Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (152.96 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>a. Định luật Bugơ – Lambe .</b>
- Khi chiếu chùm bức xạ đơn sắc có cường độ I0 qua một lớp dung dịch
có bề dày l thì cường độ bức xạ đưn sắc bao giờ cũng kém hơn I0 .
I0 = I + Ia + Ir
Trong đó : Ia : phần cưòng độ bị hấp thụ.
Ir : phần cường độ bị phản xạ lại.
I : phần cường độ ló ra.
- Dựa vào thực nghiệm, 2 nhà bác học Bugơ và Lambe đã đưa ra định
luật hấp thụ ánh sáng :
I = I0 e<i>Kl</i> (1)
Trong đó : K: hệ số hấp thụ( phụ thuộc bản chất của dung dịch và bước
sóng của bức xạ điện từ)
<b>b. Định luật Lambe-Bia .</b>
- Khi áp dụng định luật Bugơ-Lambe cho dung dịch có bề dày l chứa
chất hấp thụ có nồng độ C.Bia đã đưa ra định luật Lambe-Bia:
“ Với cùng bề dày của lớp dung dịch hệ số hấp thụ K tỉ lệ với nồng độ
của chất hấp thụ của dung dịch “
K= <sub>* C</sub>
Hay I = I0
I = I0
C : nồng độ dung dịch(mol/l)
l : bề dày của cuvet đựng trong dung dịch.(cm)
: hệ số hấp thụ phân tử(phụ thuộc bản chất của chất hấp thụ,
bước sóng của bức xạ đơn sắc và nhiệt độ.( = const < 105
)
(2) là cơ sở của phương pháp phân tích định lượng.
- Kết hợp 2 định luật:
lg
<i>I</i>
<i>I</i><sub>0</sub>
= l C
- Độ truyền quang T là tỉ lệ giữa cường độ chùm sáng đơn sắc sau đi qua
T =
<i>I</i>
<i>I</i><sub>0</sub>
=
( Khi l = 1cm T gọi là hệ số truyền quang )
- Mật độ truyền quang D(A,E) = lg
<i>I</i>
<i>I</i><sub>0</sub>
- Với các dung dịch chứa chất hấp thụ xác định, đựng trong cuvet có
kích thước như nhau thì <sub>, l là khơng đổi.Khi đó:</sub>
D = K C = <sub>l C (3)</sub>
(3) là cơ sở của phương pháp phân tích định lượng trắc quang phân tử.
- D và T là đại lượng khơng có thứ ngun.
D = - lg T
<b>1. Phổ hấp thụ.</b>
- Đo mật độ quang của dung dịch bằng cuvet ( l,C=const) ở các bước
- max là cơ sở phân tích định lượng.
- Nồng độ càng lớn D càng lớn nhưng max không đổi
Phân tích định lượng phải đo giá trị max (nồng độ càng lỗng
thì giá trị đo càng chính xác).
/2 /2
<b>2. Sự phụ thuộc giữa D và C </b>
<b>-</b> Khiđo mật độ quang của dãy dung dịch cố nồng độ khác nhau bằng
cuvet với bước sóng xác định( l, = const) thì đường D =(f(C) là đường
thẳng.
max
Dmax
D
D = f( C )
C
Đồ thị phụ thuộc D = f( C ).
<b> 3. Tính cộng tính.</b>
D dung dịch =
<i>i</i>
<i>i</i>
<i>D</i>
1
= D1 + D2 +….+ Di
- Mật độ quang chỉ phụ thuộc vào số các phần tử hấp thụ ánh sáng nằm trên
đường ánh sáng tuyền qua. Như vậy D được tính bằng tổng mật độ quang
của các chất có trong dung dịch.
Như vậy khi muốn đo mật độ quang của chất phân tích ở trong dung
dịch có nhiều chất thì phải loại trừ mật độ quang của các thành phần cịn lại
đó là mật độ quang của dung dịch trắng.