Th n m ngày 11 tháng 11 năm 2010ứ ă
Luyện từ và câu:
Bài 2. Em chọn từ nào trong ngoặc đơn (đã, đang, sắp) để điền
vào ô trống?
a/ Mới dạo nào những cây ngô còn lấm tấm như mạ non. Thế
mà chỉ ít lâu sau, ngô …… thành cây rung rung trước gió và ánh
nắng.
Theo Nguyên Hồng
b/ Sao cháu không về với bà
Chào mào …… hót vườn na mỗi chiều.
Sốt ruột, bà nghe chim kêu
Tiếng chim rơi với rất nhiều hạt na.
Hết hè, cháu vẫn ….. xa
Chào mào vẫn hót. Mùa na ….. Tàn.
đã
Kiểm tra bài cũ:
đã
đang
sắp
•
Đãng trí
•
Một nhà bác học đã làm việc trong phòng. Bỗng người phục
vụ đang bước vào, nói với ông:
•
- Thưa giáo sư, có trộm lẻn vào thư viện của ngài.
•
Nhà bác học hỏi:
•
- Nó sẽ đọc gì thế?
Th n m ngày 11 tháng 11 năm 2010ứ ă
Luyện từ và câu:
Bài 3: Trong truyện vui sau có nhiều từ chỉ thời gian dùng
không đúng. Em hãy chữa lại cho đúng bằng cách thay đổi
các từ ấy hoặc bỏ bớt từ.
Câu đúng là: - Một nhà bác học đang làm việc trong phòng.
- Bỗng người phục vụ bước vào
- Nó đang đọc gì thế?
_
_
_
Câu đúng là: - Một nhà bác học ……….
- Bỗng người phục vụ ………
- Nó ………
Th n m ngày 11 tháng 11 năm 2010ứ ă
Luyện từ và câu:
Tính từ
•
Cậu học sinh ở Ác-boa
•
Ác- boa là một thò trấn bé nhỏ, không có những lâu đài đồ
sộ, nguy nga, chỉ thấy những ngôi nhà nhỏ bé, cổ kính và những
vườn nho con con. Dòng sông Quy-dăng-xơ hiền hòa lượn
quanh thành phố với những chiếc cầu trắng phau.
Ông bố dắt con đến gặp thầy giáo để xin học. Thầy Rơ- nê
đã già, mái tóc ngả màu xám, da nhăn nheo, nhưng đi lại vẫn
nhanh nhẹn… Thầy cứ lắc đầu chê Lu-i còn bé quá.
•
Thế mà chỉ ít lâu sau, Lu-i đã khiến thầy rất hài lòng. Cậu
là học sinh chăm chỉ và giỏi nhất lớp.
•
Theo Đức Hoài
•
I. Nhận xét
•
1. Đọc truyện sau:
Lu-i Pa-xtơ
(1822-1895)
Th n m ngày 11 tháng 11 năm 2010ứ ă
Luyện từ và câu:
Tính từ
•
Cậu học sinh ở Ác-boa
•
Ác- boa là một thò trấn bé nhỏ, không có những lâu đài đồ
sộ, nguy nga, chỉ thấy những ngôi nhà nhỏ bé, cổ kính và những
vườn nho con con. Dòng sông Quy-dăng-xơ hiền hòa lượn
quanh thành phố với những chiếc cầu trắng phau.
Ông bố dắt con đến gặp thầy giáo để xin học. Thầy Rơ- nê
đã già, mái tóc ngả màu xám, da nhăn nheo, nhưng đi lại vẫn
nhanh nhẹn… Thầy cứ lắc đầu chê Lu-i còn bé quá.
•
Thế mà chỉ ít lâu sau, Lu-i đã khiến thầy rất hài lòng. Cậu
là học sinh chăm chỉ và giỏi nhất lớp.
•
Theo Đức Hoài
•
I. Nhận xét
•
1. Đọc truyện sau:
nguy nga
Ng Môn Tử Cấm Thành Huếọ
nguy nga, đồ sộ