Tải bản đầy đủ (.ppt) (16 trang)

slide 1 tiõt 97 ý nghĩa văn chương hoµi thanh i tìm hiểu chung 1 tác giả tác phẩm a tác giả 1902 – 1982 tên thật nguyễn đức nguyên quê xã nghi trung huyện nghi lộc tỉnh nghệ an là nhà phê bình văn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (303.93 KB, 16 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b> 1. Tác giả - tác phẩm.</b>


<b> a. Tác giả.</b> (1902 – 1982 )


<b>- Tên thật: Nguyễn Đức Nguyên.</b>


<b>-Quê: xã Nghi Trung- huyện Nghi </b>


<b>Lộc, tỉnh Nghệ An.</b>


<b>- Là nhà phê bình văn học xuất </b>
<b>sắc.</b>


<b>-Năm 2000, được Nhà nước </b>


<b>phong giải thưởng Hồ Chí Minh </b>
<b>về văn học - nghệ thuật.</b>


<b>-Tác phẩm nổi tiếng: Thi nhân </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung</b>


<b> 1. Tác giả - tác phẩm</b>


<b> a. Tác giả</b> (1902 – 1982 )


<b>b. Tác phẩm</b>


<b>- Viết năm 1936, in trong tập “ Văn </b>
<b>chương và hành động”</b>


<b>-Thể loại: Nghị luận</b>


<b>2. Đọc, hiểu chú thích, bố cục</b>
<b>a. Đọc</b>


<b>b. Chú thích</b>


<b>c. Bố cục : 2 phần </b>


<i><b>- Phần 1: Từ đầu đến mn lồi</b></i>


<i><b> Nguồn gốc văn chương.</b></i>


<i><b>- Phần 2: cịn lại</b></i>


<i><b> Bàn về cơng dụng, nhiệm vụ văn </b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Tìm hiểu văn bản.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>



<i><b>“</b><b> </b><b>Người ta kể chuyện đời xưa, một </b></i>
<i><b>nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con </b></i>
<i><b>chim bị thương rơi xuống bên chân </b></i>
<i><b>mình. Thi sĩ thương hại q, khóc </b></i>
<i><b>nức lên, quả tim cùng hoà nhịp với </b></i>
<i><b>sự run rẩy của con chim sắp chết. </b></i>
<i><b>Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy </b></i>
<i><b>chính là nguồn gốc của thi ca.</b></i>


<i><b> Câu chuyện có lẽ chỉ là một câu </b></i>
<i><b>chuyện hoang đường, song khơng </b></i>
<i><b>phải khơng có ý nghĩa. Nguồn gốc </b></i>
<i><b>cốt yếu của văn chương là lòng </b></i>


<i><b>thương người và rộng ra thương cả </b></i>
<i><b>mn vật, mn lồi. (...)”</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lịng yêu thương.</b></i>


<i><b>cốt yếu</b></i>


+ Văn chương xuất hiện khi con người có
cảm xúc mãnh liệt trước một hiện tượng
đời sống.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>



<b>II. Phân tích:</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lịng u thương.</b></i>


Th¶o ln nhãm



</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lịng u thương.</b></i>


<i>- Trâu ơi, ta bảo trâu này.</i>


<i> Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày với ta.</i>


<i>-Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống.</i>
<i>- Nhất canh trì, nhị canh viên, tam canh </i>


<i>điền.</i>


<i>- Cày đồng đang buổi ban trưa</i>



<i> Mồ hơi thánh thót như mưa ruộng cày.</i>


 Văn chương bắt nguồn từ cuộc


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lịng u thương.</b></i>


<i><b>-> Văn chương bắt nguồn từ thực tế đấu tranh </b></i>
<i><b>bảo vệ Tổ quốc, chống giặc ngoại xâm.</b></i>


Đêm nay Bác không ngủ. Bác thương người
chiến sĩ đứng gác...


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>



<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lòng yêu thương.</b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II . Phân tích.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b> </b><b>Người ta kể chuyện đời xưa, một </b></i>
<i><b>nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con </b></i>
<i><b>chim bị thương rơi xuống bên chân </b></i>
<i><b>mình. Thi sĩ thương hại q, khóc </b></i>
<i><b>nức lên, quả tim cùng hồ nhịp với </b></i>
<i><b>sự run rẩy của con chim sắp chết. </b></i>
<i><b>Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy </b></i>
<i><b>chính là nguồn gốc của thi ca.</b></i>


<i><b> Câu chuyện có lẽ chỉ là một câu </b></i>
<i><b>chuyện hoang đường, song khơng </b></i>
<i><b>phải khơng có ý nghĩa. Nguồn gốc </b></i>
<i><b>cốt yếu của văn chương là lòng </b></i>


