<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
<b>I. </b>
<b>I. </b>
<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>
<b><sub>Đọc - hiểu tiểu dẫn</sub></b>
<i><b>1. Tác giả</b></i>
<b>Nguyễn Minh Châu</b>
<b>(1930 – 1989)</b>
<b>Nguyễn Minh Châu</b>
<b>(1930 – 1989)</b>
<b> Quê: Quỳnh Lưu, Nghệ </b>
<b>An.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>
<b>I. </b>
<b>I. </b>
<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>
<b><sub>Đọc - hiểu tiểu dẫn</sub></b>
<i><b>1. Tác giả</b></i>
<b>Tác phẩm chính</b>
<b>Truyện ngắn :</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành</b></i><b> (1983)</b>
<b> </b><i><b>Bến quê</b></i><b> (1985)</b>
<i><b> Chiếc thuyền ngoài xa</b></i><b> (1987)</b>
<b> </b><i><b>Cỏ lau (1989)</b></i><b> …</b>
<b>Tiểu thuyết :</b>
<i><b> Cửa sơng </b></i>
<b>(1967)</b>
<i><b> Dấu chân người lính</b></i>
<b> (1972)</b>
<i><b> Những người từ trong rừng đi ra</b></i>
<b> (1982)…</b>
<b>Tiểu luận phê bình:</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
<b>I. </b>
<b>I. </b>
<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>
<b><sub>Đọc - hiểu tiểu dẫn</sub></b>
<i><b>1. Tác giả</b></i>
<b>Tác phẩm chính</b>
<b>Truyện ngắn </b>
<b>Tiểu thuyết</b>
<b>Tiểu luận phê bình</b>
<b> một trong những cây bút </b>
<b>tiên </b>
<b>phong </b>
<b>của văn học Việt Nam thời kì </b>
<b>đổi mới.</b>
<b>Giải thưởng Hồ Chí Minh</b>
<b> về văn </b>
<b>học nghệ thuật năm </b>
<b>2000</b>
<b>.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>
<b>I. </b>
<b>I. </b>
<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>
<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>
<i><b>1. Tác giả</b></i>
<b> </b>
<b> In đậm phong cách </b> <b>tự sự - triết lí </b> <b>của Nguyễn Minh </b>
<b>Châu.</b>
<b> Ngôn từ dung dị đời thường nhưng ẩn chứa những </b>
<b>chiêm nghiệm sâu sắc của ông về </b> <b>nghệ thuật và </b> <b>cuộc </b>
<b>đời. </b>
<b> Tóm tắt :</b>
<b> Bố cục :</b>
<b>Đoạn 1 (từ đầu đến “</b><i><b>chiếc thuyền lưới vó đã biến </b></i>
<i><b>mất</b></i><b>”): Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh.</b>
<b>Đoạn 2 (</b><i><b>Đây là lần thứ hai… chống chọi với sóng gió </b></i>
<i><b>giữa phá</b></i><b>): Câu chuyện của người đàn bà hàng chài ở </b>
<b>toà án huyện.</b>
<b>Đoạn 3 (còn lại): Tấm ảnh được chọn trong bộ lịch </b>
<b>năm ấy. </b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b>1. Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh</b></i>
<b> </b>
<b> Một cảnh “đắt” trời cho: </b>
<b>Bức tranh mực tàu của một danh hoạ thời cổ:</b>
<i><b>Mũi thuyền in một nét mơ hồ loè nhoè vào bầu sương </b></i>
<i><b>mù trắng như sữa có pha đơi chút màu hồng hồng. Vài </b></i>
<i><b>bóng người lớn lẫn trẻ con đang ngồi im phăng phắc </b></i>
<i><b>như tượng… Tất cả khung cảnh nhìn qua những cái mắt </b></i>
<i><b>lưới...</b></i>
<i><b>Toàn bộ khung cảnh từ </b><b>đường nét </b><b>đến </b><b>ánh sáng </b><b>đều </b></i>
<i><b>hài hồ</b></i><b>.</b>
<i><b>Vẻ đẹp </b><b>đơn giản </b><b>và </b><b>tồn bích</b><b>. </b></i>
