Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Khi toc thay bac

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (160.69 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Trường THCS Nguyễn Khuyến</b>
<b>Lớp 7/6</b>


<b>Họ và tên:Đinh Anh Thư</b>


<i><b> </b></i>


<i><b> "</b><b>Khi tóc thầy bạc,tóc em vẫn cịn xanh</b></i>


<i><b>Khi tóc thầy bạc trắng,chúng em đã khơn lớn rồi...."</b></i>


Tôi lắng nghe bài hát này,nghĩ đến những người thầy cơ đã dạy mình.Có nhiều
người tơi khơng thể nhớ hết,có người nghiêm khắc,cũng có người dịu dàng,có những
người cịn sống nhưng cũng có người đã ra đi...Nhưng tất cả,đều là những thầy cơ giáo
dành cả cuộc đời vì học sinh


20-11 dần tới,những kỉ niệm về thầy cô tràn về trong tôi,những kỉ niệm
vui,buồn,những lúc thầy cô khen ngợi,và cả những lúc bị phê bình


Thầy cơ mang lại trí thức,đạo đức và ni dưỡng tình yêu cho chúng ta,dạy cho
chúng ta những gì là tốt nhất,dạy cho chúng ta những gì phải làm,dạy cho chúng ta trở
thành một cơng dân có ích.


Có những đêm thầy cô phải thức trắng,bàn tay gầy xương xương nhẹ nhàng lật từng
quyển vở,đã có lúc muốn gục ngã nhưng vì tình u với học sinh,Người có thể làm tất
cả.Đơi khi,tôi tự hỏi,là trăng,hay là những người thầy cô giáo thức nhiều hơn?


Có nhiều thầy cô đã dạy từ lâu lắm rồi,10 năm,20 năm hay thậm chí là 30
năm,Người dành tất cả tình yêu và tâm huyết cho học sinh,những đứa con mà Người phải
lo lắng,dạy bảo.Tại sao Người lại có thể đứng trên bục giảng một thời gian dài đến như
thế? Hay là nhờ tình yêu?Tình yêu với chúng ta?Có những nếp nhăn hiện rõ trên những


người thầy cơ giáo,đó là bằng chứng của sự hi sinh,là sự khổ cực của thầy cô


Thầy cô đã dạy biết bao nhiêu học sinh,hàng trăm,hàng ngàn khn mặt,tính cách
khác nhau.Thầy cô dành tâm huyết cho tất cả,dù không biết rằng,nhiều người có nhớ đến
thầy cơ,có trở lại và thăm mái trường xưa hay không. Thầy cô chỉ mong rằng,các em nên
người,trở thành người tốt,khơng phụ lịng thầy cơ,đó là món q q giá nhất


Thầy cơ, những người đưa đị qua sông,bất kể ngày đêm,tận tuỵ,chăm chỉ đưa các
em sang bờ bên kia,một thế giới mới,một thế giới mà các em phải vượt qua,đó khơng phải
là sơng,để thầy cơ có thể chăm sóc,để có thể đứng đằng sau,giúp đỡ và bảo vệ.


Người cho chúng ta những lời chúc,hằng đêm cầu nguyện rằng chúng ta sẽ hạnh
phúc,sẽ thành công.Người không nghĩ cho riêng mình,dường như cuộc sống của Người là
vì chúng ta. Tơi vẫn cịn nhớ một người thầy với mái tóc bạc trắng,gầy gầy giảng bài cho
học sinh,bộ quần áo sờn cũ, bàn tay dính đầy phấn,và lâu lâu lại quẹt lên chiếc quần
đen.Hình ảnh đó cứ in sâu vào tiềm thức tơi


Mỗi thầy cơ,là mỗi hình ảnh khác nhau,là những đặc điểm riêng biệt không ai lẫn
với ai,nhưng họ đều có một điểm chung,điểm chung mà mọi thầy cơ đều có,đó là tình u
thương học sinh,là sự hi sinh nhọc nhằn


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Đôi vai của cô giáo thật gầy và nhỏ nhắn,nhưng tôi tự hỏi rằng,tại sao đôi vai ấy có
thể che chở,đùm bọc và bảo vệ cho hàng chục,hàng trăm những đứa con của mình,cho dù
như thế nào đi chăng nữa.Bàn tay gầy cầm bút đỏ chấm từng cuốn vở,tại sao bàn tay đó
lại có thể chấm những chồng vở như thế?Tại sao đơi bàn chân có thể đi tới bất cứ đâu
,luôn sát cánh cùng chúng ta?Tại sao đơi bàn chân đó là có thể nâng đỡ chúng ta trên con
đường đời? Đó là tình u