<i><b>thương người và rộng ra thương cả </b></i>
<i><b>muôn vật, muôn lồi. (...)</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lòng yêu thương.</b></i>



<i><b>cốt yếu</b></i>


<i><b> Nêu vấn đề tự nhiên, hấp dẫn, từ </b></i>


<i><b>việc kể một câu chuyện đời xưa dẫn </b></i>
<i><b>đến kết luận.</b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lịng yêu thương.</b></i>


<i><b> Nêu vấn đề tự nhiên, hấp dẫn, từ </b></i>


<i><b>việc kể một câu chuyện đời xưa dẫn </b></i>
<i><b>đến kết luận.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>


<i><b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b></i>


“ <i>Văn chương sẽ là hình dung, của sự </i>
<i>sống mn hình vạn trạng. Chẳng </i>



<i>những thế, văn chương còn sáng tạo ra </i>
<i>sự sống.(...)”</i>


<i><b>- Văn chương phản ánh hiện thực cuộc sống.</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống.</b></i>


<i>“Vụt qua mặt trận đạn bay vèo vèo”.</i>


<i> ( Lượm - Tố Hữu)</i>


<i>“Cái cò lặn lội bờ ao...”</i>
<i> ( Ca dao )</i>


<i>-> Văn chương</i> <i>phản ánh cuộc chiến đấu.</i>


<i>-> Phản ánh cuộc sống lao động.</i>


+ Cuộc sống của con người, của xã hội vốn
mn hình vạn trạng, văn chương có nhiệm
vụ phản ánh cuộc sống đó.


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>



<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>
<i><b>chính là lịng u thương.</b></i>


<i><b> Nêu vấn đề tự nhiên, hấp dẫn, từ việc </b></i>


<i><b>kể một câu chuyện đời xưa dẫn đến kết </b></i>
<i><b>luận.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>


<i><b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b></i>


<i><b>- Văn chương là hình dung của sự sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>


<b>Truyện “Thạch Sanh”</b>


<b>Truyện “ Cây bút thần”</b>


<i><b> Phản ánh ước mơ công lý, cải tạo hiện </b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. II. Phân tích.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn chương </b></i>


<i><b>chính là lịng u thương.</b></i>


<i><b> Nêu vấn đề tự nhiên, hấp dẫn, từ </b></i>


<i><b>việc kể một câu chuyện đời xưa dẫn </b></i>
<i><b>đến kết luận.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>


<i><b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b></i>


<i><b>- Văn chương là hình dung của sự sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>


<i><b>b. Công dụng của văn chương.</b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>
<b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương là hình dung của sự sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>



<b>b. Công dụng của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương giúp cho tình cảm và gợi </b></i>
<i><b>lịng vị tha.</b></i>


Ví dụ: (Dế Mèn phiêu lưu kí – Tơ Hồi)


Ví dụ: “ Cuộc chia tay của những
con búp bê “ ( Khánh Hoài)



<i><b>- Văn chương gây cho ta những tình </b></i>
<i><b>cảm khơng có, luyện những tình cảm </b></i>
<i><b>ta sẵn có.</b></i>


<i>“ Một người hàng ngày chỉ lo cặm cụi </i>


<i>vì mình, thế mà khi xem truyện hay </i>
<i>ngâm thơ có thể vui, buồn, mừng, </i>
<i>giận cùng những người ở đâu đâu ... </i>
<i>hay sao “ ( Hoài Thanh) </i>





<b> Văn chương làm giàu tình cảm của con </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>

<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>
<b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương ph n </b><b>ả ánh hiện thực cuộc sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>


<b>b. Công dụng của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương giúp cho tình cảm và gợi lịng </b></i>
<i><b>vị tha.</b></i>


<i><b>- Văn chương gây cho ta những tình cảm </b></i>
<i><b>khơng có, luyện những tình cảm ta sẵn có.</b></i>


<i>“Cơn Sơn suối chảy rì rầm</i>


<i>Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai</i>
<i>Cơn Sơn có đá rêu phơi</i>


<i>Ta ngồi trên đá như ngồi chiếu êm”</i>


( Côn Sơn Ca - Nguyễn Trãi )


<i>“ Cuộc đời phù phiếm và chật hẹp </i>


<i>của cá nhân vì văn chương mà trở </i>
<i>nên thấm đẫm và trở nên rộng rãi </i>
<i>đến trăm nghìn lần” ( Hồi Thanh)</i>


<i>“ Tơi u sơng xanh, núi tím; tơi u đơi mày </i>
<i>ai như trăng mới in ngần và tôi cũng xây </i>
<i>mộng ước mơ, nhưng tôi yêu nhất mùa xuân”</i>


