Tải bản đầy đủ (.ppt) (19 trang)

Chiec thuyen ngoai xa

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (764.13 KB, 19 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>I. </b>



<b>I. </b>

<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>

<b><sub>Đọc - hiểu tiểu dẫn</sub></b>



<i><b>1. Tác giả</b></i>



<b>Nguyễn Minh Châu</b>
<b>(1930 – 1989)</b>


<b>Nguyễn Minh Châu</b>


<b>(1930 – 1989)</b>



<b> Quê: Quỳnh Lưu, Nghệ </b>


<b>An.</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<b>I. </b>



<b>I. </b>

<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>

<b><sub>Đọc - hiểu tiểu dẫn</sub></b>



<i><b>1. Tác giả</b></i>



<b>Tác phẩm chính</b>



<b>Truyện ngắn :</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành</b></i><b> (1983)</b>
<b> </b><i><b>Bến quê</b></i><b> (1985)</b>


<i><b> Chiếc thuyền ngoài xa</b></i><b> (1987)</b>
<b> </b><i><b>Cỏ lau (1989)</b></i><b> …</b>



<b>Tiểu thuyết :</b>



<i><b> Cửa sơng </b></i>

<b>(1967)</b>



<i><b> Dấu chân người lính</b></i>

<b> (1972)</b>



<i><b> Những người từ trong rừng đi ra</b></i>

<b> (1982)…</b>



<b>Tiểu luận phê bình:</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>I. </b>



<b>I. </b>

<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>

<b><sub>Đọc - hiểu tiểu dẫn</sub></b>



<i><b>1. Tác giả</b></i>



<b>Tác phẩm chính</b>



<b>Truyện ngắn </b>


<b>Tiểu thuyết</b>



<b>Tiểu luận phê bình</b>



<b> một trong những cây bút </b>

<b>tiên </b>


<b>phong </b>

<b>của văn học Việt Nam thời kì </b>


<b>đổi mới.</b>



<b>Giải thưởng Hồ Chí Minh</b>

<b> về văn </b>


<b>học nghệ thuật năm </b>

<b>2000</b>

<b>.</b>




</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b>I. </b>



<b>I. </b>

<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>

<b>Đọc - hiểu tiểu dẫn</b>



<i><b>1. Tác giả</b></i>



<b> </b>



<b> In đậm phong cách </b> <b>tự sự - triết lí </b> <b>của Nguyễn Minh </b>
<b>Châu.</b>


<b> Ngôn từ dung dị đời thường nhưng ẩn chứa những </b>


<b>chiêm nghiệm sâu sắc của ông về </b> <b>nghệ thuật và </b> <b>cuộc </b>
<b>đời. </b>


<b> Tóm tắt :</b>
<b> Bố cục :</b>


<b>Đoạn 1 (từ đầu đến “</b><i><b>chiếc thuyền lưới vó đã biến </b></i>
<i><b>mất</b></i><b>”): Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh.</b>


<b>Đoạn 2 (</b><i><b>Đây là lần thứ hai… chống chọi với sóng gió </b></i>
<i><b>giữa phá</b></i><b>): Câu chuyện của người đàn bà hàng chài ở </b>
<b>toà án huyện.</b>


<b>Đoạn 3 (còn lại): Tấm ảnh được chọn trong bộ lịch </b>
<b>năm ấy. </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<b>II. </b>




<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b>1. Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh</b></i>



<b> </b>



<b> Một cảnh “đắt” trời cho: </b>


<b>Bức tranh mực tàu của một danh hoạ thời cổ:</b>


<i><b>Mũi thuyền in một nét mơ hồ loè nhoè vào bầu sương </b></i>
<i><b>mù trắng như sữa có pha đơi chút màu hồng hồng. Vài </b></i>
<i><b>bóng người lớn lẫn trẻ con đang ngồi im phăng phắc </b></i>


<i><b>như tượng… Tất cả khung cảnh nhìn qua những cái mắt </b></i>
<i><b>lưới...</b></i>


<i><b>Toàn bộ khung cảnh từ </b><b>đường nét </b><b>đến </b><b>ánh sáng </b><b>đều </b></i>


<i><b>hài hồ</b></i><b>.</b>


<i><b>Vẻ đẹp </b><b>đơn giản </b><b>và </b><b>tồn bích</b><b>. </b></i>


<b> Giúp Phùng bắt gặp cái tận Thiện, tận Mĩ, thấy tâm hồn </b>
<b>mình được gột rửa, trở nên trong trẻo, tinh khôi hơn </b>


 <b>cái đẹp thanh lọc tâm hồn.</b>
<b><sub> cái đẹp chính là </sub><sub>đạo đức</sub><sub>.</sub></b>



