<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Tổ 4
Văn 2A
<i><b>Chúc các bạn có </b></i>
<i><b>buổi thảo luận vui </b></i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
Ông là ai?
Ơng là người ngồi đan sọt ở vệ
đường , do mải mê suy nghĩ , bị
giáo đâm vào đùi mà khơng
thấy đau.
Ơng là người thuộc tầng lớp bình
dân nhưng có tài nên được Hưng
Đạo Vương tin dùng và gả con
gái ni cho .
Ông là PHẠM NGŨ LÃO
</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
Khái quát tác phẩm
Hồn cảnh sáng tác:
Năm 1282 quân Nguyên đòi mượn đường đánh
Chiêm Thành, nhưng thực ra định xâm lược nước ta.
Sau đo,Ù Phạm Ngũ Lão và một số vị tướng được cử
ra biên ải phía Bắc để trấn giữ đất nước.
Tựa đề:
Thuật có nghĩa là bày tỏ. Hồi là mang trong lịng.
Thuật hồi nghĩa là bày tỏ khát vọng, hoài bão. Đây
là đề tài quen thuộc trong thơ cổ. Điều đáng chú ý
của bài thơ này ở chỗ người tỏ lòng là một vị tướng
đang giữ trọng trách nặng nề nơi biên ải.
Thể văn: Đường luật Văn tự chữ hán
</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5></div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6></div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>
Chia theo kết cấu:
+ Khai:Hình tượng con
người thời Trần
+ Thừa: hình tượng
quân đội nhà Trần
+ Chuyển: Tâm tình
của tác giả- món nợ
công danh.
+ Hợp: Nỗi hổ thẹn
của tác giả.
Bố cục:
Chia theo 2 phần:
</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>
<i><b>1. Hình tượng con người và qn </b></i>
<i><b>đội thời Trần</b></i>
:
Hồnh sóc khác múa giáo
Hồnh sóc: cầm ngang ngọn giáo
Tư thế đẹp, hào hùng, hiên ngang, chủ động
Tư thế ấy được đặt trong
Không gian: giang sơn (non sông): rộng
lớn.
</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>
<i>“ Tam quân tì hổ khí khôn ngưu”</i>
“
<i>Ba quân hùng khí át sao Ngưu</i>
”
Nghĩa là khí thế , tráng chí nuốt sao
ngưu, lấn át, làm lu mờ sao ngưu trên
bầu trời
<i>“Ba quân khí mạnh nuốt trôi trâu”</i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>
Hai câu thơ ngắn gọn nhưng hàm súc,
tác giả đã dựng được toàn bộ con nguời
và quân đội thờ trần. Hai hình ảnh lồng
vào nhau tạo nên bức tranh hồnh
</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>
2.Nỗi lòng của nhà thơ:
<i>“ Nam nhi vị liễu công danh trái</i>
<i>Tu thính nhân gian thuyết Vũ hầu”.</i>
<i>(Cơng danh nam tử cịn vương nợ</i>
<i>Luống thẹn tai nghe chuyện Vũ hầu).</i>
Công danh, nam nhi: là quan niệm lý tưởng sống
của trang nam nhi thời phong kiến mang tinh thần tư
tưởng tích cực: phải lập được cơng danh.
Nợ cơng danh là món nợ phải trả của ngừoi làm
trai.
</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12></div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>
Nguyễn Công Trứ cũng khẳng định:
<i>“ Đã mang tiếng ở trong trời đất</i>
<i>Phải có danh gì với núi sơng”</i>
Trong chinh phụ ngâm:
</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>
Tu
thính nhân gian thuyết Vũ hầu
(Luống thẹn tai nghe chuyện Vũ hầu)
Thẹn (xấu hổ) vì chưa có tài mưu lược
lớn như khổng minh – Gia Cát Lượng:
một cái thẹn cao cả, khát vọng được phò
vua, giúp nước.
</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>
<i>Hào khí Đông A</i>
<i>Tâm hồn khí phách dân tộc thời Trần </i>
<i>Tư tưởng độc lập tự cường, tự hào dân tộc.</i>
<i>Ý chí quyết chiến, quyết thắng kẻ thù xâm lược.</i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>
Tổng kết
Bài thơ "Thuật Hoài"
nói lên chí khí và khát
vọng cơng danh anh
hùng của đấng nam
nhi trong thời loạn -
khi Tổ Quốc bị xâm
lăng.
Bài thơ thể hiện ý chí
sôi sục, quyết tâm cao
độ của người anh
hùng Phạm Ngũ Lão,
tất cả đều được thể
hiện qua chữ “ thẹn”.
Mạch thơ xuyên suốt, liên
tục làm tái hiện tư thế hiên
ngang, tầm vóc vũ trụ to
lớn.
Nét nổi bật nữa là bút
pháp nghệ thuật hoành
tráng, có tính chất sử thi. Có
nhà nghiên cứu ngợi ca thủ
pháp nghệ thuật hoành
</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>
Con người kỳ vĩ: tư thế hiên ngang, tầm vó
vũ trụ… tình cảm mãnh liệt, tha thiết vươn tới
tầm cao của con người khổng lồ trong lịch sử.
Không gian kỳ vĩ: không gian rộng lớn của
non sông, đất nước…
Thời gian kỳ vĩ: một mặt đơn vị thời gian
</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18></div>
<!--links-->