Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Nha van Ng Quang Sang

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (141.17 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Nhà văn Nguyễn Quang</b>


<b>Sáng: Hồi nhỏ tui rất</b>


<b>dốt văn </b>



<b>Nhà văn Nguyễn Quang Sáng từ lâu đã quen thuộc</b>
<b>với giới học trò. Học sinh cấp 2 được học tác phẩm </b>
<i><b>Chiếc lược ngà, học sinh cấp 3 học Quán rượu</b></i>
<i><b>người câm cùng những truyện ngắn trong phần đọc</b></i>
<b>thêm như: Con gà trống, Tiếng chày giã gạo… </b>
<b>Có nhiều tác phẩm trong SGK, biên kịch nhiều bộ</b>
<b>phim nổi tiếng như: Cánh đồng hoang, Mùa gió</b>
<i><b>chướng… thế nhưng ít người biết rằng nhà văn</b></i>
<b>Nguyễn Quang Sáng- như ông tự nhận- là hồi nhỏ</b>
<b>rất dốt môn văn!</b>


<b>* “Thằng Sáng mà cũng viết được văn, kỳ vậy ta!”</b>


Trong tưởng tượng của nhiều người, nhà văn ắt hẳn phải là người văn hay chữ tốt. Cứ theo hệ qui chiếu ấy mà xét
thì nhà văn Nguyễn Quang Sáng phải là người có năng khiếu bẩm sinh và học cực kỳ giỏi môn văn.


Cũng như nhiều người đã nghĩ như vậy, tôi đem câu hỏi này hỏi tác giả của nhiều tác phẩm trong SGK mà mình đã
được học. Nhà văn Nguyễn Quang Sáng lập tức phủ nhận: “Đâu có, đâu có. Nói cho trung thực hồi nhỏ tui học dốt
mơn văn lắm. Tui cịn nhớ một bài làm văn của mình chỉ được 0,5/20 điểm. Tui dốt văn khơng phải do thầy dạy dở
mà do mình khơng chú tâm học thôi. Nhưng bù lại tui giỏi các mơn tự nhiên, đặc biệt là mơn tốn nên vẫn lên lớp đều
đều”.


Sau này, nhiều bạn bè học cũ biết ơng Nguyễn Quang Sáng thành nhà văn, có người đã ngạc nhiên thốt lên: “Thằng
Sáng mà cũng viết được văn, kỳ vậy ta!”. Chính bản thân nhà văn Nguyễn Quang Sáng cũng khơng nghĩ mình sẽ
cầm bút làm công việc sáng tạo nhọc nhằn này.


Vậy ông Nguyễn Quang Sáng thành nhà văn là do đâu? Ông trả lời thật đơn giản: “Chính cuộc sống thơi thúc mình


cầm bút viết cái gì đó cho đỡ buồn phiền”. Những gì Nguyễn Quang Sáng nhìn thấy trong cuộc sống được ơng
chuyển tải thơng qua trí tưởng tượng của mình thành tác phẩm. Nhưng ơng cũng nói thêm, nhà văn khác với người
thường là nhờ bản năng trong người. Ơng ví dụ: “Cũng chứng kiến một sự việc như bao người khác nhưng anh nhà
văn lại bị thôi thúc bởi bản năng trong người mà cầm bút”. Từ đó ơng nói đến chuyện học giỏi văn khơng liên hệ gì
hết đến danh phận nhà văn.


Như trong truyện ngắn Chiếc lược ngà, nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã kể bối cảnh ra đời: “Ngày 1/1/1966, từ Hà
<i>Nội, tôi cùng với một số văn nghệ sĩ và một đoàn khoảng 40 người vượt Trường Sơn về chiến trường miền Nam. Tất </i>
<i>cả mang dép cao su, ngày đi đêm nghỉ, đói và sốt rét, gần 4 tháng thì về đến căn cứ của Trung ương cục, được gọi là</i>
<i>R. </i>


<i>Cũng trong năm 1966, bắt đầu mùa nước nổi, tôi xuống chiến trường đồng nước Tháp Mười. Đến đồng bằng, người </i>
<i>giao liên đầu tiên mà tôi gặp được là một cô gái khoảng 17, 18 tuổi tên Thu. Cô giao liên đưa tôi xuống chiến trường </i>
<i>vào một đêm tối trời bằng xuống máy đuôi tôm xuôi theo dịng sơng Vàm Cỏ Đơng. Trên chiếc xuống đầy lá ngụy </i>
<i>trang, có nhiều giề lục bình. Thấy lạ tơi hỏi cơ giao liên, cơ trả lời lục bình cũng là lá ngụy trang. Tôi nhớ thời kháng </i>
<i>Pháp chỉ cần ngụy trang vào ban ngày, ban đêm đâu cần. Nhưng nhờ cô giao liên, tôi mới hiểu thêm thời này ngay cả</i>
<i>ban đêm cũng cần vỏ bọc vì trực thăng địch rình suốt. </i>


