Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (161.96 KB, 4 trang )
Han Yong-Un và Hàn Mặc Tử: "Thơ ca của niềm im lặng"
6
Chỉ trong niềm im lặng, tình u mới có thể hiện lên như giai điệu không giai điệu
và ánh sáng không ánh sáng. Niềm im lặng là một phương tiện thiện xảo để tâm
truyền tâm.
Niềm nghịch lý ấy cũng phảng phất trong thơ Hàn Mặc Tử:
Càng xa nhau càng thấy được gần nhau
(Đánh lừa)
Và trong miệng ngậm câu ca huyền bí
Và trong tay nắm một nạm hào quang…
(Thánh nữ đồng trinh Maria)
Niềm nghịch lý ấy gắn với thân thế của ông, chứng bệnh của ông đến nỗi ông từng
gọi tập “Đau Thương” của mình là “Thơ Điên”.
Hàn Mặc Tử trải nghiệm đau thương bằng cả hồn lẫn xác, bằng cả điên lẫn tỉnh,
bằng cả mơ lẫn thực. Thơ được phóng xuất ra từ đấy, được phóng xuất ra như thế.
Trong ngôn ngữ và cả trong im lặng.
Nguồn thơ đó băng ra từ tiếng kêu thống thiết và lâm lụy của đời mà vẫn đầy yêu
thương.
Cơn lâm lụy vừa trải qua dưới thế.
(Thánh nữ đồng trinh Maria)
Thơ ca Han Yong-un biến niềm im lặng thành một ngôn ngữ mới, thành bóng tối,
thành ánh sáng, thành tình u, thành cái đẹp.
Thế giới của hai nhà thơ tạo dựng bằng truyền thống tâm linh phương Đông lẫn
phương Tây, bằng phương tiện thiện xảo và hình thức tự do của văn chương hiện
đại, bằng tình yêu vũ trụ tương lai
____________
(1) Francisca Cho (dịch và giới thiệu), Everything yearned for: Manhae’s poems
of love and longing, Wisdom Publications, USA, 2005, tr.131, 132.
(2) Gerard Genette, Les Silences de Flaubert. Dẫn theo bản Anh dịch Madame