<b>a.</b>

<b>Phát hiện thứ nhất : đầy thơ mộng</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> 1. Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh</b></i>



<b>a. Phát hiện thứ nhất : đầy thơ mộng</b>
<b>b. Phát hiện thứ hai : đầy nghịch lí</b>


<b>Tại sao phát hiện thứ </b>


<b>hai của Phùng lại đầy </b>



<b>nghịch lí</b>

<b>?</b>



<b> Từ chiếc thuyền ngư phủ </b>

<b>đẹp như mơ</b>

<b> kia hiện ra </b>


<b>cảnh tượng :</b>



<b> Một người đàn bà </b>

<b>thô kệch, mệt mỏi, cam chịu</b>

<b>.</b>


<b> Một người đàn ông </b>

<b>to lớn, độc dữ, đánh đập </b>


<b>vợ tàn nhẫn</b>

<b>.</b>



<b> Đứa con vì </b>

<b>thương mẹ </b>

<b>đã </b>

<b>đánh lại cha</b>

<b>, bị lão </b>


<b>giáng hai bạt tay.</b>



<b>Cảnh tượng </b>

<b>tàn nhẫn</b>

<b>, hồn tồn </b>

<b>khơng phải là </b>



<b>“đạo đức”</b>

<b>,</b>

<b>“chân lí của </b>

<b>sự tồn thiện</b>

<b>” </b>




<b>bất ngờ, trớ trêu </b>

<b>như </b>

<b>trò đùa quái ác</b>

<b> của cuộc </b>



<b>sống.</b>



<b>Thảo luận theo bàn (2’): </b>


<b>Nếu có người đề nghị nhà văn nên </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> 1. Hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh</b></i>



<b>a. </b>

<b>Phát hiện thứ nhất : đầy thơ mộng</b>


<b>b. Phát hiện thứ hai : đầy nghịch lí</b>



<b>Thái độ</b>

<b> của Phùng</b>



<b> </b>

<b>Kinh ngạc</b>

<b>, há mồm ra mà nhìn.</b>


<b> Chạy nhào tới, </b>

<b>định can thiệp</b>

<b>.</b>



<b> nhận ra: </b>

<b>bi kịch </b>

<b>gia đình thuyền chài kia là thứ </b>

<b>thuốc </b>



<b>rửa quái đản</b>

<b> làm những thước phim huyền diệu của anh </b>


<b>bỗng hiện hình thật khủng khiếp, ghê sợ.</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>




<i><b> </b></i>

<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>



<b>a. Số phận, phẩm chất</b>



<b>Người đàn bà hàng chài </b>



<b>được miêu tả như thế </b>


<b>nào trong tác phẩm?</b>



<b>Người đàn bà </b>

<b>vô danh</b>

<b>, như biết bao người đàn bà </b>


<b>vùng biển khác.</b>



<b> Trạc ngồi 40 tuổi, sinh ra trong gia đình khá giả, </b>

<b>mặt </b>


<b>rỗ, xấu xí, thơ kệch</b>

<b>, khn mặt luôn </b>

<b>mệt mỏi </b>



<b> cuộc đời </b>

<b>lam lũ, nhọc nhằn</b>

<b>. </b>



<b> Khi bị chồng đánh, “</b>

<i><b>không hề kêu một tiếng, khơng </b></i>


<i><b>chống trả, cũng khơng tìm cách chạy trốn</b></i>

<b>” </b>



<b>nhẫn nhục, chấp nhận </b>

<b>đòn roi như chấp nhận một </b>


<b>phần cuộc đời mình.</b>



<b>Thấy </b>

<b>đau đớn, xấu hổ, nhục nhã </b>

<b>khi hành động vũ phu </b>


<b>của chồng bị thằng Phác và Phùng chứng kiến </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>




<i><b> </b></i>

<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>



<b>a. Số phận, phẩm chất</b>



<b>Thái độ </b>

<b>: </b>

<b>rụt rè</b>

<b>, tìm một </b>

<b>góc tường </b>

<b>để ngồi</b>


<b> nhỏ bé, </b>

<b>tội nghiệp</b>

<b>, tư thế </b>

<b>bị động, tự vệ</b>

<b>.</b>



<b>Ngôn ngữ </b>

<b>:</b>



<b> Lúc đầu </b>

<b>:</b>

<i><b> thưa gửi, Con lạy quý toà</b></i>



<b> khúm núm, sợ sệt, van nài</b>

<b>.</b>



<b> </b>

<b>Về sau </b>

<b>: </b>

<i><b>Chị cám ơn các chú </b></i>



<b>trần tình bình đẳng, thân mật, sắc sảo</b>

<b>.</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>


<b>a. Số phận, phẩm chất</b>


<b>Lời giãi bày: 3 nguyên nhân không bỏ chồng</b>


<b> Gã chồng là chỗ dựa quan trọng trong cuộc đời chị, nhất là khi </b>
<b>biển động: “</b><i><b>Chưa bao giờ các chú biết như thế nào là nỗi vất vả </b></i>