<i>Sau chuyến đi này tơi hình thành câu chuyện Chiếc lược ngà. Khi tơi về chiến trường miền Nam, tôi như người vừa </i>
<i>rời khỏi ghế nhà trường bắt đầu bước vào đời, cuộc đời của chiến tranh, nên mọi thứ xung quanh như rải màu lên </i>
<i>trang giấy trắng của tâm hồn tôi. Lúc viết Chiếc lược ngà, tôi viết một mạch trong buổi sáng trên căn chịi cạnh sơng, </i>
<i>kê giấy lên đầu gối mà viết. Tất nhiên, câu chuyện tôi đã kết hợp hình ảnh cơ Thu giao liên và cảnh sum họp rồi chia </i>
<i>ly của những gia đình mà tơi từng biết. Có thể nói trong Chiếc lược ngà với tơi có hai câu chuyện. Hai chuyện này </i>
<i>chẳng liên quan gì đến nhau nhưng thơng qua trí tưởng tượng tôi xâu chuổi lại thành một câu chuyện"</i>.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Như vậy, quyết định thành nhà văn hay không quan trọng nhất là trí tưởng tượng và cuối cùng là hành động viết, vì
khơng viết sao thành tác phẩm được dù nhiều người mơ mộng, tưởng tượng còn hơn tôi”. Từ chuyện sáng tác, nhà
văn Nguyễn Quang Sáng đề cập đến vấn đề dạy văn trong nhà trường thơng qua việc học của con cháu mình.


<b>* “Vặn” lại giáo viên dạy văn </b>



Nhà văn Nguyễn Quang Sáng tiết lộ đạo diễn Nguyễn Quang Dũng – con trai ông làm biên kịch, viết báo … cũng đều
do tự học chứ không hề nhờ vả ông kiềm cặp hay học bất cứ trường lớp viết lách nào. Thời Nguyễn Quang Dũng
cũng như nhiều con cháu khác của ông học phổ thông, các thầy cô biết phụ huynh Nguyễn Quang Sáng là nhà văn
có tác phẩm trong SGK nên thường mời ông lên nhà trường “mắng vốn”.


Nhà văn Nguyễn Quang Sáng kể chuyện vui: “Nhiều lần nhà trường mời tui lên họp,
<i>tôi bị cô giáo chủ nhiệm và cô giáo dạy văn than phiền, đại ý: ông là nhà văn mà con </i>
<i>ông học văn dở ẹc! </i>


<i>“Mắng vốn” như vậy một vài lần thì được, đằng này nhiều lần quá nên tui bực mình hỏi</i>
<i>vặn lại: Cháu nó viết bài theo ý nó hay theo ý cơ? Theo ý cơ thì giỏi, cịn theo ý nó là </i>
<i>dở à!”. </i>


Nhà văn Nguyễn Quang Sáng cho rằng dạy văn theo lối đóng khung, chia một bài văn
thành nhiều thang điểm… là trói buộc trí tưởng tượng của học trị. Vì rằng học các
mơn khoa học tự nhiên, nhất là mơn tốn người ta cũng cần trí tưởng tượng vậy thì
một bài văn, thơ hay cũng phải để người học hiểu các nghĩa khác nhau của nó chứ.
Theo nhà văn Nguyễn Quang Sáng, cơng việc của thầy cơ giáo dạy văn giỏi chính là
truyền đạt niềm u thích văn, thơ cho học trị của mình. Ơng nói: “Cái hay, cái đẹp ai
<i>khơng thích. Vậy phải làm sao chỉ ra chỗ nào hay, chỗ nào giá trị trong tác phẩm để </i>
<i>học trò biết rằng truyện ngắn, bài thơ này giá trị. Và phải khuyến khích học trị phát </i>
<i>hiện thêm những chi tiết mới lạ bổ sung vào những gì thầy cơ giáo đã biết. Hơn nữa, </i>
<i>bản thân các thầy cô phải nghiên cứu thêm để cho giáo án năm sau khác năm trước </i>
<i>chứ năm nào cũng một giáo án cũ thì người dạy cũng chán mà người học cũng nhàm. </i>
<i>Mấy đứa nhỏ trong nhà tôi học văn thấy mà tội. Nói chung vấn đề này cịn là câu </i>
<i>chuyện dài kỳ của những người làm giáo dục”.</i>


<b>* Nếu tăng giá SGK, chúng tơi sẽ địi bản quyền!</b>



Trong câu chuyện của mình, nhà văn Nguyễn Quang Sáng đề cập đến vấn đề thời sự là việc tăng giá SGK. Ông cho
biết những tác phẩm trong SGK của ông khơng hề có nhuận bút vậy thì tăng giá SGK ông không đồng tình:


“Nếu SGK phát không cho học trị thì tui chẳng màng đến chuyện thù lao tác phẩm của mình làm gì. Đằng này có
<i>bán, có lợi nhuận lại cịn địi tăng giá thì những nhà văn như chúng tơi rất bức xúc. Tui có nói với một số anh em có </i>
<i>tác phẩm trong SGK phải cùng nhau làm đơn đề nghị NXB xem xét lại chuyện này nếu khơng chúng tơi sẽ địi bản </i>
<i>quyền!” – nhà văn nói.</i>


<b>Trần Hồng Nhân</b>


Nhà văn Nguyễn Quang
Sáng sinh năm 1932 tại
huyện Chợ Mới tỉnh An
Giang. Ông bắt đầu cầm bút


năm 20 tuổi với tiểu thuyết
Đất lửa. Đến nay ơng đã
xuất bản hơn 30 đầu sách.


Ơng đã nhận nhiều giải
thưởng văn học nghệ thuật,


trong đó có giải thưởng Hồ
Chí Minh.


Ơng cũng là một nhà biên
kịch với nhiều bộ phim đã
trở thành kinh điển của điện
ảnh VN. Công việc biên kịch
cũng do ông tự học nhờ đi


xem phim nhiều chứ không
hề thông qua trường lớp học


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×