Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.77 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Trước đây, khi học ở trường tôi, tuy là HS giỏi nhưng em sống khép kín, ít giao tiếp với bạn bè, thầy cơ vì em
ln phải cố gắng là con ngoan - trị giỏi cho ba mẹ, thầy cơ vui lịng. Khi sang Mỹ, em có thể thoải mái nói ra
những suy nghĩ điên khùng nhất của mình mà thầy cơ vẫn lắng nghe.
Đặc biệt hơn, không bao giờ giáo viên la mắng HS rằng em nghĩ như vậy là bậy, là sai mà họ phân tích cho
HS hiểu “tại sao em nghĩ như vậy nhưng các bạn khác lại không nghĩ như vậy”. Em nói với tơi là em có cảm
giác thầy cơ ở Mỹ như bạn bè của mình vì có thể nói tất cả mọi chuyện cho họ nghe.
Nhìn lại Việt Nam, quan hệ giữa thầy và trị ln có một khoảng cách. Ví dụ có HS muốn hỏi lại những điều
trong bài giảng, em đã bị giáo viên mắng “Nãy giờ sao khơng nghe giảng”. Tóm lại, giáo viên ở ta chưa tạo
được niềm tin cho HS giãi bày tâm tình của mình.
Vì thế, theo tơi, phong trào xây dựng môi trường học thân thiện không phải xây dựng trường, lớp cho to đẹp
mà quan trọng là xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp giữa người với người. Khi thầy cô gần gũi, tôn trọng HS
và am hiểu tâm sinh lý của HS thì chắc chắn HS sẽ tin tưởng, tâm sự về những khó khăn của mình.
Thực tế cho thấy nhiều HS có hành động bồng bột gây ra hậu quả khó lường - ngun nhân là do các em
khơng tìm được chỗ giãi bày tâm tư, cịn người lớn khơng hiểu được các em nên không ngăn cản được
những phút giây nông nổi ấy.
Ông TRẦN MẬU MINH