<i><b>của người đàn bà trên một chiếc thuyền khơng có đàn ông</b></i><b>…”, </b>
<b>“</b><i><b>đám đàn bà hàng chài ở thuyền chúng tơi </b><b>cần phải có người đàn </b></i>
<i><b>ơng </b><b>để chèo chống khi phong ba</b></i><b>…”.</b>


<b> Chị cần có chồng để “c</b><i><b>ùng làm ăn </b><b>ni nấng đặng một sắp con</b></i><b>”, </b>
<b>“</b><i><b>Ơng trời sinh ra người đàn bà là để đẻ con, rồi nuôi con cho đến </b></i>
<i><b>khi khôn lớn nên phải </b><b>gánh lấy cái khổ</b></i><b>” </b>


 <b>thương con, giàu đức hi sinh.</b>


<b> “</b><i><b>Trên thuyền cũng có lúc vợ chồng con cái </b><b>hoà thuận vui vẻ</b><b>”, </b></i>
<i><b>“</b><b>vui nhất </b><b>là lúc ngồi nhìn </b><b>đàn con </b><b>tơi chúng nó được </b><b>ăn no</b></i><b>” </b>


 <b>chắt lọc niềm hạnh phúc nhỏ nhoi từ triền miên đau khổ.</b>
 <b>Chấp nhận đau khổ, chịu đựng tất cả vì con. </b>


<b>b. Câu chuyện ở tồ án huyện</b>


<b>Tại sao người đàn bà hàng chài </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>2. Câu chuyện của người đàn bà ở toà án huyện</b></i>



<b>a. Số phận, phẩm chất</b>



<b> Xem việc chồng đánh mình là cách để gã </b>

<b>giải toả </b>


<b>nỗi khổ</b>

<b>, như kiểu đàn ông thuyền khác </b>

<b>uống rượu</b>




<b><sub>hiểu thấu lẽ đời</sub></b>

<b><sub>, </sub></b>

<b><sub>cảm thông </sub></b>

<b><sub>với lão chồng vũ phu</sub></b>



<b><sub>bao dung, nhân hậu, vị tha</sub></b>

<b><sub>.</sub></b>



 Câu chuyện của người đàn bà là câu chuyện về



<b>sự thật cuộc đời</b>

<b>, giúp những người như Phùng và </b>


<b>Đẩu </b>

<b>thức tỉnh, ngộ ra</b>

<b> được nhiều điều </b>

<b>khơng </b>



<b>thể dễ dãi, đơn giản</b>

<b> trong việc nhìn nhận mọi sự </b>


<b>việc, hiện tượng của cuộc sống. </b>



<b>b. Câu chuyện ở toà án huyện</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>3. Tấm ảnh được chọn trong “bộ lịch năm ấy”</b></i>


<b>PHÙNG</b>


<b>Ảnh </b>
<b>đen </b>
<b>trắng</b>


<b>Màu </b>
<b>hồng </b>
<b>hồng </b>


<b>của ánh </b>


<b>sương </b>
<b>mai</b>


<b>Người </b>
<b>đàn bà </b>


<b>vùng </b>
<b>biển</b>


<b>Nghệ </b>


<b>thuật</b> <b>Cuộc <sub>đời</sub></b>


 <b>Nghệ thuật chân chính khơng bao giờ rời xa cuộc đời.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>


