Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.42 MB, 23 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i><b>Đọc thuộc lòng bài thơ “ Vào nhà ngục Quảng </b></i>
<i><b>Đông cảm tác” và nêu vài nét về nợi dung, nghệ </b></i>
<i><b>tḥt bài thơ.</b></i>
<i>Mỗi năm hoa đào nở</i>
<i>Lại thấy ông đồ già</i>
<i>Bày mực tàu, giấy đỏ</i>
<i>Bên phố đông người qua.</i>
<i>Bao nhiêu người thuê viết</i>
<i>Tấm tắc ngợi khen tài</i>
<i>Nhưng mỗi năm mỗi vắng</i>
<i>Người thuê viết nay đâu?</i>
<i>Giấy đỏ buồn khơng thắm;</i>
<i>Mực đọng trong nghiên sầu…</i>
<i>Ơng đồ vẫn ngồi đấy,</i>
<i>Qua đường không ai hay,</i>
<i>Lá vàng rơi trên giấy;</i>
<i>Năm nay đào lại nở,</i>
<i>Không thấy ơng đồ xưa.</i>
<b> Tác giả</b>:
<i>Vũ Đình Liên ( 1913 – 1996)</i>
<i>Thơ ơng thường mang nặng</i>
<i>lịng thương người và niềm </i>
<i>hồi cổ.</i>
<b> Tác phẩm</b>:
<i>Ơâng đồ là bài thơ tiêu biểu</i>
<i>nhất cho hồn thơ giàu thương</i>
<i>cảm của Vũ Đình Liên.</i>
<b> Thể thơ</b>:
<b> </b>
<i><b>Ông đồ xuất hiện vào thời điểm nào trong </b></i>
<i><b>năm? Ơng làm việc gì? Ở đâu?</b></i>
<i>Mỗi năm hoa đào nở</i>
<i>Lại thấy ông đồ già</i>
<i>…</i>
<i>Bao nhiêu người th viết</i>
<i>Tấm tắc ngợi khen tài</i>
<i>…</i>
<i><b>Ngơn ngữ bình dị, trong sáng</b></i>
<i>Mỗi năm hoa đào nở</i>
<i>Lại thấy ông đồ già</i>
<i>Bày mực tàu, giấy đỏ</i>
<i>Bên phố đông người qua.</i>
<i>Bao nhiêu người thuê viết</i>
<i>Tấm tắc ngợi khen tài</i>
<i>“Hoa tay thảo những nét</i>
<i>Nhưng mỗi năm mỗi vắng</i>
<i>Người thuê viết nay đâu?</i>
<i>Mực đọng trong nghiên sầu…</i>
<i>Ơng đồ vẫn ngồi đấy,</i>
<b> </b>
<i><b>Hình ảnh ơng đồ trong hai khở thơ đầu với </b></i>
<i><b>hai khở thơ sau có những điểm gì giống và </b></i>
<i><b>khác nhau? </b></i>
<i><b>Thảo luận:</b></i>
<i><b>Phân tích để làm rõ giá trị nghệ thuật của những </b></i>
<i><b>câu thơ sau:</b></i>
<i> Giấy đỏ buồn không thắm;</i>
<i> Mực đọng trong nghiên sầu…</i>
<i>Lá vàng rơi trên giấy;</i>
<i>Nhưng mỗi năm mỗi vắng</i>
<i>Người thuê viết nay đâu?</i>
<i>Giấy đỏ buồn không thắm;</i>
<i>Mực đọng trong nghiên sầu…</i>
<i>…</i>
<i>Lá vàng rơi trên giấy;</i>
<i>Ngoài giời mưa bụi bay.</i>
<i><b>Hai cảnh tương phản, nghệ tḥt nhân hóa, </b></i>
<i><b>tả cảnh ngụ tình.</b></i>
<i><b>Thảo luận:</b></i>
<i><b>Thảo luận:</b></i>
<i><b>Nhận xét cách mở đầu và kết thúc bài thơ? </b></i>
<i><b>Cách mở và kết ấy có tác dụng gì?</b></i>
<i><b>kết cấu đầu cuối tương ứng chặt chẽ, câu </b></i>
<i><b>hỏi tu tư</b></i>
<i><b>Niềm cảm thương chân thành cùng nỗi tiếc </b></i>
<i><b>nhớ cảnh cũ người xưa của tác giả.</b></i>
<i>Năm nay đào lại nở,</i>
<i>…</i>
<i><b>Nêu những điểm đặc sắc về nội dung </b></i>
<i><b>và nghệ thuật của bài thơ.</b></i>
<b>Ghi nhớ</b>
<b>Ghi nhớ: SGK/ 10</b>
<i><b>Ông đồ của Vũ Đình Liên là bài thơ ngũ ngơn </b></i>