Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (303.13 KB, 12 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
<b>Cuộc sống cứ thế lẵng lẽ trôi. Đến một ngày trời xanh hửng nắng, gió mát vi </b>
<b>vu thổi. Những áng mây trắng trôi bồng bềnh, phiêu lãng ở trên cao. Cây mơ </b>
<b>màng, đ a mắt nhìn lên phía những vì sao và nghĩ: Đẹp quá, nơi đó có </b>“
<b>phải chăng là thiên đàng? . Cây quyết định sẽ đi đến đó, Quyết định rời b </b>
<b> Anh đi đâu vậy - Cá cÊt tiÕng hái sÏ</b>”
<b>“ Tơi đi tìm những vì sao hạnh phúc </b>” –<b> Cây lạnh lùng đáp và cất b ớc ra đi. </b>
<b>Cỏ im lặng nhìn theo, cúi đầu khơng nói. Cỏ ở lại một mình nơi triền đất </b>
<b>thảo ngun rộng lớn, cịn Cây thì ngày càng vút cao và những cành lá ngày</b>
<b> càng v ơn xa. Bởi vì Cây mong một ngày đến bầu trời cao. Bởi vì Cây mơ </b>
<b> ớc một ngày đ ợc gặp các vì sao ngời sáng…..</b>
<b>Cuốc sống cứ lặng lẽ trôi đi. Cho đến một ngày, Cây đã trở thành bậc đại thụ </b>
<b>Sừng sững giữa thảo nguyên bát ngát nh ng vẫn ch a với đ ợc những vì sao </b>
“ Cây ở trên đó thế nào”
-Một ngày Cỏ cất tiếng hỏi thăm
“ Mọi thứ ở đây đều tốt. Đ ợc làm
bạn với gió và nghe tiếng Chim
hót lúi lo. Cuộc sống mn màu
rất vui vẻ “ – Cây ngẩng cao đầu
trả lời ngọn Cỏ.
Cây gật đầu đ a mắt nhìn cỏ råi
khẽ mỉm c ời quay đi, ngẩng cao đầu
h ớng về các vì sao lơ đãng. Khơng phải
vì cây muốn tiếp tục đi tìm hạnh phúc
Cây biết Cây là kẻ cô đơn nh ng bản
tính kiêu căng vốn có đã khơng cho phép
Cây hạ độ cao, thừa nhận sự hối tiếc.
Cây
Cuộc sống lại lặng lẽ trôi di… cho tới một ngày, Bão đến! Cây đ ơng đầu
chống chọi Bão gầm rú, cây ngả nghiêng rung chuyển. Bão thổi mạnh, Cây bật
gốc lung lay. Bão c ời, Bão đẩy nhẹ, Cây ngã xuống, đổ gục, nằm yên trên
H«m sau B·o hÕt, trêi xanh lại hừng sáng. Cây mở mắt nhìn lên, bầu xa vời vợi,
nh ng màu xanh của Cỏ thì lại thật gần và ấm áp.