<b> Giúp Phùng bắt gặp cái tận Thiện, tận Mĩ, thấy tâm hồn </b>
<b>mình được gột rửa, trở nên trong trẻo, tinh khôi hơn </b>
<b>cái đẹp thanh lọc tâm hồn.</b>
<b><sub> cái đẹp chính là </sub><sub>đạo đức</sub><sub>.</sub></b>
<b>a.</b>
<b>Phát hiện thứ nhất : đầy thơ mộng</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> 1. Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh</b></i>
<b>a. Phát hiện thứ nhất : đầy thơ mộng</b>
<b>b. Phát hiện thứ hai : đầy nghịch lí</b>
<b>Tại sao phát hiện thứ </b>
<b>hai của Phùng lại đầy </b>
<b>nghịch lí</b>
<b>?</b>
<b> Từ chiếc thuyền ngư phủ </b>
<b>đẹp như mơ</b>
<b> kia hiện ra </b>
<b>cảnh tượng :</b>
<b> Một người đàn bà </b>
<b>thô kệch, mệt mỏi, cam chịu</b>
<b>.</b>
<b> Một người đàn ông </b>
<b>to lớn, độc dữ, đánh đập </b>
<b>vợ tàn nhẫn</b>
<b>.</b>
<b> Đứa con vì </b>
<b>thương mẹ </b>
<b>đã </b>
<b>đánh lại cha</b>
<b>, bị lão </b>
<b>giáng hai bạt tay.</b>
<b>Cảnh tượng </b>
<b>tàn nhẫn</b>
<b>, hồn tồn </b>
<b>khơng phải là </b>
<b>“đạo đức”</b>
<b>,</b>
<b>“chân lí của </b>
<b>sự tồn thiện</b>
<b>” </b>
<b>bất ngờ, trớ trêu </b>
<b>như </b>
<b>trò đùa quái ác</b>
<b> của cuộc </b>
<b>sống.</b>
<b>Thảo luận theo bàn (2’): </b>
<b>Nếu có người đề nghị nhà văn nên </b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> 1. Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh</b></i>
<b>a. </b>
<b>Phát hiện thứ nhất : đầy thơ mộng</b>
<b>b. Phát hiện thứ hai : đầy nghịch lí</b>
<b>Thái độ</b>
<b> của Phùng</b>
<b> </b>
<b>Kinh ngạc</b>
<b>, há mồm ra mà nhìn.</b>
<b> Chạy nhào tới, </b>
<b>định can thiệp</b>
<b>.</b>
<b> nhận ra: </b>
<b>bi kịch </b>
<b>gia đình thuyền chài kia là thứ </b>
<b>thuốc </b>
<b>rửa quái đản</b>
<b> làm những thước phim huyền diệu của anh </b>
<b>bỗng hiện hình thật khủng khiếp, ghê sợ.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>
<b>a. Số phận, phẩm chất</b>
<b>Người đàn bà hàng chài </b>
<b>được miêu tả như thế </b>
<b>nào trong tác phẩm?</b>
<b>Người đàn bà </b>
<b>vô danh</b>
<b>, như biết bao người đàn bà </b>
<b>vùng biển khác.</b>
<b> Trạc ngồi 40 tuổi, sinh ra trong gia đình khá giả, </b>
<b>mặt </b>
<b>rỗ, xấu xí, thơ kệch</b>
<b>, khn mặt luôn </b>
<b>mệt mỏi </b>
<b> cuộc đời </b>
<b>lam lũ, nhọc nhằn</b>
<b>. </b>
<b> Khi bị chồng đánh, “</b>
<i><b>không hề kêu một tiếng, khơng </b></i>
<i><b>chống trả, cũng khơng tìm cách chạy trốn</b></i>
<b>” </b>
<b>nhẫn nhục, chấp nhận </b>
<b>đòn roi như chấp nhận một </b>
<b>phần cuộc đời mình.</b>
<b>Thấy </b>
<b>đau đớn, xấu hổ, nhục nhã </b>
<b>khi hành động vũ phu </b>
<b>của chồng bị thằng Phác và Phùng chứng kiến </b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>
<b>a. Số phận, phẩm chất</b>
<b>Thái độ </b>
<b>: </b>
<b>rụt rè</b>
<b>, tìm một </b>
<b>góc tường </b>
<b>để ngồi</b>
<b> nhỏ bé, </b>
<b>tội nghiệp</b>
<b>, tư thế </b>
<b>bị động, tự vệ</b>
<b>.</b>
<b>Ngôn ngữ </b>
<b>:</b>
<b> Lúc đầu </b>
<b>:</b>
<i><b> thưa gửi, Con lạy quý toà</b></i>
<b> khúm núm, sợ sệt, van nài</b>
<b>.</b>
<b> </b>
<b>Về sau </b>
<b>: </b>
<i><b>Chị cám ơn các chú </b></i>
