời
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian
Khi bàn tay khơng cịn nắm bàn tay
Dẫu đứng kề nhau cũng xa vạn dặm
Tay cịn trong tay là tình cịn ấm
Tay bng tay rồi tình lạnh thiên thu
Một bàn tay mòn mỏi đợi - mong - chờ
Bàn tay khác rã rời xa - khuất - biệt
Đâu ai hiểu tay còn nhớ tay da diết
Như biển xanh mãi nhớ sóng bạc đầu
Không phải từ xưa không đến ngàn sau
Từ lúc nào tình yêu lên tiếng gọi
Tay lặng im gởi nhau ngàn lời nói
Một chút vỗ về, tay gom hết yêu đương
Những tình nhân trên ngã rẻ đoạn trường
Cái nhớ sau cùng là bàn tay vẫy
Bàn tay này trong nhớ nhung, vẫn thấy
Cái vẫy đau lịng của bàn tay kia
Có bàn tay nào ấm trọn đêm mưa
Cũng khơng bàn tay lạnh hồi trong nắng
Những người yêu nhau mong tình mãi sáng
Nhớ nhau hoài ấm lạnh những bàn tay
Hỏi cả gió mây và cả nắng
Anh im lặng, lịng anh thầm nghĩ
Ta sinh ra là để yêu nhau.
Đừng hỏi tại sao anh yêu em !
Để mắt anh nhìn em bối rối
Để miệng anh cười trừ thật vội
"Vì .. em là ... tất cả anh yêu ..."
Đừng hỏi tại sao anh yêu em !
Khi một ngày dài 24 tiếng .
Khi em đẹp và em dễ mến
Khi anh yêu cũng chẳng biết tại sao ?
Đừng hỏi tại sao anh yêu em !