<b>a. Gã chồng vũ phu</b>



<b> Cuộc sống </b>

<b>đói nghèo, cực nhọc, quẩn quanh</b>

<b>, đầy </b>

<b>lo </b>


<b>toan</b>

<b> đã biến “</b>

<i><b>anh con trai cục tính nhưng </b></i>

<i><b>hiền lành</b></i>

<b>” </b>


<b>thành một </b>

<b>người chồng vũ phu</b>

<b>, một </b>

<b>gã đàn ông độc </b>


<b>ác</b>

<b>. </b>




<b> Cứ khi nào </b>

<b>thấy khổ quá</b>

<b> là lão </b>

<b>đánh vợ</b>

<b>, như để </b>

<b>giải </b>


<b>toả uất ức</b>

<b>, để trút sạch tức tối, buồn phiền.</b>



<b> Vừa là </b>

<b>nạn nhân </b>

<b>của cuộc sống khốn khổ, vừa là </b>



<b>thủ phạm </b>

<b>gây ra đau khổ cho chính những người thân </b>


<b>của mình.</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>


<b>b. Chị em thằng Phác</b>



<b>Người chị</b>

<b>: cô con gái </b>

<b>hiếu thảo, vững chãi</b>

<b>, là </b>


<b>chỗ dựa cho mẹ.</b>



<b> </b>

<b>Tước con dao găm </b>

<b>mà em trai định dùng để </b>


<b>đâm bố </b>

<b> ngăn em làm chuyện trái luân thường </b>



<b>đạo lí </b>

<b> cô bé </b>

<b>can đảm</b>

<b>.</b>



<b> Đau khổ </b>

<b>: bố điên cuồng hành hạ mẹ, em trai </b>


<b>vì thương mẹ mà toan đâm bố</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

<b>II. </b>




<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>


<b>b. Chị em thằng Phác</b>



<b>Thằng Phác : thương mẹ, quyết bảo vệ mẹ theo kiểu một </b>
<b>đứa con trai vùng biển</b>


<b> </b> <i><b>Lặng lẽ đưa mấy ngón tay khẽ sờ trên khuôn mặt </b></i>
<i><b>người mẹ, như muốn lau đi những giọt nước mắt chứa </b></i>
<i><b>đầy trong những nốt rỗ chằng chịt.</b></i>


<b> Tun bố: nó cịn có mặt ở dưới biển này thì mẹ nó </b>
<b>khơng bị đánh.</b>


<b> </b>

<b>c. Chánh án Đẩu</b>

<b> : </b>


<b>có lịng </b>

<b>tốt, nhiệt tình</b>

<b> bảo vệ cơng lí nhưng </b>

<b>chưa</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>4. Về gã chồng vũ phu, chị em thằng Phác, chánh án Đẩu </b></i>
<i><b>và nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b></i>


<b>d. Nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng</b>



<b>Nhạy cảm trước cái đẹp.</b>


<b> Từng là người lính, Phùng căm ghét áp bức, bất công, sẵn </b>
<b>sàng bảo vệ điều thiện, lẽ công bằng.</b>


<b> Hành động “vứt chiếc máy ảnh xuống đất chạy nhào tới” :</b>
<b> </b> <b>Chiếc thuyền nghệ thuật thì ở </b> <b>ngoài xa, một khoảng </b>
<b>cách đủ để tạo nên vẻ đẹp huyền ảo, nhưng cuộc đời lại ở </b>
<b>rất gần.</b>


<b> Đừng vì nghệ thuật mà qn cuộc đời, bởi nghệ thuật </b>
<b>chân chính ln là cuộc đời và vì cuộc đời.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

<b>II. </b>



<b>II. </b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>

<b>Đọc - hiểu văn bản</b>



<i><b> </b></i>

<i><b>5. Đặc sắc nghệ thuật</b></i>



<b>a</b>

<b>. </b>

<b>Tình huống truyện : </b> <b>tình huống nhận thức</b> <b> có ý </b>


<b>nghĩa khám phá, phát hiện về đời sống.</b>


<b>Phùng nhìn đời bằng đôi mắt một nghệ sĩ </b> <b>chứng kiến </b>


<b>bi kịch của gia đình hàng chài </b> <b>nhìn đời khác hẳn, hiểu </b>


<b>sâu thêm </b> <b>về cuộc sống, về chính mình và tính cách </b>
<b>những người xung quanh.</b>



<b> Tình huống độc đáo, được đẩy lên cao trào và xoáy </b>


<b>sâu để </b> <b>phát hiện tính cách con người và sự thật cuộc </b>
<b>đời. </b>


<i><b>b. Ngôn ngữ người kể chuyện và ngôn ngữ nhân vật</b></i>


<b>Người kể chuyện: Phùng</b>  <b>điểm nhìn nghệ thuật sắc </b>


<b>sảo, tăng khả năng khám phá đời sống </b> <b>của tình huống </b>
<b>truyện, lời kể thêm khách quan, chân thực, thuyết phục.</b>


<b>Ngôn ngữ nhân vật: phù hợp tính cách. </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

III.



III.

Chủ đề

<sub>Chủ đề</sub>



<b>Bằng </b>

<b>tài năng </b>

<b>của một cây bút </b>

<b>giàu bản </b>



<b>lĩnh, Nguyễn Minh Châu thể hiện </b>

<b>tình </b>



<b>yêu tha thiết đối với những cảnh đời, </b>



<b>thân phận trớ trêu </b>

<b>của con người và gửi </b>



<b>gắm chiêm nghiệm sâu sắc của mình về </b>



<b>nghệ thuật. </b>

<b>Nghệ thuật chân chính </b>

<b>phải </b>




</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×