<b>trần tình bình đẳng, thân mật, sắc sảo</b>
<b>.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>
<b>a. Số phận, phẩm chất</b>
<b>Lời giãi bày: 3 nguyên nhân không bỏ chồng</b>
<b> Gã chồng là chỗ dựa quan trọng trong cuộc đời chị, nhất là khi </b>
<b>biển động: “</b><i><b>Chưa bao giờ các chú biết như thế nào là nỗi vất vả </b></i>
<i><b>của người đàn bà trên một chiếc thuyền khơng có đàn ông</b></i><b>…”, </b>
<b>“</b><i><b>đám đàn bà hàng chài ở thuyền chúng tơi </b><b>cần phải có người đàn </b></i>
<i><b>ơng </b><b>để chèo chống khi phong ba</b></i><b>…”.</b>
<b> Chị cần có chồng để “c</b><i><b>ùng làm ăn </b><b>ni nấng đặng một sắp con</b></i><b>”, </b>
<b>“</b><i><b>Ơng trời sinh ra người đàn bà là để đẻ con, rồi nuôi con cho đến </b></i>
<i><b>khi khôn lớn nên phải </b><b>gánh lấy cái khổ</b></i><b>” </b>
<b>thương con, giàu đức hi sinh.</b>
<b> “</b><i><b>Trên thuyền cũng có lúc vợ chồng con cái </b><b>hoà thuận vui vẻ</b><b>”, </b></i>
<i><b>“</b><b>vui nhất </b><b>là lúc ngồi nhìn </b><b>đàn con </b><b>tơi chúng nó được </b><b>ăn no</b></i><b>” </b>
<b>chắt lọc niềm hạnh phúc nhỏ nhoi từ triền miên đau khổ.</b>
<b>Chấp nhận đau khổ, chịu đựng tất cả vì con. </b>
<b>b. Câu chuyện ở tồ án huyện</b>
<b>Tại sao người đàn bà hàng chài </b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>
<b>a. Số phận, phẩm chất</b>
<b> Xem việc chồng đánh mình là cách để gã </b>
<b>giải toả </b>
<b>nỗi khổ</b>
<b>, như kiểu đàn ông thuyền khác </b>
<b>uống rượu</b>
<b><sub>hiểu thấu lẽ đời</sub></b>
<b><sub>, </sub></b>
<b><sub>cảm thông </sub></b>
<b><sub>với lão chồng vũ phu</sub></b>
<b><sub>bao dung, nhân hậu, vị tha</sub></b>
<b><sub>.</sub></b>
Câu chuyện của người đàn bà là câu chuyện về
<b>sự thật cuộc đời</b>
<b>, giúp những người như Phùng và </b>
<b>Đẩu </b>
<b>thức tỉnh, ngộ ra</b>
<b> được nhiều điều </b>
<b>khơng </b>
<b>thể dễ dãi, đơn giản</b>
<b> trong việc nhìn nhận mọi sự </b>
<b>việc, hiện tượng của cuộc sống. </b>
<b>b. Câu chuyện ở toà án huyện</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>3. Tấm ảnh được chọn trong “bộ lịch năm ấy”</b></i>
<b>PHÙNG</b>
<b>Ảnh </b>
<b>đen </b>
<b>trắng</b>
<b>Màu </b>
<b>hồng </b>
<b>hồng </b>
<b>của ánh </b>
<b>sương </b>
<b>mai</b>
<b>Người </b>
<b>đàn bà </b>
<b>vùng </b>
<b>biển</b>
<b>Nghệ </b>
<b>thuật</b> <b>Cuộc <sub>đời</sub></b>
<b>Nghệ thuật chân chính khơng bao giờ rời xa cuộc đời.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>
<b>a. Gã chồng vũ phu</b>
<b> Cuộc sống </b>
<b>đói nghèo, cực nhọc, quẩn quanh</b>
<b>, đầy </b>
<b>lo </b>
<b>toan</b>
<b> đã biến “</b>
<i><b>anh con trai cục tính nhưng </b></i>
<i><b>hiền lành</b></i>
<b>” </b>
<b>thành một </b>
<b>người chồng vũ phu</b>
<b>, một </b>
<b>gã đàn ông độc </b>
<b>ác</b>
<b>. </b>
<b> Cứ khi nào </b>
<b>thấy khổ quá</b>
<b> là lão </b>
<b>đánh vợ</b>
<b>, như để </b>
<b>giải </b>
<b>toả uất ức</b>
<b>, để trút sạch tức tối, buồn phiền.</b>
<b> Vừa là </b>
<b>nạn nhân </b>
<b>của cuộc sống khốn khổ, vừa là </b>
<b>thủ phạm </b>
<b>gây ra đau khổ cho chính những người thân </b>
