Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Bài giảng cuộc sống và hạnh phúc- ai dạy ai?

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.89 KB, 2 trang )

AI DẠY AI?
Lấy vợ là một việc mà thông thường đàn ông nào cũng đến lúc phải làm. Tôi không phải là một kẻ mê gái nhưng lại vô
cùng háo hức đối với việc lấy vợ. Có lẽ vì tôi là người đàn ông của gia đình, yêu thích không khí ở nhà hơn là la cà quán
xá.
Tôi không quá kén chọn người bạn đời của mình như những người khác bởi tôi sẽ... dạy vợ.
Dù cho cô gái ấy có là người thế nào đi nữa nhưng một khi đã vào tay tôi thì tôi sẽ đào tạo theo đúng ý đồ của mình. Vấn đề là thời
gian và cách thức.
Đừng cho rằng tôi là một người chồng gia trưởng, chỉ biết áp đặt người khác. Nói là “đào tạo” nhưng tôi chỉ muốn cả hai cùng tiến
bộ dựa trên nguyên tắc “thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn”.
Nói chung, đã là vợ thì không cần phải ăn to nói lớn, làm ông này bà kia mà quan trọng là phải ngoan, biết nghe lời chồng. Người
trở thành vợ tôi không phải là người mà tôi yêu nhất nhưng là người yêu tôi nhất.
Tôi có thói quen nhường quyền chủ động cho phụ nữ và sau nhiều lần được tôi khuyến khích, Hà đã có đủ mạnh mẽ để tỏ tình với
tôi.
Muốn tìm được một cô gái yêu mình thật lòng, có thể sống chết với mình thì trước tiên phải tỏ ra lạnh lùng, thờ ơ, hắt hủi để thử
lòng cô ta. Nếu thật sự yêu ta, cô ấy sẽ không từ bỏ mà sẽ sán lại gần ta hơn, đeo bám ác liệt hơn. Đấy là tiền đề giúp ta dễ dàng
dạy bảo cô ta sau này.
Hà là cô gái khá cứng đầu nhưng có tố chất thông minh và tôi tin mình sẽ dạy bảo cô ấy được.
Ngoài những điều nhỏ bé như nết ăn nết ở không mất nhiều thời gian để dạy bảo, tôi bắt đầu sửa cho nàng những nhược điểm khó
khắc phục hơn.
Đầu tiên là cái thói ăn nói thiếu suy nghĩ, bạ đâu nói đấy của cô. Mỗi khi Hà lỡ mồm nói ra một câu gì đó không phải, tôi thay đổi sắc
mặt ngay, lừ mắt bỏ đi mặc cho cô rối rít chạy theo xin lỗi.
Tôi phải làm cho Hà tin rằng tôi không bao giờ tha thứ cho câu nói đó. Phải cho cô ấy thấy tầm nghiêm trọng của một lời nói không
suy nghĩ để lần sau có trách nhiệm với lời nói của mình.
Đợi vài ngày cho ngấm cảm giác tội lỗi, tôi sẽ cho nàng cơ hội làm lành. Vài lần như vậy, nàng đã ăn nói đâu ra đấy, ít khi làm tôi
phật lòng. Cũng may mắn cho tôi có được cô vợ thông minh, biết điều.
Tiếp theo, tôi phải dạy vợ cách đoán biết tâm tư, nguyện vọng của chồng để chiều chồng. Tôi không muốn đợi khi mình lên tiếng rồi
vợ mới thực hiện những điều mình muốn mà phải tự hiểu chồng muốn gì mà tự giác thực hiện.
Bề ngoài tôi làm ra vẻ dễ chịu, cho nàng quyền tự quyết định mọi việc, khuyến khích nàng tự do làm theo những gì mình thích
nhưng trong thâm tâm, tôi đã đặt ra những nguyên tắc mà nếu vi phạm nàng sẽ phải trả giá đắt. Cách này vừa giúp nàng bộc lộ bản
chất mà tôi cũng không mang tiếng là áp đặt.
Nàng nhận được lời mới đến một bữa tiệc với những người bạn, trong đó có người yêu cũ của nàng, một anh chàng hào hoa, lịch


lãm, vẫn luôn say mê nàng, tôi để nàng tự quyết định, ủng hộ nếu nàng muốn đến đó. Nhưng chính vì thế mà nàng đã phải suy nghĩ
kỹ lưỡng và quyết định ở nhà cùng tôi.
Lúc đó tôi mới ôm nàng vào lòng mà nói rằng nàng đã rất khôn ngoan khi hành động như vậy bởi nếu nàng hí hửng đi ngay thì tôi
đã cho nàng li dị sớm.
Nàng thở phào, ôm chặt lấy tôi, một thứ mà nàng suýt nữa thì đánh mất. Từ đó nàng thường suy nghĩ rất thận trọng, học cách phán
đoán suy nghĩ của tôi và thường làm tôi bất ngờ về sự thông minh cũng như tình cảm nồng nhiệt của nàng.
Giờ thì tôi thật sự tin rằng trên đời này không có người vợ tồi mà chỉ có những ông chồng không biết dạy vợ.
Nhưng đúng vào lúc tôi nhận ra mình không thể sống thiếu nàng thì nàng lại quyết định ra đi. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ mất
bình tĩnh vì phụ nữ nhưng lần này thì tôi thật sự hốt hoảng.
Nàng nói đã chờ đợi tình yêu của tôi quá lâu và nhận ra tôi sẽ chẳng bao giờ yêu nàng như nàng đã tin vào điều đó. Vì thế, việc làm
một người vợ ngoan ngoãn, biết nghe lời của tôi không còn ý nghĩa đối với nàng.
Tôi đã để nàng ra đi như tôi vẫn coi thường đàn bà như thế. Nhưng rồi tôi đã không thể chịu nổi, lao đi tìm nàng, nói với nàng rằng
tôi yêu nàng và không muốn sống thiếu nàng.
Nàng biết tôi sẽ làm như thế. Nàng đã luôn nghe lời tôi nhưng lại khiến tôi chuyển động theo quỹ đạo của nàng. Đến giờ tôi cũng
không hiểu tôi dạy nàng hay nàng dạy tôi nữa.

×