Đơi khi,các bạn khơng thể hiểu hết những gì thầy cơ làm cho ta,khơng thể hiểu tấm
lịng của thầy cơ,các bạn có thể khơng hiểu,nhưng hãy tin rằng,những gì Người làm là vì


chúng ta.Khi các bạn cười,người chúc mừng các bạn,có thể là các thầy cơ giáo.Khi các
bạn buồn,thầy cơ sẽ an ủi bạn.và khi các bạn khóc,thầy cơ sẽ đau lòng và chia sẻ nỗi buồn
với bạn.Người dành cả cuộc đời vì chúng ta,người đã phải hi sinh và cực khổ vì chúng ta
q nhiều,vì vậy,đừng làm thầy cơ phải thêm buồn lòng


Thượng Đế đã tạo ra một người cô giáo thật dịu dàng, để chúng ta cảm nhận được
tình yêu thương.Những người thầy giáo phải thật nghiêm khắc,để khi chúng ta sai
lầm,chúng ta phải biết rút kinh nghiệm và không bao giờ tái phạm.Một người cô giáo
mềm yếu và dễ xúc động để chúng ta biết hối hận.và những người thầy giáo hầu như
khơng bao giờ khóc,để chúng ta học được sự rắn rỏi,dũng cảm của người thầy


Thượng Đế tạo ra người thầy cơ là vì chúng ta, những học sinh, những trẻ nhỏ để
mở mang trí thức và xây dựng thế giới tốt hơn


Tôi đã rất hối hận khi nhớ lại những lúc làm thầy cơ phải phê bình.Đơi khi,chúng ta
tưởng đó chỉ là lỗi nhỏ,nhưng điều đó đủ để khiến Người buồn lịng,vì Người biết,đó là
một phần lỗi của Người


Người ta nói rằng,nghề nhà giáo là nghề được trân trọng nhất,là nghề phải hi sinh
nhiều nhất,là nghề phải đặc biệt có lịng đam mê,phải biết chịu cực khổ.Đó là nghề mà
khơng phải ai cũng có thể làm được...


Khơng phải ngẫu nhiên mà có ngày 20-11,đó là ngày thể hiện tình u ,là ngày đền
đáp cơng ơn với thầy cơ,những người đã dành cả cuộc đời vì học trị.Có thể các bạn sẽ
tặng cơ một đố hoa,một món q nhỏ,một tấm thiệp,hay là một ngày được ôn lại chuyện
xưa....nhưng hơn hết,món q tuyệt vời nhất đối với các thầy cơ,là được thấy các bạn nên
người. Đơi khi,có những lúc ngồi trong căn phịng học ngày xưa,tơi cảm thấy mình thật
nhỏ bé và cơ đơn trong căn phịng trống trải này.Những chiếc bàn gỗ nâu đã khơng
cịn,thay vào đó là những chiếc bàn sơn mới.Chiếc bảng xanh cũ kĩ được thay bằng chiếc
bảng phẳng,trơn.Những bài vẽ ngày xưa bọn học trò chúng tơi đã được gỡ ra ,chỉ cịn


chiếc tường sơn trắng sạch sẽ.Mọi thứ đã thay đổi quá nhiều,và bây giờ,tơi ngồi một mình
ở đây,chỗ ngồi ngày xưa...Bạn bè của tơi,mỗi người một nơi,cơ giáo của tơi,đã chuyển
cơng tác.Chỉ có ngày 20-11 mới có thể tụ họp và ơn lại những kỉ niệm ngày xưa


Tôi không chắc mùa 20-11 này tơi có thể về thăm mái trường ngày xưa được ,tơi
khơng chắc rằng có thể tặng cho những người thầy cơ u q của mình những đố hoa
tươi thắm.Tơi chỉ có thể gửi lời chúc của mình bay theo gió,dù biết gió ln bay nhảy
khắp nơi,liệu gió có dừng lại nơi thầy cơ đang đứng và truyền tình u của tôi với thầy cô
được hay không


Tôi rất nhớ những người thầy cô giáo,những người luôn luôn thương yêu tôi,nhờ
thầy cô,tôi mới được như ngày hơm nay.Thành cơng của tơi,ln có một sự hi sinh rất lớn
của những thầy cô giáo.Thầy cơ ơi,từ tận đáy lịng,con cảm ơn thầy cơ rất nhiều,dù biết
rằng con có cảm ơn vạn lần vẫn khơng thấm thía so với nỗi cực khổ của thầy cơ.Và con
muốn nói rằng:"Con u thầy cơ nhiều lắm!"


<i><b>Cơ là mẹ, thầy là cha, học sinh là con và chúng ta là một đại gia đình</b></i>


<i><b> "</b><b>Khi tóc thầy bạc,tóc em vẫn cịn xanh</b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×