<b>của mình.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>
<b>b. Chị em thằng Phác</b>
<b>Người chị</b>
<b>: cô con gái </b>
<b>hiếu thảo, vững chãi</b>
<b>, là </b>
<b>chỗ dựa cho mẹ.</b>
<b> </b>
<b>Tước con dao găm </b>
<b>mà em trai định dùng để </b>
<b>đâm bố </b>
<b> ngăn em làm chuyện trái luân thường </b>
<b>đạo lí </b>
<b> cô bé </b>
<b>can đảm</b>
<b>.</b>
<b> Đau khổ </b>
<b>: bố điên cuồng hành hạ mẹ, em trai </b>
<b>vì thương mẹ mà toan đâm bố</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>
<b>b. Chị em thằng Phác</b>
<b>Thằng Phác : thương mẹ, quyết bảo vệ mẹ theo kiểu một </b>
<b>đứa con trai vùng biển</b>
<b> </b> <i><b>Lặng lẽ đưa mấy ngón tay khẽ sờ trên khuôn mặt </b></i>
<i><b>người mẹ, như muốn lau đi những giọt nước mắt chứa </b></i>
<i><b>đầy trong những nốt rỗ chằng chịt.</b></i>
<b> Tun bố: nó cịn có mặt ở dưới biển này thì mẹ nó </b>
<b>khơng bị đánh.</b>
<b> </b>
<b>c. Chánh án Đẩu</b>
<b> : </b>
<b>có lịng </b>
<b>tốt, nhiệt tình</b>
<b> bảo vệ cơng lí nhưng </b>
<b>chưa</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>
<b>d. Nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b>
<b>Nhạy cảm trước cái đẹp.</b>
<b> Từng là người lính, Phùng căm ghét áp bức, bất công, sẵn </b>
<b>sàng bảo vệ điều thiện, lẽ công bằng.</b>
<b> Hành động “vứt chiếc máy ảnh xuống đất chạy nhào tới” :</b>
<b> </b> <b>Chiếc thuyền nghệ thuật thì ở </b> <b>ngoài xa, một khoảng </b>
<b>cách đủ để tạo nên vẻ đẹp huyền ảo, nhưng cuộc đời lại ở </b>
<b>rất gần.</b>
<b> Đừng vì nghệ thuật mà qn cuộc đời, bởi nghệ thuật </b>
<b>chân chính ln là cuộc đời và vì cuộc đời.</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>
<b>II. </b>
<b>II. </b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<b>Đọc - hiểu văn bản</b>
<i><b> </b></i>
<i><b>5. Đặc sắc nghệ thuật</b></i>
<b>a</b>
<b>. </b>
<b>Tình huống truyện : </b> <b>tình huống nhận thức</b> <b> có ý </b>
<b>nghĩa khám phá, phát hiện về đời sống.</b>
<b>Phùng nhìn đời bằng đôi mắt một nghệ sĩ </b> <b>chứng kiến </b>
<b>bi kịch của gia đình hàng chài </b> <b>nhìn đời khác hẳn, hiểu </b>
<b>sâu thêm </b> <b>về cuộc sống, về chính mình và tính cách </b>
<b>những người xung quanh.</b>
<b> Tình huống độc đáo, được đẩy lên cao trào và xoáy </b>
<b>sâu để </b> <b>phát hiện tính cách con người và sự thật cuộc </b>
<b>đời. </b>
<i><b>b. Ngôn ngữ người kể chuyện và ngôn ngữ nhân vật</b></i>
<b>Người kể chuyện: Phùng</b> <b>điểm nhìn nghệ thuật sắc </b>
<b>sảo, tăng khả năng khám phá đời sống </b> <b>của tình huống </b>
<b>truyện, lời kể thêm khách quan, chân thực, thuyết phục.</b>
<b>Ngôn ngữ nhân vật: phù hợp tính cách. </b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>
III.
III.
Chủ đề
<sub>Chủ đề</sub>
<b>Bằng </b>
<b>tài năng </b>
<b>của một cây bút </b>
<b>giàu bản </b>
<b>lĩnh, Nguyễn Minh Châu thể hiện </b>
<b>tình </b>
<b>yêu tha thiết đối với những cảnh đời, </b>
<b>thân phận trớ trêu </b>
<b>của con người và gửi </b>
<b>gắm chiêm nghiệm sâu sắc của mình về </b>
<b>nghệ thuật. </b>
<b>Nghệ thuật chân chính </b>
<b>phải </b>
</div>
<!--links-->