Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (334.78 KB, 15 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Hai đứa trẻ
Thạch
<b>Tỏc gi</b> <b>(1910-1942)</b>
i vi tụi, vn ch ng khụng phải là cách đem đến cho ng ời đọc
sự thoát ly trong sự quên, trái lại văn ch ơng là một thứ khí giới
thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một
thế giới giả dối và tàn ác làm cho lòng ng ời đ ợc thêm trong sạch và
(Giới thiệu tập Gió lạnh đầu mùa)
Một nhà văn không thành thực kh«ng bao giê trë nên môt nhà
văn có giá trị.Không phải cứ thành thực là trở nên một nghệ sĩ, nh
ng mét nghƯ sÜ kh«ng thµnh thùc chØ lµ mét ng ời thợ khéo tay
thôi.
-
<i><b>“Thạch Lam đã xây dựng được cái thế giới riêng của mình, </b></i>
<i><b>một thế giới bé nhỏ, hạn hẹp - thậm chí, đơi lúc chúng tơi cịn </b></i>
<i><b>muốn nói nghèo nàn nữa - nhưng là một thế giới độc đáo </b></i>
<i><b>không lẫn với ai. Thế giới ấy lặp đi lặp lại từ truyện nọ sang </b></i>
<i><b>truyện kia. Thế giới ấy có cái vẻ riêng, những âm thanh riêng </b></i>
<i><b>và nhất là cái nhịp điệu riêng của nó.”</b></i>
<i><b> (</b></i>
“Nắng trong vườn” (1938)
Phố huyện lúc đêm về
Phố huyện lúc chuyến tầu đêm đi qua
Ba phần
Ba phần
- TiÕng trèng thu kh«ng gọi
Âm thanh gợi cảm giác rời
rạc, cô lỴ.
- văng vẳng tiếng ếch nhái kêu
ran ngồi đồng ruộng theo gió
nhẹ đ a vào.
-tiÕng muỗi kêu vo ve
Âm thanh quen thuộc,
bình dị và gợi cả sự lam
lũ nơi làng quê
ánh sáng
- Ph ơng tây đỏ rực nh lửa cháy và
những đám mây ánh hồng nh hòn
than sp tn.
ánh sáng yếu ớt gợi
sự tàn lôi
<b>Âm thanh</b>
Chợ tàn
<i>Chợ họp giữa phố vãn từ lâu</i>
<i>Chợ họp giữa phố vãn từ lâu</i>
<i>Người về hết và tiếng ồn ào cũng mất</i>
<i>Người về hết và tiếng ồn ào cũng mất</i>
<i>Trên đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ </i>
<i>Trên đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ </i>
<i>thị, lá nhãn và lá mía…</i>
<i>thị, lá nhãn và lá mía…</i>
<b>Chợ nghèo nàn,vắng vẻ, xơ xác. Bức </b>
<b>tranh phố huyện tiêu điều.</b>
<i>Mấy đứa trẻ con nhà nghèo…đi lại </i>
<i>Mấy đứa trẻ con nhà nghèo…đi lại </i>
<i>tìm tịi.</i>
Con người
Mẹ con chị Tí:
Chị em Liên:
Bà cụ Thi hơi điên:
- Ngày mò cua bắt tép,
tối dọn hàng nước..
- Cửa hàng của chị: điếu
đóm, hai cái ghế, cái
chõng…
- Trơng coi cửa
hàng tạp hố nhỏ
xíu…ngăn bằng
tấm phên nứa..
- Hàng bán: thuốc lào,
xà phòng..
- Tiếng cười khanh khách
…đi lần vào bóng tối
“ Liên ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen; đơi mắt
chị bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều
quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của chị; Liên không
hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái
giờ khắc của ngày tàn.”
“ Một mùi âm ẩm bốc lên, hơi ấm của ban ngày lẫn
với mùi cát bụi quen thuộc quá, khiến chị em Liên tưởng
<b>“…</b>
<b>“…Liên trơng thấy động lịng thương nhưng Liên trơng thấy động lịng thương nhưng </b>
<b>chính chị cũng khơng có tiền để mà cho chúng nó”</b>
+ Giọng điệu thủ thỉ, tâm tình thấm đượm chất thơ, chất trữ tình sâu lắng.
+ Miêu tả sinh động những biến đổi tinh vi của cảnh vật và tâm trạng con
người.
Bức tranh về phố huyện lúc chiều muộn với cảnh chiều tàn,
cảnh chợ tàn và những kiếp người tàn tạ. Bức tranh ấy gợi
trong Liên nỗi buồn man mác và niềm trắc ẩn, cảm thương
với số phận những người nghèo khổ.