<i> (Mùa xuân của tôi - Vũ Bằng)</i>


<b> -> Văn chương làm đẹp làm hay những thứ bình </b>
<b>thường</b>


<b> Văn chương làm giàu tình cảm của con người.</b>


<b>* Đời sống tinh thần của nhân loại nếu thiếu văn </b>
<b>chương thì rất nghèo nàn.</b>


<b> Văn chương làm đẹp cho cuộc đời, </b>


<b>cuộc đời đáng yêu hơn.</b>


<b> Các thi sĩ, văn nhân làm giàu sang </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>



<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>
<b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương là hình dung của sự sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>


<b>b. Công dụng của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương giúp cho tình cảm và gợi lịng </b></i>
<i><b>vị tha.</b></i>


<i><b>- Văn chương gây cho ta những tình cảm </b></i>
<i><b>khơng có, luyện những tình cảm ta sẵn có.</b></i>


<b>III. Tổng kết.</b>
<b> 1. Nghệ thuật.</b>


<i><b>- Lập luận chặt chẽ, lí lẽ sắc sảo, </b></i>
<i><b>cảm xúc dồi dào, giàu hình ảnh.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn </b></i>
<i><b>chương là là lịng u thương. </b></i>
<i><b>Văn chương là hình ảnh của sự </b></i>
<i><b>sống mn hình vạn trạng và </b></i>


<i><b>sáng tạo ra sự sống, làm giàu tình </b></i>
<i><b>cảm con người. </b></i>



<b> 2. Nội dung.</b>


<b> Văn chương làm giàu tình cảm của con </b>


<b>người.</b>


<b>-> Văn chương làm đẹp làm hay những thứ </b>
<b>bình thường.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>
<b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương là hình dung của sự sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>


<b>b. Công dụng của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương giúp cho tình cảm và gợi </b></i>
<i><b>lòng vị tha.</b></i>


<i><b>- Văn chương gây cho ta những tình cảm khơng </b></i>
<i><b>có, luyện những tình cảm ta sẵn có.</b></i>



<b>III. Tổng kết.</b>
<b>IV. Luyện tập.</b>


Ý nghĩa văn chương


Nguồn gốc Cơng


dụng
<b>Từ </b>
<b>lịng</b>
<b>u </b>
<b>thg</b>
<b>Hình </b>
<b>dung </b>
<b>sự </b>
<b>sống</b>
<b>Sáng </b>
<b>tạo </b>
<b>sự </b>
<b>sống</b>


<b>Giúp </b>


<b>tình </b>
<b>cảm. </b>
<b>Lịng </b>
<b>vị tha</b>
<b>Gây </b>
<b>tình </b>


<b>cảm </b>
<b>chưa </b>
<b>có</b>
<b>Luyện </b>
<b>những </b>
<b>tình </b>
<b>cảm </b>
<b>sẵn có</b>
Nhiệm vụ


<b>Điền vào sơ đồ</b>


<b> Văn chương làm giàu tình cảm của con người.</b>


<b>-> Văn chương làm đẹp làm hay những thứ bình </b>
<b>thường</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

<b> TiÕt 97 . </b>

Ý NGHĨA VĂN CHƯƠNG


<i><b> Hoµi Thanh </b></i>
<b>-I. Tìm hiểu chung.</b>


<b>II. Phân tích:.</b>


<i><b>1. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.</b></i>


<i><b>2. Nhiệm vụ và công dụng của văn chương.</b></i>
<b>a. Nhiệm vụ của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương là hình dung của sự sống</b></i>
<i><b>- Văn chương sáng tạo ra sự sống</b></i>



<b>b. Công dụng của văn chương.</b>


<i><b>- Văn chương giúp cho tình cảm và gợi lịng vị </b></i>
<i><b>tha.</b></i>


<i><b>- Văn chương gây cho ta những tình cảm </b></i>
<i><b>khơng có, luyện những tình cảm ta sẵn có.</b></i>


<b>* Đời sống tinh thần của nhân loại nếu </b>
<b>thiếu văn chương thì rất nghèo nàn.</b>


<b>III. Tổng kết.</b>
<b> 1. Nghệ thuât.</b>


<i><b>- Lập luận chặt chẽ, lí lẽ sắc sảo, </b></i>
<i><b>cảm xúc dồi dào, giàu hình ảnh.</b></i>


<i><b>- Nguồn gốc cốt yếu của văn </b></i>


<i><b>chương là là lịng u thương. Văn </b></i>
<i><b>chương là hình ảnh của sự sống </b></i>
<i><b>mn hình vạn trạng và sáng tạo ra </b></i>
<i><b>sự sống, làm giàu tình cảm con </b></i>


<i><b>người. </b></i>


<b> 2. Nội dung.</b>


<b>IV. Luyện tập.</b>



<b> Văn chương làm giàu tình cảm của con </b>


<b>người.</b>


</div>

<!--links-->

×